Phụ Nữ, Kỳ Kinh Nguyệt Và Sự Thờ Phượng: Một Nghiên Cứu Từ Lê-vi Ký 15 Đến Sự Tự Do Trong Ân Điển
Trong hành trình đức tin, nhiều chị em phụ nữ Cơ Đốc trung tín đôi khi vẫn băn khoăn với một câu hỏi xuất phát từ việc đọc Cựu Ước: “Theo Kinh Thánh, đặc biệt là Lê-vi ký chương 15, phụ nữ trong thời kỳ kinh nguyệt có được phép đến nhà thờ, tham dự lễ thờ phượng, hay tiếp cận các sinh hoạt thuộc linh không?”. Câu hỏi này, nếu không được giải quyết dưới ánh sáng của toàn bộ Kinh Thánh và công việc trọn vẹn của Đấng Christ, có thể trở thành gánh nặng và sự ngăn cách không đáng có. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào phân tích ngữ nghĩa, bối cảnh văn hóa - tôn giáo, và quan trọng nhất là sự mặc khải tiệm tiến của Đức Chúa Trời để tìm ra câu trả lời tự do và đầy ân điển cho mọi tín hữu trong thời đại Tân Ước.
Lê-vi ký chương 15 nằm trong phần lớn hơn của sách (chương 11-15) thường được gọi là “luật thanh sạch và ô uế”. Mục đích chính của các luật này là để dạy dân Y-sơ-ra-ên về sự thánh khiết của Đức Chúa Trời và sự cần thiết phải phân biệt giữa điều thánh và điều phàm, điều sạch và điều ô uế (Lê-vi ký 10:10).
Chương này đề cập đến hai trường hợp: dịch chảy từ người nam (câu 1-18) và dịch chảy (kinh nguyệt) từ người nữ (câu 19-33). Chúng ta tập trung vào phần liên quan đến phụ nữ:
- Câu 19: “Khi một người đàn bà có máu chảy ròng ròng bởi phần xác mình, thì sẽ bị ô uế trong bảy ngày; hễ ai đụng đến người, sẽ bị ô uế đến chiều tối.”
- Câu 20-23: Mọi vật người ấy nằm ngồi trong thời kỳ đó đều bị ô uế. Ai đụng đến những vật đó phải giặt quần áo, tắm trong nước và bị ô uế đến chiều tối.
- Câu 24: Nếu người nam nằm cùng và bị nhiễm sự ô uế đó, thì sẽ bị ô uế trong 7 ngày.
- Câu 25-30: Quy định về người đàn bà có dịch chảy nhiều ngày ngoài kỳ kinh nguyệt thông thường.
Một số từ khóa quan trọng cần hiểu:
- “Ô uế” (Tiếng Hê-bơ-rơ: tame טָמֵא): Từ này không mang nghĩa đạo đức là “tội lỗi” hay “xấu xa”. Nó mô tả một trạng thái nghi lễ, không đủ điều kiện để tham gia vào các nghi thức thánh và cộng đồng thờ phượng. Việc sinh con, bệnh phong, hoặc chạm vào xác chết cũng được xếp vào loại “ô uế” (Lê-vi ký 12, 13-14, Dân số ký 19).
- “Kỳ kinh nguyệt” (Tiếng Hê-bơ-rơ: niddah נִדָּה): Nghĩa đen là “sự tách biệt” hoặc “cô lập”. Nó chỉ về trạng thái tạm thời mà người phụ nữ phải tách biệt về mặt nghi lễ.
Mục đích của luật này có thể bao gồm: (1) Nhấn mạnh sự thánh khiết của sự sống và nguồn gốc sự sống (máu được xem là chỗ của sự sống, Lê-vi ký 17:11), (2) Cung cấp các quy tắc vệ sinh thực tiễn trong bối cảnh sa mạc, (3) Tạo ra sự ý thức về trật tự và ranh giới trong cộng đồng thánh.
Một điểm tối quan trọng thường bị bỏ qua: luật ô uế/thanh sạch này chủ yếu liên quan đến việc tiếp cận Đền Tạm (và sau này là Đền Thờ) – nơi Đức Chúa Trời ngự giữa dân sự Ngài. Người trong trạng thái “ô uế” bị cấm không được đến nơi thánh, tham dự các lễ nghi công cộng, hoặc chạm vào các vật thánh (Lê-vi ký 12:4, 15:31). Nếu không, họ sẽ bị hình phạt rất nặng, thậm chí là tử hình (ví dụ: Dân số ký 19:13,20).
“Như vậy, các ngươi sẽ phân rẽ dân Y-sơ-ra-ên khỏi sự ô uế của chúng, hầu cho chúng không chết vì sự ô uế mình, nếu làm ô uế đền tạm ta ở giữa chúng.” (Lê-vi ký 15:31)
Câu này làm rõ mục tiêu: bảo vệ sự thánh khiết của Đền Tạm. Điều này không đồng nghĩa với việc người phụ nữ bị cô lập hoàn toàn khỏi gia đình hay cộng đồng sinh hoạt bình thường. Bà vẫn có thể ở trong nhà, nấu ăn, trò chuyện. Sự “tách biệt” (niddah) chủ yếu là về mặt nghi lễ đối với địa điểm thánh. Không có chỗ nào trong Cựu Ước nói rằng phụ nữ trong kỳ kinh không được cầu nguyện riêng tư, đọc Kinh Thánh, hay tương giao với Đức Chúa Trời trong tâm linh.
Cả Cựu Ước lẫn hệ thống tế lễ đều là “bóng” của những sự tốt lành sẽ đến, mà Chúa Giê-xu Christ chính là thực thể (Hê-bơ-rơ 10:1). Ngài đã hoàn toàn ứng nghiệm và biến đổi mọi khái niệm về sạch và ô uế.
1. Chúa Giê-xu Chạm Đến Người Ô Uế Và Ban Sự Thanh Sạch:
Trong Ma-thi-ơ 9:20-22, Mác 5:25-34, Lu-ca 8:43-48, chúng ta đọc câu chuyện về một người đàn bà bị bệnh mất huyết (một dạng “dịch chảy” theo Lê-vi ký 15:25) đã 12 năm. Theo luật, bà bị ô uế triền miên và mọi người bà chạm đến cũng ô uế. Nhưng bà đã đến sau Chúa Giê-xu và chạm vào gấu áo Ngài. Phản ứng của Chúa Giê-xu là then chốt: Ngài không quở trách bà vì đã làm ô uế Ngài (theo cách hiểu của người Pha-ri-si). Ngược lại, quyền năng chữa lành và thanh sạch từ Ngài đã chảy sang cho bà! Chúa Giê-xu xác nhận đức tin của bà và tuyên bố: “Hỡi con gái ta, đức tin con đã chữa lành con; hãy đi cho bình an và được lành bệnh” (Mác 5:34). Ở đây, Chúa Giê-xu đảo ngược dòng chảy: không phải sự ô uế lan tỏa, mà là sự thanh sạch và chữa lành từ Ngài tuôn tràn.
2. Sự Tẩy Sạch Tội Lỗi Và Ô Uế Thuộc Linh Bởi Huyết Chúa Christ:
Toàn bộ hệ thống Cựu Ước chỉ ra rằng vấn đề thực sự của con người không phải là ô uế thuộc thể, mà là ô uế thuộc linh – tội lỗi. Các luật thanh sạch là hình bóng cho một sự thanh tẩy sâu xa hơn. Sứ đồ Phao-lô tuyên bố: “Đáng ngợi khen Đức Chúa Trời, là Cha Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, Ngài đã xuống phước cho chúng ta trong Đấng Christ đủ mọi thứ phước thiêng liêng… trong máu Ngài chúng ta được cứu chuộc, được tha tội” (Ê-phê-sô 1:3,7).
Hê-bơ-rơ 9:13-14 so sánh một cách mạnh mẽ: “Vì nếu huyết của dê đực, bò đực cùng tro bò cái tơ mà người ta rưới trên kẻ ô uế còn làm sạch được phần xác thịt họ… huống chi huyết của Đấng Christ… chẳng không sẽ làm sạch lương tâm anh em khỏi công việc chết, đặng hầu việc Đức Chúa Trời hằng sống hay sao?”. Huyết của Chúa Giê-xu, chứ không phải trạng thái thuộc thể của chúng ta, mới là tiêu chuẩn duy nhất cho sự thanh sạch trước mặt Đức Chúa Trời.
3. Sự Phá Đổ Hàng Rào Ngăn Cách:
Trong Ê-phê-sô 2:14, Chúa Giê-xu được gọi là “sự hòa bình của chúng ta”, Ngài đã “phá đổ bức tường ngăn cách” giữa người Do Thái và Dân Ngoại – một bức tường được xây bằng các điều răn và luật lệ. Các quy định về “ô uế nghi lễ” là một phần của bức tường phân cách đó. Trong Đấng Christ, mọi tín hữu, không phân biệt nam nữ, già trẻ, hay trạng thái thuộc thể, đều được kêu gọi đến gần Ngài (Ga-la-ti 3:28).
1. Tự Do Đến Với Chúa Trong Mọi Hoàn Cảnh:
Phụ nữ Cơ Đốc ngày nay có thể hoàn toàn tự do đến nhà thờ, tham dự lễ thờ phượng, tiệc thánh, cầu nguyện công cộng và mọi sinh hoạt thuộc linh trong bất kỳ thời điểm nào của cuộc sống, bao gồm kỳ kinh nguyệt. Nhà thờ Tân Ước không phải là một “nơi thánh” dễ bị ô uế theo nghi lễ như Đền Tạm, mà là hội chúng của những người được nên thánh bởi huyết Đấng Christ (1 Cô-rinh-tô 3:16-17 nói về thân thể chúng ta là đền thờ). Sự thờ phượng đích thực xuất phát từ tâm linh và lẽ thật (Giăng 4:23-24), không bị giới hạn bởi điều kiện thuộc thể.
2. Tập Trung Vào Sự Thanh Sạch Bên Trong:
Thay vì lo lắng về sự thanh sạch bên ngoài, lời Chúa trong Tân Ước kêu gọi chúng ta chú tâm đến sự thanh sạch của tấm lòng, tâm trí và đời sống. “Hỡi anh em là những kẻ rất yêu dấu, chúng ta đã có lời hứa dường ấy, thì hãy làm cho mình sạch khỏi mọi sự dơ bẩn phần xác thịt và phần thần linh, lại lấy sự kính sợ Đức Chúa Trời mà làm cho trọn việc nên thánh của chúng ta” (2 Cô-rinh-tô 7:1). Sự ô uế thực sự mà Chúa quan tâm là “gian dâm, ô uế, luông tuồng… thờ hình tượng, phù phép… ghen ghét, tranh đua, giận dữ” (Ga-la-ti 5:19-21).
3. Sự Nhạy Cảm Và Tự Do Cá Nhân:
Mặc dù có sự tự do thuộc linh trọn vẹn, mỗi chị em có thể có những cảm nhận cá nhân khác nhau về sức khỏe, sự thoải mái, hay truyền thống văn hóa. Sự tự do trong ân điển cho phép chúng ta có lựa chọn. Nếu ai cảm thấy không khỏe, mệt mỏi, hoàn toàn có thể nghỉ ngơi. Nhưng điều đó xuất phát từ nhu cầu thể lý chứ không phải từ một quan niệm tôn giáo về “sự ô uế” ngăn cản mối quan hệ với Đức Chúa Trời. Quan trọng là không để sự lựa chọn cá nhân trở thành luật lệ ràng buộc người khác (Rô-ma 14:1-6, 22).
4. Giáo Dục Và Chấm Dứt Sự Kỳ Thị:
Hội Thánh cần dạy dỗ rõ ràng về sự tự do này để giải tỏa mặc cảm, sự sợ hãi hay hổ thẹn không cần thiết cho các chị em. Đồng thời, ngăn chặn bất kỳ sự kỳ thị hay đánh giá nào từ cộng đồng dựa trên kiến thức sai lầm về Cựu Ước. Mọi tín hữu đều được kêu gọi “hãy khuyên lơn nhau… gây dựng cho nhau” (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:11).
Qua nghiên cứu toàn diện, chúng ta thấy rằng các quy định trong Lê-vi ký 15 là một phần của giao ước cũ mang tính tạm thời và biểu tượng, được ban cho dân Y-sơ-ra-ên trong một bối cảnh lịch sử và văn hóa cụ thể, với mục đích chính là bảo vệ sự thánh khiết của Đền Tạm. Chúa Giê-xu Christ, qua sự chết và sống lại của Ngài, đã hoàn toàn ứng nghiệm và vượt qua hệ thống đó. Ngài đã trở nên sự thanh sạch tối hậu cho chúng ta.
Do đó, câu trả lời dứt khoát cho câu hỏi ban đầu là: Vâng, phụ nữ Cơ Đốc hoàn toàn có thể và nên đến nhà thờ, tham gia thờ phượng và mọi sinh hoạt thuộc linh trong kỳ kinh nguyệt. Không có sự ngăn cách nào giữa con cái Đức Chúa Trời với Cha thiên thượng hay với cộng đồng đức tin vì lý do tự nhiên này. Sự tiếp cận của chúng ta dựa trên ân điển, bởi đức tin nơi Chúa Giê-xu, chứ không dựa trên sự hoàn hảo về thể chất (Hê-bơ-rơ 10:19-22).
“Vậy, chúng ta đã có một thầy tế lễ thượng phẩm lớn đã trải qua các từng trời, là Đức Chúa Jêsus, Con Đức Chúa Trời, thì hãy bền giữ sự làm chứng về đạo chúng ta. Vì chúng ta không có thầy tế lễ thượng phẩm không có thể cảm thương sự yếu đuối chúng ta, bèn là một thầy tế lễ bị thử thách trong mọi việc cũng như chúng ta, song chẳng phạm tội. Vậy, chúng ta hãy vững lòng đến gần ngôi ân điển, hầu cho được thương xót và tìm được ân điển để giúp đỡ trong thì giờ có cần dùng.” (Hê-bơ-rơ 4:14-16)
Hãy bước đi trong sự tự do vinh hiển mà Đấng Christ đã buông tha chúng ta, và đừng mang lấy ách nô lệ một lần nữa (Ga-la-ti 5:1). Mọi người nữ trong Chúa đều được trân quý, được thanh sạch, và được trọn vẹn chào đón trong sự hiện diện của Ngài.