Làm sao những lời nói và việc làm của Chúa Giê-su khi ở một mình được ghi chép trong các sách Phúc Âm?

02 December, 2025
16 phút đọc
3,119 từ
Chia sẻ:

Làm Sao Những Lời Nói và Việc Làm của Chúa Giê-su Khi Ở Một Mình Được Ghi Chép Trong Các Sách Phúc Âm?

Một câu hỏi thú vị và quan trọng thường được đặt ra khi đọc Tân Ước là: Làm thế nào các tác giả Phúc Âm có thể ghi lại những lời cầu nguyện, cuộc đấu tranh nội tâm hay những sự kiện xảy ra khi Chúa Giê-su hoàn toàn ở một mình? Nếu không có nhân chứng tại chỗ, thì nguồn thông tin này đến từ đâu? Câu hỏi này không chỉ liên quan đến tính lịch sử của Kinh Thánh mà còn chạm đến cốt lõi của sự mặc khải và cảm thúc (inspiration) của Lời Đức Chúa Trời. Bài nghiên cứu này sẽ khảo sát vấn đề dưới ánh sáng của chính Kinh Thánh, xem xét bản chất của sự ghi chép Phúc Âm, và khẳng định tính xác thực cùng thẩm quyền của những phân đoạn đặc biệt này.


I. Bản Chất của Các Sách Phúc Âm: Không Phải Là Biên Bản Pháp Lý, Nhưng Là Lời Chứng Được Mặc Khải

Trước hết, cần hiểu rằng bốn sách Phúc Âm không phải là những "biên bản pháp lý" được ghi lại một cách máy móc bởi một người quan sát vô cảm. Chúng là những "lời chứng" (μαρτυρία - marturia) được chọn lọc, sắp xếp dưới sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh, nhằm mục đích trình bày Chúa Giê-su là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời, và để những người tin nhận được sự sống đời đời (Giăng 20:31). Các tác giả không có ý định ghi lại mọi khoảnh khắc, nhưng những gì họ ghi lại đều là chân thật và đáng tin cậy.

Nguồn thông tin cho các sự kiện "riêng tư" này có thể được lý giải qua nhiều khía cạnh bổ sung cho nhau, được chính Kinh Thánh gợi ý:


II. Chúa Giê-su Đã Tự Bày Tỏ Cho Các Môn Đồ Sau Sự Kiện

Đây là phương cách tự nhiên và hợp lý nhất. Sau những trải nghiệm cá nhân, Chúa Giê-su, với tư cách là Thầy, đã chia sẻ lại cho các môn đồ thân tín để dạy dỗ họ. Ví dụ điển hình nhất là sự cám dỗ trong đồng vắng (Ma-thi-ơ 4:1-11; Mác 1:12-13; Lu-ca 4:1-13). Trong phân đoạn này, chỉ có Chúa Giê-su và ma quỷ hiện diện. Rất có thể, chính Chúa Giê-su đã kể lại chi tiết cuộc đối đầu này cho các môn đồ, như một bài học về sự vâng lời, chiến thắng cám dỗ nhờ Lời Đức Chúa Trời (γέγραπται - gegraptai - "có lời chép rằng"). Việc Đức Thánh Linh đưa Ngài vào đồng vắng là một phần quan trọng trong chức vụ, và việc chia sẻ lại là cần thiết cho sự hiểu biết của các sứ đồ.


III. Sự Mặc Khải Trực Tiếp Từ Đức Thánh Linh Cho Các Tác Giả

Đây là yếu tố then chốt và siêu nhiên, làm nên thẩm quyền độc nhất của Kinh Thánh. Các tác giả Phúc Âm không chỉ dựa vào truyền khẩu hay lời kể, mà còn được Đức Thánh Linh cảm thúc (θεόπνευστος - theopneustos - "được Đức Chúa Trời hà hơi", 2 Ti-mô-thê 3:16) để ghi lại chính xác những gì Đức Chúa Trời muốn họ truyền đạt. Chúa Giê-su đã hứa với các môn đồ về vai trò của Đức Thánh Linh: "Song Đấng Yên ủi, tức là Đức Thánh Linh mà Cha sẽ nhân danh Ta sai xuống, Đấng ấy sẽ dạy dỗ các ngươi mọi sự, nhắc lại cho các ngươi nhớ mọi điều Ta đã phán cùng các ngươi" (Giăng 14:26). Lời hứa này không chỉ giới hạn ở những lời Ngài phán công khai, mà còn bao hàm mọi điều cần thiết cho sự hiểu biết về Ngài.

Sứ đồ Giăng, tác giả của Phúc Âm mang tính thần học sâu sắc nhất, đã trực tiếp khẳng định tính chân thật của lời chứng mình: "Ấy chính là môn đồ nầy làm chứng về những việc đó và đã chép lấy; và chúng ta biết lời chứng của người là thật" (Giăng 21:24). Sự cảm thúc của Đức Thánh Linh đảm bảo rằng ngay cả những chi tiết riêng tư nhất cũng được truyền đạt một cách trung thực và đầy đủ ý nghĩa.


IV. Phân Tích Các Phân Đoạn Cụ Thể: Lời Cầu Nguyện Trong Vườn Ghết-sê-ma-nê

Đây có lẽ là phân đoạn "riêng tư" nổi bật nhất. Ma-thi-ơ 26:36-46, Mác 14:32-42 và Lu-ca 22:39-46 đều mô tả cảnh Chúa Giê-su cầu nguyện trong đau đớn tột cùng khi các môn đồ ngủ. Làm sao chúng ta biết được lời cầu nguyện: "Cha ơi! nếu có thể được, xin cho chén nầy lìa khỏi Con! Song không theo ý muốn Con, mà theo ý muốn Cha" (Ma-thi-ơ 26:39)?

Có ba khả năng hợp lý:

  • Một số môn đồ đã tỉnh giấc và nghe được một phần: Cả ba sách Phúc Âm nhất lãm đều ghi rằng Ngài đi xa hơn một chút, nhưng vẫn trong tầm nhìn/nghe (cách bằng hòn đá ném, Mác 14:35). Phi-e-rơ, Gia-cơ và Giăng là nhóm thân tín nhất. Dù buồn ngủ, họ có thể đã chợt tỉnh và nghe thấy những lời than thở của Thầy mình.
  • Chúa Giê-su đã chia sẻ lại sau khi phục sinh: Những lần hiện ra trong 40 ngày sau phục sinh, Ngài đã "giải thích cho hai người những chỗ Kinh Thánh chỉ về Ngài" (Lu-ca 24:27). Việc giải thích về ý nghĩa sự chết và sự vâng phục của Ngài chắc chắn bao hàm việc chia sẻ về những giờ phút quyết định ấy.
  • Đức Thánh Linh đã bày tỏ cho các tác giả: Đây là yếu tố quyết định đảm bảo sự chính xác thuộc linh và cảm xúc của lời cầu nguyện đó, để qua đó, mọi thế hệ tín hữu hiểu được sự nhân tính trọn vẹn và thần tính vâng phục của Chúa.

V. Trường Hợp Đặc Biệt: Phúc Âm Giăng và Lời Cầu Nguyện Cá Nhân Của Chúa

Phúc Âm Giăng chứa đựng những lời cầu nguyện và tâm sự riêng tư sâu nhiệm, đặc biệt là lời cầu nguyện thượng tế trong Giăng chương 17. Đây là lời cầu nguyện dài nhất được ghi lại khi Chúa ở một mình với Cha trên thiên đàng (trước mặt các môn đồ). Làm sao Giăng ghi lại được? Chìa khóa nằm ở thân phận của tác giả: ông tự xưng là "môn đồ được Chúa yêu" (Giăng 13:23, 19:26, 21:7, 20). Ông có một vị trí đặc biệt gần gũi, thậm chí "tựa đầu vào ngực Đức Chúa Jêsus" trong bữa Tiệc Ly. Sự gần gũi này có thể đã cho phép ông nghe được những lời thì thầm, những chia sẻ thân mật mà các môn đồ khác không bắt kịp. Hơn nữa, với tư cách là người sống lâu nhất trong vòng các sứ đồ, ông có nhiều thời gian để chiêm nghiệm, được Đức Thánh Linh dạy dỗ và nhắc lại (theo lời hứa trong Giăng 14:26) mọi chi tiết quan trọng.


VI. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Việc nghiên cứu câu hỏi này không chỉ mang tính học thuật, mà còn đem lại những bài học thuộc linh sâu sắc và thực tiễn cho chúng ta ngày nay:

  1. Tin Cậy Vào Tính Xác Thực của Lời Chúa: Sự hiểu biết về nguồn gốc siêu nhiên và tự nhiên của các ghi chép Phúc Âm củng cố đức tin của chúng ta vào Kinh Thánh. Chúng ta có thể hoàn toàn tin cậy rằng mọi điều được chép lại đều có mục đích và đáng tin, vì đó là Lời được Đức Chúa Trời hà hơi (2 Ti-mô-thê 3:16-17).
  2. Học Tập Gương Cầu Nguyện Riêng Tư của Chúa Giê-su: Những phân đoạn Chúa ở một mình thường là những khoảnh khắc Ngài cầu nguyện. Điều này dạy chúng ta về tầm quan trọng của đời sống cầu nguyện cá nhân, nơi chúng ta trút đổ lòng mình trước mặt Cha. Hãy noi gương Chúa, tìm những nơi vắng vẻ, dành thời gian riêng tư với Đức Chúa Trời (Mác 1:35).
  3. Hiểu Biết Sâu Sắc Về Nhân Tính và Thần Tính của Chúa: Qua những giây phút riêng tư, chúng ta thấy Chúa Giê-su hoàn toàn là con người (đói, khát, đau buồn, cô đơn), nhưng đồng thời luôn vâng phục ý Cha một cách trọn vẹn. Điều này an ủi chúng ta vì có một Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm thông cảm với sự yếu đuối chúng ta (Hê-bơ-rơ 4:15).
  4. Mạnh Dạn Chia Sẻ Chứng Đạo Cá Nhân: Cũng như Chúa Giê-su chia sẻ những trải nghiệm cá nhân của Ngài để dạy dỗ môn đồ, chúng ta được kêu gọi chia sẻ câu chuyện cá nhân về ân điển Chúa trong đời sống mình. Đó là một "phúc âm riêng tư" có sức mạnh làm chứng cho người khác.
  5. Nương Dựa Vào Sự Dạy Dỗ Của Đức Thánh Linh: Chúng ta có cùng một Đức Thánh Linh là Đấng dẫn dắt các tác giả Phúc Âm ngày trước. Ngài cũng ở trong chúng ta để "dạy dỗ... và nhắc lại" mọi lời của Chúa (Giăng 14:26), giúp chúng ta hiểu và áp dụng Lời Chúa vào những hoàn cảnh riêng tư nhất của đời sống.

VII. Kết Luận

Những lời nói và việc làm của Chúa Giê-su khi ở một mình được ghi chép trong các sách Phúc Âm không phải là một nghịch lý hay sự hư cấu, nhưng là kết quả của một quá trình kỳ diệu: sự chia sẻ có chủ ý của Chúa Giê-su, ký ức được Đức Thánh Linh nhắc lại và soi dẫn, cùng với sự ghi chép trung thành dưới sự cảm thúc siêu nhiên. Những phân đoạn này là những viên ngọc quý, cho phép chúng ta bước vào những khoảnh khắc thánh khiết và thân mật nhất của Đấng Cứu Thế. Chúng không làm giảm tính lịch sử của Phúc Âm, trái lại, càng chứng minh rằng đây là một lời chứng đáng tin cậy, được ban cho bởi ân điển, để chúng ta biết Chúa cách sâu nhiệm hơn, tin cậy Ngài cách trọn vẹn hơn, và bước đi với Ngài trong mối tương giao cá nhân mật thiết mỗi ngày.

Hãy đọc, suy ngẫm và sống với Lời Chúa với lòng tin quyết rằng: "Mọi lời trong Kinh Thánh đều là lời của Đức Chúa Trời, có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong sự công bình, hầu cho người thuộc về Đức Chúa Trời được trọn vẹn và sắm sẵn để làm mọi việc lành" (2 Ti-mô-thê 3:16-17).

Quay Lại Bài Viết