Có phải Đấng Christ có hai bản chất không?

02 December, 2025
15 phút đọc
2,847 từ
Chia sẻ:

Có Phải Đấng Christ Có Hai Bản Chất?

Trong hành trình đức tin, một trong những lẽ đạo nền tảng và kỳ diệu nhất mà Cơ Đốc nhân chúng ta tôn thờ chính là chân lý về Con Đức Chúa Trời, Ngôi Lời đã trở nên xác thịt. Câu hỏi "Có phải Đấng Christ có hai bản chất không?" không chỉ là một thảo luận thần học trừu tượng, mà là chìa khóa để hiểu biết Đấng mà chúng ta thờ phượng, tin cậy và bước theo. Sự hiểu biết đúng đắn về Đấng Christ bảo vệ đức tin chúng ta khỏi các tà thuyết và làm sâu sắc thêm mối tương giao của chúng ta với Ngài. Bài nghiên cứu này sẽ cùng nhau khám phá chân lý Kinh Thánh về bản chất của Chúa Cứu Thế Giê-xu.

I. Định Nghĩa: "Bản Chất" và "Ngôi Vị" trong Thần Học

Trước khi đi vào phân tích Kinh Thánh, chúng ta cần hiểu rõ thuật ngữ. "Bản chất" (nature - physis trong tiếng Hy Lạp) chỉ đến những đặc tính cốt yếu, cơ bản tạo nên một hữu thể. Thần tính là bản chất của Đức Chúa Trời: toàn tri, toàn tại, toàn năng, vĩnh hằng. Nhân tính là bản chất của con người: có thân thể, linh hồn, tâm trí, cảm xúc, và chịu sự giới hạn. "Ngôi vị" (person - hypostasis) chỉ đến một chủ thể tồn tại độc lập, có ý thức, ý chí và tương quan.

Lẽ đạo chính thống, được tóm tắt trong các tín điều lịch sử như Công Đồng Chalcedon (451 SCN), xác nhận rằng Chúa Giê-xu Christ tồn tại trong **Một Ngôi Vị** (Ngôi Hai của Ba Ngôi) với **Hai Bản Chất** (Thần Tính trọn vẹn và Nhân Tính trọn vẹn), không lẫn lộn, không thay đổi, không phân chia, không tách rời. Điều này không phải là triết học của con người, mà là nỗ lực của Hội Thánh đầu tiên để tóm tắt chứng cớ rõ ràng của Kinh Thánh.

II. Bằng Chứng Kinh Thánh về Thần Tính Trọn Vẹn của Đấng Christ

Kinh Thánh làm chứng cách rõ ràng rằng Chúa Giê-xu Christ chính là Đức Chúa Trời, mang trọn vẹn bản chất thần linh.

  • Giăng 1:1-3, 14: "Ban đầu có Ngôi Lời, Ngôi Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Ngôi Lời là Đức Chúa Trời... Muôn vật bởi Ngài làm nên... Ngôi Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta." Từ "Ngôi Lời" (Logos) chỉ đến sự khôn ngoan, lý trí và lời phán sáng tạo hữu ngã của Đức Chúa Trời. Ngài vốn là Đức Chúa Trời (Theos) và đã mang lấy bản chất con người (sarx).
  • Cô-lô-se 2:9: "Vì sự đầy dẫy của bổn tánh Đức Chúa Trời thảy đều ở trong Đấng ấy như có hình." Từ "đầy dẫy" (pleroma) nhấn mạnh rằng tất cả thuộc tính, quyền năng và vinh quang của thần tính đều hiện diện trọn vẹn trong Đấng Christ.
  • Hê-bơ-rơ 1:3: "Con là sự chói sáng của vinh quang Đức Chúa Trời và hình bóng của bổn thể Ngài." "Bổn thể" (hypostasis - cùng một từ dùng cho "Ngôi vị") cho thấy Chúa Con chính xác là bản thể, thực tại của chính Đức Chúa Trời.
  • Tít 2:13: Gọi Ngài là "Đức Chúa Trời lớn và Cứu Chúa chúng ta."
  • Ngài nhận lãnh sự thờ phượng (Ma-thi-ơ 14:33; Giăng 20:28), có quyền tha tội (Mác 2:5-7), và tự xưng mình đồng đẳng với Đức Chúa Cha (Giăng 10:30).
III. Bằng Chứng Kinh Thánh về Nhân Tính Trọn Vẹn của Đấng Christ

Đồng thời, Kinh Thánh mô tả Chúa Giê-xu cách chân thực và đầy đủ như một con người thật.

  • Giăng 1:14: "Ngôi Lời đã trở nên xác thịt." Từ "xác thịt" (sarx) không chỉ nói về thân thể, mà về toàn bộ điều kiện con người yếu đuối, hữu hạn.
  • Phi-líp 2:6-8: Ngài vốn có "hình Đức Chúa Trời" nhưng đã "trút bỏ" (kenosis - tự hạ mình) bằng cách lấy "hình tôi mọi," sinh ra như một người, vâng phục cho đến chết. Điều này không có nghĩa Ngài từ bỏ thần tính, mà từ bỏ địa vị vinh quang để kinh nghiệm trọn vẹn thân phận con người.
  • Ngài có thân thể vật lý: Được sinh ra (Lu-ca 2:7), đói (Ma-thi-ơ 4:2), khát (Giăng 19:28), mệt mỏi (Giăng 4:6), khóc (Giăng 11:35), và chịu đau đớn, chết (Lu-ca 23:46).
  • Ngài có linh hồn/con người bên trong: "Linh hồn Ta buồn bã cho đến chết" (Ma-thi-ơ 26:38). Ngài phát triển về trí tuệ, thể chất và tâm linh (Lu-ca 2:52).
  • Ngài bị cám dỗ: "Ngài đã bị cám dỗ trong mọi việc như chúng ta" (Hê-bơ-rơ 4:15). Sự cám dỗ này là thật, nhưng khác biệt căn bản ở chỗ Ngài "chưa hề phạm tội." Nhân tính của Ngài là vô tội, không mang tội tổ tông.
IV. Sự Hợp Nhất Không Thể Phân Chia: Một Ngôi Vị với Hai Bản Chất

Sự kỳ diệu và khó hiểu nằm ở chỗ: hai bản chất khác biệt này hiệp nhất một cách trọn vẹn trong một Ngôi Vị duy nhất là Chúa Giê-xu Christ. Đây được gọi là "Sự Hợp Nhất Ngôi Vị" (Hypostatic Union). Kinh Thánh không trình bày Ngài như một con người được "Chúa" nhập vào lúc này hay lúc khác, mà là một Ngôi Vị duy nhất, vừa hoàn toàn là Đức Chúa Trời, vừa hoàn toàn là người, từ lúc thai dựng cho đến đời đời.

Chúng ta thấy sự hợp nhất này qua cách các thuộc tính của cả hai bản chất đều được quy cho một Chúa Giê-xu:

  • Ngôi Vị ấy tạo dựng vũ trụ (thuộc tính thần linh - Giăng 1:3) và khóc trước mộ La-xa-rơ (thuộc tính con người - Giăng 11:35).
  • Ngôi Vị ấy biết mọi sự (thần tính - Giăng 16:30) và thú nhận sự không biết về ngày giờ tận thế trong tư cách là con người (nhân tính - Mác 13:32).

Điều này đôi khi được gọi là "Sự Thông Công các Thuộc Tính" (Communicatio Idiomatum), có nghĩa là những gì đúng với từng bản chất đều có thể được nói về chính Ngôi Vị Đấng Christ. Vì vậy, chúng ta có thể nói cách chính đáng rằng "Đức Chúa Trời đã chịu đóng đinh trên thập tự giá" (Công vụ 20:28 - lưu ý bản Truyền Thống dịch là "Hội thánh của Đức Chúa Trời... đã mua bằng chính huyết Ngài") và "Người ấy (tức Chúa Giê-xu) đang cai trị trên muôn vật."

V. Ứng Dụng Thực Tiễn cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Chân lý về hai bản chất của Đấng Christ không phải là lý thuyết khô khan, mà có sức biến đổi sâu sắc đời sống chúng ta.

1. Nền Tảng cho Sự Cứu Rỗi: Chỉ một Đấng vừa là Đức Chúa Trời thật mới có thể đổ huyết vô giá có giá trị vô hạn để chuộc tội cho cả nhân loại (Công vụ 20:28; Rô-ma 5:19). Chỉ một Đấng vừa là người thật mới có thể đại diện cho loài người, chịu sự phán xét thay cho chúng ta, và sống một đời sống vâng phục trọn vẹn. Nếu thiếu một trong hai bản chất, sự cứu chuộc của chúng ta sẽ vô hiệu.

2. Đấng Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm Đồng Cảm: Vì Ngài đã trải qua kiếp người với mọi thử thách, Ngài hoàn toàn thông cảm với sự yếu đuối của chúng ta (Hê-bơ-rơ 4:15-16). Chúng ta có thể đến với Ngài trong sự cầu nguyện với lòng tin chắc rằng Ngài hiểu, Ngài thương xót, và Ngài có quyền năng để giúp đỡ.

3. Tấm Gương Vâng Phục Trọn Vẹn: Nhân tính vô tội của Chúa Giê-xu cho chúng ta thấy hình ảnh của con người đúng như Đức Chúa Trời định. Đời sống Ngài là khuôn mẫu cho chúng ta noi theo, không phải bằng sức riêng, mà nhờ Thánh Linh Ngài ngự trong chúng ta (Phi-líp 2:5).

4. Sự Xác Nhận về Nhân Tính Được Cứu Chuộc: Thân thể phục sinh của Chúa Giê-xu (Lu-ca 24:39) cho thấy Đức Chúa Trời không chối bỏ thế giới vật chất Ngài đã dựng nên. Sự cứu rỗi bao gồm cả thân thể chúng ta. Điều này ban cho chúng ta hy vọng về sự phục sinh thân thể và thúc giục chúng ta tôn trọng, chăm sóc thân thể như đền thờ của Đức Thánh Linh.

5. Đối Tượng cho Sự Thờ Phượng Chân Thật: Chúng ta thờ phượng một Đấng Christ trọn vẹn. Chúng ta không thờ phượng một con người được tôn lên, cũng không thờ phượng một Đức Chúa Trời xa cách. Chúng ta thờ phượng Đức Chúa Trời đã tự hạ mình để ở cùng chúng ta, Đấng đáng được mọi sự tôn kính, vinh quang và quyền phép.

Kết Luận

Câu trả lời Kinh Thánh cho câu hỏi "Có phải Đấng Christ có hai bản chất không?" là một lời xác quyết mạnh mẽ: **Vâng, Chúa Giê-xu Christ, trong Một Ngôi Vị, mang Hai Bản Chất trọn vẹn, không thể phân chia - Thần Tính trọn vẹn và Nhân Tính trọn vẹn.** Đây là mầu nhiệm vĩ đại của sự tin kính (1 Ti-mô-thê 3:16). Chân lý này bảo vệ chúng ta khỏi các tà thuyết như thuyết A-ri-ư (phủ nhận thần tính), thuyết Ngộ Đạo (phủ nhận nhân tính thật), và nhiều sai lầm khác.

Hiểu biết và tôn thờ Đấng Christ đúng đắn là nền tảng cho đức tin sống động. Hôm nay, chúng ta có thể đến gần Ngài với lòng tin cậy trọn vẹn, biết rằng Đấng chúng ta thờ phượng là Đức Chúa Trời Toàn Năng, và cũng là người bạn đồng hành thấu hiểu từng nỗi đau, từng sự cám dỗ của chúng ta. Ngài là Cứu Chúa duy nhất, là Chúa duy nhất, và là niềm hy vọng vinh quang của chúng ta.

"Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi." (Hê-bơ-rơ 13:8)
Quay Lại Bài Viết