Ham Muốn Của Xác Thịt
Trong hành trình đức tin, một trong những trận chiến nội tâm mãnh liệt nhất mà mỗi Cơ Đốc nhân phải đối diện chính là cuộc chiến chống lại “ham muốn của xác thịt”. Cụm từ này thường bị hiểu lầm là chỉ những dục vọng thuần túy thể xác, nhưng trong ánh sáng của Kinh Thánh, nó mang một ý nghĩa thần học sâu sắc và rộng lớn hơn nhiều. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khai phá bản chất, biểu hiện và con đường chiến thắng “ham muốn của xác thịt” dựa trên nền tảng Lời Đức Chúa Trời.
Để hiểu “ham muốn của xác thịt”, trước hết phải hiểu từ “xác thịt” trong ngôn ngữ gốc của Tân Ước. Từ Hy Lạp được sử dụng là **σάρξ (sarx)**. Trong bối cảnh thần học, sarx không đơn thuần chỉ thân thể vật lý (được diễn tả bằng từ σῶμα, sōma), mà chỉ toàn bộ con người trong trạng thái tội lỗi, tách biệt khỏi Đức Chúa Trời, sống dưới quyền lực của tội lỗi và sự chết. Đó là bản ngã tội lỗi, là bản chất sa ngã chống nghịch lại Thánh Linh.
Sứ đồ Phao-lô định nghĩa rõ ràng trong Ga-la-ti 5:19-21:
“Vả, các việc làm của xác thịt là rõ ràng lắm: ấy là gian dâm, ô uế, luông tuồng, thờ hình tượng, phù phép, thù oán, tranh đấu, ghen ghét, buồn giận, cãi lẫy, bất bình, bè đảng, ganh gổ, say sưa, mê ăn uống, cùng các sự khác giống như vậy. Tôi nói trước cho anh em, như tôi đã từng nói: những kẻ làm các việc thể ấy sẽ không hưởng được nước Đức Chúa Trời.”
Danh sách này cho thấy “các việc làm của xác thịt” bao gồm cả tội lỗi về đạo đức (gian dâm, say sưa), tội lỗi về tâm linh (thờ hình tượng, phù phép) và tội lỗi trong các mối quan hệ (thù oán, ghen ghét, bè đảng). Điều này phá vỡ quan niệm cho rằng “xác thịt” chỉ liên quan đến nhục dục. Nó là toàn bộ hệ thống tư tưởng, ý muốn và hành động xuất phát từ một tấm lòng chưa được Đấng Christ chuyển hóa hoàn toàn.
Ham muốn xác thịt bắt nguồn từ sự sa ngã của loài người trong vườn Ê-đen (Sáng Thế Ký 3). Khi A-đam và Ê-va chọn không vâng lời Đức Chúa Trời, bản chất của loài người đã bị nhiễm tội lỗi. Sứ đồ Phao-lô mô tả tình trạng này trong Ê-phê-sô 2:3:
“...trong số đó hết thảy chúng ta đều thuở trước cũng ăn ở theo tư dục của xác thịt mình, làm trọn các sự ham mê của xác thịt và ý tưởng chúng ta, tự nhiên là con của sự thạnh nộ, cũng như mọi người khác.”
Cụm từ “tư dục của xác thịt” và “các sự ham mê của xác thịt” chỉ về một khuynh hướng tự nhiên, bẩm sinh hướng về tội lỗi. Đây không chỉ là những hành động sai trái bên ngoài, mà là một thế lực hay một quy luật hoạt động bên trong (Rô-ma 7:23). Sứ đồ Gia-cơ mô tả diễn tiến của nó: “Nhưng mỗi người bị cám dỗ khi mắc tư dục xui giục mình quyến dụ. Đoạn, lòng tư dục cưu mang thì sanh ra tội; tội đã trọn thì sanh ra sự chết.” (Gia-cơ 1:14-15). Quy trình: Ham muốn (tư dục) -> Quyến dụ -> Hành động tội lỗi -> Hậu quả (sự chết).
Trong tiếng Hê-bơ-rơ, khái niệm gần với “xác thịt” có thể là **יצר הרע (yetzer hara)** – tức “khuynh hướng xấu” trong tâm trí con người. Mặc dù không phải là từ được dùng trực tiếp trong Tân Ước, nó giúp chúng ta hiểu về bản chất nội tại của sự sa ngã.
Kinh Thánh không trình bày một sự thỏa hiệp giữa xác thịt và Thánh Linh. Đây là hai thế lực đối nghịch nhau hoàn toàn. Rô-ma 8:5-8 giải thích rõ:
“Thật thế, kẻ sống theo xác thịt thì chăm những sự thuộc về xác thịt; còn kẻ sống theo Thánh Linh thì chăm những sự thuộc về Thánh Linh. Vì chăm về xác thịt sanh ra sự chết, còn chăm về Thánh Linh sanh ra sự sống và bình an; bởi chăm về xác thịt là thù nghịch với Đức Chúa Trời, vì nó không phục dưới luật pháp Đức Chúa Trời, lại cũng không thể phục được. Vả, những kẻ sống theo xác thịt, thì không thể đẹp lòng Đức Chúa Trời.”
Điểm then chốt ở đây là sự “chăm về” (φρονέω, phroneō – suy nghĩ, quan tâm, đặt tâm trí vào). Đời sống thuộc linh được quyết định bởi đối tượng mà tâm trí chúng ta hướng đến. “Xác thịt” không chỉ là hành động xấu, mà là một tâm trí hướng về và tìm kiếm những gì thuộc về thế gian và bản ngã. Ngược lại, Thánh Linh kéo tâm trí chúng ta hướng về Đấng Christ và những sự trên trời (Cô-lô-se 3:2).
Dựa trên Kinh Thánh, chúng ta có thể nhận diện ham muốn xác thịt qua nhiều dạng thức:
- Chủ nghĩa khoái lạc: Tìm kiếm sự thỏa mãn, vui thú làm mục đích tối cao của đời sống (2 Ti-mô-thê 3:4 nói về kẻ “hay vui thú hơn là yêu mến Đức Chúa Trời”).
- Chủ nghĩa duy vật: Đặt sự an toàn, hạnh phúc vào của cải, tài sản (Lu-ca 12:15; 1 Giăng 2:16 – “sự ham mê của mắt”).
- Tính tự tôn và kiêu ngạo: Ham muốn được tôn trọng, đề cao, tự quyết định luật lệ cho mình. Đây là cốt lõi của tội lỗi (Ê-sai 14:13-14, Ê-xê-chi-ên 28:17).
- Sự oán giận và không tha thứ: Nuôi dưỡng sự cay đắng, thù hận là một biểu hiện của xác thịt (Hê-bơ-rơ 12:15, Cô-lô-se 3:8).
- Tính cố chấp tôn giáo: Ngay cả việc giữ đạo nghiêm ngặt nhưng với động cơ tự tôn, hơn thua, lập công cũng có thể là việc làm của xác thịt (Phi-líp 3:4-6, Lu-ca 18:11-12).
Tin Lành không phải là lời khuyên “hãy cố gắng hơn” để đè nén xác thịt. Chiến thắng đến từ một nguồn siêu nhiên. Phao-lô tuyên bố quyết liệt trong Ga-la-ti 5:24:
“Về phần những kẻ thuộc về Đức Chúa Jêsus Christ thì đã đóng đinh xác thịt với tình dục và dâm dục mình trên thập tự giá rồi.”
Đây là một sự kiện đã hoàn thành trong địa vị của chúng ta: Bản chất tội lỗi cũ đã bị kết án và xử lý tại thập tự giá của Đấng Christ. Chiến thắng thực tiễn đến từ việc sống phù hợp với chân lý này. Rô-ma 6:11 mệnh lệnh: “Cũng vậy, anh em hãy coi mình như chết về tội lỗi và như sống cho Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Jêsus Christ.” Chúng ta “tính” (xem, coi) điều Đức Chúa Trời đã nói là đúng.
Phương pháp thực hành được đưa ra trong Rô-ma 8:13: “Vì nếu anh em sống theo xác thịt thì phải chết; nhưng nếu nhờ Thánh Linh, làm cho chết các việc của thân thể, thì anh em sẽ sống.” Chúng ta không “tự sức” làm chết, mà là “nhờ Thánh Linh”. Vai trò của chúng ta là đầu phục, tin cậy và bước đi theo sự dẫn dắt của Ngài.
Ga-la-ti 5:16 hứa chắc: “Tôi nói rằng: Hãy bước đi theo Thánh Linh, thì chẳng hề làm trọn những điều ưa muốn của xác thịt.” “Bước đi” (περιπατέω, peripateō) là một hành động liên tục, từng bước, trong sự phụ thuộc mỗi ngày. Khi tâm trí chúng ta được Thánh Linh hướng dẫn và làm cho sống động, quyền lực của xác thịt bị phá vỡ.
1. Nhận Biết Thông Qua Lời Chúa: Hãy để Lời Chúa như “gương” (Gia-cơ 1:23-25) và “thanh gươm” (Hê-bơ-rơ 4:12) phơi bày và xử lý những ham muốn thầm kín của xác thịt. Sự xét đoán bắt đầu từ nhà Đức Chúa Trời (1 Phi-e-rơ 4:17).
2. Sống Trong Sự Thông Công và Tính Minh Bạch: Xác thịt phát triển mạnh trong bóng tối và sự cô lập. Hãy sống trong ánh sáng với anh em trong Chúa (Gia-cơ 5:16, Ga-la-ti 6:1-2).
3. Nuôi Dưỡng Tâm Trí Thuộc Linh: Hãy “mặc lấy Chúa Giê-xu Christ” (Rô-ma 13:14) và “chớ mắc lừa dối mình; hãy biến hóa bởi sự đổi mới của tâm thần mình” (Rô-ma 12:2). Điều này qua sự cầu nguyện, suy gẫm Lời Chúa, và ngợi khen.
4. Tuyệt Thực Thuộc Linh – Nói “Không” với Xác Thịt: Học tập nói “không” với những ham muốn không xuất phát từ Thánh Linh. Điều này đòi hỏi sự kỷ luật và tập luyện (1 Cô-rinh-tô 9:27).
5. Hướng Mắt Về Sự Vinh Hiển Tương Lai: Động lực lớn nhất để sống thánh khiết không phải là luật lệ, mà là tình yêu với Chúa và niềm hy vọng về sự hiện ra của Ngài (1 Giăng 3:2-3, Tít 2:11-13).
Ham muốn của xác thịt là kẻ thù nội tại của mỗi con cái Chúa, nhưng nó đã bị đánh bại tại thập tự giá của Đấng Christ. Cuộc chiến không phải là để chúng ta tự mình chiến đấu bằng ý chí, nhưng là để chúng ta học bước đi mỗi ngày trong sự đầu phục và lệ thuộc vào quyền năng của Đức Thánh Linh. Sứ đồ Phao-lô kết luận trong Rô-ma 7:25: “Cảm tạ Đức Chúa Trời, nhờ Đức Chúa Jêsus Christ, Chúa chúng ta!” Và trong Rô-ma 8:37, ông tuyên bố chiến thắng: “Trái lại, trong mọi sự đó, chúng ta nhờ Đấng yêu thương mình mà thắng hơn bội phần.”
Hãy sống trong chân lý rằng bạn đã chết với Đấng Christ đối với quyền lực của tội lỗi và xác thịt, và giờ đây bạn được sống với Ngài trong quyền năng mới của Thánh Linh (Rô-ma 6:4-11). Ân điển không chỉ tha tội, mà còn dạy chúng ta từ bỏ tội lỗi và sống cuộc đời mới (Tít 2:11-12). Hãy can đảm chiến đấu bằng đức tin, không phải trong nỗi sợ hãi bị đoán phạt, nhưng trong sự tự do và biết ơn vì tình yêu của Đấng đã giải phóng chúng ta.