Được ban phước có nghĩa là gì?

03 December, 2025
15 phút đọc
2,907 từ
Chia sẻ:

Được Ban Phước Có Nghĩa Là Gì?

Trong văn hóa và ngôn ngữ hằng ngày, cụm từ “được ban phước” thường được sử dụng một cách rộng rãi, đôi khi để diễn tả một sự may mắn, có được tài sản, sức khỏe, hay một điều gì đó tốt đẹp. Tuy nhiên, trong ánh sáng của Lời Đức Chúa Trời, khái niệm “phước” hay “được ban phước” mang một chiều sâu, bề rộng và ý nghĩa thần học vô cùng phong phú, vượt xa khỏi sự hiểu biết thuần túy vật chất hay cảm tính của con người. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá ý nghĩa của việc “được ban phước” từ góc nhìn Kinh Thánh, giải nghĩa các từ ngữ gốc, trình bày các khía cạnh của phước lành, và đưa ra ứng dụng thiết thực cho đời sống Cơ Đốc nhân.

I. Giải Nghĩa Từ Ngữ “Ban Phước” Trong Nguyên Ngữ

Để hiểu trọn vẹn, chúng ta cần trở về với ngôn ngữ gốc của Kinh Thánh.

1. Trong tiếng Hê-bơ-rơ (Cựu Ước): Từ được dùng phổ biến nhất là “בָּרַךְ” (barak). Động từ này mang ý nghĩa cốt lõi là “quỳ gối xuống”, “chúc phước”, “tôn vinh”. Hành động “ban phước” bắt nguồn từ thái độ khuỳnh phục, tôn kính. Khi Đức Chúa Trời ban phước cho con người (Sáng-thế Ký 1:28), đó là hành động của Đấng Tối Cao ban ân huệ, năng lực và sự thịnh vượng cho đối tượng thụ nhận. Khi con người chúc phước cho Đức Chúa Trời (Thi-thiên 103:1), đó là hành động tôn thờ, cảm tạ, quỳ phục trước sự cao cả của Ngài. Như vậy, phước lành luôn liên quan đến mối quan hệ – từ trên ban xuống, và từ dưới đáp lên trong sự tôn kính.

2. Trong tiếng Hy Lạp (Tân Ước): Từ then chốt là “εὐλογέω” (eulogeō), được cấu tạo bởi “eu” (tốt lành) và “logos” (lời nói). Nghĩa đen là “nói những lời tốt lành”, “tán dương”, “chúc phước”. Trong Tân Ước, Chúa Giê-xu thường “eulogeō” (chúc phước) cho bánh và cá (Ma-thi-ơ 14:19) và cho các trẻ nhỏ (Mác 10:16). Sứ đồ Phao-lô cũng nhấn mạnh rằng chúng ta đã được chúc phước (“eulogia”) trong Đấng Christ với mọi phước thiêng liêng (Ê-phê-sô 1:3). Phước lành ở đây gắn liền với thẩm quyền của lời nói đầy quyền năng và ân điển.

II. Các Khía Cạnh Của Phước Lành Theo Kinh Thánh

Kinh Thánh trình bày một bức tranh đa diện về phước lành, không giới hạn trong phạm vi vật chất.

1. Phước Lành Thuộc Linh – Phước Hạnh Tối Thượng: Đây là cốt lõi của phước lành trong Tân Ước. Phước lành lớn nhất không phải là điều gì con người có thể nắm giữ bằng tay, mà là mối tương giao được phục hồi với Đức Chúa Trời qua Chúa Giê-xu Christ.

Chúc tạ Đức Chúa Trời, Cha Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, Ngài đã xuống phước cho chúng ta trong Đấng Christ đủ mọi thứ phước thiêng liêng ở các nơi trên trời” (Ê-phê-sô 1:3). Các “phước thiêng liêng” này bao gồm: sự cứu rỗi (Ê-phê-sô 2:8), sự xưng công bình (Rô-ma 5:1), Đức Thánh Linh là của tin (Ê-phê-sô 1:13-14), sự bình an vượt quá mọi sự hiểu biết (Phi-líp 4:7), và hy vọng về cơ nghiệp đời đời (I Phi-e-rơ 1:3-4). Chúa Giê-xu đã tuyên bố những phước lành thuộc linh này trong Bài Giảng Trên Núi: “Phước cho những kẻ có lòng khó khăn… phước cho những kẻ hay thương xót… phước cho những kẻ có lòng trong sạch…” (Ma-thi-ơ 5:3-10). Những ai sở hữu những phước lành này dù nghèo khó, bắt bớ, vẫn là người được ban phước nhất.

2. Phước Lành Vật Chất và Thể Chất: Đức Chúa Trời cũng quan tâm đến những nhu cầu thực tế của con người. Ngài hứa ban phước về mùa màng, con cái, sức khỏe cho dân Ngài khi họ vâng lời (Phục-truyền 28:1-14). Châm-ngôn 10:22 chép: “Phước của Đức Giê-hô-va làm cho giàu có; Ngài chẳng thêm sự lo buồn với phước ấy”. Tuy nhiên, cần hiểu đúng: của cải vật chất có thể là một phương tiện của phước lành, nhưng không phải là bằng chứng duy nhất hay mục đích tối hậu của phước lành. Gióp dù mất hết tài sản, sức khỏe, vẫn tuyên xưng: “Đức Giê-hô-va đã ban cho, Đức Giê-hô-va lại cất đi; đáng ngợi khen danh Đức Giê-hô-va!” (Gióp 1:21). Phước lành thật sự là chính Đức Chúa Trời, chứ không chỉ là những gì Ngài ban.

3. Phước Lành Trong Mối Quan Hệ và Cộng Đồng: Phước lành thường được ban cho một cá nhân để lan tỏa đến nhiều người. Khi Đức Chúa Trời phán cùng Áp-ram: “Ta sẽ làm cho ngươi nên một dân lớn; ta sẽ ban phước cho ngươi… và các chi tộc nơi thế gian sẽ nhờ ngươi mà được phước” (Sáng-thế Ký 12:2-3). Phước lành cho Áp-ram (sau là Áp-ra-ham) có mục đích truyền giáo: để muôn dân được phước qua Đấng Christ, là dòng dõi của ông (Ga-la-ti 3:8, 14). Được ban phước nghĩa là được trở nên nguồn phước cho người khác.

4. Phước Lành Vĩnh Cửu và Hy Vọng Tương Lai: Phước lành trọn vẹn nhất sẽ được nghiệm trọn trong cõi đời đời. “Phước thay cho những kẻ được rửa hồn áo mình trong huyết Chiên Con, đặng có phép đến nơi cây sự sống và bởi các cửa mà vào trong thành!” (Khải-huyền 22:14). Đây là phước lành cuối cùng: được ở đời đời trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời, nơi không còn đau đớn, chết chóc, khóc lóc (Khải-huyền 21:3-4).

III. Những Hiểu Lầm và Sự Điều Chỉnh Cần Thiết

Ngày nay, tồn tại một số quan điểm sai lầm về “phước lành”, đáng chú ý là “Thần học Thịnh Vượng” (Prosperity Gospel), dạy rằng đức tin luôn đem lại sự giàu có, sức khỏe thể xác tức thời, và rằng khó khăn là biểu hiện của thiếu đức tin hoặc tội lỗi. Quan điểm này thu hẹp và vật chất hóa khái niệm phước lành của Kinh Thánh, đồng thời phớt lờ giá trị của sự đau khổ, thập tự giá và hy sinh.

Kinh Thánh cho thấy nhiều người trung tín lại sống trong nghịch cảnh. Sứ đồ Phao-lô là người “được ban phước” cách dư dật với mọi phước thiêng liêng, nhưng thể xác ông có một “cái giằm” (II Cô-rinh-tô 12:7), ông chịu đói khát, nhọc nhằn, tù đày (II Cô-rinh-tô 11:23-27). Ông học được bí quyết: “Tôi đã học đủ trong mọi cảnh ngộ” (Phi-líp 4:11-12). Phước lành thật không miễn trừ cho chúng ta khỏi khổ nạn, nhưng ban cho chúng ta ân điển để đứng vữngý nghĩa ngay trong khổ nạn (Rô-ma 5:3-5).

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn: Sống Một Đời Sống Được Ban Phước Và Trở Nên Nguồn Phước

Làm thế nào để kinh nghiệm và sống trong phước lành của Chúa mỗi ngày?

1. Gốc Rễ: Nhận Lãnh Phước Lành Qua Đức Tin Nơi Chúa Giê-xu Christ. Mọi phước lành thiêng liêng đều ở “trong Đấng Christ” (Ê-phê-sô 1:3). Bước đầu tiên và quan trọng nhất là tiếp nhận Chúa Giê-xu làm Cứu Chúa cá nhân. “Hết thảy đều đã phạm tội… và nhờ ân điển Ngài mà được xưng công bình… bởi sự chuộc tội đã làm trọn trong Đức Chúa Jêsus Christ” (Rô-ma 3:23-24). Đây là cánh cửa dẫn vào mọi phước lành.

2. Điều Kiện Thực Hành: Sống Vâng Phục Lời Chúa. Phước lành thường gắn liền với sự vâng lời. “Phước cho những kẻ nghe lời Đức Chúa Trời và vâng giữ lấy!” (Lu-ca 11:28). Sự vâng lời không phải để “mua” phước lành, nhưng là đức tin được biểu lộ qua hành động, tạo nên một đời sống phù hợp với ý muốn tốt lành của Đấng ban phước.

3. Thái Độ Cốt Lõi: Lòng Biết Ơn và Sự Thỏa Lòng. Một người được ban phước thực sự là người biết nhận ra và cảm tạ Chúa trong mọi hoàn cảnh (I Tê-sa-lô-ni-ca 5:18). Họ học như Phao-lô: “Trong Đấng ban sức lực cho tôi, tôi làm được mọi sự” (Phi-líp 4:13), và thỏa lòng với những gì mình có (Hê-bơ-rơ 13:5).

4. Mục Đích Tối Hậu: Trở Thành Kênh Dẫn Phước. Chúng ta được ban phước không phải để tích trữ cho riêng mình, mà để chia sẻ. “Hãy rộng rãi ban cho, thì sẽ được rộng rãi ban cho mình” (Lu-ca 6:38). Phước lành tuôn chảy khi chúng ta dùng thì giờ, tài năng, tài chính để gây dựng người khác và mở rộng Vương Quốc Đức Chúa Trời.

5. Tầm Nhìn Vĩnh Cửu: Hướng Về Phước Lành Đời Đời. Giữa những thử thách, hãy giữ vững hy vọng. “Vì sự hoạn nạn nhẹ và tạm của chúng ta sanh cho chúng ta sự vinh hiển cao trọng đời đời, vô lượng, vô biên” (II Cô-rinh-tô 4:17). Phước lành đời đời giúp chúng ta có một viễn cảnh đúng đắn về những gì đang xảy ra hôm nay.

Kết Luận

“Được ban phước” theo Kinh Thánh là một khái niệm đa diện và sâu sắc. Đó trước hết và trên hết là tình trạng được hòa thuận với Đức Chúa Trời qua Chúa Giê-xu Christ, được ban cho mọi phước thiêng liêng trong Ngài. Phước lành có thể bao gồm những điều tốt đẹp vật chất và thể chất, nhưng không bị giới hạn bởi chúng. Phước lành thật không miễn nhiễm khỏi khổ đau, nhưng ban cho chúng ta ý nghĩa, sức mạnh và hy vọng ngay trong khổ đau. Cuối cùng, được ban phước đi đôi với trách nhiệm trở thành nguồn phước cho cộng đồng và thế giới xung quanh.

Hãy sống mỗi ngày với lòng biết ơn vì phước lành lớn lao nhất: ơn cứu rỗi. Hãy bước đi trong sự vâng phục và tìm kiếm Nước Đức Chúa Trời trước nhất (Ma-thi-ơ 6:33), tin chắc rằng mọi điều cần dùng sẽ được Ngài thêm cho. Dù trong cảnh ngộ nào, bạn có thể tuyên bố như Đa-vít: “Phước cho người nào Chúa chọn, và khiến đến gần, đặng ở nơi hành lang Ngài… Chúa sẽ ban phước lành cho kẻ công bình; Lấy ơn Ngài mà bao phủ người như cái khiên” (Thi-thiên 65:4; 5:12).

Quay Lại Bài Viết