Thế Nào Là Một Cơ Đốc Nhân Thật?
Trong thời đại ngày nay, danh xưng “Cơ đốc nhân” được sử dụng rộng rãi, đôi khi để chỉ về một nền văn hóa, một truyền thống gia đình, hay một hệ tư tưởng đạo đức. Tuy nhiên, Kinh Thánh trình bày một định nghĩa thâm sâu và biến đổi về một Cơ đốc nhân chân thật—một người không chỉ mang danh hiệu bề ngoài mà còn kinh nghiệm một sự biến đổi nội tâm căn bản bởi quyền năng của Phúc Âm. Bài nghiên cứu này sẽ khảo sát các tiêu chuẩn Kinh Thánh để nhận diện một Cơ đốc nhân thật, dựa trên nền tảng của sự cứu rỗi bởi ân điển qua đức tin nơi Chúa Giê-xu Christ.
Điểm khởi đầu không thể tranh cãi cho một đời sống Cơ đốc chân chính là sự tái sinh (born again). Chúa Giê-xu tuyên bố cách dứt khoát với Ni-cô-đem: “Nếu một người chẳng sanh lại, thì không thể thấy được nước Đức Chúa Trời” (Giăng 3:3). Từ “sanh lại” trong nguyên ngữ Hy Lạp là gennēthē anōthen, có nghĩa là “được sinh ra từ trên cao” hoặc “được sinh ra lần nữa”. Đây không phải là một sự cải tiến đạo đức hay quyết định tôn giáo, mà là một công việc siêu nhiên của Đức Thánh Linh, ban cho người tin một sự sống mới (Tít 3:5). Sự tái sinh biến đổi bản chất tâm linh của một người từ tình trạng “chết vì lầm lỗi và tội ác mình” (Ê-phê-sô 2:1) trở nên người sống cho Đức Chúa Trời.
Phương tiện để kinh nghiệm sự tái sinh này là đức tin cá nhân nơi Chúa Giê-xu Christ. Sứ đồ Phao-lô tóm tắt: “Vậy nếu miệng ngươi xưng Đức Chúa Jêsus là Chúa, và lòng ngươi tin Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ kẻ chết sống lại, thì ngươi sẽ được cứu; vì tin bởi trong lòng mà được sự công bình, còn bởi miệng làm chứng mà được sự cứu rỗi” (Rô-ma 10:9-10). Đức tin (pistis trong tiếng Hy Lạp) ở đây không phải là sự đồng ý trí thức suông, mà là sự tin cậy, phó thác, và đầu phục trọn vẹn đời sống mình cho Chúa Giê-xu với tư cách là Chúa (Kurios) và Đấng Cứu Chuộc. Một Cơ đốc nhân thật là người đã có một sự gặp gỡ cá nhân với Đấng Christ, ăn năn khỏi tội lỗi mình và tiếp nhận Ngài cách đơn sơ, tin cậy (Giăng 1:12).
Đức tin chân thật luôn sinh ra bông trái. Chúa Giê-xu dạy: “Hãy xem xét trái nó, thì biết nó được… hễ cây tốt thì sanh trái tốt” (Ma-thi-ơ 7:16-17). Đời sống của một Cơ đốc nhân thật sẽ mang những dấu ấn của sự biến đổi từ bên trong ra bên ngoài.
1. Tình Yêu Thương Đối Với Đức Chúa Trời và Người Lân Cận: Khi được tái sinh, tình yêu thương của Đức Chúa Trời được tuôn đổ vào lòng chúng ta bởi Đức Thánh Linh (Rô-ma 5:5). Điều răn lớn nhất là yêu kính Đức Chúa Trời hết lòng và yêu người lân cận như chính mình (Ma-thi-ơ 22:37-39). Tình yêu này không chỉ là cảm xúc, mà là một sự lựa chọn vâng lời và hy sinh, như Đấng Christ đã yêu chúng ta (Giăng 13:34-35). Tình yêu trở thành “dấu hiệu” để mọi người nhận biết chúng ta là môn đồ Ngài.
2. Sự Khao Khát và Vâng Phục Lời Chúa: Một Cơ đốc nhân thật có lòng khao khát Lời Chúa như con thơ khao sữa (1 Phi-e-rơ 2:2). Lời Chúa (Logos) trở thành kim chỉ nam, ánh sáng cho đời sống (Thi thiên 119:105). Sự vâng phục Lời Chúa là bằng chứng của tình yêu dành cho Ngài: “Ai có các điều răn của ta và vâng giữ lấy, ấy là kẻ yêu mến ta” (Giăng 14:21). Điều này bao hàm việc từ bỏ tội lỗi, sống thánh khiết, và để Lời Chúa rèn nắn tư tưởng, lời nói, hành động.
3. Đời Sống Cầu Nguyện và Tương Giao Với Chúa: Cầu nguyện là hơi thở thuộc linh. Một Cơ đốc nhân thật duy trì mối tương giao thân mật, liên tục với Chúa. Họ không chỉ cầu nguyện trong lúc khó khăn, mà cầu nguyện như một lối sống (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:17). Sự cầu nguyện biểu lộ sự lệ thuộc vào Chúa, tìm kiếm ý muốn Ngài, và bày tỏ lòng biết ơn, thờ phượng.
4. Sản Sanh Bông Trái Của Đức Thánh Linh: Ga-la-ti 5:22-23 liệt kê chín bông trái của Đức Thánh Linh: “yêu thương, vui mừng, bình an, nhịn nhục, nhân từ, hiền lành, trung tín, mềm mại, tiết độ.” Đây không phải là đức tính con người cố gắng tạo ra, mà là kết quả tự nhiên khi Đức Thánh Linh ngự trị và cai quản đời sống người tin. Một đời sống đầy dẫy Thánh Linh sẽ phản chiếu bản tính của Đấng Christ ngày càng rõ hơn.
5. Tấm Lòng Hướng Về Nước Trời và Sự Vinh Hiển Tương Lai: Tâm trí của một Cơ đốc nhân thật được đặt trên những sự ở trên trời, không ở dưới đất (Cô-lô-se 3:1-2). Họ xưng mình là khách lạ và người ở trọ thế gian (1 Phi-e-rơ 2:11), sống với niềm hy vọng chắc chắn về sự trở lại của Chúa Giê-xu và sự sống đời đời trong vinh hiển. Điều này ảnh hưởng đến các ưu tiên, giá trị và cách sử dụng thì giờ, tiền bạc, tài năng cho vương quốc Đức Chúa Trời.
Kinh Thánh cảnh báo nghiêm túc về việc tự lừa dối mình. Không phải ai nói “Lạy Chúa, lạy Chúa” đều sẽ vào nước thiên đàng, “nhưng chỉ kẻ làm theo ý muốn của Cha ta ở trên trời mà thôi” (Ma-thi-ơ 7:21). Có những sự nhầm lẫn nguy hiểm:
- Tín Ngưỡng Gia Truyền: Sinh ra trong gia đình Cơ đốc, được làm lễ báp-tem từ nhỏ, nhưng chưa bao giờ kinh nghiệm sự tái sinh cá nhân.
- Đạo Đức Học: Sống một đời sống tốt, có đạo đức, tham gia các hoạt động từ thiện, nhưng lòng chưa hề ăn năn và tin cậy nơi Đấng Christ.
- Trải Nghiệm Cảm Xúc: Dựa trên một cảm xúc mạnh mẽ trong một buổi nhóm lại, một sự cầu nguyện được đáp lời, mà không có nền tảng của đức tin và sự vâng lời liên tục.
- Kiến Thức Thần Học: Có kiến thức uyên bác về Kinh Thánh và thần học, nhưng lòng vẫn cứng cỏi, không đầu phục Chúa.
Sứ đồ Gia-cơ nhấn mạnh đức tin chân chính phải được chứng minh bằng việc làm: “Đức tin không có việc làm là đức tin chết” (Gia-cơ 2:17). Việc làm không cứu chúng ta (Ê-phê-sô 2:8-9), nhưng chúng là bằng chứng không thể chối cãi của đức tin cứu chúng ta.
Sứ đồ Phao-lô khuyên: “Hãy tự xét để xem mình có đức tin chăng; hãy tự thử mình” (2 Cô-rinh-tô 13:5). Đây là một bài tập thuộc linh lành mạnh và cần thiết.
1. Kiểm Tra Lòng Mình:
Có sự bình an với Đức Chúa Trời không? (Rô-ma 5:1).
Có lòng khao khát Chúa và Lời Ngài không? (Thi thiên 42:1-2).
Có xu hướng vâng lời Chúa, dù phải trả giá không? (Giăng 14:15).
Có tình yêu thương đặc biệt đối với anh em cùng đức tin không? (1 Giăng 3:14).
Có thái độ ghét tội lỗi và chiến đấu chống lại nó không? (Rô-ma 7:15-25).
2. Xây Dựng Đời Sống Trưởng Thành:
– Gắn Bó Với Hội Thánh Địa Phương: Một Cơ đốc nhân thật không sống tách biệt. Họ cần thân thể Đấng Christ để được nuôi dưỡng, khích lệ và sửa dạy (Hê-bơ-rơ 10:24-25).
– Thực Hành Các Kỷ Luật Thuộc Linh: Đọc Kinh Thánh, cầu nguyện, suy gẫm, nhịn ăn, và thờ phượng cách đều đặn.
– Sống Làm Chứng và Phục Vụ: Dùng ân tứ, thì giờ, năng lực để phục vụ người khác và rao truyền Phúc Âm (Ma-thi-ơ 28:19-20).
– Đầu Phục Sự Dạy Dỗ Và Sửa Trị: Để Đức Thánh Linh và Lời Chúa luôn phán xét, uốn nắn tấm lòng và đường lối mình.
Một Cơ đốc nhân thật không phải là một người hoàn hảo, nhưng là một người đã được Đấng Christ hoàn hảo cứu chuộc. Họ đã kinh nghiệm sự tái sinh bởi Đức Thánh Linh, đặt đức tin trọn vẹn nơi công việc chuộc tội của Chúa Giê-xu trên thập tự giá, và đang trong tiến trình được nên thánh mỗi ngày. Đời sống họ được đánh dấu bằng tình yêu, sự vâng phục, bông trái Thánh Linh, và niềm hy vọng về cõi đời đời.
Hãy nhớ rằng, sự cứu rỗi bắt đầu và kết thúc bởi ân điển Chúa. Nếu qua bài kiểm tra Kinh Thánh này, bạn nhận thấy sự thiếu sót trong đời sống mình, đừng nản lòng hay cố gắng tự sửa mình. Hãy quay trở lại với cốt lõi: ăn năn, tin cậy Chúa Giê-xu một lần nữa, và cầu xin Ngài làm chủ toàn bộ đời sống bạn. Ân điển Ngài đủ để biến đổi một tội nhân yếu đuối trở nên một Cơ đốc nhân chân chính, ngày càng giống với hình ảnh Con Ngài. “Ấy vậy, nếu ai ở trong Đấng Christ, thì nấy là người dựng nên mới; những sự cũ đã qua đi, nầy mọi sự đều trở nên mới” (2 Cô-rinh-tô 5:17).