“Chúa tạo ra Adam và Eve, không phải Adam và Steve” có phải là lập luận tốt chống lại đồng tính luyến ái?

02 December, 2025
19 phút đọc
3,694 từ
Chia sẻ:

“Chúa tạo ra Adam và Eve, không phải Adam và Steve” – Phân Tích Thần Học về Một Lập Luận Phổ Biến

Trong các cuộc thảo luận đương đại về đạo đức tính dục và thần học sáng tạo, câu nói “Chúa tạo ra Adam và Eve, không phải Adam và Steve” thường được các tín hữu Tin Lành sử dụng như một lập luận ngắn gọn, dễ nhớ chống lại hành vi và mối quan hệ đồng tính luyến ái. Tuy nhiên, liệu đây có phải là một lập luận thần học mạnh mẽ, toàn diện và đầy đủ yêu thương như Chúa muốn chúng ta trình bày chân lý? Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu phân tích nền tảng Kinh Thánh của lập luận, đánh giá những điểm mạnh và hạn chế, đồng thời trình bày một cái nhìn cân bằng và đầy đủ hơn dựa trên toàn bộ sứ điệp của Kinh Thánh.

I. Nền Tảng Kinh Thánh: Kế Hoạch Nguyên Thủy Trong Sáng Thế Ký

Lập luận “Adam và Eve” chủ yếu dựa vào hai chương đầu của Kinh Thánh, đặc biệt nhấn mạnh vào khuôn mẫu và mục đích trong sự sáng tạo của Đức Chúa Trời.

Sáng Thế Ký 1:26-28 ghi lại: “Đức Chúa Trời phán rằng: Chúng ta hãy làm nên loài người như hình ta và theo tượng ta… Đức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Đức Chúa Trời; Ngài dựng nên người nam cùng người nữ. Đức Chúa Trời ban phước cho loài người và phán rằng: Hãy sinh sản thêm nhiều, làm cho đầy dẫy đất…” Ở đây, chúng ta thấy ngay từ đầu, sự phân biệt giới tính “người nam cùng người nữ” (זָכָר וּנְקֵבָה - zakar u’neqevah) là một phần của kế hoạch “theo hình và tượng” của Đức Chúa Trời. Mệnh lệnh “sinh sản thêm nhiều” cũng gắn liền với sự kết hợp khác giới này.

Sáng Thế Ký 2:18-24 cung cấp một cái nhìn chi tiết hơn: “Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán rằng: Loài người ở một mình thì không tốt; ta sẽ làm nên một kẻ giúp đỡ giống như nó… Giê-hô-va Đức Chúa Trời làm cho A-đam ngủ mê… Ngài bèn lấy một xương sường của A-đam… rồi lấy thịt bù lại. Giê-hô-va Đức Chúa Trời dùng xương sường đã lấy nơi A-đam làm nên một người nữ, đưa đến cùng A-đam… A-đam nói rằng:… người nầy là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi… Cho nên người nam sẽ lìa cha mẹ mà dính díu cùng vợ mình, và cả hai sẽ trở nên một thịt.

Phân đoạn then chốt này thiết lập khuôn mẫu hôn nhân:
1. Sự bổ sung (Complementarity): Người nữ được tạo dựng từ và cho người nam, như một “kẻ giúp đỡ tương xứng” (עֵזֶר כְּנֶגְדּוֹ - ezer kenegdo), chỉ ra sự khác biệt nhưng bổ sung và hoàn chỉnh lẫn nhau.
2. Sự hiệp nhất (Union): Mục đích là để “trở nên một thịt” (בָּשָׂר אֶחָד - basar echad), một sự hiệp nhất toàn diện về thể xác, tình cảm và tâm linh.
3. Sự độc quyền (Exclusivity): Mối quan hệ này là lý do để “lìa cha mẹ”, thiết lập một đơn vị gia đình mới, trọn đời.

Như vậy, lập luận “Adam và Eve” có một nền tảng Kinh Thánh vững chắc khi nó chỉ về kế hoạch nguyên thủy và lý tưởng của Đức Chúa Trời về hôn nhân và tính dục. Nó khẳng định rằng sự khác biệt giới tính (nam và nữ) không phải là ngẫu nhiên mà có mục đích thần học và thực tế sâu sắc trong kế hoạch của Đấng Tạo Hóa.

II. Những Hạn Chế và Nguy Cơ Của Lập Luận Ngắn Gọn Này

Mặc dù có nền tảng, nếu chỉ dùng câu nói này như lập luận duy nhất hoặc chính yếu sẽ gặp nhiều hạn chế:

1. Thiếu Chiều Sâu Cứu Rỗi và Ân Điển: Câu nói mang tính khẳng định khuôn mẫu, nhưng thiếu đi sứ điệp về tội lỗi, sự sa ngã và con đường cứu chuộc qua Chúa Giê-xu Christ. Nó dễ trở thành một câu “khẩu hiệu” lên án hơn là một lời mời gọi đến với sự biến đổi bởi ân điển. Kinh Thánh dạy rằng mọi người đều phạm tội (Rô-ma 3:23), và tội lỗi về tính dục chỉ là một trong nhiều biểu hiện của tấm lòng xa cách Đức Chúa Trời (Mác 7:21-23). Trọng tâm của Phúc Âm là Chúa Giê-xu chết để cứu chúng ta khỏi mọi tội lỗi, chứ không phải chỉ để chỉ ra một tội cụ thể.

2. Có Thể Làm Giảm Nhẹ Tính Nghiêm Trọng Của Các Tội Lỗi Khác: Nói cách khác, nó có thể vô tình tạo ra một “thang đo tội lỗi” mà trong đó đồng tính luyến ái bị coi là tệ hơn những tội như tham lam, gian dối, kiêu ngạo, hoặc ngoại tình (mà cũng là vi phạm khuôn mẫu Adam và Eve). 1 Cô-rinh-tô 6:9-11 liệt kê nhiều loại tội, bao gồm cả những kẻ “mắc giống đực” (từ Hy Lạp ἀρσενοκοῖται - arsenokoitai) và kẻ “làm sự ô uế”, nhưng sau đó kết luận: “Ấy là một phần đông trong anh em trước đã như thế; nhưng nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ, và nhờ Thánh Linh của Đức Chúa Trời chúng ta, thì anh em được rửa sạch, được nên thánh, được xưng công bình rồi.” Điểm nhấn là sự biến đổi bởi Phúc Âm, không phải chỉ sự liệt kê.

3. Không Đối Diện Trực Tiếp Với Các Lập Luận Đương Đại: Thế giới ngày nay đặt câu hỏi về bản dạng giới, sự hấp dẫn tự nhiên, và quyền bình đẳng. Một câu nói ngắn không đủ sức tham gia vào cuộc đối thoại phức tạp này một cách tôn trọng và thấu hiểu. Nó dễ bị coi là thiếu suy nghĩ hoặc thù ghét.

4. Rủi Ro Về Cách Diễn Đạt Thiếu Yêu Thương: Cách chơi chữ “Steve” có thể mang tính chế giễu, mỉa mai, đi ngược lại tinh thần của Ê-phê-sô 4:15: “…lấy lòng yêu thương nói ra lẽ chân thật…” Chân lý phải được nói ra trong tình yêu thương. Thái độ của chúng ta phải phản chiếu thái độ của Chúa Giê-xu, Đấng đầy dẫy ân điển và lẽ thật (Giăng 1:14).

III. Một Lập Trình Thần Học Toàn Diện Hơn: Vượt Ra Ngoài Khẩu Hiệu

Để có một lập trường vừa trung tín với Kinh Thánh vừa đầy tình yêu thương, chúng ta cần xem xét toàn bộ sự dạy dỗ của Kinh Thánh:

A. Sự Dạy Dỗ Rõ Ràng Trong Cả Cựu Ước và Tân Ước:
- Lê-vi Ký 18:22 & 20:13: Cấm hành vi tình dục đồng giới, gọi là “sự gớm ghiếc” (תּוֹעֵבָה - to’evah), một từ thường chỉ những gì trái với trật tự thánh của Đức Chúa Trời.
- Rô-ma 1:26-27: Sứ đồ Phao-lô mô tả hành vi đồng tính luyến ái như một hệ quả của sự từ chối tôn thờ và cảm tạ Đức Chúa Trời: “Ấy vì cớ đó mà Đức Chúa Trời đã phó họ cho sự tình dục xấu hổ; vì trong vòng họ, những người đờn bà đã đổi cách dùng tự nhiên ra cách khác nghịch với tự nhiên. Những người đờn ông cũng vậy, bỏ cách dùng tự nhiên của người đờn bà, mà un đốt tình dục người nầy với kẻ kia…” Đây không phải là “tội gốc” mà là dấu hiệu của một tấm lòng đã từ chối Đấng Tạo Hóa.
- 1 Cô-rinh-tô 6:9-10 & 1 Ti-mô-thê 1:9-10: Nhắc lại sự nghiêm trọng của tội này trong danh sách các hành vi khiến người ta không được hưởng nước Đức Chúa Trời.

B. Khuôn Mẫu Của Chúa Giê-xu Về Hôn Nhân:
Chính Chúa Giê-xu, khi được hỏi về ly dị, đã quay về với khuôn mẫu nguyên thủy trong Sáng Thế Ký (Ma-thi-ơ 19:4-6): “Ngài đáp rằng: Các ngươi há chưa đọc lời chép về Đấng Tạo Hóa hồi ban đầu, dựng nên một người nam, một người nữ sao?… Vậy, vợ chồng không phải là hai nữa, nhưng một thịt mà thôi. Thế thì, sự gì Đức Chúa Trời đã phối hiệp, người ta chớ nên phân rẽ.” Chúa Giê-xu xác nhận và củng cố khuôn mẫu hôn nhân giữa một nam và một nữ là ý muốn đời đời của Đức Chúa Trời.

C. Thần Học Về Thân Thể và Sự Vinh Hiển Của Đức Chúa Trời:
Phao-lô dạy rằng thân thể của tín đồ là đền thờ của Đức Thánh Linh và được chuộc bằng giá cao (1 Cô-rinh-tô 6:19-20). Do đó, cách chúng ta sử dụng thân thể mình trong tính dục phải tôn vinh Đức Chúa Trời, phù hợp với thiết kế của Ngài. Sự kết hợp “một thịt” không chỉ là thể xác, mà còn là một biểu tượng của mối tương giao giữa Christ và Hội thánh (Ê-phê-sô 5:31-32). Sự khác biệt giới tính có ý nghĩa biểu tượng sâu sắc trong chương trình cứu chuộc này.

IV. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc

1. Sống Theo Khuôn Mẫu Thánh Khiết: Đối với tín đồ, chúng ta được kêu gọi sống thánh khiết trong mọi phương diện, bao gồm tính dục. Điều này có nghĩa là:
- Trong hôn nhân: Trung thành, yêu thương, tôn trọng, và sống đúng với khuôn mẫu “một nam một nữ, trọn đời”.
- Khi độc thân: Sống tiết độ và thanh sạch, xem sự độc thân như một ơn ban để phục vụ Chúa cách trọn vẹn hơn (1 Cô-rinh-tô 7:7). Áp lực kết hôn không được lớn hơn lời kêu gọi sống thánh khiết.

2. Tiếp Cận Người Khác Với Tình Yêu và Lẽ Thật:
- Tránh những câu khẩu hiệu dễ gây tổn thương hoặc chế giễu. Thay vào đó, hãy sẵn sàng lắng nghe câu chuyện và sự đấu tranh của người khác.
- Phân biệt giữa “tội” và “người phạm tội”. Chúng ta chống lại tội lỗi vì nó hủy hoại, nhưng yêu thương người phạm tội vì Chúa Giê-xu đã chết cho họ. Hãy nhớ mình cũng là người nhận ân điển mỗi ngày.
- Giới thiệu về Chúa Giê-xu, Đấng cứu chuộc và biến đổi. Trọng tâm phải là Phúc Âm – quyền năng của Đức Chúa Trời để cứu mọi người tin (Rô-ma 1:16). Hãy mời người khác đến với một Cá Nhân, chứ không chỉ một bộ quy tắc.

3. Xây Dựng Cộng Đồng Hỗ Trợ và Biến Đổi: Hội thánh phải là nơi mà mọi người, dù đang đấu tranh với bất kỳ tội lỗi nào (tính dục, giận dữ, kiêu ngạo, nghiện ngập…), đều có thể tìm thấy sự chấp nhận (không phải chấp nhận *tội*), sự hỗ trợ, cầu nguyện, và đồng hành để lớn lên trong sự thánh khiết. Các nhóm trách nhiệm (accountability group) và môn đồ hóa là công cụ quý giá.

4. Nuôi Dưỡng Một Thế Giới Quan Kinh Thánh Về Giới Tính và Thân Thể: Chúng ta cần dạy dỗ một cách chủ động, tích cực và đẹp đẽ về kế hoạch của Đức Chúa Trời cho hôn nhân và tính dục cho con cái và thanh niên trong Hội thánh. Đừng chỉ nói “đừng làm điều đó”, hãy giải thích “tại sao kế hoạch của Chúa là tốt lành và đem lại sự sung mãn”.

Kết Luận

Câu nói “Chúa tạo ra Adam và Eve, không phải Adam và Steve” có chứa đựng một chân lý thần học quan trọng: nó nhắc nhở chúng ta về kế hoạch nguyên thủy, tốt lành và rõ ràng của Đức Chúa Trời về giới tính và hôn nhân. Nó chỉ ra rằng sự khác biệt giới tính là có mục đích và hôn nhân dị tính là khuôn mẫu thần thiêng.

Tuy nhiên, khi đứng một mình, nó là một lập luận chưa đầy đủ và tiềm ẩn nguy cơ. Nó có thể trở nên thiếu yêu thương, quá giản lược, và quan trọng hơn, nó có thể che khuất trọng tâm của Phúc Âm – đó là Chúa Giê-xu Christ đến để cứu và biến đổi tất cả những ai tin Ngài, bất kể họ đang trong tình trạng tội lỗi nào.

Là những người nghiên cứu và tin theo Lời Chúa, chúng ta được kêu gọi đi xa hơn một khẩu hiệu. Chúng ta cần am hiểu toàn bộ lẽ thật của Kinh Thánh về tội lỗi, ân điển, sự cứu rỗi và sự thánh hóa. Đồng thời, chúng ta phải “nói ra lẽ chân thật trong tình yêu thương” (Ê-phê-sô 4:15), với một thái độ khiêm nhường, cảm thông và luôn hướng người khác về thập tự giá của Chúa Giê-xu, nơi duy nhất mọi tội lỗi được tha thứ và mọi tấm lòng được đổi mới.

Cuối cùng, lập luận tốt nhất chống lại mọi tội lỗi – không chỉ đồng tính luyến ái – không phải là một câu châm ngôn, mà là một Đấng Christ chịu đóng đinh và sống lại, cùng với lời mời đầy quyền năng và yêu thương: “Hãy đến cùng ta… và ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ” (Ma-thi-ơ 11:28).

Quay Lại Bài Viết