Chúng ta có nên nhận phép báp-têm trong danh Chúa Giê-xu không?

03 December, 2025
13 phút đọc
2,445 từ
Chia sẻ:

Chúng Ta Có Nên Nhận Phép Báp-têm Trong Danh Chúa Giê-xu Không?

Trong hành trình đức tin của Cơ Đốc nhân, phép báp-têm là một dấu mốc thiêng liêng quan trọng, biểu thị sự chết, chôn và sống lại với Đấng Christ. Tuy nhiên, một câu hỏi thần học và thực tiễn thường được đặt ra là: “Chúng ta có nên nhận phép báp-têm trong danh Chúa Giê-xu không?” hay phải theo công thức truyền thống “Nhân danh Cha, Con, và Thánh Linh”? Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào Kinh Thánh, khảo sát ngôn ngữ gốc, bối cảnh lịch sử và ý nghĩa thần học để làm sáng tỏ vấn đề này.

I. Lệnh Truyền Căn Bản: Ma-thi-ơ 28:19 và Công Vụ Các Sứ Đồ

Mọi cuộc thảo luận về phép báp-têm đều phải bắt đầu từ Đại Mạng Lệnh mà Chúa Giê-xu phán cùng các môn đồ:

“Vậy, hãy đi dạy dỗ muôn dân, hãy nhân danh Đức Cha, Đức Con, và Đức Thánh Linh mà làm phép báp-têm cho họ.” (Ma-thi-ơ 28:19, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925)

Công thức “Nhân danh Đức Cha, Đức Con, và Đức Thánh Linh” (εἰς τὸ ὄνομα τοῦ Πατρὸς καὶ τοῦ Υἱοῦ καὶ τοῦ Ἁγίου Πνεύματος - eis to onoma tou Patros kai tou Huiou kai tou Hagiou Pneumatos) từ đây trở thành nền tảng cho giáo lý báp-têm trong phần lớn Hội Thánh. Cụm từ “nhân danh” (εἰς τὸ ὄνομα - eis to onoma) mang ý nghĩa sâu sắc. Trong tư tưởng Do Thái và Hy Lạp, “danh” (onoma) đại diện cho chính bản thể, thẩm quyền, và bản tính của người đó. Vì vậy, làm một việc “trong danh” ai đó có nghĩa là hành động dưới thẩm quyền, sự ủy nhiệm và trong mối quan hệ với người đó.

Tuy nhiên, khi chúng ta chuyển sang sách Công Vụ Các Sứ Đồ, là sách ghi chép lại thực hành của Hội Thánh đầu tiên, chúng ta thấy một cách diễn đạt khác:

  • “Hãy hối cải, ai nấy phải nhân danh Đức Chúa Giê-xu chịu phép báp-têm, để được tha tội mình” (Công Vụ 2:38).
  • “Khi đã nghe điều đó, họ nhân danh Đức Chúa Giê-xu chịu phép báp-têm” (Công Vụ 10:48).
  • “Họ bèn nhân danh Đức Chúa Giê-xu mà chịu phép báp-têm” (Công Vụ 19:5).

Sự khác biệt này không nhất thiết là mâu thuẫn, nhưng mời gọi chúng ta tìm hiểu sâu hơn về ý nghĩa thần học.

II. Giải Nghĩa “Trong Danh Chúa Giê-xu”: Ý Nghĩa Thần Học và Thực Hành

Việc các sứ đồ làm báp-têm “trong danh Đức Chúa Giê-xu” phải được hiểu trong bối cảnh rao giảng của họ. Trọng tâm sứ điệp của Phi-e-rơ trong ngày Lễ Ngũ Tuần là con người và công việc của Chúa Giê-xu Christ: “Vậy, cả nhà Y-sơ-ra-ên khá biết chắc rằng, Đức Chúa Trời đã tôn Jêsus nầy, mà các ngươi đã đóng đinh trên thập tự giá, làm Chúa và Đấng Christ.” (Công Vụ 2:36).

Do đó, “nhân danh Đức Chúa Giê-xu” có nghĩa là:

1. Công Nhận Thẩm Quyền Cứu Rỗi Duy Nhất của Ngài: Phép báp-têm là hành động công khai xưng nhận rằng sự cứu rỗi, sự tha tội, và quyền năng mới đến từ Đấng Christ, Đấng bị đóng đinh và đã sống lại. Nó tuyên bố rằng người chịu báp-têm đặt toàn bộ đức tin nơi Chúa Giê-xu.

2. Được Đồng Hóa Với Chúa Giê-xu: Phép báp-têm là dấu hiệu của sự đồng nhất hóa với sự chết, chôn và sống lại của Ngài (Rô-ma 6:3-5). Chúng ta được báp-têm vào trong (eis) sự chết của Ngài, nghĩa là chúng ta thuộc về Ngài.

3. Được Rửa Sạch Bởi Danh Ngài: Sứ đồ Phao-lô viết: “Anh em đã được rửa sạch, … nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ” (1 Cô-rinh-tô 6:11). Danh Chúa Giê-xu có quyền năng thanh tẩy và biến đổi.

III. Sự Hài Hòa Giữa Ba Ngôi và Danh Chúa Giê-xu

Làm thế nào để dung hòa Ma-thi-ơ 28:19 và các câu trong sách Công Vụ? Các học giả Kinh Thánh tin lành thường giải thích rằng đây không phải là hai công thức đối nghịch, mà là hai mặt của một chân lý.

Ma-thi-ơ 28:19 cho thấy thẩm quyền Ba Ngôi đằng sau chức vụ và mạng lệnh của Hội Thánh. Chúa Cha là Đấng lập kế hoạch cứu rỗi, Chúa Con là Đấng thực hiện, và Chúa Thánh Linh là Đấng áp dụng. Phép báp-têm được thực hiện dưới thẩm quyền trọn vẹn của Đức Chúa Trời Ba Ngôi.

Công Vụ Các Sứ Đồ nhấn mạnh đến trung tâm điểm của công tác cứu rỗi là Chúa Giê-xu Christ. Khi một người được báp-têm “trong danh Chúa Giê-xu,” điều đó không loại trừ Cha và Thánh Linh, nhưng xác nhận rằng con đường duy nhất để đến với Cha và nhận lãnh Thánh Linh là qua Chúa Giê-xu. Chúa Giê-xu chính là “Danh” (Onoma) được ban cho, qua đó loài người được cứu rỗi (Công Vụ 4:12).

Trong Tân Ước, “danh Chúa Giê-xu” thường là cách nói bao hàm toàn bộ thân vị và công lao cứu chuộc của Ngài. Khi một tín đồ được báp-têm trong danh ấy, họ đang được đặt dưới thẩm quyền của Đấng Christ, là Đấng đại diện trọn vẹn cho Ba Ngôi Đức Chúa Trời trong kế hoạch cứu chuộc.

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Hiểu được ý nghĩa của phép báp-têm giúp chúng ta sống đời sống mỗi ngày trong sự vững vàng và biết ơn.

1. Sự Vững Chắc Trong Đức Tin: Mỗi khi nghi ngờ hay bị tấn công, hãy nhớ lại phép báp-têm của bạn. Đó là dấu ấn của giao ước, một lời nhắc nhở công khai rằng bạn thuộc về Chúa Giê-xu, đã chết với tội lỗi và sống lại cho sự sống mới. Điều này củng cố căn tính của bạn trong Đấng Christ.

2. Nền Tảng Cho Sự Cầu Nguyện: Chúng ta đến với Đức Chúa Trời trong lời cầu nguyện “nhân danh Chúa Giê-xu” (Giăng 14:13-14). Phép báp-têm nhắc nhở chúng ta về thẩm quyền và địa vị mà chúng ta có khi đến trước ngai ân điển—không phải vì công đức mình, mà vì chúng ta đã được báp-têm vào trong Danh Ngài.

3. Động Lực Sống Thánh: “Anh em đã được rửa sạch… anh em đã được nên thánh… nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ” (1 Cô-rinh-tô 6:11). Đời sống đạo đức của Cơ Đốc nhân bắt nguồn từ ân điển đã được ban cho trong báp-têm. Chúng ta sống thánh khiết vì biết mình đã được tẩy sạch và thuộc về Ngài.

4. Hiệp Một Trong Hội Thánh: Phép báp-têm không chỉ là hành động cá nhân, mà còn là hành động của cả Thân Thể. “Vì chưng chúng ta… đều chịu phép báp-têm chung một Thánh Linh để hiệp làm một thân” (1 Cô-rinh-tô 12:13). Nó nhắc nhở chúng ta về trách nhiệm yêu thương, khích lệ và gánh vác gánh nặng cho nhau.

V. Kết Luận: Trung Tâm Điểm Là Chúa Giê-xu Christ

Vậy, chúng ta có nên nhận phép báp-têm trong danh Chúa Giê-xu không? Câu trả lời Kinh Thánh là “Có”, nhưng với sự hiểu biết trọn vẹn. Phép báp-têm Cơ Đốc giáo phải được thực hiện dưới thẩm quyền của Đức Chúa Trời Ba Ngôi (theo mạng lệnh trong Ma-thi-ơ 28:19), với tâm điểm và nội dung công bố là Chúa Giê-xu Christ, là Chúa và là Đấng Cứu Thế (theo thực hành trong Công Vụ).

Công thức “Nhân danh Cha, Con, và Thánh Linh” xác định nguồn thẩm quyền của báp-têm. Việc nhấn mạnh “trong danh Chúa Giê-xu” trong Công Vụ xác định nội dung đức tin và trung tâm của sự cứu rỗi. Cả hai cùng hướng về một chân lý: sự cứu rỗi đến từ Cha, được thực hiện bởi Con, và được áp dụng bởi Thánh Linh, và mọi sự đều quy về Chúa Giê-xu.

Do đó, cho dù lời tuyên xưng trong nghi thức báp-têm có được nói ra theo cách nào, thì trọng tâm tâm linh và thần học phải luôn quy về Chúa Giê-xu Christ, Đấng chịu đóng đinh và sống lại. Phép báp-têm là dấu hiệu của ân điển, là sự đáp ứng của đức tin, và là bước khởi đầu cho một cuộc đời bước đi trong mối liên hệ sống động với Ba Ngôi Đức Chúa Trời, mà Chúa Giê-xu là Con Đường duy nhất.

Ước mong mỗi chúng ta, dù đã chịu báp-têm hay chưa, đều luôn sống xứng đáng với ân điển cao trọng mà mình đã nhận lãnh, luôn nhớ rằng chúng ta đã được rửa sạch, được thánh hóa, và được xưng công bình—nhân danh Chúa Giê-xu Christ và bởi Thánh Linh của Đức Chúa Trời chúng ta (1 Cô-rinh-tô 6:11).

Quay Lại Bài Viết