Nghịch lý toàn năng có phải là lập luận tốt chống lại Thiên Chúa?

02 December, 2025
17 phút đọc
3,214 từ
Chia sẻ:

Nghịch Lý Toàn Năng: Lập Luận Chống Lại Thiên Chúa?

Trong các cuộc đối thoại về đức tin và lý trí, "Nghịch lý toàn năng" (The Omnipotence Paradox) thường được nêu lên như một thách thức kinh điển nhằm vào niềm tin vào một Đức Chúa Trời toàn năng. Nghịch lý này thường được diễn đạt qua câu hỏi: "Nếu Đức Chúa Trời toàn năng, vậy Ngài có thể tạo ra một hòn đá nặng đến nỗi chính Ngài cũng không thể nhấc nổi không?" Nếu đáp án là "có", thì tồn tại một thứ Ngài không thể làm (nhấc hòn đá), nên Ngài không toàn năng. Nếu đáp án là "không", thì ngay từ đầu đã có một thứ Ngài không thể làm (tạo ra hòn đá đó), nên Ngài cũng không toàn năng. Từ góc độ của một nhà nghiên cứu Kinh Thánh Tin Lành, chúng ta sẽ cùng nhau đi sâu khảo sát nghịch lý này dưới ánh sáng của Lời Đức Chúa Trời, để thấy rằng nó không phải là lập luận tốt chống lại Đức Chúa Trời của Kinh Thánh, mà thực chất là một sự hiểu lầm về bản chất của Ngài.

I. Hiểu Đúng Về "Toàn Năng" Theo Kinh Thánh

Trước khi giải quyết nghịch lý, chúng ta phải định nghĩa "toàn năng" (omnipotence) theo cách Kinh Thánh mô tả, chứ không theo những khái niệm triết học trừu tượng hoặc những nghịch lý logic do con người đặt ra. Trong tiếng Hê-bơ-rơ, từ thường dùng là "Shaddai" (Đấng Toàn Năng) và "El" hay "Elohim" chỉ về quyền năng vĩ đại. Trong Tân Ước Hy Lạp, từ "pantokratōr" (παντοκράτωρ) nghĩa là "Đấng cai trị mọi sự" (Khải Huyền 1:8).

Kinh Thánh tuyên bố rõ ràng về quyền năng tuyệt đối của Đức Chúa Trời. Sáng-thế Ký mở đầu: "Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất" (Sáng-thế Ký 1:1). Tiên tri Giê-rê-mi cũng xác nhận: "Ôi! Chúa Giê-hô-va, nầy, chính Chúa đã dùng quyền năng lớn và cánh tay giơ thẳng ra mà làm nên trời đất. Chẳng có sự gì lạ quá cho Chúa cả" (Giê-rê-mi 32:17). Chúa Giê-xu phán với các môn đồ: "Ở loài người điều đó không được, nhưng ở nơi Đức Chúa Trời mọi sự đều được cả" (Ma-thi-ơ 19:26).

Tuy nhiên, "toàn năng" trong Kinh Thánh không có nghĩa là Đức Chúa Trời có thể làm những điều mâu thuẫn với chính bản chất thánh khiết, công bình, chân thật và yêu thương của Ngài. Đây là điểm then chốt. Quyền năng của Đức Chúa Trời luôn được thực thi trong sự hài hòa hoàn hảo với các thuộc tính khác của Ngài. Ngài không thể nói dối, không thể phạm tội, không thể chối bỏ chính mình (Dân-số Ký 23:19, 2 Ti-mô-thê 2:13). Điều này không phải là giới hạn của quyền năng, mà là sự biểu hiện của sự hoàn hảo tuyệt đối.

II. Phân Tích Nghịch Lý Dưới Ánh Sáng Kinh Thánh

Nghịch lý hòn đá giả định rằng "toàn năng" bao gồm khả năng làm những điều logic vô nghĩa hoặc tự mâu thuẫn. Tuy nhiên, đây là một sai lầm về mặt bản thể học (ontology).

1. Câu Hỏi Tự Làm Mất Hiệu Lực: Câu hỏi đưa ra một tình huống tự mâu thuẫn: "một vật thể mà Đấng Toàn Năng không thể nhấc nổi". Nếu Ngài thật sự toàn năng, thì theo định nghĩa, không thể tồn tại một vật thể như vậy. Việc đòi hỏi Đức Chúa Trời phải tạo ra một thứ vừa tồn tại vừa phủ định chính sự toàn năng của Ngài là một yêu cầu vô nghĩa, giống như yêu cầu tạo ra một "hình tròn vuông" hay một "chất lỏng rắn tuyệt đối". Đây không phải là giới hạn quyền năng, mà là giới hạn của ngôn ngữ và logic con người khi cố gắng diễn tả điều không thể diễn tả.

2. Quyền Năng Không Bao Gồm Điều Phi Lý: Sứ đồ Phao-lô khẳng định: "Đức Chúa Trời chẳng phải là Chúa của sự loạn lạc, bèn là của sự hòa bình" (1 Cô-rinh-tô 14:33). Bản chất của Ngài là trật tự, chân lý và nhất quán. Làm điều mâu thuẫn, phi lý là trái với chính bản chất của Ngài. Thánh Augustine đã trả lời nghịch lý tương tự từ thế kỷ thứ 5 rằng: "Đức Chúa Trời không thể làm mọi thứ, Ngài không thể làm điều gì không xứng hợp với quyền năng của Ngài".

3. Sự Tể Trị và Ý Chí Tự Do: Một biến thể khác của nghịch lý toàn năng liên quan đến ý chí tự do: "Nếu Đức Chúa Trời toàn năng và biết trước mọi sự, làm sao con người có ý chí tự do thật sự?". Kinh Thánh cho thấy một nghịch lý thần học sâu sắc hơn nhiều: Đức Chúa Trời toàn năng và tể trị, nhưng đồng thời ban cho con người ý chí tự do có thật để lựa chọn vâng phục hay phản nghịch. Cả hai chân lý này được giữ trong sự căng thẳng mà Kinh Thánh không giải thích đầy đủ, nhưng đều được trình bày song song. Ngài không ép buộc sự yêu mến, nhưng Ngài vẫn đang cai quản lịch sử để hoàn thành mục đích tối hậu của Ngài (Châm Ngôn 16:9, 33; Phi-líp 2:12-13).

III. Toàn Năng Được Bày Tỏ Qua Chúa Giê-xu Christ

Đỉnh điểm của sự mặc khải về quyền năng Đức Chúa Trời không nằm ở những nghịch lý lý thuyết, mà nằm trong con người và công việc của Chúa Giê-xu Christ. Đây là sự đáp lời mạnh mẽ nhất của Cơ Đốc giáo.

Chúa Giê-xu là hiện thân của Đức Chúa Trời toàn năng trong thế giới vật chất này. Ngài bày tỏ quyền năng trên bệnh tật (Ma-thi-ơ 8:1-3), ma quỷ (Mác 5:1-13), thiên nhiên (Mác 4:39-41), và cả sự chết (Giăng 11:43-44). Nhưng sự thể hiện quyền năng cao cả và nghịch lý nhất lại nằm ở thập tự giá. Sứ đồ Phao-lô viết: "Vì sự điên dại của Đức Chúa Trời là khôn ngoan hơn loài người, và sự yếu đuối của Đức Chúa Trời là mạnh hơn loài người" (1 Cô-rinh-tô 1:25). Trên thập tự giá, Đấng toàn năng đã tự nguyện hạn chế quyền năng của mình, chịu sỉ nhục và chết, để thực hiện quyền năng cứu chuộc lớn lao hơn mọi phép lạ. "Ngài đã vì tội lỗi chúng ta chịu chết... hầu cho chúng ta nhờ Ngài được sống" (1 Phi-e-rơ 3:18).

Quyền năng của Đức Chúa Trời được bày tỏ tối cao qua sự phục sinh: "Và Thánh Linh của nên thánh là Đấng đã khiến Đức Chúa Jêsus sống lại từ trong kẻ chết" (Rô-ma 8:11). Sự phục sinh chứng minh quyền năng của Ngài chiến thắng tội lỗi và sự chết – những thế lực mạnh nhất đối với loài người. Đây không phải là quyền năng lý thuyết, mà là quyền năng lịch sử và cứu rỗi.

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc

Việc hiểu đúng về sự toàn năng của Đức Chúa Trời không chỉ là một bài tập thần học, mà có ứng dụng sâu sắc và thiết thực cho đời sống đức tin hằng ngày.

1. Nền Tảng cho Sự Tin Cậy và Bình An: Khi đối diện với nghịch cảnh, khủng hoảng sức khỏe, bất định về tương lai, chúng ta có thể tin cậy nơi Đấng cầm quyền tối cao. Tiên tri Ê-sai nhắc nhở: "Ngài là Đấng đã dựng nên các từng trời và trái đất... Ngài chẳng mỏi, chẳng mệt, sự khôn sáng Ngài không thể dò được" (Ê-sai 40:28). Sự toàn năng của Ngài đảm bảo rằng không có hoàn cảnh nào nằm ngoài tầm kiểm soát và quyền năng biến hóa của Ngài (Rô-ma 8:28).

2. Động Lực cho Sự Cầu Nguyện: Hiểu rằng chúng ta đang cầu nguyện cùng Đấng "làm được mọi sự trổi hơn chúng ta cầu xin hoặc suy tưởng" (Ê-phê-sô 3:20) sẽ thay đổi cách chúng ta cầu nguyện. Chúng ta cầu nguyện với đức tin lớn hơn, biết rằng giới hạn duy nhất không phải là quyền năng của Ngài, mà là ý muốn khôn ngoan và yêu thương của Ngài. Chúng ta có thể cầu xin những điều lớn lao cho vinh hiển Ngài.

3. Sự Khiêm Nhường và Thờ Phượng: Suy ngẫm về quyền năng vô hạn của Đức Chúa Trời đưa chúng ta vào sự kinh sợ, thờ phượng thật. Gióp, sau khi được Đức Chúa Trời chất vấn về quyền năng sáng tạo của Ngài, đã thốt lên: "Tôi lấy làm gớm ghê tôi, và ăn năn trong tro bụi" (Gióp 42:6). Sự nhận biết này đập tan thái độ kiêu ngạo, thắc mắc hay đòi hỏi Ngài phải giải trình theo tiêu chuẩn của chúng ta.

4. Nguồn Sức Mạnh để Phục Vụ và Làm Chứng: Sứ đồ Phao-lô tìm thấy sức mạnh trong sự yếu đuối của mình, vì khi ấy quyền năng của Đấng Christ bao phủ: "Vì khi tôi yếu đuối, ấy là lúc tôi mạnh mẽ" (2 Cô-rinh-tô 12:10). Hiểu rằng quyền năng của Đức Chúa Trời được hoàn tất trong sự yếu đuối (qua thập tự giá) giải phóng chúng ta khỏi áp lực phải tỏ ra mạnh mẽ, và cho phép chúng ta phó thác để Ngài hành động qua chúng ta.

V. Kết Luận: Từ Nghịch Lý Lý Thuyết Đến Chân Lý Cá Nhân

Nghịch lý toàn năng, xét cho cùng, là một công cụ lý trí hữu hạn của con người cố gắng bao trùm một thực tại vô hạn. Nó thất bại không phải vì nó chứng minh được sự phi lý của Đức Chúa Trời, mà vì nó dựa trên một định nghĩa sai lầm và thiếu sót về "toàn năng". Đức Chúa Trời của Kinh Thánh là Đấng Toàn Năng, nhưng quyền năng của Ngài không phải là một sức mạnh vô hướng, mù quáng; đó là quyền năng của tình yêu thương (Ê-phê-sô 3:18), của sự cứu chuộc (Cô-lô-se 1:13-14), và của sự sáng tạo mới (2 Cô-rinh-tô 5:17).

Thay vì bị cuốn vào những tranh luận triết học vô tận, các Cơ Đốc nhân được mời gọi để kinh nghiệm quyền năng của Ngài một cách cá nhân và sống động: qua sự tha thứ tội lỗi, qua sự đổi mới tâm linh bởi Đức Thánh Linh, và qua niềm hy vọng sống lại. Câu trả lời cuối cùng cho mọi nghi ngờ về quyền năng của Đức Chúa Trời không nằm trong một lập luận, mà nằm trong một Con Người: Chúa Giê-xu Christ, Đấng đã phán: "Ta đã thắng thế gian" (Giăng 16:33).

Hãy để đức tin của chúng ta đặt nền trên sự mặc khải của Ngài trong Kinh Thánh và trong Đấng Christ, hơn là trên những nghịch lý của lý trí sa ngã. Trong Ngài, chúng ta tìm thấy một Đức Chúa Trời đủ quyền năng để dựng nên vũ trụ, và đủ yêu thương để gánh lấy tội lỗi chúng ta trên thập tự giá – đó chính là quyền năng vĩ đại và khôn ngoan nhất.


"Vả, ý muốn Đức Chúa Trời, là sự nên thánh của anh em... Vì Đức Chúa Trời chẳng gọi chúng ta đến sự ô uế, bèn là sự nên thánh vậy." (1 Tê-sa-lô-ni-ca 4:3,7)

Quay Lại Bài Viết