Những câu Kinh Thánh nào nói về trẻ em?

02 December, 2025
5 phút đọc
833 từ
Chia sẻ:

Những Câu Kinh Thánh Nói Về Trẻ Em

Trong thế giới ngày nay, quan niệm về trẻ em và giá trị của chúng thường bị xói mòn bởi các triết lý nhân sinh biến đổi. Tuy nhiên, Lời Đức Chúa Trời – Kinh Thánh – cung cấp một cái nhìn xuyên suốt, vĩnh cửu và đầy yêu thương về phẩm giá, giá trị và vị trí của trẻ em trong kế hoạch của Ngài. Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khai quật những lẽ thật nền tảng từ Kinh Thánh về trẻ em, không chỉ như những đối tượng cần được chăm sóc, mà còn là những tác nhân quan trọng trong câu chuyện cứu chuộc và là hình mẫu cho đức tin mà mỗi chúng ta cần noi theo.

I. Phẩm Giá và Giá Trị Cố Hữu Của Trẻ Em Trước Mặt Đức Chúa Trời

Ngay từ những trang đầu của Kinh Thánh, chúng ta thấy trẻ em được nhìn nhận như một phước lành và cơ nghiệp đến từ Chúa. Trong Thi-thiên 127:3, tác giả tuyên bố một cách rõ ràng: “Kìa, con cái là cơ nghiệp bởi Đức Giê-hô-va mà ra; Bông trái của tử cung là phần thưởng”. Từ “cơ nghiệp” trong tiếng Hê-bơ-rơ là “nachalah” (נַחֲלָה), không chỉ mang nghĩa tài sản thừa kế, mà còn chỉ phần đất, di sản quý giá nhất mà Chúa ban cho. Điều này nâng cao giá trị của con cái vượt lên trên quan niệm vật chất, đặt chúng vào vị trí là ân tứ quý báu, là trách nhiệm thánh mà Chúa giao phó cho cha mẹ.

Hơn thế nữa, mỗi đứa trẻ đều được Đấng Tạo Hóa biết đến và dựng nên cách kỳ diệu. Thi-thiên 139:13-16 mô tả chi tiết sự hình thành thai nhi trong lòng mẹ: “Vì chính Chúa nắn nên tâm thần tôi, Dệt thành tôi trong lòng mẹ tôi... Xương cốt tôi không giấu được Chúa, Khi tôi được làm ra trong nơi kín, Chịu nắn nên cách cẩn thận dưới đất thấp”. Điều này khẳng định sự sống bắt đầu từ trong bụng mẹ và mỗi đứa trẻ đều mang hình ảnh của Đức Chúa Trời (Sáng-thế Ký 1:27), mang trong mình phẩm giá thiêng liêng không thể chối cãi.

II. Mạng Lịnh và Trách Nhiệm Dạy Dỗ Của Cha Mẹ

Vì trẻ em là cơ nghiệp quý giá, Chúa ban cho cha mẹ một trách nhiệm thiêng liêng trong việc dạy dỗ và hướng dẫn chúng. Đây không phải là một lựa chọn, mà là một mạng lệnh rõ ràng.

Phục-truyền Luật-lệ Ký 6:6-7 đưa ra khuôn mẫu: “Các lời mà ta truyền cho ngươi ngày nay sẽ ở tại trong lòng ngươi; khá ân cần dạy dỗ điều đó cho con cái ngươi và phải nói đến, hoặc khi ngươi ngồi trong nhà, hoặc khi đi ngoài đường, hoặc lúc ngươi nằm, hay là khi chỗi dậy”. Việc dạy dỗ đạo Chúa phải được lồng ghép vào đời sống hằng ngày, trở thành một phần tự nhiên trong mối quan hệ và các hoạt động gia đình.

Châm-ngôn 22:6 nhấn mạnh nguyên tắc nền tảng: “Hãy dạy cho trẻ thơ con đường nó phải theo; Dầu khi nó trở về già, cũng không hề lìa khỏi đó”“chanak” (חָנַךְ), có nghĩa là “khai tâm”, “cung hiến”, hay thậm chí là “đưa vào hàm thiếc” (như huấn luyện một con ngựa). Nó bao hàm ý nghĩa của sự hướng dẫn có chủ đích, kỷ luật và kiên nhẫn ngay từ buổi đầu, định hình con đường (cách sống, giá trị, niềm tin) cho đứa trẻ.

Sứ đồ Phao-lô trong Ê-phê-sô 6:4 đưa ra lời cảnh báo và hướng dẫn cân bằng cho các bậc cha mẹ: “Hỡi các người làm cha, chớ chọc cho con cái mình giận dữ, hãy dùng sự sửa phạt khuyên bảo của Chúa mà nuôi nấng chúng nó”. “Sửa phạt khuyên bảo” dịch từ cụm Hy Lạp “paideia kai nouthesia” (παιδεία καὶ νουθεσία). Paideia là sự giáo dục toàn diện, bao gồm huấn luyện, kỷ luật và dạy dỗ. Nouthesia là sự khuyên bảo, cảnh tỉnh, sửa chữa bằng lời nói. Cả hai phải được thực hiện trong tinh thần của Chúa (“kyriou” – thuộc về Chúa), tức là không độc đoán, tàn bạo, nhưng công bình, yêu thương và hướng đến sự trưởng thành thuộc linh của con cái.

III. Chúa Giê-xu Christ: Tấm Gương Tối Thượng Trong Cách Đối Xử Với Trẻ Em

Thái độ và hành động của Chúa Giê-xu đối với trẻ em là cuộc cách mạng trong bối cảnh văn hóa thời đó, khi trẻ em thường bị xem nhẹ. Ngài đặt trẻ em vào vị trí trung tâm của Nước Đức Chúa Trời.

Câu chuyện trong Mác 10:13-16 là minh chứng rõ rệt nhất. Khi các môn đồ quở trách những người đem trẻ nhỏ đến, “Đức Chúa Jêsus thấy vậy, bèn giận mà phán cùng môn đồ rằng: Hãy để con trẻ đến cùng ta, đừng cấm chúng nó; vì nước Đức Chúa Trời thuộc về những kẻ giống như con trẻ ấy” (câu 14). Hành động “ôm chúng vào lòng” và “đặt tay trên chúng mà chúc phước” (câu 16) thể hiện sự yêu thương, chấp nhận và ban phước cách chủ động. Quan trọng hơn, Ngài tuyên bố: “Quả thật, ta nói cùng các ngươi, ai chẳng nhận lấy nước Đức Chúa Trời như con trẻ, thì chẳng được vào đó bao giờ” (câu 15). Từ Hy Lạp được dùng cho “nhận lấy” là “dechomai” (δέχομαι), hàm ý sự tiếp nhận cách vui lòng, sẵn sàng và tin cậy. Đức tin trẻ thơ là mẫu mực: sự tin cậy đơn sơ, phụ thuộc trọn vẹn, và khiêm nhường tiếp nhận.

Trong Ma-thi-ơ 18:1-6, Chúa Giê-xu còn dùng một đứa trẻ làm hình ảnh minh họa cho sự vĩ đại thật sự trong Nước Thiên đàng và cảnh báo nghiêm khắc về tội làm hại đức tin của chúng: “Song nếu ai làm cho một đứa trong những đứa trẻ nầy đã tin ta, phải sa vào tội lỗi, thì thà buộc cối đá vào cổ nó mà quăng xuống biển còn hơn” (câu 6). Lời cảnh báo này nhấn mạnh trách nhiệm nặng nề của chúng ta trong việc bảo vệ và nâng đỡ đức tin non trẻ, không chỉ của con cái mình mà của mọi trẻ em trong cộng đồng đức tin.

IV. Những Lời Hứa và Sự Bảo Vệ Đặc Biệt Của Chúa

Kinh Thánh cũng cho thấy Chúa dành sự quan tâm và bảo vệ đặc biệt cho trẻ em. Thi-thiên 68:5 tuyên bố Chúa là “Cha của kẻ mồ côi, và quan xét của người góa bụa”, thể hiện sự chăm sóc của Ngài dành cho những trẻ em dễ bị tổn thương nhất.

Một phân đoạn đầy an ủi được tìm thấy trong Ma-thi-ơ 18:10, khi Chúa Giê-xu phán: “Hãy giữ mình đừng khinh dể một đứa nào trong những đứa trẻ nầy; vì ta nói cùng các ngươi, các thiên sứ của chúng ở trên trời thường thấy mặt Cha ta, là Đấng ở trên trời”. Điều này cho thấy mỗi đứa trẻ đều có sự chăm sóc trực tiếp từ thiên sứ của Chúa và sự quan tâm đặc biệt từ chính Cha Thiên Thượng. Chúng không hề bị lãng quên hay xem thường trong cái nhìn của Đấng Tạo Hóa.

Ngoài ra, Chúa hứa ban sự khôn ngoan cho những ai thiếu thốn, kể cả những người trẻ. Gia-cơ 1:5 viết: “Ví bằng trong anh em có kẻ kém khôn ngoan, hãy cầu xin Đức Chúa Trời, là Đấng ban cho mọi người cách rộng rãi, không trách móc ai, thì kẻ ấy sẽ được ban cho”. Lời hứa này áp dụng cho mọi lứa tuổi, khuyến khích người trẻ tìm kiếm và tin cậy sự khôn ngoan từ Chúa.

V. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Ngày Nay

Từ nền tảng Kinh Thánh vững chắc trên, chúng ta có thể rút ra những ứng dụng thiết thực cho cá nhân, gia đình và Hội Thánh:

  • Đối với Cha Mẹ: Hãy xem việc dạy dỗ con cái về Chúa và Lời Ngài là ưu tiên hàng đầu, lồng ghép vào mọi sinh hoạt (Phục-truyền 6:7). Sử dụng kỷ luật với mục đích yêu thương và hướng dẫn, không phải để trút giận (Ê-phê-sô 6:4). Cầu nguyện cho và cùng với con cái mỗi ngày.
  • Đối với Hội Thánh: Cần đầu tư nghiêm túc vào chức vụ thiếu nhi và thanh thiếu niên, không xem đây là chức vụ phụ. Tạo môi trường an toàn, yêu thương và giàu Lời Chúa để trẻ em phát triển đức tin. Tôn trọng và lắng nghe tiếng nói của người trẻ trong cộng đồng.
  • Đối với Mọi Tín Hữu: Hãy có thái độ của Chúa Giê-xu: chào đón, yêu thương và đầu tư vào thế hệ trẻ. Trở thành một tấm gương về đức tin đơn sơ, tin cậy. Bảo vệ sự trong sáng và đức tin của trẻ em khỏi mọi sự lợi dụng hay dạy dỗ sai lầm (Ma-thi-ơ 18:6).
  • Đối với Chính Chúng Ta: Mỗi người cần tự hỏi: “Tôi có đang tiếp nhận Nước Đức Chúa Trời với đức tin đơn sơ, phụ thuộc và khiêm nhường như một đứa trẻ không?” (Mác 10:15). Đây là then chốt cho mối quan hệ cá nhân với Chúa.
Kết Luận

Kinh Thánh vẽ nên một bức tranh đẹp đẽ và đầy đủ về trẻ em: chúng là cơ nghiệp quý giá từ Chúa, mang hình ảnh Ngài, là tâm điểm trong sự dạy dỗ của gia đình, là hình mẫu cho đức tin vào Nước Thiên đàng, và là đối tượng được Chúa Giê-xu yêu thương, chúc phước và bảo vệ đặc biệt. Khi chúng ta, với tư cách là các bậc cha mẹ, thành viên Hội Thánh và cá nhân tín hữu, học theo Lời Chúa và gương của Chúa Giê-xu, chúng ta không chỉ đầu tư vào tương lai của Hội Thánh, mà còn đang vâng theo mạng lệnh của Chúa và kinh nghiệm được phước hạnh của Nước Thiên đàng ngay tại đất này. Ước mong mỗi chúng ta biết quý trọng, dạy dỗ, bảo vệ và học tập nơi đức tin đơn sơ của những “cơ nghiệp” quý báu mà Chúa đã ban.

Quay Lại Bài Viết