Các Shriners Là Ai? Một Phân Tích Từ Góc Nhìn Kinh Thánh
Trong xã hội hiện đại, chúng ta thường bắt gặp hình ảnh những người đàn ông đội chiếc mũ fez đỏ, tham gia các đoàn diễu hành với những chiếc xe thu nhỏ kỳ lạ, và nổi tiếng với mạng lưới bệnh viện nhi miễn phí. Đó là hình ảnh công khai của các Shriners. Tuy nhiên, đằng sau những hoạt động từ thiện được quảng bá rộng rãi ấy là cả một thế giới của hội kín (secret society) với những giáo lý và nghi thức bí mật. Là Cơ Đốc nhân, chúng ta được kêu gọi để “thử cho biết các thần nào là thật” (1 Giăng 4:1) và “lấy lòng yêu thương làm nên, chớ lấy ác báo ác” (Rô-ma 12:17, 21) trong khi vẫn phải “khôn ngoan như con rắn, đơn sơ như chim bò câu” (Ma-thi-ơ 10:16). Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào nguồn gốc, cấu trúc, niềm tin của tổ chức Shriners và đối chiếu chúng với Lời Chúa, để chúng ta có cái nhìn sáng suốt, vững vàng trong đức tin.
Shriners, tên đầy đủ là “Ancient Arabic Order of the Nobles of the Mystic Shrine” (Dòng Cổ Ả Rập của các Quý Tộc Đền Thờ Huyền Bí), được thành lập năm 1870 tại New York, Mỹ. Mặc dù mang trang phục và biểu tượng mang chủ đề Trung Đông (như chiếc mũ fez, hình ảnh lưỡi liềm và ngôi sao, thanh kiếm cong), tổ chức này không có liên hệ lịch sử hay tôn giáo thực sự nào với Hồi giáo hay thế giới Ả Rập. Đây chỉ là một “chủ đề” được sử dụng để tạo nên sự huyền bí và khác biệt.
Điều then chốt cần hiểu: **Shriners là một nhánh phụ (appendant body) của Hội Tam Điểm (Freemasonry).** Để trở thành một Shriner, một người đàn ông trước hết phải đạt đến cấp bậc “Thợ Nề Hội viên” (Master Mason) trong Tam Điểm. Điều này có nghĩa, mọi Shriner đều là một Tam Điểm đã qua ba cấp độ đầu tiên. Do đó, không thể phân tích Shriners mà tách rời khỏi nền tảng thần học và triết học của Hội Tam Điểm.
Hoạt động từ thiện của Shriners, đặc biệt là hệ thống bệnh viện Shriners Children's, là điều không thể phủ nhận và đã giúp đỡ hàng trăm ngàn trẻ em. Kinh Thánh dạy chúng ta quan tâm đến người đau yếu (Ma-thi-ơ 25:36) và “hãy làm điều lành cho mọi người” (Ga-la-ti 6:10). Tuy nhiên, Đức Chúa Trời nhìn thấy động cơ và nền tảng của hành động (1 Sa-mu-ên 16:7). Chúng ta phải phân biệt giữa **hành động tốt** và **nền tảng thần học** đằng sau nó.
Dưới đây là những điểm giáo lý then chốt của Shriners (thừa hưởng từ Tam Điểm) đối chiếu với Lời Chúa:
1. Thuyết Phiếm Thần (Deism) và Chủ Nghĩa Tương Đối Trong Tôn Giáo:
Hội Tam Điểm và Shriners gọi Đấng Tạo Hóa là “Kiến Trúc Sư Vĩ Đại Của Vũ Trụ” (Great Architect of the Universe - G.A.O.T.U.). Danh xưng này có thể ám chỉ bất kỳ vị thần nào từ bất kỳ tôn giáo nào. Trong đền thờ (lodge) của họ, Kinh Thánh được đặt cùng với kinh Koran và các sách thánh khác, như biểu tượng của sự “bình đẳng”. Giáo lý này dạy rằng mọi tôn giáo chỉ là những con đường khác nhau dẫn đến cùng một đích đến, và Chúa Giê-xu Christ chỉ là một trong nhiều vị thầy đạo đức.
Lời Chúa Phán: Đức Chúa Trời không phải là một khái niệm mơ hồ. Ngài đã mặc khải chính mình một cách rõ ràng. Chúa Giê-xu phán: “Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha” (Giăng 14:6). Sứ đồ Phi-e-rơ tuyên bố: “Chẳng có sự cứu rỗi trong đấng nào khác; vì ở dưới trời, chẳng có danh nào khác ban cho loài người, để chúng ta phải nhờ đó mà được cứu” (Công vụ 4:12). Việc đặt Lời Chúa ngang hàng với các giáo lý khác là một sự phủ nhận tính độc tôn và đầy đủ của sự mặc khải trong Chúa Giê-xu Christ.
2. Sự Cứu Rỗi Qua Việc Làm và Đạo Đức:
Văn hóa của Shriners và Tam Điểm nhấn mạnh vào “làm điều tốt”, “giúp đỡ đồng loại”, và “xây dựng nhân cách”. Sự “thăng tiến” trong tổ chức dựa trên sự am hiểu nghi thức và đóng góp. Điều này hàm ý một sự cứu rỗi hoặc sự hoàn thiện bản thân có thể đạt được qua nỗ lực cá nhân và việc thiện.
Lời Chúa Phán: Sứ đồ Phao-lô khẳng định: “Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời. Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình” (Ê-phê-sô 2:8-9). “Vì chẳng có một người công bình nào hết, dẫu một người cũng không” (Rô-ma 3:10). Công việc tốt là *kết quả* của sự cứu rỗi (Ê-phê-sô 2:10), chứ không phải *nguyên nhân* của nó. Tin vào sự cứu rỗi qua việc làm là chối bỏ thập tự giá của Chúa Giê-xu, nơi Ngài đã hoàn tất mọi việc (Giăng 19:30).
3. Lời Thề Bí Mật và Sự Trừng Phạt Khủng Khiếp:
Các thành viên phải tuyên thệ giữ bí mật các nghi thức, dấu hiệu, mật khẩu dưới những lời nguyền kinh hoàng (như bị cắt cổ, lưỡi bị giật ra, nội tạng bị thiêu đốt…). Điều này tạo ra sự ràng buộc bằng sợ hãi.
Lời Chúa Phán: Chúa Giê-xu dạy: “Song lời nói của các ngươi phải là: Phải thì nói phải, không thì nói không; còn điều gì thêm nữa là bởi ma quỷ mà ra” (Ma-thi-ơ 5:37). Sự kết hiệp của Cơ Đốc nhân dựa trên tình yêu thương trong ánh sáng của Đấng Christ, chứ không phải sự sợ hãi và bí mật. “Vì Đức Chúa Trời chẳng ban cho chúng ta tâm thần nhát sợ, nhưng ban cho chúng ta tâm thần mạnh mẽ, có tình yêu thương và dè giữ” (2 Ti-mô-thê 1:7).
4. Sự Hòa Hợp Với Thế Gian:
Các nghi lễ của Shriners chứa đầy biểu tượng và nghi thức mang tính thần bí, mặc dù họ tuyên bố không phải là một tôn giáo. Sự tham gia vào các hội kín là điều Kinh Thánh cảnh báo rõ ràng.
Lời Chúa Phán: “Hỡi kẻ ngoại tình, anh em chẳng biết rằng làm bạn với thế gian tức là thù nghịch với Đức Chúa Trời hay sao? Cho nên ai muốn làm bạn với thế gian, thì người ấy trở nên kẻ thù nghịch với Đức Chúa Trời” (Gia-cơ 4:4). “Chớ mang ách chung với kẻ chẳng tin. Bởi vì công bình với gian ác có hội hiệp nhau được chăng? Sự sáng với sự tối tăm có thông đồng nhau được chăng?... Vậy, hãy ra khỏi giữa chúng nó, hãy lánh xa họ, Đức Chúa Trời phán như vậy” (2 Cô-rinh-tô 6:14-17).
Từ sự phân tích trên, chúng ta rút ra những bài học thực tiễn cho hành trình đức tin:
1. Sự Khôn Ngoan Trong Phân Biệt:
Không phải mọi hoạt động từ thiện hay xã hội đều vô hại về mặt thuộc linh. Chúng ta được kêu gọi phải “thử nghiệm cho biết điều chi đẹp ý Chúa” (Ê-phê-sô 5:10) và “giữ lấy điều lành, tránh mọi điều dữ” (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:21-22). Việc đánh giá một tổ chức phải dựa trên *nền tảng và mục đích tối hậu* của nó, chứ không chỉ dựa trên một số hoạt động tốt mà nó thực hiện. Một cây tốt không thể sinh trái xấu, nhưng một cây xấu đôi khi có thể có những trái tạm thời có vẻ tốt (Ma-thi-ơ 7:16-18).
2. Lòng Trung Thành Với Đấng Christ Duy Nhất:
Thế gian đề cao tinh thần “bao dung” theo kiểu mọi con đường đều dẫn đến Thượng Đế. Nhưng là Cơ Đốc nhân, chúng ta tôn trọng mọi người nhưng phải trung thành với chân lý: Chỉ có một Đấng Trung Bảo giữa Đức Chúa Trời và loài người, là Chúa Giê-xu Christ (1 Ti-mô-thê 2:5). Chúng ta không thể tham gia hay ủng hộ bất kỳ tổ chức nào làm lu mờ hoặc phủ nhận chân lý này.
3. Sự Tham Gia Tích Cực Và Thuần Khiết Trong Công Việc Nhân Đạo:
Lòng trắc ẩn với trẻ em bệnh tật là điều đẹp lòng Chúa. Thay vì hỗ trợ gián tiếp thông qua các tổ chức có giáo lý mập mờ, Cơ Đốc nhân chúng ta có thể:
- Tích cực tham gia và ủng hộ các hoạt động từ thiện của Hội Thánh địa phương.
- Hỗ trợ trực tiếp các tổ chức cứu trợ Cơ Đốc có nền tảng tin kính rõ ràng.
- Trở thành chính đôi tay và tấm lòng của Chúa trong cộng đồng, thăm viếng, giúp đỡ người đau yếu (Gia-cơ 1:27) với động cơ thuần khiết là rao truyền tình yêu của Christ, chứ không phải để xây dựng danh tiếng hay nhân cách cá nhân.
4. Cách Ứng Xử Với Thành Viên Shriners:
Nếu có người quen, thậm chí người thân là Shriner, thái độ của chúng ta không nên là kết án hay tranh cãi. Hãy nhớ, họ cũng là những người đang bị lừa dối bởi “chước quỉ dỗ” (Ê-phê-sô 4:14). Hãy cầu nguyện cho họ, và dùng đời sống yêu thương, thánh khiết và lời làm chứng khôn ngoan của mình để chỉ cho họ thấy sự tự do và chân lý trọn vẹn trong Chúa Giê-xu. “Hãy ăn ở cách hẳn hoi với người ngoại đạo” (1 Tê-sa-lô-ni-ca 4:12).
Các Shriners, xét về mặt xã hội, là một tổ chức từ thiện nổi tiếng. Nhưng xét về mặt thần học và thuộc linh, họ là một nhánh của Hội Tam Điểm, mang trong mình giáo lý phiếm thần, tương đối hóa đức tin, và đề cao sự cứu rỗi qua việc làm – tất cả đều đi ngược lại với Tin Lành thuần túy của Chúa Giê-xu Christ. Là những người “được gọi ra khỏi nơi tối tăm, đến nơi sáng láng lạ lùng của Ngài” (1 Phi-e-rơ 2:9), chúng ta phải tỉnh thức. Sự thu hút của tình huynh đệ thế tục, danh tiếng xã hội, và những việc làm tốt có thể là cái bẫy tinh vi khiến chúng ta dần xa cách sự phụ thuộc duy nhất vào thập tự giá.
Hãy để Lời Chúa trong 2 Cô-rinh-tô 6:14-18 là kim chỉ nam cho mọi sự kết hiệp của chúng ta. Thay vì tìm kiếm sự bí mật và danh vọng trong các hội kín của thế gian, chúng ta hãy trung tín gắn bó với Hội Thánh phổ thông của Đấng Christ – nơi có sự hiệp một thật sự trong Thánh Linh, sự cảm thông chân thành của các thánh đồ, và cùng nhau rao truyền Danh duy nhất có thể cứu rỗi nhân loại: GIÊ-XU CHRIST. “Vả, anh em là dòng giống được lựa chọn, là chức thầy tế lễ nhà vua, là dân thánh, là dân thuộc về Đức Chúa Trời, hầu cho anh em rao giảng nhân đức của Đấng đã gọi anh em ra khỏi nơi tối tăm, đến nơi sáng láng lạ lùng của Ngài” (1 Phi-e-rơ 2:9).