Có phải cho đi / rộng lượng là một ân tứ thuộc linh?

02 December, 2025
15 phút đọc
2,813 từ
Chia sẻ:

Có Phải Cho Đi / Rộng Lượng Là Một Ân Tứ Thuộc Linh?

Trong hành trình đức tin, một câu hỏi thường nảy sinh giữa vòng các tín hữu là: **“Có phải cho đi hay sự rộng lượng là một ân tứ thuộc linh (spiritual gift) đặc thù, hay đó đơn thuần là một mạng lệnh đạo đức chung cho mọi Cơ Đốc nhân?”** Câu trả lời không đơn giản là “có” hay “không,” nhưng đòi hỏi sự phân biệt tinh tế dựa trên sự dạy dỗ toàn bộ của Kinh Thánh. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khai phá đề tài này qua lăng kính Thánh Kinh, phân tích ngôn ngữ gốc, và đưa ra những ứng dụng thiết thực cho đời sống Hội Thánh.

Phân Đoạn Chìa Khóa: Rô-ma 12:8 và Khái Niệm "Cho Đi"

Kinh Thánh Tân Ước liệt kê một số danh sách các ân tứ thuộc linh, phổ biến nhất là trong **Rô-ma 12:6-8, 1 Cô-rinh-tô 12:8-10, 28-30, và Ê-phê-sô 4:11.** Trong **Rô-ma 12:8**, sứ đồ Phao-lô viết: “kẻ ban phát thì phải lấy lòng rộng rãi mà ban phát” (Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925).

Trong nguyên văn Hy Lạp, cụm từ “kẻ ban phát” là **“ὁ μεταδιδοὺς” (ho metadidous)**. Động từ **“μεταδίδωμι” (metadidōmi)** được cấu tạo từ giới từ **“μετά” (meta)** nghĩa là “cùng với, chia sẻ” và động từ **“δίδωμι” (didōmi)** nghĩa là “cho, ban cho”. Như vậy, nghĩa đen của từ này là **“chia sẻ cùng với,” “phân phát điều gì đó mà mình có.”** Điều này gợi ý về một hành động tích cực chia sớt những nguồn lực vật chất (và có thể cả tinh thần) với người khác.

Việc ân tứ này được liệt kê cùng với các ân tứ khác như “nói tiên tri,” “giảng dạy,” “khuyên bảo” cho thấy Phao-lô xem đây như một **khả năng đặc biệt được Thánh Linh ban cho để phục vụ trong Thân Thể Đấng Christ.** Tuy nhiên, cần hiểu rõ: đây không phải là “ân tứ làm giàu,” mà là ân tứ **sử dụng của cải, tài nguyên một cách khôn ngoan, vui lòng và hiệu quả** để đáp ứng nhu cầu và hỗ trợ công việc Chúa.

Sự Phân Biệt Giữa Ân Tứ Đặc Thù và Bổn Phận Phổ Quát

Tại đây, chúng ta cần có sự phân biệt Kinh Thánh quan trọng:

1. Cho Đi Như Một Bổn Phận Phổ Quát (Universal Command): Kinh Thánh rõ ràng dạy rằng mọi tín hữu đều được kêu gọi sống rộng lượng. Đây là biểu hiện của tình yêu thương và đức tin.

  • Lu-ca 6:38: “Hãy cho, người sẽ cho lại mình; họ sẽ lấy đấu lớn, nhận, lắc cho đầy tràn, mà nộp trong lòng các ngươi; vì các ngươi lường mực nào, thì họ cũng lường lại cho các ngươi mực ấy.” Đây là một nguyên tắc phổ quát.
  • 2 Cô-rinh-tô 9:7: “Mỗi người nên tùy theo lòng mình đã định mà quyên ra, không phải phàn nàn hay là vì ép uổng; vì Đức Chúa Trời yêu kẻ hay cho cách vui lòng.” Mạng lệnh “mỗi người” cho thấy tính phổ quát.
  • Công vụ 20:35: Lời Chúa Giê-xu được ghi lại: “Ban cho thì có phước hơn là nhận lãnh.”

2. Cho Đi Như Một Ân Tứ Đặc Thù (Specific Charisma): Đồng thời, Thánh Linh ban cho một số tín hữu **một sự thúc giục, niềm vui, sự khôn ngoan và năng lực đặc biệt** trong việc quản lý và phân phát tài nguyên cách phi thường vì sự phát triển của Hội Thánh. Người có ân tứ này thường:

  • Có khả năng nhìn thấy nhu cầu một cách nhạy bén.
  • Có lòng tin cậy đặc biệt nơi sự chu cấp của Đức Chúa Trời để cho đi cách quảng đại, vượt trên mức bình thường.
  • Có sự khôn ngoan để biết cách cho đi hiệu quả, đúng thời điểm, đúng đối tượng, và vì động cơ trong sạch.
  • Nhận được sự vui mừng sâu sắc khi thấy nguồn lực của mình được dùng để thăng tiến Nước Trời và giúp đỡ anh em.

Như vậy, có thể nói: **Mọi Cơ Đốc nhân đều được kêu gọi cho đi (bổn phận), nhưng một số được Thánh Linh trang bị đặc biệt để cho đi một cách xuất chúng (ân tứ).** Tương tự, mọi tín hữu đều phải bày tỏ lòng thương xót (Ma-thi-ơ 25:35-40), nhưng ân tứ “thương xót” (Rô-ma 12:8) được ban cho một số người một cách đặc biệt.

Nền Tảng Thần Học: Rộng Lượng Xuất Phát Từ Ân Điển

Để hiểu sâu hơn, chúng ta phải trở về với nguồn cội của sự rộng lượng Cơ Đốc. Trong **2 Cô-rinh-tô 8-9**, hai chương kinh điển về sự dâng hiến, Phao-lô không bắt đầu bằng mạng lệnh hay luật lệ, mà bằng **ÂN ĐIỂN (χάρις - charis)** của Đức Chúa Trời.

  • 2 Cô-rinh-tô 8:1: “Hỡi anh em, chúng tôi muốn anh em biết về ân điển mà Đức Chúa Trời đã ban cho các Hội thánh tại xứ Ma-xê-đoan.” Ân điển này được biểu lộ qua sự dư dật của lòng rộng rãi của họ giữa cơn khốn khó (c.2).
  • 2 Cô-rinh-tô 8:9: “Vì anh em biết ân điển của Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, Ngài vốn giàu, vì anh em mà tự làm nên nghèo, hầu cho bởi sự nghèo của Ngài, anh em được nên giàu.”

Động lực tối thượng cho sự rộng lượng của chúng ta là **sự rộng lượng của Đấng Christ dành cho chúng ta**. Chúng ta cho đi bởi vì chúng ta đã nhận lãnh một món quà vô giá là sự cứu rỗi. Ân tứ cho đi, do đó, là một **sự đáp lại được Thánh Linh cảm động** đối với ân điển đã nhận. Từ ngữ Hy Lạp cho “rộng rãi” trong 2 Cô-rinh-tô 8:2 là **ἁπλότητος (haplotētos)**, cũng có nghĩa là “sự chân thành, đơn sơ, không hai lòng.” Điều này nói đến **tấm lòng** hơn là số lượng.

Nguyên Tắc Cho Đi Theo Kinh Thánh

Dù có ân tứ đặc biệt hay không, mọi Cơ Đốc nhân đều được mời gọi sống theo các nguyên tắc cho đi của Kinh Thánh:

1. Cho Đi Cách Vui Lòng (2 Cô-rinh-tô 9:7): Đức Chúa Trời quan tâm đến thái độ hơn số lượng. Chữ “vui lòng” trong Hy Lạp là **ἱλαρὸν (hilaron)**, từ gốc của chữ “hilarity” (sự vui vẻ), nghĩa là với sự vui mừng, hân hoan.

2. Cho Đi Theo Khả Năng (và Đôi Khi Vượt Quá):

  • 2 Cô-rinh-tô 8:12: “Vì nếu người nào có lòng sốt sắng cho, thì điều đó được đẹp lòng Chúa, theo lời mình có, chớ không theo lời mình không có.”
  • Tuy nhiên, tấm gương của **bà góa nghèo** (Mác 12:41-44) cho thấy đôi khi “theo lời mình có” lại có nghĩa là cho đi tất cả những gì mình có để sống, biểu lộ một đức tin trọn vẹn nơi sự chu cấp của Đức Chúa Trời.

3. Cho Đi Có Chủ Đích và Có Trật Tự: Sự dâng hiến thường xuyên, có kế hoạch cho công việc Chúa là điều được dạy dỗ (1 Cô-rinh-tô 16:1-2).

4. Cho Đi Với Tấm Lòng Đúng Đắn: Không phải để được người ta khen ngợi (Ma-thi-ơ 6:1-4), nhưng trong sự kín nhiệm và khiêm nhường, với mục đích làm vinh hiển Đức Chúa Trời.

Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc

1. Khám Phá và Nuôi Dưỡng Lòng Rộng Lượng: Mỗi chúng ta cần tự hỏi: “Tôi có kinh nghiệm niềm vui đặc biệt khi cho đi không? Tôi có thường xuyên nhìn thấy nhu cầu và mong muốn đáp ứng không?” Dù không được xếp vào nhóm có ân tứ đặc biệt, chúng ta vẫn có thể và nên **nuôi dưỡng** tấm lòng rộng lượng bằng cách:

  • Bắt đầu với những sự cho đi nhỏ, có chủ ý.
  • Cầu nguyện xin Chúa ban cho mình tấm lòng nhạy bén với nhu cầu chung quanh.
  • Học tập gương của những người rộng lượng trong Kinh Thánh và trong Hội Thánh.

2. Quản Lý Tài Chính Cách Tin Kính: Nhận biết mọi của cải đều đến từ Chúa (1 Sử ký 29:14). Lập ngân sách trong đó có phần **“cho đi”** là một ưu tiên, không phải là khoản còn sót lại. Điều này kỷ luật chúng ta trở nên người quản gia trung tín.

3. Cho Đi Vượt Trên Vật Chất: Rộng lượng không chỉ là tiền bạc. Đó có thể là thời gian, tài năng, lời nói khích lệ, sự tha thứ, hay một bữa ăn. **Ân tứ cho đi** có thể biểu lộ qua nhiều hình thức.

4. Hỗ Trợ và Trân Trọng Những Người Có Ân Tứ Này Trong Hội Thánh: Những người được ban cho ân tứ cho đi đặc biệt thường là nguồn động viên và nâng đỡ lớn cho công việc Chúa. Hội Thánh nên tạo môi trường để họ sử dụng ân tứ cách hiệu quả và khích lệ họ.

Kết Luận: Từ Bổn Phận Đến Đặc Ân

Vậy, có phải cho đi/rộng lượng là một ân tứ thuộc linh? **Câu trả lời là “Có, nhưng không chỉ vậy.”** Nó là một ân tứ đặc thù được Thánh Linh phân phát cho một số chi thể trong Thân Thể Đấng Christ để họ phục vụ một cách xuất sắc và đầy niềm vui. Nhưng đồng thời, nó cũng là **một lối sống bắt buộc, một phản ứng của ân điển dành cho mọi người đã nhận lãnh sự cứu rỗi trong Đấng Christ.**

Điểm then chốt không nằm ở việc dán nhãn chúng ta có ân tứ này hay không, mà ở chỗ **chúng ta có đang sống rộng lượng như một lời đáp lại tình yêu và ân điển của Đức Chúa Trời hay không.** Khi chúng ta chiêm ngưỡng sự hy sinh tối thượng của Chúa Giê-xu trên thập tự giá—món quà vĩ đại nhất từng được ban cho—lòng chúng ta được cảm động, giải phóng khỏi sự tham lam, và được tự do để trở nên kênh dẫn của phước hạnh Ngài cho thế giới.

Hãy bắt đầu hôm nay. Hãy cầu xin Chúa cho bạn một tấm lòng rộng lượng, và hành động theo sự thúc giục của Thánh Linh. Dù lớn hay nhỏ, mỗi hành động cho đi với tấm lòng đúng đắn đều có giá trị trước mặt Đức Chúa Trời và đều góp phần vào công việc vĩ đại của Nước Thiên Đàng.

Quay Lại Bài Viết