Thức canh và cầu nguyện" có nghĩa là gì?
Trong hành trình đức tin, nhiều Cơ Đốc nhân thường nghe đến lời kêu gọi "thức canh và cầu nguyện". Cụm từ này vang vọng từ Kinh Thánh, đặc biệt từ chính miệng Chúa Giê-xu Christ và các sứ đồ. Nhưng nó hàm chứa ý nghĩa sâu xa nào? Làm thế nào để áp dụng vào đời sống hằng ngày? Bài viết này sẽ đi sâu khai thác nền tảng Kinh Thánh, phân tích ngôn ngữ gốc, và đưa ra những áp dụng thiết thực.
I. Khảo sát Kinh Thánh về "Thức canh và cầu nguyện"
Kinh Thánh Tân Ước sử dụng cụm từ "thức canh và cầu nguyện" (hoặc "tỉnh thức và cầu nguyện") trong nhiều ngữ cảnh khác nhau. Dưới đây là những phân đoạn then chốt:
- Ma-thi-ơ 26:41 – "Hãy tỉnh thức và cầu nguyện, để các ngươi khỏi sa vào chước cám dỗ; tâm thần thì muốn lắm, mà xác thịt thì yếu đuối." Đây là lời Chúa Giê-xu nói với các môn đồ trong vườn Ghết-sê-ma-nê khi họ ngủ gục.
- Mác 14:38 – Lặp lại nội dung tương tự.
- Lu-ca 22:40,46 – "Các ngươi hãy cầu nguyện, để khỏi sa vào sự cám dỗ… Sao các ngươi ngủ? Hãy đứng dậy cầu nguyện, để các ngươi khỏi sa vào sự cám dỗ."
- Lu-ca 21:36 – "Vậy, hãy tỉnh thức, cầu nguyện luôn, hầu cho các ngươi được tránh khỏi các tai nạn sẽ xảy ra, và đứng trước mặt Con người." Ở đây, sự tỉnh thức gắn liền với việc tránh tai họa và sẵn sàng cho ngày Con Người quang lâm.
- 1 Phi-e-rơ 4:7 – "Sự cuối cùng của muôn vật đã gần; vậy hãy khôn ngoan tỉnh thức mà cầu nguyện."
- 1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:6 – "Vậy, chúng ta chớ ngủ như kẻ khác, nhưng phải tỉnh thức và giữ mình cho tĩnh táo." (cùng với câu 17 "cầu nguyện không thôi").
- Cô-lô-se 4:2 – "Hãy bền đỗ trong sự cầu nguyện, tỉnh thức mà thêm ơn tạ."
- Khải huyền 3:2-3 – "Hãy tỉnh thức, làm cho vững những đều còn lại… Vậy nếu ngươi không tỉnh thức, ta sẽ đến như kẻ trộm, ngươi không biết giờ nào ta đến."
- Khải huyền 16:15 – "Kìa, ta đến như kẻ trộm. Phước cho kẻ nào tỉnh thức…"
Như vậy, "thức canh và cầu nguyện" là một mệnh lệnh lặp đi lặp lại, luôn đi đôi với nhau, và được đặt trong bối cảnh: (1) đối diện với cám dỗ, (2) chuẩn bị cho sự trở lại của Chúa, (3) sống trong thời kỳ cuối cùng, (4) giữ vững đức tin giữa hoạn nạn.
II. Ý nghĩa từ nguyên Hy Lạp
Trong nguyên ngữ Hy Lạp, hai động từ được sử dụng:
- γρηγορεῖτε (grēgoreite) – là thể mệnh lệnh hiện tại, số nhiều, từ gốc γρηγορέω (grēgoreō), có nghĩa "thức canh, tỉnh táo, cảnh giác". Từ này bắt nguồn từ hình ảnh người lính canh gác ban đêm, luôn mở mắt để phát hiện kẻ thù. Nó cũng hàm ý "không ngủ", "chú ý", "trông chừng".
- προσεύχεσθε (proseuchesthe) – là thể mệnh lệnh hiện tại trung thân, từ προσεύχομαι (proseuchomai), nghĩa là "cầu nguyện". Động từ này nhấn mạnh sự hướng về Đức Chúa Trời, bày tỏ lòng mình, tìm kiếm ý muốn Ngài.
Hiện tại thể trong tiếng Hy Lạp diễn tả hành động liên tục, thường xuyên. Vì vậy, "γρηγορεῖτε καὶ προσεύχεσθε" có thể dịch là "hãy luôn tỉnh thức và cầu nguyện". Đây không phải là một việc làm nhất thời, mà là thái độ sống thường trực của Cơ Đốc nhân.
III. Tại sao phải "Thức canh và cầu nguyện"?
1. Để không sa vào chước cám dỗ
Chúa Giê-xu đã cảnh báo các môn đồ: "Hãy tỉnh thức và cầu nguyện, để các ngươi khỏi sa vào chước cám dỗ" (Ma-thi-ơ 26:41). Tội lỗi thường len lỏi khi chúng ta mất cảnh giác, khi tâm linh uể oải, khi không duy trì mối thông công với Chúa. Cầu nguyện là phương cách kết nối với nguồn sức mạnh thần thượng, giúp chúng ta nhận biết cám dỗ và đứng vững. Thức canh là trạng thái tinh thần luôn sẵn sàng, như người lính canh không để kẻ thù lén vào.
2. Để sẵn sàng cho sự trở lại của Chúa
Nhiều lời tiên tri nhấn mạnh rằng Chúa Giê-xu sẽ trở lại bất ngờ, như kẻ trộm (Khải Huyền 16:15). Ngài khuyên chúng ta "hãy tỉnh thức" vì không biết ngày giờ (Ma-thi-ơ 24:42-44). Sự tỉnh thức bao gồm việc sống thánh khiết, làm trọn nhiệm vụ Ngài giao, và cầu nguyện luôn (Lu-ca 21:36). Cầu nguyện giúp chúng ta tập trung vào Chúa, không bị cuốn theo những lo lắng trần tục, và giữ ngọn lửa hy vọng về sự hiện đến của Ngài.
3. Để đối diện với hoạn nạn và thử thách
Cuộc sống Cơ Đốc không tránh khỏi khó khăn, bắt bớ, hoặc những cơn khủng hoảng. Trong Lu-ca 21:36, Chúa dạy tỉnh thức và cầu nguyện để được tránh khỏi các tai nạn sẽ xảy ra. Điều này không có nghĩa là chúng ta không trải qua thử thách, nhưng qua cầu nguyện, chúng ta nhận được sự khôn ngoan, bình an và sức mạnh để vượt qua, và đôi khi Chúa sẽ mở đường thoát (1 Cô-rinh-tô 10:13). Thức canh giúp chúng ta nhận diện những dấu hiệu nguy hiểm thuộc linh và kịp thời tìm kiếm Chúa.
4. Để nuôi dưỡng mối tương giao với Đức Chúa Trời
Cầu nguyện là hơi thở của linh hồn; thức canh là sự nhạy bén để lắng nghe tiếng Chúa. Khi chúng ta tỉnh thức trong tâm linh, chúng ta nhận ra sự hiện diện, sự dẫn dắt của Chúa trong mọi hoàn cảnh. Cầu nguyện không ngừng (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:17) biến đời sống thành một cuộc đối thoại liên tục với Đấng Tạo Hóa, giúp chúng ta bước đi theo Thánh Linh mỗi ngày.
5. Để cầu thay cho người khác
Trong Ê-phê-sô 6:18, Phao-lô khuyên: "Hãy nhờ Đức Thánh Linh, thường thường làm đủ mọi thứ cầu nguyện và nài xin. Hãy dùng sự bền đổ trọn vẹn mà tỉnh thức về điều đó, và cầu nguyện cho hết thảy các thánh đồ." Sự tỉnh thức trong cầu thay giúp chúng ta nhận biết nhu cầu của anh em, của Hội Thánh, và của thế giới, rồi kiên trì trình dâng lên Chúa.
IV. Mối quan hệ khăng khít giữa thức canh và cầu nguyện
Thức canh và cầu nguyện là hai mặt của một đồng xu. Thức canh mà không cầu nguyện thì dễ trở thành sự lo lắng hoặc tự cậy vào sức mình; cầu nguyện mà không tỉnh thức thì dễ thành lời nói máy móc, thiếu sự nhạy bén với Thánh Linh. Chúa Giê-xu luôn gắn kết hai điều này: tỉnh thức để cầu nguyện, và cầu nguyện để giữ sự tỉnh thức. Đó là một vòng tròn thánh: càng cầu nguyện, chúng ta càng nhận được ánh sáng thuộc linh, giúp chúng ta tỉnh thức hơn; và càng tỉnh thức, chúng ta càng thấy nhu cầu cầu nguyện lớn hơn.
Thánh Phao-lô cũng nhấn mạnh: "Hãy bền đỗ trong sự cầu nguyện, tỉnh thức mà thêm ơn tạ" (Cô-lô-se 4:2). Như vậy, sự bền đỗ (kiên trì) trong cầu nguyện đi đôi với sự tỉnh thức. Trong thư 1 Phi-e-rơ 4:7, sự tỉnh thức được gọi là "khôn ngoan", vì nó giúp chúng ta nhận định thời đại và ưu tiên những gì thật sự quan trọng – đó là cầu nguyện.
V. Gương mẫu của Chúa Giê-xu và các sứ đồ
Chúa Giê-xu chính là tấm gương hoàn hảo về đời sống thức canh và cầu nguyện. Ngài thường tìm nơi vắng vẻ để cầu nguyện từ sáng sớm (Mác 1:35). Trước những quyết định quan trọng, Ngài cầu nguyện suốt đêm (Lu-ca 6:12). Trong cơn hấp hối tại vườn Ghết-sê-ma-nê, Ngài đã ba lần cầu nguyện với sự tỉnh thức mãnh liệt, trong khi các môn đồ ngủ (Ma-thi-ơ 26:36-44). Chúa Giê-xu thức canh không phải vì sợ hãi, nhưng để vâng theo ý Cha và chuẩn bị cho sự chịu khổ.
Sứ đồ Phao-lô cũng sống tỉnh thức và cầu nguyện không ngừng. Ông viết: "Đêm ngày tôi khuyên bảo anh em… với nước mắt" (Công vụ 20:31), "Tôi cảm tạ Đức Chúa Trời… nhớ đến anh em không thôi trong sự cầu nguyện của tôi" (Phi-lê-môn 1:4). Ông kêu gọi tín hữu "hãy cầu nguyện không thôi" (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:17).
Các sứ đồ khác như Phi-e-rơ, Gia-cơ, Giăng đều nhấn mạnh tầm quan trọng của sự tỉnh thức và cầu nguyện, đặc biệt trong bối cảnh Hội Thánh đầu tiên đối diện với bắt bớ và lầm lạc.
VI. Hậu quả của việc không thức canh và cầu nguyện
Kinh Thánh đưa ra nhiều cảnh báo về hậu quả khi chúng ta ngủ mê thuộc linh, không tỉnh thức và lơ là cầu nguyện:
- Bị cám dỗ và sa vào tội lỗi: Như các môn đồ trong vườn Ghết-sê-ma-nê, vì ngủ nên không được chuẩn bị cho cơn thử thách sắp đến, dẫn đến việc Phi-e-rơ chối Chúa.
- Không sẵn sàng cho sự trở lại của Chúa: Câu chuyện mười trinh nữ (Ma-thi-ơ 25) minh họa năm cô khờ dại vì không tỉnh thức, không có dầu, nên bị bỏ rơi bên ngoài tiệc cưới. Chúa Giê-xu kết luận: "Vậy hãy tỉnh thức, vì các ngươi không biết ngày, cũng không biết giờ" (câu 13).
- Bị tấn công bởi ma quỷ: "Kẻ trộm chỉ đến để cướp, giết và hủy diệt" (Giăng 10:10). Nếu không thức canh, chúng ta dễ bị kẻ thù lừa dối và hủy hoại đời sống thuộc linh.
- Mất đi sự nhạy bén với Thánh Linh: Trở nên nguội lạnh, lãnh đạm, và dần xa cách Chúa.
VII. Áp dụng thực tiễn trong đời sống Cơ Đốc nhân
Làm thế nào để thực hành "thức canh và cầu nguyện" trong cuộc sống bận rộn ngày nay? Dưới đây là một số gợi ý:
1. Cá nhân
- Thiết lập thời gian cầu nguyện riêng tư đều đặn: Dành ít nhất một khoảng cố định mỗi ngày để tĩnh lặng trước mặt Chúa, đọc Kinh Thánh và cầu nguyện. Buổi sáng sớm là thời điểm tốt để bắt đầu ngày mới với sự tỉnh thức.
- Thực hành cầu nguyện không ngừng: Giữ lòng hướng về Chúa trong mọi hoạt động, dâng lời tạ ơn, cầu xin, tìm kiếm sự hướng dẫn liên tục (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:17). Có thể sử dụng những lời cầu nguyện ngắn trong ngày.
- Nhạy bén với tiếng Chúa: Khi đọc Lời Chúa, hãy lắng nghe sự dạy dỗ, cáo trách, khích lệ. Thỉnh thoảng dành những khoảng lặng để suy gẫm.
- Kiêng ăn cầu nguyện: Đôi khi cần kiêng ăn để tập trung tinh thần, tỉnh thức đặc biệt cho những vấn đề hệ trọng.
2. Gia đình
- Cầu nguyện chung hằng ngày: Gia đình cầu nguyện cùng nhau, dâng lên những nhu cầu và tạ ơn Chúa. Điều này giúp cả nhà cùng tỉnh thức trước những cạm bẫy của thế gian.
- Thảo luận Lời Chúa: Đọc và thảo luận Kinh Thánh để cùng nhau nhận biết chân lý và cảnh giác trước những giáo lý sai lầm.
- Khích lệ nhau sống thánh khiết: Nhắc nhở nhau về sự trở lại của Chúa, giúp các thành viên giữ mình trong sự tỉnh thức.
3. Hội Thánh
- Tổ chức những buổi canh thức cầu nguyện: Có thể định kỳ (tháng, quý) hoặc vào những dịp đặc biệt, Hội Thánh nhóm lại để cầu nguyện suốt đêm hoặc nhiều giờ, tập trung vào sự tỉnh thức chờ Chúa, cầu thay cho thế giới, cho công việc truyền giáo, cho nhu cầu của anh em.
- Giảng dạy về tầm quan trọng của thức canh và cầu nguyện: Để tín hữu hiểu đúng và áp dụng.
- Thiết lập các nhóm cầu nguyện nhỏ: Khuyến khích tín hữu tham gia các nhóm cầu nguyện để cùng nhau giữ vững tinh thần tỉnh thức.
4. Trong đời sống hằng ngày
- Kiểm soát phương tiện truyền thông và giải trí: Nhiều nội dung làm mờ mắt thuộc linh, khiến chúng ta dễ ngủ quên. Hãy lựa chọn những gì lành mạnh, giúp tâm trí hướng về Chúa.
- Giữ mình khỏi sự ham mê của đời này: "Hãy giữ mình, e rằng vì sự ăn uống quá độ và sự lo lắng đời này làm cho lòng các ngươi mê mẩn chăng, và e ngày ấy thình lình lâm trên các ngươi" (Lu-ca 21:34).
- Luôn nhớ rằng Chúa có thể đến bất cứ lúc nào: Sống mỗi ngày như ngày cuối cùng, làm việc cách trung tín, yêu thương mọi người, và rao truyền Phúc Âm.
VIII. Kết luận
"Thức canh và cầu nguyện" không chỉ là một khẩu hiệu, mà là lối sống bắt buộc của mọi tín hữu chân chính. Đó là lời kêu gọi liên tục: hãy tỉnh táo thuộc linh, đừng để mình bị cuốn vào cơn mê của tội lỗi và thế gian; hãy duy trì mối tương giao mật thiết với Đức Chúa Trời qua cầu nguyện. Khi chúng ta thức canh và cầu nguyện, chúng ta được trang bị để đương đầu với cám dỗ, sẵn sàng cho sự trở lại của Chúa, và sống một đời sống đẹp ý Ngài.
Hãy noi gương Chúa Giê-xu, Đấng đã thức canh và cầu nguyện để hoàn thành sứ mạng cứu chuộc. Ước mong mỗi chúng ta đáp lại tiếng gọi ấy với tấm lòng khiêm nhường, kiên trì, và yêu mến Chúa. Amen.