Kinh Thánh nói gì về các cuộc chiến đấu cực đoan?

02 December, 2025
17 phút đọc
3,311 từ
Chia sẻ:

Cuộc Chiến Đấu Cực Đoan Dưới Góc Nhìn Kinh Thánh

Khi bàn về “các cuộc chiến đấu cực đoan,” tâm trí chúng ta có thể liên tưởng ngay đến những xung đột bạo lực, các cuộc thánh chiến, hay chủ nghĩa cuồng tín nhân danh tôn giáo. Tuy nhiên, là những người tin Chúa Giê-xu, chúng ta cần phải xem xét cẩn thận chủ đề này dưới ánh sáng của toàn bộ Kinh Thánh—từ lịch sử của Y-sơ-ra-ên trong Cựu Ước đến sự dạy dỗ tận căn của Chúa Giê-xu và các sứ đồ trong Tân Ước. Kinh Thánh thật sự nói gì về những cuộc chiến ở mức độ cực đoan? Phải chăng đức tin Cơ Đốc cổ vũ một cuộc chiến vật lý, hay đó là một cuộc chiến đấu thuộc linh ở cấp độ “cực đoan” khác?

Bài nghiên cứu này sẽ khảo sát sự tiến triển mặc khải của Đức Chúa Trời về chiến tranh, phân tích bản chất thật sự của “cuộc chiến đấu” mà tín đồ được kêu gọi tham gia, và đưa ra những nguyên tắc ứng dụng để tránh sự cực đoan sai lầm trong khi vẫn sốt sắng trong cuộc chiến đấu thuộc linh chính đáng.

I. CỰU ƯỚC: CÁC CUỘC CHIẾN VẬT CHẤT VÀ Ý CHỈ ĐẶC BIỆT CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI

Trong Cựu Ước, chúng ta thấy rõ ràng những cuộc chiến vật lý, đẫm máu. Dân Y-sơ-ra-ên, dưới sự lãnh đạo trực tiếp của Đức Giê-hô-va, đã tham gia vào các trận chiến để chiếm lấy Đất Hứa và bảo vệ mình khỏi các dân tộc thờ thần tượng. Đây là một phần trong kế hoạch cứu chuộc của Đức Chúa Trời, nhằm thiết lập một dân tộc thánh và bảo tồn dòng dõi mà Đấng Mê-si-a sẽ ra đời.

Phân đoạn chính: Sách Giô-suê ghi lại nhiều trận đánh, ví dụ như trận Giê-ri-cô (Giô-suê 6). Hành động hủy diệt hoàn toàn (herem - חֵרֶם trong tiếng Hê-bơ-rơ, thường dịch là “dâng làm của dâng tận hiến” hoặc “vật bị án biệt ra”) ở đây là một mệnh lệnh đặc biệt từ chính Đức Chúa Trời. Nguyên nhân chính được nêu rõ: “hầu cho các ngươi không học theo các công việc gớm ghiếc của chúng nó” (Phục Truyền 20:18). Đây là sự phán xét công bình của Đức Chúa Trời đối với tội lỗi thấm sâu của các dân tộc đó (Sáng Thế Ký 15:16), chứ không phải một mô hình cho mọi cuộc chiến hay sự bạo lực nhân danh tôn giáo.

Điều quan trọng cần lưu ý: những cuộc chiến này không phải do dân Y-sơ-ra-ên chủ động khởi xướng dựa trên lòng nhiệt thành tôn giáo cá nhân. Chúng được Đức Chúa Trời chỉ định rõ ràng về thời gian, địa điểm và cách thức. Ngay cả vua Đa-vít, một chiến binh được Chúa xức dầu, cũng không được phép xây đền thờ vì “ngươi đã đổ nhiều máu, đã đánh giặc lớn” (I Sử Ký 28:3). Điều này cho thấy sự phân biệt giữa ý muốn của Đức Chúa Trời trong một giai đoạn lịch sử cụ thể và ý muốn đời đời của Ngài.

II. SỰ CHUYỂN DỊCH CĂN BẢN TRONG TÂN ƯỚC: TỪ CHIẾN TRƯỜNG VẬT CHẤT SANG CHIẾN TRẬN THUỘC LINH

Sự xuất hiện của Chúa Giê-xu Christ đã mang đến một sự thay đổi mang tính cách mạng. Vương quốc Ngài “chẳng thuộc về thế gian nầy” (Giăng 18:36). Nhiều người Do Thái thời đó trông đợi một Đấng Mê-si-a chính trị-quân sự để giải phóng họ khỏi ách đô hộ La Mã, nhưng Chúa Giê-xu đã công bố một cuộc chiến đấu ở một mặt trận hoàn toàn khác.

Giáo lý nền tảng: Bài giảng trên núi phá vỡ mọi khuôn mẫu về sự cực đoan bạo lực. Chúa Giê-xu dạy: “Các ngươi có nghe lời phán rằng: Hãy yêu người lân cận, và hãy ghét kẻ thù nghịch. Song ta nói cùng các ngươi: Hãy yêu kẻ thù nghịch, và cầu nguyện cho kẻ bắt bớ các ngươi” (Ma-thi-ơ 5:43-44). Khi Phi-e-rơ dùng gươm để bảo vệ Ngài, Chúa Giê-xu quở trách: “Hãy nạp gươm ngươi vào vỏ; vì ai cầm gươm thì sẽ bị chết về gươm” (Ma-thi-ơ 26:52). Hành động này xác nhận rằng phương cách của vương quốc Đức Chúa Trời không phải là bạo lực thể xác.

Sứ đồ Phao-lô làm rõ bản chất thật của cuộc chiến: “Vì chúng ta đánh trận, chẳng phải cùng thịt và huyết, bèn là cùng chủ quyền, cùng thế lực, cùng vua chúa của thế gian mờ tối nầy, cùng các thần dữ ở các miền trên trời” (Ê-phê-sô 6:12). Từ Hy Lạp được dùng cho “đánh trận” là palē (πάλη), có nghĩa là một cuộc vật lộn, đấu tranh cá nhân và trực diện. Đây chính là cuộc chiến đấu “cực đoan” mà Cơ Đốc nhân được kêu gọi—một cuộc chiến chống lại các thế lực tối tăm thuộc linh.

III. BINH GIỚP CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI: KHÍ CỤ CHO CUỘC CHIẾN ĐẤU THUỘC LINH CỰC ĐOAN

Nếu cuộc chiến là thuộc linh, thì vũ khí cũng phải thuộc linh. Ê-phê-sô 6:13-18 liệt kê đầy đủ “binh giáp của Đức Chúa Trời”:

  • Thắt lưng bằng lẽ thật (alētheia - ἀλήθεια): Sự xác tín vào Lời Chúa, chống lại sự dối trá của ma quỷ.
  • Áo giáp bằng sự công bình: Đời sống ngay thẳng được ban bởi Đấng Christ, bảo vệ trái tim khỏi sự kết tội.
  • Giày dép của sự sẵn sàng về Tin Lành của sự bình an: Sự bình an với Đức Chúa Trời thúc đẩy chúng ta ra đi rao truyền sự bình an ấy.
  • Thuẫn bằng đức tin: Tin cậy tuyệt đối vào Đức Chúa Trời để dập tắt mọi tên lửa (tức mọi cám dỗ, nghi ngờ) của kẻ nghịch.
  • Mão trạng cứu chuộc: Sự đảm bảo về sự cứu rỗi, bảo vệ tâm trí.
  • Gươm của Đức Thánh Linh, là Lời Đức Chúa Trời (rhēma Theou - ῥῆμα Θεοῦ): Vũ khí tấn công duy nhất—Lời sống động và đầy quyền năng của Chúa.

Cuộc chiến đấu cực đoan diễn ra hằng ngày trong việc “cầu nguyện trong mọi sự” (câu 18). Đây không phải là sự cầu nguyện hờ hững, mà là sự cầu xin, nài xin (deēsis - δέησις) với sự bền đỗ và tỉnh thức.

IV. NHỮNG MẶT TRẬN CỦA CUỘC CHIẾN ĐẤU THUỘC LINH

Cuộc chiến này diễn ra trên nhiều mặt trận:

1. Chiến đấu chống lại tội lỗi trong chính mình: Đây là sự cực đoan trong việc từ bỏ chính mình. “Vậy, hãy giết chết các chi thể của anh em ở nơi hạ giới... hãy trừ bỏ hết những sự đó” (Cô-lô-se 3:5,8). Động từ “giết chết” (nekroō - νεκρόω) thể hiện một thái độ quyết liệt, triệt để với tội lỗi.

2. Chiến đấu cho đức tin: “Hỡi kẻ rất yêu dấu, đang khi ân cần lo làm cho được cứu rỗi, hãy dùng lòng rất sợ hãi mà chiến đấu cho đạo tin lành” (Giu-đe 1:3). Từ “chiến đấu” ở đây là epagōnizomai (ἐπαγωνίζομαι), có nghĩa là tranh chiến, vật lộn cách khẩn thiết. Đây là sự bảo vệ chân lý khỏi các giáo lý sai lầm.

3. Chiến đấu trong sự cầu nguyện: Như Đa-ni-ên kiên trì cầu nguyện dù đối mặt với hiểm nguy (Đa-ni-ên 6:10), hay Chúa Giê-xu “vật lộn” trong cầu nguyện tại Ghết-sê-ma-nê đến nỗi mồ hôi trở nên như giọt máu (Lu-ca 22:44).

V. PHÂN BIỆT SỰ SỐT SẮNG THUỘC LINH VỚI SỰ CỰC ĐOAN SAI LẦM

Lịch sử Hội Thánh đầy rẫy những ví dụ về sự cực đoan sai lầm: các cuộc Thập Tự Chinh, sự bách hại những người “dị giáo,” hay chủ nghĩa cuồng tín bạo lực ngày nay. Kinh Thánh cảnh báo điều gì?

1. Cực đoan thiếu tình yêu thương: “Dầu tôi nói được các thứ tiếng loài người và thiên sứ, nếu không có tình yêu thương, thì tôi chỉ như đồng kêu lên hay là chập chỏa vang tiếng... Dầu tôi có đem hết gia tài mình mà bố thí, và nộp thân thể mình để chịu đốt, nếu không có tình yêu thương, thì điều đó chẳng ích chi cho tôi” (I Cô-rinh-tô 13:1,3). Mọi hành động “cực đoan” dù vì danh Chúa, nếu thiếu tình yêu Christ, đều là vô ích.

2. Cực đoan dựa trên sự khôn ngoan xác thịt: Sự nhiệt thành không có tri thức (Rô-ma 10:2) là nguy hiểm. Chúng ta được kêu gọi “phải có tánh nhu mì mà tiếp lấy đạo, là đạo có thể cứu linh hồn mình” (Gia-cơ 1:21), chứ không phải áp đạo bằng bạo lực.

3. Cực đoan nhắm đến người khác thay vì chính mình: Chúa Giê-xu dạy: “Hỡi kẻ giả hình! trước hết phải lấy cây đà khỏi mắt mình đi, rồi mới thấy rõ mà lấy cái rác ra khỏi mắt anh em mình” (Ma-thi-ơ 7:5). Cuộc chiến đấu đầu tiên và gay gắt nhất là với tội lỗi trong bản thân.

VI. ỨNG DỤNG THỰC TẾ: SỐNG VỚI TINH THẦN CHIẾN SĨ TRONG ĐỜI THƯỜNG

1. Thức canh và cầu nguyện mỗi ngày: Bắt đầu ngày mới bằng việc mặc lấy binh giáp thuộc linh qua thì giờ tĩnh nguyện. Nhận biết rằng môi trường làm việc, học tập, gia đình đều là chiến trường thuộc linh.

2. Sử dụng Lời Chúa cách chính xác: Học Kinh Thánh để biết rõ Lời Chúa, nhờ đó bạn có “thanh gươm” sắc bén để chống lại sự cám dỗ và lời nói dối. Đừng vặn vẹo Kinh Thánh để biện minh cho sự giận dữ, thù hận hay định kiến cá nhân (II Phi-e-rơ 3:16).

3. Yêu thương và phục vụ kẻ thù: Cực đoan trong việc yêu thương. Cầu nguyện cho người làm hại bạn. Đáp điều ác bằng điều thiện (Rô-ma 12:17-21). Đây là dấu hiệu mạnh mẽ nhất của một chiến sĩ Đấng Christ.

4. Bảo vệ chân lý với lòng nhu mì và kính sợ: Khi đối diện với những giáo lý sai lầm, hãy tranh luận bằng lẽ thật và tinh thần yêu thương, chứ không bằng sự công kích cá nhân hay lời lẽ cay độc (II Ti-mô-thê 2:24-25).

5. Tìm kiếm sự hiệp một trong Hội Thánh: Không ai chiến đấu một mình. Sự hiệp một của Thân Thể Đấng Christ là một vũ khí mạnh mẽ chống lại sự chia rẽ mà ma quỷ gieo rắc.

KẾT LUẬN: CUỘC CHIẾN ĐẤU CỰC ĐOAN DUY NHẤT VÀ SỰ CHIẾN THẮNG CUỐI CÙNG

Kinh Thánh không ủng hộ các cuộc chiến đấu cực đoan về mặt bạo lực vật chất nhân danh Đức Chúa Trời. Thay vào đó, nó kêu gọi mỗi tín đồ bước vào một cuộc chiến đấu thuộc linh cực đoan—một cuộc chiến đòi hỏi sự hy sinh, kỷ luật, và lòng nhiệt thành trọn vẹn. Cuộc chiến này không nhắm vào con người bằng xương bằng thịt, mà chống lại tội lỗi, thế gian, và ma quỷ. Vũ khí của chúng ta là đức tin, lẽ thật, lời cầu nguyện và trên hết là tình yêu thương—thứ vũ khí mạnh mẽ nhất đã được thể hiện trọn vẹn nơi thập tự giá của Chúa Giê-xu Christ.

Cuộc chiến có vẻ gay go, nhưng kết quả đã được đảm bảo. Chúa Giê-xu đã tuyên bố: “Ta đã thắng thế gian” (Giăng 16:33). Sứ đồ Giăng cũng khẳng định: “Đấng ở trong các con là lớn hơn kẻ ở trong thế gian” (I Giăng 4:4). Vì vậy, hãy sống và chiến đấu mỗi ngày với tư thế của một người chiến thắng trong Đấng Christ, với sự cực đoan dành cho sự thánh khiết, cho tình yêu thương, và cho sự trung tín với Đấng đã dùng chính máu Ngài để chiến thắng cho chúng ta.

Quay Lại Bài Viết