Kinh Thánh nói gì về tấn công tình dục?

03 December, 2025
21 phút đọc
4,017 từ
Chia sẻ:

Kinh Thánh nói gì về tấn công tình dục?

Trong một thế giới đầy rẫy tội lỗi và bạo lực, tấn công tình dục (hay cưỡng hiếp, lạm dụng tình dục) là một tội ác nghiêm trọng làm tổn thương sâu sắc đến nạn nhân, vi phạm nghiêm trọng ý muốn của Đức Chúa Trời về sự trong sạch và tôn trọng thân thể. Kinh Thánh không né tránh vấn đề này mà trình bày rõ ràng quan điểm của Đức Chúa Trời về tình dục, những câu chuyện thực tế về các vụ tấn công tình dục, luật pháp xử lý, cùng lời khuyên dạy cho Cơ đốc nhân ngày nay. Bài viết này sẽ khám phá những gì Kinh Thánh nói về tấn công tình dục, qua đó giúp chúng ta hiểu biết và áp dụng vào đời sống.

1. Thiết kế của Đức Chúa Trời về tình dục và sự trong sạch

Đức Chúa Trời tạo dựng con người có nam có nữ và thiết lập hôn nhân là nơi quan hệ tình dục được thực hiện trong tình yêu thương, cam kết và sự tôn trọng. Sáng thế ký 2:24 chép: "Bởi vậy cho nên người nam sẽ lìa cha mẹ mà dính díu với vợ mình, và cả hai sẽ trở nên một thịt". Quan hệ tình dục là món quà thánh khiết trong khuôn khổ hôn nhân giữa một người nam và một người nữ.

Tân Ước tiếp tục nhấn mạnh sự trong sạch: "Vì ý muốn của Đức Chúa Trời, ấy là khiến anh em nên thánh: tức là phải lánh sự ô uế, mỗi người phải biết giữ thân mình cho thánh sạch và tôn trọng" (1 Tê-sa-lô-ni-ca 4:3-5). Cơ đốc nhân được dạy phải "tránh khỏi sự dâm dục" vì thân thể là đền thờ của Đức Thánh Linh (1 Cô-rinh-tô 6:18-20).

Tấn công tình dục hoàn toàn đi ngược lại thiết kế này: đó là sự dùng bạo lực để thỏa mãn dục vọng, xem người khác như đồ vật, phá vỡ sự thánh khiết của thân thể và tâm hồn. Đức Chúa Trời ghét mọi hình thức tà dâm và bạo lực (Châm ngôn 6:16-19).

2. Các câu chuyện trong Kinh Thánh về tấn công tình dục

Kinh Thánh ghi lại một số sự kiện tấn công tình dục để cho thấy hậu quả thảm khốc và sự bại hoại của lòng người khi xa cách Đức Chúa Trời.

  • Đi-na và Si-chem (Sáng thế ký 34): Si-chem, con trai Hê-mô, đã cưỡng hiếp Đi-na, con gái Gia-cốp. Sau đó hắn muốn cưới nàng, nhưng các anh của Đi-na đã dùng mưu giết hết người Si-chem để trả thù. Hành động trả thù này dẫn đến nhiều hệ lụy đau thương. Câu chuyện cho thấy tội hiếp dâm gây ra những phản ứng dữ dội và sự bất an trong cộng đồng.
  • Am-nôn và Ta-ma (2 Sa-mu-ên 13): Am-nôn, con trai vua Đa-vít, say mê Ta-ma là em gái cùng cha khác mẹ. Nhờ âm mưu, Am-nôn đã cưỡng hiếp Ta-ma rồi ruồng bỏ nàng. Hành vi này khiến Ta-ma đau khổ, còn Am-nôn sau đó bị Áp-sa-lôm (anh của Ta-ma) giết chết. Vua Đa-vít tức giận nhưng không xử phạt Am-nôn, dẫn đến hậu quả bi thảm. Câu chuyện này nhấn mạnh sự cần thiết của công lý và trách nhiệm của người có quyền bảo vệ nạn nhân.
  • Người Lê-vi và người vợ lẽ (Các quan xét 19): Một người Lê-vi cùng vợ lẽ đi qua thành Ghi-bê-a thuộc chi pha Bên-gia-min. Họ bị dân thành bao vây, đòi "biết" người Lê-vi (ám chỉ quan hệ đồng tính). Cuối cùng, người Lê-vi đẩy vợ lẽ ra ngoài, bà bị chúng cưỡng hiếp tập thể đến chết. Sự kiện kinh hoàng này phản ánh tình trạng vô luật pháp và sự suy đồi của Y-sơ-ra-ên thời các quan xét. Nó cũng dẫn đến một cuộc nội chiến tàn khốc (Các quan xét 20).
  • Vợ của Phô-ti-pha (Sáng thế ký 39): Bà ta muốn ngoại tình với Giô-sép, nhưng Giô-sép từ chối và bỏ chạy. Bà tức giận, vu cáo Giô-sép tấn công tình dục, khiến Giô-sép bị bỏ tù. Dù đây là vu cáo, nhưng cho thấy Kinh Thánh lên án cả hành vi lạm dụng và vu khống.

Những câu chuyện trên không hề bào chữa cho tội ác, mà trái lại, mô tả một cách chân thực sự tồi tệ của tội lỗi và những hệ quả khôn lường.

3. Luật pháp Cựu Ước về tấn công tình dục

Luật pháp Môi-se quy định rõ ràng cách xử lý các trường hợp tấn công tình dục, nhấn mạnh sự bảo vệ nạn nhân và trừng phạt thích đáng kẻ phạm tội.

Phục truyền luật lệ 22:23-27 phân biệt hai tình huống:

  • Nếu một người nam giao cấu với một người nữ đã hứa hôn (đính hôn) ở trong thành, và người nữ không kêu cứu, thì cả hai đều bị ném đá, vì người nữ không phản kháng (có thể do đồng ý).
  • Nếu sự việc xảy ra ngoài đồng, nơi người nữ kêu cứu nhưng không ai đến cứu, thì chỉ người nam bị xử tử, còn người nữ vô tội. Điều này cho thấy luật bảo vệ nạn nhân bị cưỡng bức, và trách nhiệm của cộng đồng phải lắng nghe tiếng kêu cứu.

Phục truyền 22:28-29 quy định: nếu một người nam gặp một trinh nữ chưa hứa hôn, bắt và nằm cùng nàng, bị phát giác, thì người nam phải nộp 50 siếc-lơ bạc cho cha nàng và phải cưới nàng, suốt đời không được ly dị nàng. Mặc dù ngày nay chúng ta không áp dụng luật này theo nghĩa đen (vì hôn nhân cưỡng ép không phải là giải pháp tốt), nhưng trong bối cảnh xã hội cổ đại, luật này nhằm bảo đảm người nữ không bị bỏ rơi, mà được chu cấp và có chỗ dựa. Nó cũng khiến kẻ tấn công phải chịu trách nhiệm suốt đời.

Xuất Ê-díp-tô ký 22:16-17 có quy định tương tự về trường hợp quyến dụ (không dùng vũ lực) nhưng vẫn bị xem là vi phạm.

Ngoài ra, Lê-vi ký 18 và 20 liệt kê nhiều hành vi tình dục bị cấm, như loạn luân, thú tính, đồng tính, và các hình phạt thường là tử hình. Luật pháp thể hiện sự thánh khiết của Đức Chúa Trời và sự bảo vệ nghiêm ngặt đối với phẩm giá con người.

4. Quan điểm Tân Ước về tình dục và bạo lực

Chúa Giê-xu và các sứ đồ tiếp tục dạy về sự trong sạch và lên án mọi hình thức tà dâm, bao gồm cả những hành vi bạo lực tình dục.

Chúa Giê-xu mở rộng tiêu chuẩn của luật pháp: "Các ngươi có nghe lời phán rằng: Ngươi chớ phạm tội tà dâm. Song ta phán cho các ngươi biết: Hễ ai ngó đàn bà mà động tình tham muốn, thì trong lòng đã phạm tội tà dâm cùng người rồi" (Ma-thi-ơ 5:27-28). Như vậy, tấn công tình dục bắt nguồn từ lòng tham dục không kiểm soát, là tội lỗi trước mặt Đức Chúa Trời.

Sứ đồ Phao-lô liệt kê những việc làm của xác thịt: "Sự dâm dục, ô uế, luông tuồng... những kẻ phạm các tội như vậy thì không được hưởng nước Đức Chúa Trời" (Ga-la-ti 5:19-21). Trong 1 Cô-rinh-tô 6:9-11, ông cảnh báo rằng những kẻ tà dâm, kẻ thông dâm, kẻ làm sự gian dâm... sẽ không được vào nước Đức Chúa Trời, nhưng nhấn mạnh rằng một số tín hữu trước kia đã từng như vậy nhưng đã được rửa sạch, được nên thánh. Điều này cho thấy sự ăn năn có thể dẫn đến sự tha thứ và biến đổi.

Rô-ma 13:9-10 tóm tắt: "Ngươi chớ phạm tội tà dâm... và mọi điều răn khác, đều tóm lại trong một lời nầy: Ngươi phải yêu người lân cận như mình. Sự yêu thương chẳng hề làm hại kẻ lân cận; vậy yêu thương là sự làm trọn luật pháp." Tấn công tình dục rõ ràng là làm hại người lân cận, trái với tình yêu thương.

5. Sự phán xét và ân điển

Đức Chúa Trời là Đấng thánh khiết, Ngài ghét tội lỗi và sẽ phán xét mọi hành vi bất chính. Kinh Thánh cảnh báo rằng "Đức Chúa Trời sẽ đoán xét kẻ gian dâm cùng kẻ phạm tội tà dâm" (Hê-bơ-rơ 13:4). Đồng thời, Ngài cũng là Đấng giàu lòng thương xót, sẵn sàng tha thứ cho bất cứ ai thật lòng ăn năn (1 Giăng 1:9). Tuy nhiên, sự ăn năn thật phải đi kèm với việc từ bỏ tội lỗi, chịu trách nhiệm về hành vi và nếu có thể, đền bù cho nạn nhân (Lu-ca 19:8-9).

Đối với nạn nhân, Kinh Thánh bày tỏ sự đồng cảm sâu sắc. Đức Chúa Trời "gần gũi với những kẻ có lòng đau thương, cứu kẻ có tâm hồn thống hối" (Thi thiên 34:18). Ngài hứa chữa lành những tấm lòng tan vỡ (Thi thiên 147:3) và an ủi người bị áp bức (2 Cô-rinh-tô 1:3-4). Ngài là Đấng công bình, sẽ báo trả cho những kẻ làm ác (Rô-ma 12:19).

6. Chúa Giê-xu và sự cảm thông với nạn nhân

Chúa Giê-xu trong chức vụ trần thế đã tỏ ra rất nhạy cảm với những người bị tổn thương, đặc biệt là phụ nữ - những người thường bị xem thường trong xã hội. Ngài đã bênh vực người đàn bà bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình, không kết án bà mà bảo: "Ta cũng không định tội ngươi; hãy đi, đừng phạm tội nữa" (Giăng 8:11). Dù tội của bà là ngoại tình (không phải là nạn nhân), nhưng thái độ của Chúa cho thấy sự yêu thương và cho cơ hội ăn năn, đồng thời lên án những kẻ lên án bà.

Chúa cũng đối xử tôn trọng với người phụ nữ Sa-ma-ri bị xã hội khinh rẻ vì có năm đời chồng và đang sống với người không phải chồng (Giăng 4). Ngài không hề sỉ nhục bà, mà chỉ ra tình trạng tội lỗi và mời gọi bà nhận biết Ngài là Đấng Mê-si. Qua đó, chúng ta thấy Chúa Giê-xu luôn nhìn thấy phẩm giá của con người và muốn phục hồi họ.

Chúa Giê-xu đồng cảm với người bị áp bức; Ngài tuyên bố: "Thánh Linh của Chúa ngự trên ta; vì Ngài đã xức dầu cho ta đặng truyền tin lành cho kẻ nghèo... để rao cho kẻ bị cầm được tha, kẻ mù được sáng, kẻ bị hà hiếp được tự do" (Lu-ca 4:18). Những nạn nhân của tấn công tình dục cần sự giải thoát và chữa lành đó.

7. Trách nhiệm của Hội Thánh

Hội Thánh là thân thể của Đấng Christ, phải phản chiếu tình yêu và công lý của Ngài. Kinh Thánh dạy:

  • "Hãy mang lấy gánh nặng cho nhau, như vậy anh em sẽ làm trọn luật pháp của Đấng Christ" (Ga-la-ti 6:2).
  • "Sự tin đạo thanh sạch không vết, trước mặt Đức Chúa Trời, Cha chúng ta, là thăm viếng kẻ mồ côi, người góa bụa trong cơn khốn khó của họ, và giữ lấy mình cho khỏi sự ô uế của thế gian" (Gia-cơ 1:27).

Do đó, Hội Thánh cần:

  • Tạo môi trường an toàn, nơi nạn nhân có thể lên tiếng mà không bị đổ lỗi hay xét đoán.
  • Hỗ trợ tâm linh, tâm lý và thực tế cho nạn nhân (tư vấn, pháp lý, y tế).
  • Thực thi kỷ luật đối với tội phạm tình dục trong vòng Hội Thánh (1 Cô-rinh-tô 5:1-5), đồng thời khuyến khích họ ăn năn và chịu trách nhiệm trước pháp luật.
  • Giáo dục cộng đồng về sự trong sạch, ranh giới lành mạnh, và cách phòng chống lạm dụng.
  • Đứng về phía công lý, lên tiếng cho người không có tiếng nói (Châm ngôn 31:8-9).
Áp dụng thực tiễn vào đời sống Cơ đốc

Là Cơ đốc nhân, chúng ta có thể thực hành những điều sau:

  1. Phân biệt tội lỗi: Hiểu rằng tấn công tình dục là tội của kẻ phạm, không phải lỗi của nạn nhân. Không đổ lỗi cho nạn nhân dù bất kỳ lý do nào (cách ăn mặc, địa điểm, quá khứ...).
  2. Lên tiếng và tìm kiếm sự giúp đỡ: Nếu bạn là nạn nhân, đừng giữ kín. Hãy tìm người đáng tin cậy (mục sư, nhân viên tư vấn, cơ quan chức năng) để được hỗ trợ. Kinh Thánh khích lệ chúng ta mang gánh nặng cho nhau (Ga-la-ti 6:2).
  3. Hỗ trợ tâm linh và tình cảm: Đối với người thân, bạn bè là nạn nhân, hãy lắng nghe, không phán xét, khích lệ họ tìm đến Chúa để được chữa lành. Cầu nguyện cùng họ và giúp họ gặp gỡ Chúa qua Lời Ngài.
  4. Cầu nguyện cho cả nạn nhân và kẻ phạm tội: Cầu nguyện để nạn nhân tìm được bình an và sự phục hồi. Cũng cầu nguyện cho kẻ tấn công ăn năn, chấp nhận hậu quả và được biến đổi bởi ân điển.
  5. Thúc đẩy sự trong sạch và tôn trọng thân thể: Dạy dỗ con cái, thanh thiếu niên về giá trị thân thể, ranh giới an toàn, và tầm quan trọng của sự thuần khiết. Sống gương mẫu trong tư tưởng, lời nói và hành động.
  6. Giáo dục giới tính lành mạnh theo Kinh Thánh: Hội Thánh nên mạnh dạn dạy về tình dục theo quan điểm Kinh Thánh, giúp mọi người hiểu đúng về sự thánh khiết và trách nhiệm.
  7. Tham gia vào công lý và phòng ngừa: Ủng hộ các chính sách bảo vệ trẻ em và phụ nữ; tham gia các hoạt động ngăn chặn bạo lực tình dục; xây dựng cộng đồng an toàn.
Kết luận

Kinh Thánh lên án mạnh mẽ tấn công tình dục, xem đó là tội ác chống lại Đức Chúa Trời và con người. Luật pháp Cựu Ước quy định hình phạt nặng nề, Tân Ước nhấn mạnh sự trong sạch và tình yêu thương không làm hại người lân cận. Đức Chúa Trời là Đấng công bình, Ngài sẽ trừng phạt kẻ ác, nhưng Ngài cũng là Đấng chữa lành và an ủi những tấm lòng tan vỡ. Là Cơ đốc nhân, chúng ta được kêu gọi sống thánh khiết, bảo vệ người dễ bị tổn thương, hỗ trợ nạn nhân và theo đuổi công lý. Hãy để Hội Thánh trở thành nơi an toàn và hy vọng cho mọi người.

Quay Lại Bài Viết