Các Hội Thánh Có Nên Thân Thiện Với Người Tìm Kiếm?
Trong bối cảnh xã hội ngày càng đa dạng và phức tạp, câu hỏi về thái độ của Hội Thánh đối với những người đang tìm kiếm chân lý không còn là vấn đề phụ thuộc, mà là cốt lõi của sứ mệnh Chúa Giê-xu Christ giao phó. Liệu các Hội Thánh có nên dựng lên những bức tường bảo vệ sự thuần khiết nội bộ, hay mở rộng vòng tay với sự thân thiện chân thành đến những tâm hồn đang khao khát? Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào nền tảng Kinh Thánh, phân tích các nguyên tắc từ chính cuộc đời và chức vụ của Chúa Cứu Thế, để tìm ra câu trả lời thấu đáo và đầy đủ thẩm quyền.
I. Nền Tảng Thần Học: Bản Chất Của Hội Thánh Và Mệnh Lệnh Truyền Giáo
Trước khi trả lời câu hỏi "có nên hay không", chúng ta phải định nghĩa lại Hội Thánh là gì theo lăng kính Kinh Thánh. Hội Thánh (ἐκκλησία - *ekklēsia*) không phải là một câu lạc bộ dành cho những người đã hoàn hảo, mà là một cộng đồng những người được kêu gọi ra khỏi thế gian để thuộc về Đấng Christ, và rồi lại được sai trở vào thế gian với một sứ mệnh (Giăng 17:15-18). Sứ mệnh đó được Chúa Giê-xu tuyên bố rõ ràng: "Vì Con người đã đến tìm và cứu kẻ bị mất" (Lu-ca 19:10). Động từ "tìm" (ζητέω - *zēteō*) ở đây mang tính chủ động, tích cực. Chúa Giê-xu đã làm gương về một Đấng không ngồi chờ người ta đến, mà chủ động bước vào thế giới của những người tội lỗi, người thu thuế, và những kẻ bị xã hội khinh chê.
Mệnh lệnh cuối cùng của Ngài – Đại Mạng Lệnh – càng nhấn mạnh điều này: "Vậy, hãy đi dạy dỗ muôn dân, hãy nhân danh Đức Cha, Đức Con, và Đức Thánh Linh mà làm phép báp-têm cho họ" (Ma-thi-ơ 28:19). Động từ "đi" (πορευθέντες - *poreuthentes*) là một phân từ aorist, hàm ý một hành động đã hoàn tất, như thể Chúa đang phán: "Sau khi các ngươi đã lên đường rồi, hãy làm môn đồ..." Thân thiện với người tìm kiếm không phải là một tùy chọn; đó là hệ quả tất yếu của việc vâng lệnh Chúa mà bước ra khỏi vùng an toàn của mình.
II. Gương Mẫu Của Chúa Giê-xu: Sự "Hiếu Khách Thiêng Liêng" Đến Mức Gây Sốc
Toàn bộ chức vụ của Chúa Giê-xu là một minh chứng hùng hồn cho sự thân thiện mang tính cách mạng. Ngài đã phá vỡ mọi rào cản văn hóa, tôn giáo và xã hội để tiếp cận với người tìm kiếm.
- Với người Sa-ma-ri: Câu chuyện tại giếng Gia-cốp (Giăng 4:1-42) là một điển hình. Một người đàn bà Sa-ma-ri, thuộc nhóm bị người Do Thái khinh miệt, lại có năm đời chồng và đang sống với người không phải chồng. Chúa Giê-xu không những chủ động bắt chuyện (điều mà một bậc thầy Do Thái không bao giờ làm), mà còn tỏ ra thân thiện, kiên nhẫn dẫn dắt cô từ câu hỏi về nước uống thể chất đến nhận thức về nhu cầu tâm linh và chính thân phận Đấng Mê-si của Ngài.
- Với người thu thuế và kẻ tội lỗi: Chúa Giê-xu thường xuyên bị những người Pha-ri-si chỉ trích vì tính thân thiện này: "Kìa, người nầy tiếp kẻ tội lỗi, và cùng ăn với họ!" (Lu-ca 15:2). Hành động "cùng ăn" (συνέσθιω - *synesthiō*) trong văn hóa Do Thái không đơn thuần là ăn uống; đó là sự chấp nhận, thân tình và hiệp thông. Chúa Giê-xu đã dùng chính bàn ăn – biểu tượng của sự thân mật – để mở cửa lòng thương xót cho người tìm kiếm.
- Lời mời đầy lòng thương xót: Tiếng Hê-bơ-rơ trong Cựu Ước thường dùng từ חֶסֶד (*chesed* - ân điển, lòng thương xót thành tín) để mô tả tình yêu của Đức Chúa Trời. Chúa Giê-xu chính là hiện thân của *chesed* đó khi Ngài phán: "Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ" (Ma-thi-ơ 11:28). Lời mời này không dành cho người tự cho mình là công bình, mà cho những người đang mệt mỏi tìm kiếm.
III. Giáo Huấn Từ Các Thư Tín: Sự Hiếu Khách Là Một Đức Tính Cần Thiết
Các sứ đồ tiếp tục truyền đạt tinh thần này cho Hội Thánh đầu tiên.
- Phi-e-rơ khuyên: "Hãy ăn ở tốt lành với mọi người hầu cho kẻ nào sỉ vả anh em là người làm lành trong Đấng Christ, thì đều xấu hổ về sự vu cáo mình" (I Phi-e-rơ 3:16). "Ăn ở tốt lành" (ἀγαθόποιΐα - *agathopoiia*) có nghĩa là hành xử cách tử tế, thiện lành, tạo ra điều tốt. Thái độ này chính là công cụ hữu hiệu để bảo vệ Phúc Âm và thu hút người tìm kiếm.
- Phao-lô nhấn mạnh: "Hãy cố đem sự bình an cho mọi người, cùng sự nên thánh, vì nếu không đủ hai đều đó, thì chẳng ai được thấy Đức Chúa Trời" (Hê-bơ-rơ 12:14). "Cố đem" (διώκω - *diōkō*) nguyên nghĩa là "đuổi theo, truy đuổi" – một hành động hết sức chủ động và tích cực.
- Điều răn về sự hiếu khách: Kinh Thánh đặc biệt nhấn mạnh: "Chớ quên sự tiết đãi khách; bởi đến khi có kẻ làm vậy, có người tiếp đãi thiên sứ mà không biết" (Hê-bơ-rơ 13:2). Từ "tiết đãi khách" trong nguyên văn Hy Lạp là φιλοξενίας (*philoxenias*), ghép từ *philos* (yêu mến) và *xenos* (người lạ, khách lạ). Đây không phải là sự tiếp đón khách quen, mà là lòng yêu mến người lạ – chính xác là thái độ chúng ta cần có với người tìm kiếm lần đầu đến với Hội Thánh.
IV. Sự Cân Bằng Kinh Thánh: Thân Thiện Nhưng Không Thỏa Hiệp
Một thách thức lớn là làm thế nào để giữ sự thân thiện mà không đánh mất bản sắc và sự thánh khiết của Phúc Âm. Cân bằng này được thấy rõ trong đời sống Chúa Giê-xu: Ngài cực kỳ thân thiện với người tội lỗi, nhưng không bao giờ nhân nhượng với tội lỗi. Sau khi giải cứu người đàn bà bị bắt quả tang phạm tội tà dâm, Ngài phán: "Ta cũng không định tội ngươi; hãy đi, đừng phạm tội nữa" (Giăng 8:11). Ân điển (χάρις - *charis*) và lẽ thật (ἀλήθεια - *alētheia*) song hành (Giăng 1:14).
Phao-lô cũng dạy rõ: "Ví bằng có người nào không vâng theo lời chúng tôi nói trong thơ nầy, thì hãy ghi lấy người đó, chớ giao thông với họ, hầu cho họ xấu hổ. Dầu vậy, chớ coi người như kẻ thù, nhưng hãy răn bảo như một người anh em" (II Tê-sa-lô-ni-ca 3:14-15). Có sự khác biệt lớn giữa thái độ với một tín đồ cứng lòng, bất tuân và thái độ với một người ngoài đang tìm kiếm, chưa biết Chúa. Với người tìm kiếm, chúng ta biểu lộ *charis* (ân điển) trước, để dẫn dắt họ đến *alētheia* (lẽ thật).
V. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Hội Thánh Ngày Nay
Từ nền tảng Kinh Thánh trên, chúng ta có thể rút ra những ứng dụng cụ thể và thiết thực:
- Văn Hóa Chào Đón Từ Cửa Vào: Ấn tượng đầu tiên vô cùng quan trọng. Có người tiếp tân với nụ cười chân thành, sẵn sàng chỉ dẫn, cung cấp thông tin cần thiết một cách tôn trọng. Đừng để ai cảm thấy lạc lõng hoặc bị bỏ rơi trong đám đông.
- Ngôn Ngữ Dễ Hiểu, Tránh "Tiếng Lóng" Thuộc Linh: Trong các bài giảng và bài hát, hãy giải thích những thuật ngữ đặc thù (như "huyết Chiên Con", "được xưng công bình", "sanh lại"). Người tìm kiếm không hiểu ngôn ngữ này và có thể cảm thấy bị loại trừ.
- Kiến Tạo Không Gian Kết Nối: Tạo ra những khoảng thời gian và không gian (như giờ uống cà phê sau giờ nhóm) để tín đồ và người tìm kiếm có thể trò chuyện thân mật, xây dựng mối quan hệ thật sự, không mang tính ép buộc hay hình thức.
- Giảng Dạy Phúc Âm Cách Rõ Ràng và Thường Xuyên: Đừng cho rằng mọi người trong phòng nhóm đều đã biết Phúc Âm. Luôn giải thích cốt lõi của Phúc Âm – tình yêu, sự chết và sự sống lại của Chúa Giê-xu vì tội lỗi chúng ta – một cách đơn sản, dễ tiếp cận.
- Sẵn Sàng Lắng Nghe và Đồng Cảm: Người tìm kiếm thường mang theo những câu hỏi hóc búa, nỗi đau, và sự hoài nghi. Thay vì vội vã đưa ra câu trả lời giáo điều, hãy thực hành sự lắng nghe tích cực và bày tỏ lòng trắc ẩn như Chúa Giê-xu.
- Cầu Nguyện Đặc Biệt Cho Người Tìm Kiếm: Hãy đưa những vị khách mới, những người đang tìm hiểu vào danh sách cầu nguyện của Hội Thánh, xin Chúa Thánh Linh mở lòng và soi sáng họ.
Kết Luận: Không Chỉ Nên Mà Còn Phải Thân Thiện
Qua nghiên cứu Kinh Thánh, câu trả lời không còn là "có nên" mà trở thành "một sự bắt buộc mang tính thần học và truyền giáo". Sự thân thiện của Hội Thánh đối với người tìm kiếm là tấm gương phản chiếu tình yêu chủ động của Đức Chúa Trời – Đấng đã yêu chúng ta khi chúng ta còn là thù nghịch với Ngài (Rô-ma 5:8). Một Hội Thánh khép kín, lạnh lùng, hoặc quá tập trung vào nội bộ là một Hội Thánh đã đánh mất trái tim truyền giáo của Đấng Christ.
Tuy nhiên, sự thân thiện này phải bắt nguồn từ tình yêu chân thật (ἀγάπη - *agapē*) và được dẫn dắt bởi sự khôn ngoan từ trên (Gia-cơ 3:17). Nó không phải là chiến thuật tăng trưởng, mà là sự bày tỏ tự nhiên của một cộng đồng đang sống trong ân điển và nhận biết mình cũng từng là những người lạ, nay đã được đưa vào nhà Đức Chúa Trời (Ê-phê-sô 2:19).
Ước mong mỗi chúng ta, với tư cách cá nhân và Hội Thánh, sẽ trở thành những người gác cửa nhiệt thành và vui vẻ của Vương Quốc Đức Chúa Trời, luôn sẵn sàng mở cửa với nụ cười và tấm lòng, để bất cứ ai đang tìm kiếm đều có thể bước vào và khám phá rằng: "Nầy, Chiên Con của Đức Chúa Trời, là Đấng cất tội lỗi thế gian đi" (Giăng 1:29).
"Hãy đi khắp thế gian, giảng Tin Lành cho mọi người." (Mác 16:15) – Mệnh lệnh này bắt đầu bằng một thái độ thân thiện, sẵn sàng rời bến an toàn để đến với những bến bờ xa lạ.