Tầm Quan Trọng Của Niềm Tin Cá Nhân Trong Đời Sống Cơ Đốc
Trong bối cảnh tôn giáo đa dạng và đôi khi thiên về nghi lễ tập thể, khái niệm “niềm tin cá nhân” thường bị lu mờ hoặc hiểu lầm. Tuy nhiên, nghiên cứu Kinh Thánh cách kỹ lưỡng cho thấy đây không chỉ là một khía cạnh, mà là cốt lõi của mối tương giao giữa con người với Đức Chúa Trời. Niềm tin cá nhân là trái tim của Cơ Đốc giáo Tin Lành, nơi ân điển của Đức Chúa Trời gặp gỡ sự đáp ứng có ý thức và tự nguyện của từng tấm lòng. Bài viết này sẽ đi sâu khảo cứu nền tảng Kinh Thánh, bản chất, và sự thiết yếu của niềm tin cá nhân, cùng những ứng dụng thực tiễn cho đời sống hằng ngày của Cơ Đốc nhân.
Trong nguyên ngữ Tân Ước Hy Lạp, từ được dùng cho “đức tin” là πίστις (pistis). Từ này không chỉ mang nghĩa “sự tin tưởng” thụ động, mà còn hàm chứa ý nghĩa của “sự trung tín”, “sự tín nhiệm” và “sự xác tín”. Đức tin, theo nghĩa Kinh Thánh, luôn là một hành động chủ động của ý chí, hướng về một Đối tượng cụ thể: đó là Chúa Giê-xu Christ.
Sứ đồ Phao-lô định nghĩa rõ ràng trong Ê-phê-sô 2:8-9: “Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời. Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình.” Ở đây, “bởi đức tin” (διὰ πίστεως - dia pisteōs) là phương tiện cá nhân tiếp nhận sự cứu rỗi khách quan (ân điển). Không ai có thể tin thay cho ai. Công thức của Phao-lô loại trừ hoàn toàn đức tin tập thể, đức tin thừa kế, hay đức tin dựa trên nghi lễ. Nó đòi hỏi một sự đáp ứng riêng tư.
Chúa Giê-xu cũng liên tục kêu gọi sự đáp ứng cá nhân. Trong Khải Huyền 3:20, Ngài phán: “Nầy, ta đứng ngoài cửa mà gõ; nếu ai nghe tiếng ta mà mở cửa cho, thì ta sẽ vào cùng người ấy, ăn bữa tối với người, và người với ta.” Chữ “ai” (τις - tis) ở đây mang tính cá nhân hóa rất cao. Hành động “mở cửa” là một quyết định nội tâm mà mỗi người phải tự thực hiện.
Kinh Thánh tràn ngập những câu chuyện minh họa sức mạnh của niềm tin cá nhân, thường đối lập với bối cảnh cộng đồng không tin.
- Áp-ra-ham (Sáng Thế Ký 15:6): Đức Chúa Trời hứa ban cho một dòng dõi đông như sao trên trời, dù ông và Sa-ra đã già. “Áp-ram tin Đức Giê-hô-va, thì Ngài kể sự đó là công bình cho người.” Hành động “tin” (הֶאֱמִן - he'emin trong tiếng Hê-bơ-rơ) của một cá nhân - Áp-ra-ham - đã thiết lập một giao ước, trở thành nền tảng cho cả một dân tộc. Niềm tin của ông là mẫu mực cho mọi Cơ Đốc nhân (Rô-ma 4:16-25).
- Người Đàn Bà Tội Lỗi (Lu-ca 7:36-50): Trong bữa tiệc tại nhà người Pha-ri-si, một phụ nữ vô danh, với đức tin cá nhân mạnh mẽ nơi lòng thương xót của Chúa Giê-xu, đã đến khóc, lấy tóc lau chân Ngài và xức dầu thơm. Chúa Giê-xu tuyên bố: “Đức tin của ngươi đã cứu ngươi, hãy đi bình an.” Niềm tin của bà không bị ảnh hưởng bởi sự khinh miệt của xã hội hay sự phán xét của tôn giáo đương thời.
- Giô-sép Người A-ri-ma-thê (Giăng 19:38): Ông là một môn đồ kín đáo “vì sợ dân Giu-đa”. Tuy nhiên, sau khi Chúa chịu chết, chính niềm tin cá nhân đã thúc đẩy ông công khai bày tỏ lòng tôn kính bằng cách xin xác Chúa và chôn cất trong hầm mộ mới của chính mình. Đây là bước ngoặt từ đức tin thầm kín sang đức tin công khai, được thúc đẩy bởi xác tín nội tâm.
Niềm tin cá nhân không phải là một lựa chọn bổ sung; nó là điều kiện tiên quyết cho sự cứu rỗi và sự tăng trưởng thuộc linh. Có ba lý do thần học then chốt:
1. Sự Cứu Rỗi Là Một Mối Quan Hệ Cá Nhân: Tin lành tốt lành (the gospel) tập trung vào việc Chúa Giê-xu chết thay cho “tội lỗi của chúng ta” (1 Cô-rinh-tô 15:3). Đại từ “chúng ta” bao gồm từng cá nhân. Lời mời trong Giăng 3:16 - “hầu cho hễ ai tin Con ấy... được sự sống đời đời” - dùng từ “ὃς ἂν πιστεύῃ” (hos an pistευē), có nghĩa là “bất cứ ai tin”, nhấn mạnh đến từng người. Trưởng lão trong ngục Phi-líp hỏi Phao-lô và Si-la: “Hỡi các ông, tôi phải làm chi cho được cứu?” Câu trả lời là: “Hãy tin Đức Chúa Jêsus Christ, thì ngươi và cả nhà đều sẽ được cứu.” (Công vụ 16:30-31). Lời hứa cho “cả nhà” được bắt nguồn từ đức tin cá nhân của người trưởng lão.
2. Nền Tảng Cho Sự Trưởng Thành và Xác Quyết: Một niềm tin vay mượn, dựa trên truyền thống gia đình hoặc áp lực xã hội, sẽ lung lay khi gặp thử thách. Ngược lại, niềm tin cá nhân vững vàng được xây dựng trên sự hiểu biết Lời Chúa và kinh nghiệm bản thân với Ngài. Sứ đồ Phi-e-rơ khuyên: “Hãy sẵn sàng để trả lời mọi kẻ hỏi lẽ về sự trông cậy trong anh em” (1 Phi-e-rơ 3:15). Sự “sẵn sàng” này chỉ có thể đến từ một niềm tin đã được cá nhân suy ngẫm và xác tín.
3. Sự Phán Xét Cuối Cùng Là Cá Nhân: Kinh Thánh dạy rằng mỗi người sẽ phải tự trình diện trước mặt Đức Chúa Trời. Rô-ma 14:12 chép: “Như vậy, mỗi người trong chúng ta sẽ khai trình việc mình với Đức Chúa Trời.” Trước toà phán xét của Đấng Christ, mối quan hệ cá nhân với Ngài (hoặc sự vắng mặt của nó) sẽ là tiêu chuẩn tối hậu (Ma-thi-ơ 7:22-23).
Niềm tin cá nhân không phải là điều bất biến; nó cần được nuôi dưỡng, củng cố và bày tỏ. Dưới đây là những phương cách thực tiễn:
1. Gặp Gỡ Chúa Cách Cá Nhân Qua Lời Ngài (Sự Tĩnh Nguyện): Đừng chỉ nghe giảng trong nhà thờ, hãy tự mình đọc, nghiền ngẫm và cầu nguyện dựa trên Lời Chúa. Như Gióp đã tuyên bố: “Tôi biết rằng Đấng Cứu Chuộc tôi vẫn sống...” (Gióp 19:25). Sự hiểu biết đó đến từ kinh nghiệm cá nhân với Đức Chúa Trời giữa khổ đau. Dành thời gian mỗi ngày để đối thoại với Chúa qua Kinh Thánh và cầu nguyện.
2. Sống Với Sự Xác Tín Cá Nhân, Không Chỉ Vâng Theo Quy Tắc: Đời sống Cơ Đốc không phải là một danh sách những điều “nên làm” và “không nên làm”, mà là sự vâng phục xuất phát từ tình yêu và lòng biết ơn đối với Đấng Christ (Giăng 14:15). Khi đối diện với quyết định đạo đức, hãy tự hỏi: “Lựa chọn này có phù hợp với mối tương giao của tôi với Chúa và Lời Ngài không?”, thay vì chỉ “Hội Thánh có cho phép không?”.
3. Tham Gia Vào Cộng Đồng Đức Tin Với Tư Cách Một Thành Viên Cá Nhân Có Trách Nhiệm: Niềm tin cá nhân không có nghĩa là đạo “cá nhân chủ nghĩa”. Hê-bơ-rơ 10:24-25 khuyên chúng ta phải cùng nhóm lại để khích lệ nhau. Tuy nhiên, sự tham gia của bạn vào Hội Thánh phải xuất phát từ niềm tin cá nhân và ơn gọi cá nhân, để bạn có thể đóng góp bằng những ân tứ độc đáo Chúa ban cho riêng bạn (1 Cô-rinh-tô 12:7).
4. Chia Sẻ Chứng Đạo Cá Nhân: Không có gì thuyết phục hơn một câu chuyện thật. Câu chuyện về cách bạn gặp gỡ Chúa Giê-xu, Ngài đã tha thứ và biến đổi đời bạn thế nào, là tài sản quý giá nhất để chia sẻ (1 Phi-e-rơ 3:15). Đó là sự thể hiện sống động của niềm tin cá nhân.
Niềm tin cá nhân là cây cầu duy nhất nối từng con người tội lỗi với ân điển cứu rỗi vô hạn của Đức Chúa Trời qua Chúa Giê-xu Christ. Nó bảo vệ chúng ta khỏi sự mù quáng tôn giáo, cho phép chúng ta đứng vững trong thử thách, và ban cho chúng ta sự bình an xác quyết ngay trong lòng. Như lời Sứ đồ Phao-lô viết cho Ti-mô-thê, con trai thuộc linh của ông: “Ta biết ta đã tin Đấng nào...” (2 Ti-mô-thê 1:12). Sự xác tín “ta biết” đó là kết quả của một đức tin cá nhân sâu nhiệm.
Hãy đầu tư thời gian và tâm trí để xây dựng và củng cố nền tảng cá nhân này. Hãy để niềm tin của bạn không phải là di sản thụ hưởng, mà là một kho báu bạn tự mình khám phá, giữ gìn và trân quý trong mối tương giao sống động với Chúa Cứu Thế Giê-xu. Đó chính là đức tin đẹp lòng Đức Chúa Trời (Hê-bơ-rơ 11:6).