Đức Chúa Trời Sẽ Xóa Bỏ Sự Vi Phạm Của Chúng Ta Có Nghĩa Là Gì?
Trong hành trình đức tin, một trong những lời hứa quý giá và biến đổi nhất dành cho con dân Chúa được tìm thấy trong lời tiên tri Ê-sai: "Ta, chính Ta, là Đấng xóa bỏ sự vi phạm của ngươi vì cớ Ta, và sẽ không nhớ đến tội lỗi ngươi nữa" (Ê-sai 43:25, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925). Lời hứa này không chỉ là một khái niệm thần học trừu tượng; đó là nền tảng của mối quan hệ giao ước mới giữa Đức Chúa Trời và loài người. Nhưng "xóa bỏ sự vi phạm" thực sự có nghĩa gì? Nó hoạt động ra sao trong kế hoạch cứu rỗi của Đức Chúa Trời, và nó tác động thế nào đến đời sống hằng ngày của một Cơ Đốc nhân? Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khảo sát ý nghĩa phong phú của cụm từ then chốt này qua lăng kính Kinh Thánh, khám phá ngôn ngữ gốc, bối cảnh lịch sử và ứng dụng thiết thực cho đời sống thuộc linh.
Để thấu hiểu chiều sâu của lời hứa, chúng ta phải đào sâu vào ngôn ngữ gốc mà các trước giả Kinh Thánh đã sử dụng.
1. "Sự vi phạm" (Transgression): Trong tiếng Hê-bơ-rơ (Hebrew), từ được dùng phổ biến nhất là "pesha" (פֶּשַׁע). Từ này mang ý nghĩa mạnh mẽ hơn "tội lỗi" chung chung (khata - trật mục tiêu). Pesha hàm ý một sự nổi loạn có chủ ý, một sự phản nghịch công khai, một sự vi phạm có ý thức vào quyền cai trị và luật pháp của Đức Chúa Trời. Nó là tội lỗi với tư cách là sự bội nghịch chống lại Đấng Tạo Hóa và Vua của vũ trụ. Khi tiên tri Ê-sai nói: "Nhưng ấy là sự vi phạm các ngươi đã phân rẽ các ngươi với Đức Chúa Trời; ấy là tội lỗi các ngươi đã che khuất mặt Ngài khỏi các ngươi" (Ê-sai 59:2), ông đang dùng từ này để mô tả hành động cố ý phá vỡ giao ước, tạo nên một vực thẳm ngăn cách.
2. "Xóa bỏ" (Blot out): Từ Hê-bơ-rơ được dùng là "machah" (מָחָה). Hành động này rất sống động. Nó có nghĩa là xóa đi, lau sạch, tẩy sạch hoàn toàn, như cách người ta lau sạch mực khỏi một cuộn giấy da, hay lau bụi khỏi một tấm bảng. Trong Thi Thiên 51, vua Đa-vít kêu cầu: "Xin hãy lấy cành bài hương rảy tôi, thì tôi sẽ được sạch; xin hãy rửa tôi, thì tôi sẽ được trắng hơn tuyết... Xin hãy xây mặt khỏi các tội lỗi tôi, và xóa bỏ (machah) hết thảy sự gian ác tôi" (Thi Thiên 51:7,9). Hình ảnh không phải là che đậy hay tạm thời lấp đi, mà là một sự tẩy xóa triệt để, không để lại dấu vết.
Lời hứa xóa bỏ sự vi phạm không tồn tại trong chân không. Nó là trung tâm của câu chuyện cứu chuộc, được bày tỏ trọn vẹn qua Chúa Cứu Thế Giê-xu.
1. Nhu Cầu Thiết Yếu: Sách Khải Huyền mô tả một "sách sự sống" (Khải Huyền 20:12, 15). Tội lỗi và sự vi phạm của chúng ta ghi tên chúng ta vào một "sổ nợ" thiêng liêng. Tiên tri Đa-ni-ên cầu nguyện: "Vậy, xin Chúa, là Đức Chúa Trời tôi, hãy lắng tai nghe và mắt mở ra mà nhìn sự hoang vu của chúng tôi, và thành được xưng bằng danh Ngài... Chúng tôi không nài xin trước mặt Ngài vì sự công bình của chúng tôi, bèn vì sự thương xót lớn của Ngài. Ôi Chúa, xin hãy nghe! Ôi Chúa, xin hãy tha thứ! Ôi Chúa, xin hãy lưu ý và hành động! Hỡi Đức Chúa Trời tôi, vì chính danh Ngài, xin chớ trì hoãn, vì thành và dân Ngài được xưng bằng danh Ngài" (Đa-ni-ên 9:18-19). Ông nhận ra rằng sự tha thứ không dựa trên công đức con người, mà trên lòng thương xót của Đức Chúa Trời.
2. Sự Ứng Nghiệm Trong Chúa Giê-xu Christ: Tân Ước mặc khải cách thức Đức Chúa Trời thực hiện lời hứa xóa bỏ này. Sứ đồ Phi-e-rơ giảng rằng: "Vậy, các ngươi hãy ăn năn và trở lại, đặng cho tội lỗi mình được xóa đi" (Công Vụ 3:19). Từ Hy Lạp được dùng cho "xóa đi" ở đây là "exaleipho" (ἐξαλείφω), có nghĩa tương tự machah: xóa sạch, tẩy sạch, xóa bỏ như xóa chữ viết trên bảng. Nhưng làm thế nào? Câu trả lời nằm trong thư Cô-lô-se: "Ngài đã xóa tờ khế lập nghịch cùng chúng ta, với các điều khoản trái với chúng ta nữa; Ngài đã cất tờ khế ấy đi, đóng đinh nó vào thập tự giá" (Cô-lô-se 2:14). Thập tự giá của Chúa Giê-xu chính là nơi "tờ khế" ghi nợ tội lỗi của chúng ta bị đóng đinh, bị hủy bỏ và bị xóa bỏ vĩnh viễn. Sự chết đền tội của Ngài đã trả giá đầy đủ cho mọi sự vi phạm (pesha) của chúng ta.
3. Hành Động Kép: Xóa Bỏ và Không Nhớ Đến: Lời hứa trong Ê-sai 43:25 có hai phần: "xóa bỏ" và "sẽ không nhớ đến nữa". Đây không phải là sự lãng quên theo nghĩa Đức Chúa Trời thiếu hiểu biết. Thay vào đó, đó là một sự quyết định có chủ ý của Đấng Tạo Hóa để không đối xử với chúng ta dựa trên tội lỗi đã qua. Trong giao ước mới, Chúa phán: "Vì ta sẽ làm ơn cho sự gian ác chúng nó, và không nhớ đến tội lỗi chúng nó nữa" (Hê-bơ-rơ 8:12, trích Giê-rê-mi 31:34). Sự "không nhớ" này là một phần của sự tha thứ trọn vẹn, đảm bảo rằng tội lỗi sẽ không bao giờ bị đem ra để kết tội hay lên án những ai ở trong Đấng Christ nữa (Rô-ma 8:1).
Chân lý vĩ đại này không chỉ để suy ngẫm, mà phải định hình căn tính, cảm xúc và hành vi của chúng ta mỗi ngày.
1. Sự Ăn Nàn Đích Thực và Sự Xưng Tội: Lời hứa xóa bỏ được ban cho những ai đến với Đức Chúa Trời trong sự ăn nàn thật. Điều này đòi hỏi chúng ta phải đồng ý với Đức Chúa Trời về bản chất tội lỗi của mình (nó là pesha - sự phản nghịch), không tìm cách bào chữa. "Còn nếu chúng ta xưng tội mình, thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho chúng ta, và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác" (1 Giăng 1:9). Sự xưng tội mở đường cho sự tẩy sạch.
2. Sự Tự Do Khỏi Án Nghị và Mặc Cảm: Một trong những kẻ thù lớn nhất của đời sống thuộ linh là cảm giác tội lỗi và sự lên án dai dẳng sau khi đã xưng tội. Lẽ thật về sự xóa bỏ ban cho chúng ta quyền năng để chống lại những lời cáo buộc của ma quỷ (Khải Huyền 12:10). Nếu Đức Chúa Trời đã xóa bỏ và không nhớ đến, chúng ta cũng không được sống như thể tội lỗi đó vẫn còn định tội chúng ta. Đây là sự tự do để bước đi trong ân điển mới.
3. Nền Tảng Cho Sự Thờ Phượng và Cảm Tạ: Hiểu được tội lỗi mình đã bị xóa bỏ thế nào phải dẫn đến lòng biết ơn sâu sắc và sự thờ phượng nhiệt thành. Bài ca thiên đàng trong Khải Huyền tôn cao Chúa Chiên Con: "Ngài đáng lấy quyển sách mà mở những ấn ra; vì Ngài đã chịu giết, lấy huyết mình mà chuộc cho Đức Chúa Trời những người thuộc về mọi chi phái, mọi tiếng, mọi dân tộc, mọi nước" (Khải Huyền 5:9). Sự thờ phượng của chúng ta trên đất phải là tiếng vang của bài ca đó.
4. Động Lực Cho Sự Thánh Khiết Cá Nhân: Ân điển tha thứ không phải là giấy phép để phạm tội, mà là động lực mạnh mẽ nhất để sống thánh khiết. Khi nhận ra cái giá khủng khiếp (sự chết của Con Đức Chúa Trời) để xóa bỏ tội lỗi chúng ta, chúng ta được thúc đẩy để "hãy phó chính mình anh em cho Đức Chúa Trời, dường như đã chết mà nay trở nên sống, và dâng chi thể mình cho Đức Chúa Trời như là đồ dùng về sự công bình" (Rô-ma 6:13). Tình yêu của Christ thúc giục chúng ta (2 Cô-rinh-tô 5:14).
5. Sự Tha Thứ Dành Cho Người Khác: Chúa Giê-xu kết nối chặt chẽ giữa việc chúng ta được tha thứ và việc chúng ta tha thứ cho người khác (Ma-thi-ơ 6:14-15). Khi thật sự nếm trải sự giải thoát của việc được tha thứ một món nợ khổng lồ không thể trả (hình ảnh trong Ma-thi-ơ 18:23-35), chúng ta được giải phóng để tha thứ cho những người vi phạm chống lại mình. Sự xóa bỏ mà chúng ta nhận được trở thành khuôn mẫu cho cách chúng ta đối xử với người khác.
Lời hứa "Ta, chính Ta, là Đấng xóa bỏ sự vi phạm của ngươi" là tiếng nói của ân điển vang vọng xuyên suốt Kinh Thánh. Nó bắt đầu với hình bóng về sự tẩy sạch trong Cựu Ước và được ứng nghiệm trọn vẹn trong huyết báu của Chúa Giê-xu Christ, Đấng "yêu thương chúng ta, lấy huyết mình rửa sạch tội lỗi chúng ta" (Khải Huyền 1:5).
Sự xóa bỏ này không phải là một cảm giác mơ hồ; đó là một thực tại pháp lý và thuộc linh trong cõi thiêng liêng. Nó có nghĩa là:
- Sổ nợ đã được thanh toán đầy đủ.
- Vết nhơ đã được tẩy sạch hoàn toàn.
- Sự cáo buộc đã bị vô hiệu hóa vĩnh viễn.
- Mối quan hệ đã được phục hồi trọn vẹn.
Là những người đã tin nhận Chúa Giê-xu, chúng ta được kêu gọi sống mỗi ngày trong ánh sáng của lẽ thật biến đổi này. Hãy đến với Ngài cách thường xuyên trong sự xưng tội và tin cậy, nhận lấy sự tẩy sạch liên tục (1 Giăng 1:9). Hãy chống lại mọi lời cáo buộc bằng lẽ thật về thập tự giá. Hãy để lòng biết ơn vì sự tha thứ lớn lao thúc đẩy chúng ta sống một đời sống đẹp lòng Ngài. Và trên hết, hãy rao truyền Tin Lành này—rằng trong Đấng Christ, Đức Chúa Trời đã cung ứng một con đường để xóa bỏ mọi sự vi phạm, ban cho chúng ta sự tự do và hy vọng đời đời.
"Hỡi kẻ rất yêu dấu, nếu lòng mình không cáo trách chúng ta, thì chúng ta có lòng rất dạn dĩ, đặng đến gần Đức Chúa Trời: và Ngài nhậm mọi đều chúng ta cầu xin, vì chúng ta vâng giữ các điều răn Ngài và làm những sự đẹp ý Ngài." (1 Giăng 3:21-22)