Hành Trình Tâm Linh
Trong thế giới ngày nay, cụm từ “hành trình tâm linh” thường được sử dụng một cách mơ hồ, ám chỉ một cuộc tìm kiếm nội tâm cá nhân, không có điểm đến rõ ràng. Tuy nhiên, đối với một Cơ Đốc nhân, hành trình tâm linh là một khái niệm cụ thể, sống động, và được định hình rõ ràng bởi Lời Đức Chúa Trời. Đó không phải là một chuyến đi lang thang không mục đích, mà là một cuộc hành hương có chủ đích từ chốn tối tăm vào nơi sáng láng, từ tình trạng hư mất đến sự cứu rỗi trọn vẹn, từ tạo vật phản loạn trở thành con cái được biến đổi của Đấng Tạo Hóa.
I. Định Nghĩa Kinh Thánh: Hành Trình Từ Sự Chết Đến Sự Sống
Kinh Thánh mô tả đời sống đức tin bằng nhiều ẩn dụ về một cuộc hành trình. Sứ đồ Phao-lô gọi đó là một “cuộc đua” (Hê-bơ-rơ 12:1), Chúa Giê-xu phán về một “con đường hẹp” dẫn đến sự sống (Ma-thi-ơ 7:14), và tác giả Thi Thiên gọi mình là một “người lữ khách” trên đất (Thi thiên 119:19). Hành trình tâm linh, xét theo cốt lõi Kinh Thánh, là tiến trình biến đổi liên tục của một tội nhân được ân điển Đức Chúa Trời kêu gọi, tái sinh, thánh hóa và cuối cùng được vinh hiển hóa trong Đấng Christ.
Nền tảng của hành trình này bắt đầu không phải từ quyết định của con người, mà từ ơn kêu gọi có chủ ý của Đức Chúa Trời. Sứ đồ Phi-e-rơ viết: “Anh em là dòng giống được lựa chọn, là chức thầy tế lễ nhà vua, là dân thánh, là dân thuộc về Đức Chúa Trời, hầu cho anh em rao giảng nhân đức của Đấng đã gọi anh em ra khỏi nơi tối tăm, đến nơi sáng láng lạ lùng của Ngài” (I Phi-e-rơ 2:9). Từ ngữ Hy Lạp được dùng cho “kêu gọi” (καλέω, kaleō) mang ý nghĩa mời gọi với thẩm quyền, hướng đến một mục đích. Hành trình, vì vậy, là đáp ứng sự kêu gọi đó và bước đi trong mục đích Ngài đã định.
II. Các Giai Đoạn Cốt Lõi Trong Hành Trình Tâm Linh
Hành trình tâm linh có thể được nhìn qua lăng kính của lịch sử cứu rỗi và kinh nghiệm cá nhân. Chúng ta hãy cùng khảo sát các chặng quan trọng.
1. Khởi Điểm: Sự Kêu Gọi và Tái Sinh (Sự Sống Lại Thuộc Linh)
Hành trình bắt đầu khi Đức Chúa Trời, qua sự rao giảng Phúc Âm và công tác của Thánh Linh, đánh thức linh hồn chết trong tội lỗi. Ê-phê-sô 2:1, 5 chép: “Còn anh em đã chết vì lầm lỗi và tội ác mình... Đức Chúa Trời giàu lòng thương xót, vì cớ lòng yêu thương lớn Ngài đã yêu chúng ta, nên đang khi chúng ta chết vì tội lỗi, thì Ngài làm cho chúng ta sống với Đấng Christ - ấy là nhờ ân điển mà anh em được cứu.” Đây là phép lạ của sự tái sinh (Giăng 3:3-8). Người tin Chúa Giê-xu được chuyển từ cõi chết sang cõi sống, từ quyền lực của sự tối tăm vào nước của Con yêu dấu Ngài (Cô-lô-se 1:13).
2. Chặng Đường: Sự Nên Thánh và Tăng Trưởng (Hình Ảnh Hóa Trong Đấng Christ)
Sau khởi điểm là cả một đời bước đi. Đây là tiến trình “nên thánh” (sanctification). Nó không tự động, mà đòi hỏi sự cộng tác của tín đồ với Thánh Linh. Phao-lô mô tả: “Hỡi anh em yêu dấu, anh em hằng vâng lời... hãy run sợ mà làm cho xong sự cứu chuộc mình... vì ấy là Đức Chúa Trời hành động trong anh em, để anh em vừa muốn vừa làm theo ý tốt Ngài” (Phi-líp 2:12-13). Từ Hy Lạp cho “làm cho xong” (κατεργάζομαι, katergazomai) nghĩa là làm việc ra, thực hiện một cách triệt để. Hành trình này bao gồm:
- Lột bỏ con người cũ với những tư dụu và thói hư (Cô-lô-se 3:5-9).
- Mặc lấy con người mới được tạo dựng theo hình ảnh Đức Chúa Trời (Cô-lô-se 3:10-14).
- Làm đầy dẫy Đức Thánh Linh (Ê-phê-sô 5:18) và bước đi bởi Thánh Linh (Ga-la-ti 5:16, 25).
3. Những Trạm Nghỉ và Thử Thách: Sự Tinh Luyện và Phụ Thuộc
Hành trình không phải lúc nào cũng trên đồng bằng bằng phẳng. Có những thung lũng, sa mạc, và núi cao. Đức Chúa Trời dùng thử thách để tinh luyện đức tin của chúng ta. I Phi-e-rơ 1:6-7 viết: “Anh em vui mừng về sự đó, dầu hiện nay vì cớ sự thử thách trăm bề, anh em tạm phải buồn bã... hầu cho sự thử thách đức tin anh em... đáng khen ngợi, vinh hiển và tôn trọng khi Đức Chúa Jêsus Christ hiện ra.” Những lúc sa mạc (như kinh nghiệm của dân Y-sơ-ra-ên và chính Chúa Giê-xu) dạy chúng ta sống phụ thuộc hoàn toàn vào Lời và sự chu cấp của Đức Chúa Trời (Phục truyền 8:2-3).
III. Bản Đồ và Người Hướng Dẫn: Vai Trò Của Kinh Thánh, Thánh Linh và Hội Thánh
Đức Chúa Trời không để chúng ta đi trong mù quáng. Ngài ban cho chúng ta những phương tiện ân điển thiết yếu cho hành trình.
1. Kinh Thánh - Bản Đồ và Ánh Sáng:
Thi thiên 119:105 tuyên bố: “Lời Chúa là ngọn đèn cho chân tôi, Ánh sáng cho đường lối tôi.” Lời Chúa (trong nguyên ngữ Hê-bơ-rơ là דבר - dabar, không chỉ là lời nói mà còn là sự việc, hành động quyền năng) phán dạy, sửa trị, và chỉ dẫn chúng ta trên mọi nẻo đường. Nghiên cứu, suy gẫm và vâng giữ Lời Chúa là oxy cho linh hồn lữ khách.
2. Đức Thánh Linh - Đấng Dẫn Dắt và Ban Năng Lực:
Chúa Giê-xu gọi Thánh Linh là “Đấng Yên ủi” (παράκλητος, paraklētos - Đấng được gọi đến bên cạnh để giúp đỡ) và hứa Ngài sẽ dẫn chúng ta vào mọi lẽ thật (Giăng 16:13). Thánh Linh làm sống động Lời Chúa, cáo trách tội lỗi, ban sức mạnh để chiến đấu với xác thịt, và cầu thay cho chúng ta (Rô-ma 8:26-27). Hành trình tâm linh thực chất là hành trình “bước đi theo Thánh Linh.”
3. Hội Thánh - Đoàn Lữ Hành:
Không ai là một hòn đảo thuộc linh. Chúng ta được kêu gọi vào một thân thể. Hê-bơ-rơ 10:24-25 khích lệ: “Hãy lưu ý nhau để khuyên giục về lòng yêu thương và việc tốt lành; chớ bỏ sự nhóm lại như mấy kẻ quen làm, nhưng phải khuyên bảo nhau.” Hội Thánh là cộng đồng để khích lệ, nâng đỡ, sửa dạy và cùng nhau thờ phượng khi chúng ta hành trình về quê hương trên trời.
IV. Ứng Dụng Thực Tế: Sống Mỗi Ngày Như Một Lữ Khách
Làm thế nào để chúng ta sống thực tiễn với tư cách là những khách lữ hành?
1. Xác Định Đúng Đích Đến và Tư Thế:
Hãy luôn nhớ rằng quê hương chúng ta ở trên trời (Phi-líp 3:20). Điều này giúp chúng ta không bám víu quá đáng vào những của cải, danh vọng tạm bợ dưới đất. Chúng ta sống với tư thế của “khách lạ và kẻ ở trọ” (I Phi-e-rơ 2:11), sử dụng mọi thứ Chúa giao phó như những quản gia khôn ngoan, nhưng không xem chúng là cứu cánh.
2. Duy Trì Kỷ Luật Tỉnh Thức Hằng Ngày:
Hành trình được tạo nên từ những bước chân nhỏ. Hãy thiết lập những kỷ luật ân điển hằng ngày:
- Lắng nghe Chúa (Cầu nguyện & Tĩnh nguyện): Dành thì giờ yên tĩnh để cầu nguyện, thờ phượng và lắng nghe tiếng Chúa qua Kinh Thánh.
- Vâng Lời Trong Những Điều Nhỏ: Sự trung tín trong những việc nhỏ (Lu-ca 16:10) định hình tính cách cho những cuộc khủng hoảng lớn.
- Xưng Tội và Ăn Năn Kịp Thời: Đừng mang gánh nặng tội lỗi đi đường. Hãy xưng nhận và nhận lấy sự tha thứ (I Giăng 1:9).
3. Sống Trong Cộng Đồng Trách Nhiệm:
Hãy chủ động tìm kiếm và xây dựng những mối quan hệ trong Hội Thánh, nơi bạn có thể “thú tội cùng nhau” và “cầu nguyện cho nhau” để được lành mạnh (Gia-cơ 5:16). Hãy để người khác đồng hành và nhìn thấy điểm mù của bạn.
V. Kết Luận: Hành Trình Về Nhà Trong Hy Vọng
Hành trình tâm linh của Cơ Đốc nhân là cuộc đời dài của ân điển, bắt đầu từ thập tự giá của Đấng Christ và kết thúc trong vinh quang với Ngài. Đó là hành trình từ đức tin đến đức tin (Rô-ma 1:17), từ vinh hiển đến vinh hiển (II Cô-rinh-tô 3:18). Chúng ta có thể mệt mỏi, đôi khi lạc lối, nhưng Đấng đã khởi đầu công việc tốt lành trong chúng ta sẽ thành tín để hoàn tất cho đến ngày của Đức Chúa Jêsus Christ (Phi-líp 1:6).
Hãy bước đi cách can đảm. Hãy nhìn về phía trước, về những người đã chạy xong cuộc đua (Hê-bơ-rơ 12:1-2), và nhất là nhìn xem Đức Chúa Jêsus, “Đấng khởi nguyên và cuối cùng của đức tin.” Hành trình của bạn có ý nghĩa, có người hướng dẫn, và có một đích đến vinh quang đang chờ đợi: “Phước cho những kẻ giặt áo mình đặng có phép đến nơi cây sự sống và bởi các cửa mà vào trong thành!” (Khải Huyền 22:14). Hãy tiếp tục bước đi.