Lòng Áp-ra-ham là gì?

02 December, 2025
13 phút đọc
2,545 từ
Chia sẻ:

Lòng Áp-ra-ham

Trong hành trình đức tin của Cơ Đốc nhân, có những tấm gương vĩ đại được Đức Chúa Trời đặt để làm mẫu mực cho chúng ta noi theo. Trong số đó, Áp-ra-ham, tổ phụ của đức tin, nổi bật với một tấm lòng đặc biệt được Đức Chúa Trời biết đến và khen ngợi. "Lòng Áp-ra-ham" không đơn thuần là một cụm từ mang tính biểu tượng, mà là một thực tại tâm linh sâu sắc, được khắc họa rõ nét qua Kinh Thánh, hé mở cho chúng ta bản chất của mối quan hệ giữa người với Đức Chúa Trời dựa trên đức tin, sự vâng lời và giao ước.

I. Định Nghĩa "Lòng Áp-ra-ham": Tấm Lòng Được Gọi, Được Biến Đổi

Trước khi là "lòng Áp-ra-ham", đó là tấm lòng của Áp-ram, một người sống giữa dân ngoại bang tại U-rơ. Sách Sáng Thế Ký không mô tả chi tiết về đức tin ban đầu của ông, nhưng sự kêu gọi của Đức Giê-hô-va đã thay đổi mọi thứ: "Đức Giê-hô-va phán cùng Áp-ram rằng: Ngươi hãy ra khỏi quê hương, vòng bà con và nhà cha ngươi, mà đi đến xứ ta sẽ chỉ cho. Ta sẽ làm cho ngươi nên một dân lớn; ta sẽ ban phước cho ngươi..." (Sáng Thế Ký 12:1-2). Từ nguyên gốc Hê-bơ-rơ, động từ "lek leka" (הָלַךְ) trong "hãy... đi" mang ý nghĩa của một hành trình liên tục, bước đi. "Lòng Áp-ra-ham" được định hình ngay từ khoảnh khắc đáp lại lời kêu gọi đó: "Rồi Áp-ram đi, như lời Đức Giê-hô-va đã phán dặn" (Sáng Thế Ký 12:4a). Đó là tấm lòng sẵn sàng từ bỏ, không do dự, tin cậy vào lời hứa của Đấng vô hình trong khi tương lai còn mù mịt.

II. Những Đặc Tính Cốt Lõi Của "Lòng Áp-ra-ham" Qua Các Phân Đoạn Kinh Thánh

1. Lòng Tin Quyết Định (Đức Tin Căn Bản): Điểm nổi bật nhất trong "lòng Áp-ra-ham" là đức tin. Sứ đồ Phao-lô đã tóm lược điều này trong Rô-ma 4: "Vả, đối với Đức Chúa Trời, người tin cậy Đấng xưng người có tội là công bình... Áp-ra-ham tin Đức Chúa Trời, thì đã kể là công bình cho người" (Rô-ma 4:5, 3). Từ "tin" trong tiếng Hy Lạp là "pisteuō" (πιστεύω), hàm chứa ý nghĩa của sự giao phó, tín thác. Đức tin của Áp-ra-ham không mơ hồ; nó được thể hiện qua hành động vâng lời và được thử nghiệm qua thời gian. Đặc biệt, đức tin ấy hướng về lời hứa về một dòng dõi dù ông và Sa-ra đã già: "Người tin rằng điều chi Đức Chúa Trời đã hứa, Ngài cũng có quyền làm trọn được" (Rô-ma 4:21).

2. Lòng Vâng Phục Tuyệt Đối: Đỉnh cao của "lòng Áp-ra-ham" được bày tỏ trong Sáng Thế Ký chương 22, khi Đức Chúa Trời thử nghiệm ông: "Hãy bắt đứa con một ngươi yêu dấu, là Y-sác, và đi đến xứ Mô-ri-a, nơi đó dâng đứa con làm của lễ thiêu..." (Sáng Thế Ký 22:2). Mệnh lệnh này dường như mâu thuẫn trực tiếp với lời hứa giao ước. Thế nhưng, "lòng Áp-ra-ham" ở đây là tấm lòng vâng phục không chất vấn. Ông dậy sớm và lên đường. Trọng tâm không nằm ở nỗi đau của người cha, mà ở sự tin cậy rằng Đức Chúa Trời có thể khiến kẻ chết sống lại: "Áp-ra-ham tưởng rằng Đức Chúa Trời có quyền khiến kẻ chết sống lại; cũng phải nói rằng, thật vậy, người đã được con trở về từ trong kẻ chết" (Hê-bơ-rơ 11:19). Sự vâng lời này xuất phát từ một tấm lòng đã hoàn toàn giao phó chủ quyền cho Đức Chúa Trời.

3. Lòng Công Bình và Khách Sáo: "Lòng Áp-ra-ham" còn là tấm lòng công bình, yêu chuộng sự ngay thẳng. Khi Đức Giê-hô-va phán với ông về sự đoán phạt Sô-đôm, Áp-ra-ham đã đứng trước mặt Chúa và van nài một cách kính cẩn nhưng đầy lòng thương xót: "Ngài há lại muốn diệt người công bình luôn với kẻ độc ác sao?... Đấng đoán xét toàn thế gian, há lại không làm sự công bình sao?" (Sáng Thế Ký 18:23, 25). Ông không cầu thay cho chính mình, mà cho những người công bình có thể ở trong thành. Điều này cho thấy tấm lòng ông đồng điệu với lòng công bình và thương xót của chính Đức Chúa Trời.

4. Lòng Hiếu Khách và Yêu Thương: Ngay trước cuộc đối thoại về Sô-đôm, Áp-ra-ham đã bày tỏ "lòng" hiếu khách đặc biệt của mình (Sáng Thế Ký 18:1-8). Ông không biết ba vị khách là sứ giả của Đức Chúa Trời, nhưng ông chạy đến đón tiếp, cúi mình xuống đất, và hết lòng chuẩn bị thức ăn ngon nhất. Tấm lòng hiếu khách này được Tân Ước nhắc đến: "Chớ quên sự đãi khách; có kẻ nhờ đó mà đã tiếp đãi thiên sứ mà không biết" (Hê-bơ-rơ 13:2). Đó là tấm lòng rộng mở, sẵn sàng chia sẻ và tôn trọng người khác.

III. Giao Ước và Lời Hứa: Trung Tâm Của Mối Quan Hệ

"Lòng Áp-ra-ham" không tồn tại trong chân không; nó được đáp lại bằng một giao ước vĩnh cửu từ Đức Chúa Trời. Sau sự vâng lời trong việc dâng Y-sác, Đức Giê-hô-va tuyên bố: "Ta chỉ mình ta mà thề rằng: vì ngươi đã làm điều đó, không tiếc con ngươi, tức con một ngươi, thì ta sẽ ban phước cho ngươi... và các dân tộc trên thế gian đều sẽ nhờ dòng dõi ngươi mà được phước" (Sáng Thế Ký 22:16-18). Giao ước này xác nhận rằng "lòng Áp-ra-ham" — tấm lòng đầy đức tin và vâng lời — là cơ sở cho mối quan hệ đặc biệt giữa ông với Đức Chúa Trời. Quan trọng hơn, lời hứa về "dòng dõi" đó cuối cùng được ứng nghiệm nơi Chúa Giê-xu Christ: "Vả, các lời hứa đã phán cho Áp-ra-ham và cho dòng dõi người. Không phải nói: và cho các dòng dõi người, như chỉ về nhiều người; nhưng nói: và cho dòng dõi ngươi, tức là Đấng Christ" (Ga-la-ti 3:16).

IV. Ứng Dụng "Lòng Áp-ra-ham" Trong Đời Sống Cơ Đốc Nhân Ngày Nay

Là con cháu thuộc linh của Áp-ra-ham nhờ đức tin nơi Đấng Christ (Ga-la-ti 3:7, 29), chúng ta được kêu gọi để mang lấy "lòng Áp-ra-ham".

1. Nuôi Dưỡng Một Tấm Lòng Sẵn Sàng Lên Đường (Từ Bỏ): Đức Chúa Trời vẫn kêu gọi chúng ta "ra khỏi" những an toàn, thói quen, hay những ràng buộc tâm linh ngăn trở sự tăng trưởng. "Lòng Áp-ra-ham" trong chúng ta thể hiện qua sự sẵn sàng vâng theo sự dẫn dắt của Chúa, dù chưa thấy trọn hành trình.

2. Xây Dựng Đức Tin Qua Lời Hứa: Đức tin của chúng ta không đặt trên cảm xúc, mà trên Lời hứa không đổi dời của Đức Chúa Trời trong Kinh Thánh. Hãy như Áp-ra-ham, "trong khi trông cậy, vẫn vững vàng trông cậy" (Rô-ma 4:18), đặc biệt trong những lúc hoàn cảnh dường như trái ngược với lời hứa.

3. Sống Sự Vâng Lời Trong Những Điều "Nhỏ" và "Lớn": Thử thách dâng Y-sác là tột đỉnh, nhưng nó được xây trên nền tảng vâng lời trong mọi bước đi trước đó. "Lòng Áp-ra-ham" được rèn giũa qua việc trung tín trong những mệnh lệnh hàng ngày của Chúa—yêu thương, thánh khiết, cầu nguyện, phục vụ.

4. Có Tấm Lòng Cầu Thay và Công Bình: Chúng ta được kêu gọi có tấm lòng nhạy bén trước nhu cầu và sự công bình trong thế gian. Hãy học theo gương Áp-ra-ham, dạn dĩ nhưng kính cẩn cầu thay cho người khác, và sống ngay thẳng trong mọi sự giao thiệp.

5. Đón Tiếp và Yêu Thương: Tấm lòng hiếu khách của Áp-ra-ham nhắc chúng ta về giá trị của việc mở rộng vòng tay, chia sẻ đời sống và phước hạnh với người khác, xem mỗi người đều có giá trị.

V. Kết Luận: Di Sản Của Một Tấm Lòng

"Lòng Áp-ra-ham" cuối cùng đã được Đức Chúa Trời định nghĩa khi Ngài phán: "Vì ta đã biết ngươi rồi" (Sáng Thế Ký 18:19, cũng có thể dịch là "Vì ta đã chọn người"). Đức Chúa Trời biết tấm lòng ấy—một tấm lòng tin cậy, vâng phục, công bình và yêu thương. Tấm lòng ấy đã trở thành khuôn mẫu cho tất cả những ai bước đi bởi đức tin. Trong Chúa Giê-xu Christ, chúng ta không chỉ nhận được phước lành của Áp-ra-ham, mà còn nhận được Đức Thánh Linh để Ngài tái tạo nơi chúng ta một tấm lòng mới—một "lòng Áp-ra-ham" thuộc linh, hướng về Si-ôn trên trời, kiên trì bước đi trong lời hứa, và nóng chờ ngày gặp mặt Đấng đã kêu gọi chúng ta. Hãy để đời sống chúng ta là một sự tiếp nối của câu chuyện đức tin vĩ đại đó, vì "người đã được gọi là bạn của Đức Chúa Trời" (Gia-cơ 2:23).

Quay Lại Bài Viết