Tổ Chức Ngôi Sao Phương Đông và Hội Tam Điểm Dưới Góc Nhìn Kinh Thánh
Trong hành trình đức tin, người tín hữu được kêu gọi “hãy xét đoán thử điều chi đẹp lòng Chúa” (Ê-phê-sô 5:10) và “phải tránh những đều ác” (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:22). Giữa một thế giới tồn tại nhiều tổ chức, hội đoàn với những triết lý và nghi thức phức tạp, việc phân định dựa trên nền tảng Kinh Thánh là vô cùng quan trọng. Bài nghiên cứu này sẽ tìm hiểu về bản chất của Tổ chức Ngôi Sao Phương Đông (The Order of the Eastern Star - OES) và Hội Tam Điểm (Freemasonry), đồng thời soi rọi các tổ chức này dưới ánh sáng của Lời Đức Chúa Trời.
I. Tổng Quan Về Hội Tam Điểm và Ngôi Sao Phương Đông: Lịch Sử và Biểu Tượng
Hội Tam Điểm (Freemasonry) là một hội kín có nguồn gốc từ các hiệp hội thợ nề thời Trung Cổ, phát triển thành một tổ chức huynh đệ toàn cầu mang tính triết học và bí truyền. Hội hoạt động dựa trên hệ thống bậc (degree), sử dụng các biểu tượng của nghề thợ nề như cái compa, cái ê-ke, viên đá góc... để truyền dạy các bài học về đạo đức, sự khôn ngoan và tâm linh. Mặc dù tuyên bố không phải là một tôn giáo, các nghi lễ của Hội Tam Điểm mang tính chất tôn giáo tổng hợp, thừa nhận một “Kiến Trúc Sư Vĩ Đại Của Vũ Trụ” (Great Architect of the Universe) - một khái niệm về thần linh mơ hồ, có thể được hiểu theo nhiều cách khác nhau tùy theo tín ngưỡng của mỗi hội viên.
Tổ chức Ngôi Sao Phương Đông (The Order of the Eastern Star - OES) được thành lập vào giữa thế kỷ 19, thường được xem như một tổ chức “phụ trợ” của Hội Tam Điểm, dành cho cả nam (phải là Tam Điểm) và nữ (có quan hệ họ hàng với Tam Điểm). Tên gọi và biểu tượng của tổ chức này lấy cảm hứng từ Kinh Thánh, với ngôi sao năm cánh tượng trưng cho năm người nữ được nhắc đến: Ma-ri (mẹ Chúa Giê-xu), Gia-ên, Ru-tơ, Ê-xơ-tê, và Áp-ga. Mỗi cánh sao và màu sắc liên quan tượng trưng cho một đức tính. Mặc dù sử dụng nhân vật Kinh Thánh, các nghi lễ và giáo lý của OES không trung tín theo sự dạy dỗ của Kinh Thánh, mà pha trộn chúng với các biểu tượng và nghi thức bí mật, hướng đến việc rèn luyện đạo đức và bác ái trên nền tảng tự lực.
II. Phân Tích Kinh Thánh: Ánh Sáng và Sự Kín Nhiệm
Kinh Thánh dạy rất rõ về bản chất của Đức Chúa Trời và cách Ngài muốn con dân Ngài sống. Trước tiên, hãy xem xét nguyên tắc nền tảng về sự sáng và sự kín nhiệm.
Chúa Giê-xu phán: “Các ngươi là sự sáng của thế gian... Chẳng ai thắp đèn mà để dưới cái thùng, song để trên chân đèn, thì nó soi sáng mọi người ở trong nhà. Sự sáng các ngươi cũng phải chói lòa trước mặt mọi người như vậy, đặng họ thấy những việc lành của các ngươi, mà ngợi khen Cha các ngươi ở trên trời.” (Ma-thi-ơ 5:14-16). Từ “sự sáng” trong tiếng Hy Lạp là phōs (φῶς), hàm ý sự chiếu sáng, bày tỏ rõ ràng, không có gì bị che giấu. Đời sống và lẽ thật của Cơ Đốc nhân phải được bày tỏ công khai, minh bạch, để làm vinh hiển Cha trên trời.
Ngược lại, Chúa Giê-xu cảnh báo: “Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, nếu một người chẳng sinh lại, thì không thể thấy được nước Đức Chúa Trời... Phàm ai làm ác thì ghét sự sáng, không đến cùng sự sáng, e rằng công việc của mình phải trách móc chăng. Nhưng kẻ làm theo lẽ thật thì đến cùng sự sáng, hầu cho các việc của mình được bày tỏ ra...” (Giăng 3:3, 20-21). Các tổ chức kín, với những lời thề bí mật, nghi thức chỉ dành cho hội viên, và sự dạy dỗ không được kiểm chứng công khai, đi ngược lại với tinh thần này. Chúng tồn tại trong sự “kín nhiệm” (kryptos - κρυπτός), là điều Kinh Thánh liên kết với những việc làm trong bóng tối.
Phao-lô cũng khẳng định: “Vả, chúng ta chẳng có sự che giấu hổ thẹn nào, chẳng dùng mưu kế, cũng chẳng làm sai lạc lời của Đức Chúa Trời, nhưng lấy sự giãi bày lẽ thật mà tự mình đẹp lòng Đức Chúa Trời trước mặt mọi lương tâm người ta.” (2 Cô-rinh-tô 4:2). Mọi sự dạy dỗ thuộc linh chân chính đều có thể và cần được “giãi bày” (phaneroō - φανερόω) ra cách công khai.
III. Sự Độc Tôn Của Đấng Christ và Sự Cứu Rỗi Bởi Ân Điển
Điểm then chốt nhất khi xem xét các tổ chức như Tam Điểm hay Ngôi Sao Phương Đông là giáo lý về Đấng Christ và sự cứu rỗi.
Hội Tam Điểm dạy về “Kiến Trúc Sư Vĩ Đại”, một khái niệm phiếm thần, cho phép hội viên thuộc bất kỳ tôn giáo nào (đa thần, độc thần) đều có thể chấp nhận. Điều này trực tiếp mâu thuẫn với lời tuyên xưng của Chúa Giê-xu: “Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha.” (Giăng 14:6). Sứ đồ Phi-e-rơ cũng khẳng định: “Chẳng có sự cứu rỗi trong đấng nào khác; vì ở dưới trời, chẳng có danh nào khác ban cho loài người, để chúng ta phải nhờ đó mà được cứu.” (Công vụ 4:12). Tin Lành giảng về Đấng Christ cụ thể, là Con Đức Chúa Trời, chịu chết chuộc tội và sống lại, chứ không phải một “Kiến Trúc Sư” vô danh, trừu tượng.
Hơn nữa, cả hai tổ chức này đều đề cao công đức và việc lành của con người như con đường để tiến hóa tâm linh, đạt được “ánh sáng” nội tại thông qua các bậc học và nghi thức. Điều này đối nghịch hoàn toàn với giáo lý căn cốt của Kinh Thánh: “Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời. Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình.” (Ê-phê-sô 2:8-9). Sự cứu rỗi là món quà nhưng không của Đức Chúa Trời qua Đấng Christ, được nhận lãnh bởi đức tin, chứ không phải phần thưởng cho việc thăng tiến qua các cấp bậc trong một hội kín.
Phao-lô cảnh cáo nghiêm khắc về những giáo lý khác: “Tôi lấy làm lạ cho anh em đã vội bỏ Đấng gọi anh em bởi ân điển của Đấng Christ, mà theo đạo khác. Thật chẳng phải có đạo khác, nhưng có mấy kẻ làm rối trí anh em, và muốn đánh đổ Tin Lành của Đấng Christ.” (Ga-la-ti 1:6-7). Bất kỳ hệ thống nào thêm điều kiện “việc làm” hay “tri thức bí truyền” vào con đường cứu rỗi đều là “đạo khác”.
IV. Cảnh Báo Kinh Thánh Về Sự Thờ Phượng Khác và Thuật Số
Kinh Thánh nhiều lần cảnh báo về việc pha trộn sự thờ phượng chân thần với các tập tục, biểu tượng hay triết lý ngoại lai. Cựu Ước gọi đó là sự “song hành” (syncretism).
“Các ngươi chớ mang ách chung với kẻ chẳng tin. Bởi vì công bình với gian ác có hội hiệp nhau được chăng? Sự sáng với sự tối tăm có thông đồng nhau được chăng?... Ấy vậy, hãy ra khỏi giữa chúng nó, hãy phân rẽ ra khỏi chúng nó, Chúa phán như vậy; đừng đá động đến đồ ô uế, thì ta sẽ tiếp nhận các ngươi.” (2 Cô-rinh-tô 6:14, 17). Việc một Cơ Đốc nhân tham gia vào các nghi lễ có lời thề bí mật, tôn kính các biểu tượng không thuộc về Đấng Christ, và đồng hành trong một tình huynh đệ dựa trên giáo lý hỗn tạp, chính là mang “ách chung” với sự tối tăm.
Ngoài ra, việc sử dụng các biểu tượng hình học, con số, và dấu hiệu với ý nghĩa tâm linh bí truyền (như compa, ê-ke, ngôi sao năm cánh) có thể liên quan đến thuật số (numerology) và sự mê tín mà Kinh Thánh lên án. Phục truyền Luật lệ Ký 18:10-12 liệt kê những điều gớm ghiếc cho Đức Giê-hô-va, bao gồm “kẻ... dùng bùa chú, kẻ hay hỏi đồng cốt, kẻ làm thầy bói, kẻ phù phép”. Dù các hội này có thể phủ nhận, việc gán ý nghĩa thần bí cho biểu tượng và nghi thức vượt ra ngoài phạm vi đơn thuần là “bài học đạo đức”.
V. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân
1. Sống Trong Sự Sáng và Minh Bạch: Là con cái sự sáng (Ê-phê-sô 5:8), chúng ta được kêu gọi sống một đời sống minh bạch, không có những mối liên hệ, lời thề hay hoạt động cần phải giấu giếm khỏi gia đình đức tin hay chính Đức Chúa Trời. Hãy xem xét: Liệu tôi có thể chia sẻ công khai mọi nghi thức, lời dạy và hoạt động của nhóm mình tham gia với mục sư và anh em trong Hội Thánh không?
2. Giữ Vững Sự Trung Tín Với Đấng Christ Duy Nhất: Hãy cảnh giác với bất kỳ tổ chức nào giảng dạy về một “thần linh” chung chung hoặc con đường cứu rỗi dựa trên nỗ lực, công đức hay tri thức bí mật của con người. Sự cứu rỗi và mối liên hệ với Đức Chúa Trời của chúng ta chỉ duy nhất qua Chúa Giê-xu Christ và những gì đã được Ngài mặc khải cách trọn vẹn trong Kinh Thánh (Giu-đe 1:3).
3. Tìm Kiếm Tình Huynh Đệ Trong Hội Thánh Địa Phương: Thay vì tìm kiếm tình huynh đệ và mục đích sống trong các hội kín, người tin Chúa được ban cho một gia đình thuộc linh là Hội Thánh. Nơi đây, chúng ta cùng nhau thờ phượng Chúa cách công khai, học Lời Ngài, khích lệ và phục vụ nhau trong tình yêu thương của Đấng Christ (Hê-bơ-rơ 10:24-25).
4. Phân Biệt Bác Ái Xã Hội và Cộng Đồng Đức Tin: Nhiều tổ chức như OES thực hiện các hoạt động từ thiện, bác ái. Trong khi việc thiện là tốt, động cơ và nền tảng mới là điều quan trọng. Cơ Đốc nhân được kêu gọi làm việc lành với động cơ làm sáng Danh Chúa và bày tỏ tình yêu của Ngài (Ma-thi-ơ 5:16), chứ không phải như một phương tiện để thăng tiến tâm linh hoặc thực hiện nghĩa vụ hội viên.
Kết Luận
Xét dưới ánh sáng Kinh Thánh, cả Hội Tam Điểm lẫn Tổ chức Ngôi Sao Phương Đông, dù có thể mang một số hình thức bề ngoài về đạo đức hay thậm chí tham chiếu Kinh Thánh, đều đi ngược lại những nguyên tắc nền tảng của đức tin Tin Lành: (1) Sự cứu rỗi bởi ân điển qua đức tin nơi Đấng Christ duy nhất, chứ không bởi việc làm hay tri thức bí truyền; (2) Sự thờ phượng và môn đệ hóa công khai, minh bạch trong sự sáng, không trong sự kín nhiệm với lời thề bí mật; (3) Sự tách biệt khỏi mọi hình thức giáo lý hỗn tạp và thờ phượng song hành.
Là những người “được gọi ra khỏi nơi tối tăm, đến nơi sáng láng lạ lùng của Ngài” (1 Phi-e-rơ 2:9), chúng ta hãy hết lòng gìn giữ sự thuần khiết của Tin Lành và tìm kiếm sự gây dựng, tương giao và phục vụ trong Hội Thánh của Đấng Christ – là Thân Thể công khai và sống động của Ngài trên đất. Hãy để lời của Phao-lô là kim chỉ nam: “Hỡi anh em, về phần tôi, tôi nói rằng anh em đã được buông tha khỏi luật pháp, thế thì sao lại còn muốn ép mình vào dưới ách tôi mọi nữa? Kìa, tôi, Phao-lô, nói với anh em rằng nếu anh em chịu cắt bì, thì Đấng Christ không vì anh em có ích chi hết... Vì trong Đấng Christ Jesus, phép cắt bì hay không cắt bì đều không quan hệ gì hết, nhưng đức tin hay làm ra bởi sự yêu thương mới là hệ trọng.” (Ga-la-ti 5:1-2, 6). Đừng trở lại với bất kỳ “ách” nào của luật lệ, nghi thức hay hội kín, nhưng hãy bước đi trong tự do và ánh sáng của Đấng Christ.