Tự xét mình" trong 2 Cô-rinh-tô 13:5 có nghĩa là gì?

03 December, 2025
17 phút đọc
3,289 từ
Chia sẻ:

"Tự Xét Mình" trong 2 Cô-rinh-tô 13:5

Lời kêu gọi "hãy tự xét mình" của Sứ đồ Phao-lô trong 2 Cô-rinh-tô 13:5 là một mệnh lệnh thuộc linh thâm thúy, mang tính then chốt cho sự trưởng thành và bảo đảm của Cơ Đốc nhân. Trong bối cảnh Hội Thánh Cô-rinh-tô đầy rẫy sự chia rẽ, kiêu ngạo thuộc linh và thậm chí nghi ngờ thẩm quyền sứ đồ của chính Phao-lô, thì lời kêu gọi này không đơn thuần là một lời khuyên nhủ chung chung. Nó là một cuộc kiểm tra sức khỏe thuộc linh cấp thiết, một lời mời gọi đi vào hành trình nội tâm sâu sắc để khẳng định nền tảng của mối quan hệ với Đấng Christ.

Câu Kinh Thánh nguyên văn viết: "Hãy tự xét mình xem mình có đức tin chăng. Hãy tự thử mình. Anh em há chẳng nhận biết rằng Đức Chúa Jêsus Christ ở trong anh em sao? Miễn là anh em không đáng bị bỏ." (2 Cô-rinh-tô 13:5, Kinh Thánh Tiếng Việt 1925).

Bối Cảnh và Mục Đích Của Lời Kêu Gọi

Để hiểu trọn vẹn ý nghĩa của "tự xét mình", chúng ta phải đặt nó trong dòng chảy của toàn bộ thư tín thứ hai gửi cho Hội Thánh Cô-rinh-tô. Phao-lô đang bảo vệ chức vụ và sứ điệp của mình trước những "sứ đồ siêu hạng" (2 Cô-rinh-tô 11:5) đã gieo rắc sự nghi ngờ. Họ tìm kiếm bằng chứng bề ngoài về quyền năng và tài hùng biện, trong khi Phao-lô rao giảng về Đấng Christ chịu đóng đinh – một sự yếu đuối và ngu dại trong mắt người đời (1 Cô-rinh-tô 1:23).

Do đó, khi Phao-lô nói "hãy tự xét mình", ông đang hướng họ rời khỏi việc đánh giá con người bề ngoài (kể cả ông) để quay vào kiểm chứng thực tại bên trong. Ông chất vấn: Điều gì thực sự ở trong lòng anh em? Anh em có đang sống trong đức tin thật, hay chỉ là một hình thức tôn giáo rỗng tuếch, một sự tán thành giáo lý mà thiếu mất quyền năng biến đổi? Mục đích không phải để đẩy họ vào sự nghi ngờ bất an, nhưng để họ khám phá và xác nhận sự hiện diện thật của Đấng Christ trong đời sống mình – đó mới là bằng chứng tối hậu và thuyết phục nhất.

Giải Nghĩa Từ Ngữ Gốc Hy Lạp

Việc nghiên cứu từ ngữ gốc Hy Lạp sẽ cho chúng ta cái nhìn sắc nét hơn:

  • "Tự xét mình" (δοκιμάζετε ἑαυτούς - dokimazete heautous): Động từ δοκιμάζω (dokimazō) rất giàu ý nghĩa. Nó không chỉ có nghĩa là "kiểm tra" một cách thụ động, mà còn mang nghĩa chứng minh tính chân thật, thử nghiệm để phê chuẩn, kiểm định như kim loại quý (ví dụ: thử vàng). Nó hàm ý một quá trình thẩm tra kỹ lưỡng với mục đích tìm ra và chấp nhận điều thật, điều đã vượt qua bài kiểm tra. Vì vậy, "tự xét mình" là một cuộc khảo sát nghiêm túc, trung thực với bản thân, với kỳ vọng khẳng định đức tin thật, chứ không phải để tìm lỗi rồi kết án.
  • "Tự thử mình" (πείραζετε ἑαυτούς - peirazete heautous): Động từ πείραζω (peirazō) thường được dùng với nghĩa tiêu cực là "cám dỗ" (như Ma-thi-ơ 4:1), nhưng ở đây, trong dạng mệnh lệnh và ngữ cảnh này, nó mang sắc thái thử nghiệm, kiểm chứng, đặt mình vào tình huống để xem phản ứng. Nó nhấn mạnh đến hành động thực tiễn của việc kiểm tra. Kết hợp với dokimazō, chúng ta thấy một quá trình hai mặt: Xem xét nội tâm (xét) và Kiểm chứng qua đời sống (thử).
  • "Có đức tin chăng" (ἐν τῇ πίστει ἐστέ - en tē pistei este): Cụm từ này dịch sát là "bạn có ở trong đức tin không?". Nó không hỏi "bạn có sở hữu đức tin như một vật không?", mà hỏi "bạn có đang sống và tồn tại trong môi trường, trong lãnh vực của đức tin không?". Đức tin được xem như một không gian sống, một thực tại mà Cơ Đốc nhân cư ngụ. Câu hỏi là về trạng thái hiện hữu liên tục.
  • "Đức Chúa Jêsus Christ ở trong anh em" (Ἰησοῦς Χριστὸς ἐν ὑμῖν - Iēsous Christos en hymin): Đây là trọng tâm của bài kiểm tra. Tiêu chuẩn tối cao không phải là cảm xúc, thành tích đạo đức hay kiến thức, mà là sự hiện diện của chính Con Đức Chúa Trời trong lòng người tin, thông qua Đức Thánh Linh (Rô-ma 8:9-11; Ê-phê-sô 3:16-17).

Nội Dung Của Việc "Tự Xét": Kiểm Tra Điều Gì?

Từ phân tích trên và toàn bộ tư tưởng Kinh Thánh, việc "tự xét mình" bao gồm việc kiểm tra những phương diện then chốt sau:

1. Xét Về Nền Tảng Cứu Rỗi

Phải chăng tôi thực sự đã tin cậy nơi sự chết chuộc tội và sự sống lại của Chúa Giê-xu Christ cho sự cứu rỗi của cá nhân tôi? Hay tôi đang dựa vào lễ báp-têm, gia đình tin kính, công đức cá nhân, hoặc một quyết định cảm xúc trong quá khứ? "Tự xét" ở điểm này là nhìn thẳng vào thập tự giá và hỏi: "Sự cứu rỗi của tôi có hoàn toàn đặt trên công lao của Đấng Christ, và tôi có hoàn toàn đầu phục Ngài là Chúa không?" (Rô-ma 10:9-10; Ê-phê-sô 2:8-9).

2. Xét Về Sự Hiện Diện Của Đấng Christ Qua Đức Thánh Linh

Đây là câu hỏi then chốt Phao-lô đặt ra: "Anh em há chẳng nhận biết...?" Sự hiện diện của Đấng Christ biểu lộ qua:

- Lời chứng của Thánh Linh: Thánh Linh có làm chứng với linh hồn tôi rằng tôi là con cái Đức Chúa Trời không? (Rô-ma 8:16).
- Bông trái Thánh Linh: Tôi có thấy những dấu hiệu của tình yêu thương, sự vui mừng, bình an, nhịn nhục... trong đời sống mình, như kết quả tất yếu của cây lành? (Ga-la-ti 5:22-23). Đây là phần "tự thử" – kiểm chứng qua hành vi và thái độ.
- Sự thôi thúc thuộc linh: Tôi có nhận biết sự dạy dỗ, cáo trách, hướng dẫn và an ủi từ Đức Thánh Linh không? (Giăng 14:26; 16:8).

3. Xét Về Sự Vâng Phục Và Mối Tương Giao

Đức tin thật luôn dẫn đến sự vâng phục (Gia-cơ 2:17). Tự xét mình bao gồm việc hỏi: Lời Chúa có quyền năng trên đời sống tôi không? Tôi có khao khát Lời Chúa, cầu nguyện và thờ phượng Ngài không? Tôi có xem Chúa Giê-xu là báu vật quý nhất, sẵn sàng từ bỏ mọi điều vì Ngài không? (Phi-líp 3:7-8). Mối tương giao với Chúa có phải là trung tâm của đời sống tôi?

4. Xét Về Tình Yêu Thương Với Hội Thánh

Vì bối cảnh là sự chia rẽ, nên việc tự xét cũng phải bao gồm mối quan hệ với anh chị em trong Chúa. Tôi có yêu thương anh em mình cách chân thật không? (1 Giăng 3:14). Tôi có tìm kiếm sự hiệp một trong Hội Thánh, hay đang nuôi dưỡng sự phê phán, ghen ghét và tinh thần bè phái? Tình yêu thương này là bằng chứng mạnh mẽ cho thấy "chúng ta đã vượt khỏi sự chết đến sự sống" (1 Giăng 3:14).

Ứng Dụng Thực Tiễn: Làm Thế Nào Để "Tự Xét Mình" Trong Đời Sống Hằng Ngày?

Đây không phải là một nghi thức một lần, mà là một kỷ luật thuộc linh cần được thực hành đều đặn. Dưới đây là một số bước thực tiễn:

  1. Dành Thời Gian Tĩnh Lặng và Thành Thật với Chúa: Tránh vội vàng. Hãy tìm nơi yên tĩnh, cầu xin Đức Thánh Linh – Đấng dò xét mọi sự (1 Cô-rinh-tô 2:10) – soi sáng và hướng dẫn bạn trong sự xét mình (Thi Thiên 139:23-24).
  2. Sử Dụng Lời Chúa Làm Gương Soi: Đừng xét mình bằng cảm xúc hay ý kiến chủ quan. Hãy đọc Kinh Thánh, đặc biệt những phần như Mười Điều Răn (Xuất Ê-díp-tô Ký 20), Bài Giảng Trên Núi (Ma-thi-ơ 5-7), 1 Cô-rinh-tô 13, Ga-la-ti 5... và để Lời Chúa phản chiếu tình trạng thật của lòng bạn. Như Gia-cơ 1:23-24 dạy, Lời Chúa là gương.
  3. Đặt Ra Những Câu Hỏi Cụ Thể Dựa Trên Kinh Thánh:
    • Tôi có thường xuyên thú tội và từ bỏ tội lỗi được Thánh Linh cáo trách không? (1 Giăng 1:9).
    • Đời sống tôi có đang kết quả cho Chúa và gây dựng người khác không? (Giăng 15:5).
    • Trọng tâm của những suy nghĩ, ước mơ và nỗ lực của tôi là gì? Có phải là vinh hiển Chúa không? (1 Cô-rinh-tô 10:31).
    • Tôi có đang tha thứ người khác như Chúa đã tha thứ cho tôi không? (Cô-lô-se 3:13).
  4. Kiểm Tra Động Cơ: "Tự xét" sâu xa nhất là xét động cơ ẩn sau hành động tốt. Tôi làm điều này vì yêu Chúa, hay vì muốn được người khác khen ngợi, vì thói quen, hay vì sợ hãi? (1 Cô-rinh-tô 4:5).
  5. Hành Động Dựa Trên Kết Quả Xét Mình:
    • Nếu phát hiện tội lỗi: Lập tức ăn năn, xưng tội với Chúa và tìm sự phục hồi.
    • Nếu thấy đức tin mình yếu đuối: Kêu cầu Chúa gia thêm đức tin (Mác 9:24), và chủ động đắm mình trong Lời Chúa (Rô-ma 10:17).
    • Nếu xác nhận được sự hiện diện của Chúa và đức tin chân thật: Hãy cảm tạ, ngợi khen Chúa và bước đi cách vững vàng, mạnh mẽ hơn. Mục đích của sự xét mình là dẫn đến sự bảo đảm và lớn lên, không phải sự sợ hãi.
  6. Thực Hành Trước Tiệc Thánh: Phao-lô cũng dạy về việc "tự xét mình" trong ngữ cảnh Tiệc Thánh (1 Cô-rinh-tô 11:28). Mỗi lần dự Tiệc Thánh là một cơ hội trang nghiêm để chúng ta dừng lại, xét lòng mình, ăn năn tội lỗi, và tưởng niệm Chúa với tấm lòng trong sạch.

Kết Luận: Từ Sự Xét Mình Đến Sự Bảo Đảm Và Tăng Trưởng

Lời kêu gọi "hãy tự xét mình" trong 2 Cô-rinh-tô 13:5 là một ân tứ yêu thương của Chúa dành cho Hội Thánh Ngài. Nó không phải là cây gậy để đánh đập bản thân hay người khác, mà là một công cụ chẩn đoán đầy ân điển. Chúa muốn chúng ta khỏe mạnh thuộc linh. Ngài muốn chúng ta biết chắc mình "ở trong Ngài" (1 Giăng 5:13).

Quá trình này, dù đôi khi có thể khiêm nhường và đau đớn khi đối diện với sự yếu đuối của mình, luôn dẫn chúng ta trở về với ân điển của Chúa Giê-xu Christ. Khi chúng ta thấy mình còn thiếu sót, đó chính là lúc chúng ta chạy đến với thập tự giá, nơi ân điển dư dật hơn tội lỗi (Rô-ma 5:20). Khi chúng ta thấy Đấng Christ đang hành động trong mình, dù nhỏ bé, chúng ta được khích lệ để tiếp tục vận hành trong đức tin.

Cuối cùng, việc "tự xét mình" thành thật dưới ánh sáng Lời Chúa và sự dẫn dắt của Thánh Linh sẽ:
1. Củng cố sự bảo đảm cứu rỗi của chúng ta.
2. Thúc đẩy sự thánh hóa và tăng trưởng thuộc linh.
3. Bảo vệ chúng ta khỏi sự lừa dối của tội lỗi và ma quỷ.
4. Duy trì sự trong sạch và hiệp một của Hội Thánh.
5. Làm sáng danh Chúa qua một đời sống đức tin chân thật và quyền năng.

Ước mong mỗi chúng ta, như Hội Thánh Cô-rinh-tô ngày xưa, đều đáp lại lời kêu gọi này, để qua đó, chúng ta không chỉ "biết" về Chúa, mà còn "nhận biết" cách sống động rằng Đức Chúa Jêsus Christ đang ngự trong chúng ta – niềm hy vọng vinh hiển của mọi tín hữu (Cô-lô-se 1:27).

Quay Lại Bài Viết