Có sai không khi một tín hữu nữ là một cô gái tomboy?

02 December, 2025
17 phút đọc
3,375 từ
Chia sẻ:

Cô Gái Tin Lành Là Tomboy: Phân Tích Thần Học Và Sự Tự Do Trong Christ

Trong bối cảnh văn hóa và xã hội hiện đại, khái niệm “tomboy” – chỉ những cô gái có sở thích, cách ăn mặc hoặc tính cách thường được cho là nam tính, mạnh mẽ, năng động – trở nên phổ biến. Đối với cộng đồng Cơ Đốc, đặc biệt là các tín hữu nữ trẻ, câu hỏi đặt ra là: Liệu một tín hữu nữ là một cô gái tomboy có sai trái theo quan điểm Kinh Thánh không? Câu hỏi này chạm đến những vấn đề sâu xa về bản sắc, nữ tính Cơ Đốc, sự tự do trong ân điển, và những nguyên tắc đạo đức nền tảng. Bài nghiên cứu này sẽ khảo sát Kinh Thánh một cách cẩn thận để tìm kiếm câu trả lời mang tính xây dựng và thuộc linh.

I. Xác Định Lại “Nữ Tính” Theo Lăng Kính Kinh Thánh

Trước khi trả lời câu hỏi, chúng ta phải phân biệt rõ giữa “nữ tính Kinh Thánh”“nữ tính văn hóa”. Văn hóa mỗi thời đại, mỗi xã hội thường đúc khuôn những tiêu chuẩn nhất định về cách một người phụ nữ “nên” cư xử, ăn mặc, và biểu hiện. Tuy nhiên, Kinh Thánh không đưa ra một danh sách chi tiết về kiểu tóc, trang phục mẫu mã, hay các hoạt động giải trí dành riêng cho phụ nữ.

Kinh Thánh tập trung vào phẩm chất bên trongvai trò. Một phân đoạn then chốt là Châm Ngôn 31:10-31, mô tả người nữ tài đức. Đây không phải là hình mẫu một phụ nữ yếu đuối, thụ động. Trái lại, bà là một người “tay bà giơ lên nắm đồ nhỏ, tay phải bà cầm con quay” (câu 19), “bà toan tính về một đồng ruộng và mua nó” (câu 16), “bà thắt lưng bằng sức lực, và làm cho hai cánh tay mình mạnh mẽ” (câu 17). Từ ngữ Hê-bơ-rơ “khayil” trong câu 10, thường được dịch là “tài đức” hay “trị giá”, cũng mang nghĩa “sức mạnh, năng lực, dũng khí”. Người nữ này là một nhà quản lý, một thương gia, một người cung cấp, mạnh mẽ và đáng tôn trọng.

Vậy, nữ tính Kinh Thánh không loại trừ sự mạnh mẽ, tài năng, quyết đoán, hay sự năng động. Nó được định hình bởi “tấm lòng thật thà dịu dàng yên lặng” (1 Phi-e-rơ 3:4) và sự khôn ngoan kính sợ Đức Chúa Trời.

II. Các Nhân Vật Nữ Trong Kinh Thánh: Sự Đa Dạng Trong Tính Cách Và Vai Trò

Khi khảo sát Kinh Thánh, chúng ta thấy một bức tranh đa dạng về những người nữ của đức tin, không bị gò bó vào một khuôn mẫu hành vi duy nhất.

  • Đê-bô-ra (Các Quan Xét 4-5): Là một nữ tiên tri, một nhà lãnh đạo quân sự (“mẹ của Y-sơ-ra-ên”), bà đã chỉ huy và cùng với Ba-rác ra trận. Sự dạn dĩ, lãnh đạo, và can đảm của bà là điều hiển nhiên.
  • Ru-tơ: Là một phụ nữ quyết đoán, chủ động trong việc tìm kiếm sự bảo vệ cho mình và mẹ chồng (Ru-tơ 3). Sự trung tín và mạnh mẽ của bà không phải là sự yếu đuối.
  • Ê-xơ-tê: Là một hoàng hậu dũng cảm, biết sử dụng vị trí và sự khôn ngoan của mình để đối chất với vua và cứu cả một dân tộc. Bà đã hành động vượt qua khuôn khổ an toàn thông thường của một phụ nữ trong cung điện.
  • Phe-rít-si-la (Công Vụ 18): Là một nữ môn đồ và nhà giáo sư đức tin hữu hiệu, cùng chồng là A-qui-la giải bày đạo Chúa cho A-bô-lô.

Những ví dụ này cho thấy Kinh Thánh tôn vinh những phẩm chất như lòng can đảm, sự chủ động, trí thông minh, và sức mạnh ý chí nơi người nữ. Một cô gái có tính cách mạnh mẽ, thích hoạt động ngoài trời, hay có cách thể hiện cá tính năng động hoàn toàn có thể tìm thấy tiếng nói chung với những nhân vật nữ đầy năng lực này.

III. Nguyên Tắc Tự Do Và Giới Hạn Trong Christ

Trọng tâm của Tin Lành là sự cứu rỗi bởi ân điển qua đức tin nơi Chúa Giê-xu Christ, không bởi việc tuân thủ những quy tắc văn hóa hay hình thức bên ngoài (Ê-phê-sô 2:8-9). Sứ đồ Phao-lô nhiều lần nhấn mạnh về sự tự do của người tin Chúa.

“Ấy là sự tự do mà Đấng Christ đã buông tha chúng ta. Hãy đứng vững, chớ lại để mình dưới ách tôi mọi nữa... Hỡi anh em, anh em đã được gọi đến sự tự do; song chớ lấy sự tự do đó làm dịp cho anh em ăn ở theo tánh xác thịt.” (Ga-la-ti 5:1, 13)

Tự do trong Christ cho phép sự đa dạng trong cá tính, sở thích, và các biểu hiện không-mang-tính-đạo-đức (adiaphora). Phong cách ăn mặc (nếu khiêm tốn), sở thích chơi thể thao, tính cách hướng ngoại hay mạnh mẽ, về cơ bản thuộc phạm trù tự do cá nhân. Tuy nhiên, sự tự do này có hai giới hạn chính:

  1. Giới hạn của lương tâm và sự gây vấp phạm: “Vậy thì, chúng ta chớ xét đoán nhau nữa; thà anh em định thế nào, ấy là đừng làm dịp vấp phạm hoặc gây cho anh em mình sa ngã.” (Rô-ma 14:13). Nếu một cách thể hiện nào đó (dù tự do) khiến một anh chị em trong đức tin non yếu hiểu lầm và vấp phạm, chúng ta cần sự khôn ngoan và tình yêu để tự hạn chế vì lợi ích của họ (1 Cô-rinh-tô 8:9).
  2. Giới hạn của các nguyên tắc đạo đức rõ ràng: Sự tự do không bao giờ được dùng làm cớ cho tội lỗi (Ga-la-ti 5:13). Mọi sự phải được làm cho vinh hiển Đức Chúa Trời (1 Cô-rinh-tô 10:31).

IV. Phân Biệt Giữa Bản Sắc Giới Tính (God-Ordained) Và Biểu Hiện Cá Nhân (Personal Expression)

Đây là điểm then chốt trong thần học. Kinh Thánh khẳng định Đức Chúa Trời tạo dựng nên loài người có hai giới tính riêng biệt và bổ sung cho nhau: nam và nữ (Sáng Thế Ký 1:27). Sự khác biệt này là tốt lành và có mục đích. Tuy nhiên, Kinh Thánh không quy định chi tiết mọi khía cạnh của “nam tính” hay “nữ tính” trong biểu hiện văn hóa.

Việc một cô gái thích mặc quần jeans và áo thun rộng, cắt tóc ngắn, chơi bóng đá, hay có tính cách thẳng thắn, không làm thay đổi bản sắc nữ tính mà Chúa ban cho cô ấy. Đó là sự biểu hiện cá nhân trong khuôn khổ của bản sắc đó. Ngược lại, một người nam yêu thích nghệ thuật tỉ mỉ, có tính cách điềm đạm, cũng không làm giảm đi nam tính của anh ta.

Lời cảnh báo trong Kinh Thánh liên quan đến trang phục (Phục Truyền 22:5) thường được viện dẫn: “Người nữ không nên mặc đồ của người nam, và người nam không nên mặc áo xống của người nữ; vì ai làm điều đó lấy làm gớm ghiếc cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi.” Việc giải nghĩa câu này cần thận trọng: - Bối cảnh: Đây là một phần của luật pháp Cựu Ước trong bối cảnh Ca-na-an, nơi các nghi thức thờ lạy thần tượng thường liên quan đến việc mặc trang phục lẫn lộn giới tính với mục đích tà thuật hoặc thờ phượng giả. - Nguyên tắc: Nguyên tắc cốt lõi có thể là sự tôn trọng và không xóa nhòa sự khác biệt giới tính mà Đức Chúa Trời đã thiết lập, đặc biệt nhằm chống lại những hành vi có chủ đích lừa dối hoặc tham gia vào các thực hành tà giáo. - Áp dụng: Trong Tân Ước, trọng tâm chuyển sang sự khiêm nhường và đứng đắn (1 Ti-mô-thê 2:9-10). Câu hỏi quan trọng hơn là: Trang phục hay phong cách này có tôn trọng thân thể tôi là đền thờ Đức Thánh Linh không? Có phù hợp với sự đứng đắn và khiêm nhường không? Có gây nên sự hiểu lầm có chủ đích về giới tính của tôi không?

Một cô gái tomboy mặc quần áo thoải mái, tiện lợi cho hoạt động không nhất thiết là “mặc đồ của người nam” theo nghĩa Kinh Thánh, nếu không có ý định từ bỏ hay chối bỏ giới tính của mình.

V. Áp Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc

1. Cho các tín hữu nữ có cá tính tomboy: - Sống trong tự do và biết ơn: Hãy nhận biết rằng cá tính mạnh mẽ, năng động của bạn là món quà từ Chúa. Hãy dùng nó để phục vụ Ngài và người khác cách hết lòng. - Nuôi dưỡng đời sống bên trong: Trong khi phát triển cá tính bên ngoài, đừng sao lãng việc trau dồi “con người thầm kín của lòng, lấy sự trang sức không hay hư của lòng dịu dàng yên lặng” (1 Phi-e-rơ 3:4). Đây là vẻ đẹp có giá trị trước mặt Đức Chúa Trời. - Sử dụng sự khôn ngoan và yêu thương: Hãy nhạy bén với văn hóa và cộng đồng Hội thánh địa phương của bạn. Trong sự tự do của mình, hãy chọn cách không trở thành “chướng ngại vật” không cần thiết cho người khác, đặc biệt là thế hệ đi trước có thể có quan điểm khác. - Gương mẫu trong mọi sự: Hãy là gương mẫu về đức tin, sự trong sạch, lời nói, cách cư xử, và tình yêu thương (1 Ti-mô-thê 4:12), bất kể phong cách bên ngoài của bạn thế nào.

2. Cho cộng đồng Hội Thánh và gia đình: - Tránh xét đoán dựa trên bề ngoài: “Hãy thôi đi sự xét đoán nhau” (Rô-ma 14:13). Đừng đánh giá sự trưởng thành thuộc linh hay “nữ tính” của một chị em chỉ qua kiểu tóc hay trang phục. - Tập trung vào điều cốt yếu: Khuyến khích và công nhận những phẩm chất thuộc linh, ân tứ, và sự phục vụ của mỗi cá nhân, thay vì ép buộc họ vào một khuôn mẫu văn hóa. - Tạo môi trường an toàn và chấp nhận: Hội Thánh phải là nơi mọi người, dù có cá tính đa dạng thế nào, đều cảm thấy được yêu thương, chấp nhận, và được khích lệ để lớn lên trong Chúa. Sự thống nhất trong Đấng Christ có chỗ cho sự đa dạng (Ga-la-ti 3:28). - Dạy dỗ bằng nguyên tắc, không phải quy tắc cứng nhắc: Thay vì đưa ra danh sách “được/không được”, hãy dạy giới trẻ các nguyên tắc Kinh Thánh về sự thánh khiết, khiêm nhường, tôn trọng thân thể, và tình yêu thương anh em, để họ học cách áp dụng chúng một cách khôn ngoan.

VI. Kết Luận

Câu trả lời cho câu hỏi “Có sai không khi một tín hữu nữ là một cô gái tomboy?” là: Không nhất thiết là sai. Sự “sai” hay “đúng” không nằm ở phong cách cá nhân hay sở thích năng động, mà nằm ở tấm lòng, động cơ, và việc có tuân theo các nguyên tắc đạo đức căn bản của Kinh Thánh hay không.

Kinh Thánh cho chúng ta thấy một Đức Chúa Trời sáng tạo, Đấng tạo nên sự đa dạng tuyệt vời trong vạn vật và cả trong tính cách con người. Ngài kêu gọi chúng ta trước hết phải có tấm lòng hướng về Ngài, sống trong sự tự do đích thực của Phúc Âm, và yêu thương người lân cận như chính mình. Một cô gái tin Chúa có thể vừa mạnh mẽ, năng động, yêu thích những hoạt động “mạnh mẽ”, vừa mang trong mình vẻ đẹp dịu dàng, thánh khiết của một tâm linh kính sợ Chúa.

Cuối cùng, hãy nhớ lời Chúa phán: “Đức Giê-hô-va phán: Chớ theo mắt mình mà xét đoán, vì mắt thường ưa sự bề ngoài, nhưng Đức Giê-hô-va nhìn thấy trong lòng.” (1 Sa-mu-ên 16:7). Thay vì tập trung vào những biểu hiện bên ngoài, cả cá nhân lẫn cộng đồng Hội Thánh hãy cùng nhau khích lệ nhau hướng đến tấm lòng được Chúa đổi mới mỗi ngày.

Quay Lại Bài Viết