Hôn Nhân và Mối Quan Hệ Với Chúa
Hôn nhân là một trong những định chế thánh thiêng và căn bản nhất mà Đức Chúa Trời thiết lập cho nhân loại. Tuy nhiên, trong hành trình đức tin, không ít Cơ Đốc nhân tự hỏi liệu rằng đời sống hôn nhân—với những trách nhiệm, sự quan tâm, và thậm chí là những thử thách của nó—có trở thành một sự cản trở cho mối tương giao cá nhân sâu nhiệm với Chúa hay không. Câu hỏi này đụng chạm đến trung tâm của sự cân bằng giữa ân điển thiên thượng và thực tại trần thế. Thông qua nghiên cứu Kinh Thánh chuyên sâu, bài viết này sẽ khẳng định rằng hôn nhân, khi được sống theo ý muốn và nguyên tắc của Đức Chúa Trời, không những không phải là chướng ngại, mà còn có thể trở thành một phương tiện quý báu để chúng ta lớn lên trong ân điển và hiểu biết Chúa sâu nhiệm hơn.
I. Quan Điểm Kinh Thánh Căn Bản Về Hôn Nhân: Sự Sáng Lập và Mục Đích
Để trả lời câu hỏi trên, trước hết chúng ta phải quay về nguồn cội, nơi hôn nhân được thiết lập. Sáng-thế Ký 2:18 chép: “Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán rằng: Loài người ở một mình thì không tốt; ta sẽ làm nên một kẻ giúp đỡ giống như nó.” Từ “giúp đỡ” trong tiếng Hê-bơ-rơ là “ezer” (עֵזֶר), một từ không hàm ý sự thấp kém, mà thường được dùng để mô tả sự giúp đỡ mà chính Đức Chúa Trời ban cho dân Ngài (Thi-thiên 33:20, 115:9-11). Điều này cho thấy người bạn đời được ban cho với mục đích tích cực và hỗ trợ.
Tiếp theo, Sáng-thế Ký 2:24 thiết lập nguyên tắc nền tảng: “Bởi vậy cho nên người nam sẽ lìa cha mẹ mà dính díu cùng vợ mình, và cả hai sẽ trở nên một thịt.” Chúa Giê-xu cũng xác nhận nguyên tắc này trong Ma-thi-ơ 19:4-6, nhấn mạnh rằng: “Vậy, sự gì Đức Chúa Trời đã phối hiệp, loài người chớ nên phân rẽ.” Hôn nhân, từ ban đầu, là ý tưởng tốt lành của Đức Chúa Trời (Sáng-thế Ký 1:31). Nó được thiết kế để phản chiếu mối tương giao giữa Đấng Christ và Hội Thánh (Ê-phê-sô 5:31-32), và để con người kinh nghiệm sự hiệp một, yêu thương, và hỗ trợ lẫn nhau.
Như vậy, bản chất nguyên thủy của hôn nhân là thánh và có mục đích tích cực. Nó không phải là một sự sáng tạo hậu phát để “làm phiền” con người, mà là một món quà, một phương cách để con người biết đến tình yêu, sự hy sinh và trách nhiệm—những phẩm chất phản chiếu tính cách của chính Đức Chúa Trời.
II. Những Thách Thức Tiềm Ẩn: Khi Sự Quan Tâm Trần Tế Lấn Át Sự Quan Tâm Thuộc Linh
Tuy nhiên, Kinh Thánh cũng thẳng thắn cảnh báo về những nguy cơ khi mối quan hệ đời này trở nên quan trọng hơn mối quan hệ với Đấng Tạo Hóa. Sứ đồ Phao-lô, trong 1 Cô-rinh-tô 7, đã trình bày một quan điểm rất cân bằng về hôn nhân và đời sống độc thân vì cớ Nước Đức Chúa Trời.
Trong 1 Cô-rinh-tô 7:32-35, Phao-lô viết: “Tôi muốn anh em khỏi phải lo lắng. Người không vợ chuyên lo việc Chúa, thế nào cho đẹp ý Chúa. Nhưng người có vợ thì lo việc đời, thế nào cho đẹp lòng vợ... Tôi nói vậy vì muốn anh chị em được lợi, chớ chẳng phải để gài bẫy anh em, song khiến anh em được cách ăn ở xứng đáng và hầu việc Chúa không phân tâm.”
Đây là phân đoạn then chốt. Từ “lo việc đời” trong tiếng Hy Lạp là “merimnaō ta tou kosmou” (μεριμνᾷ τὰ τοῦ κόσμου), có nghĩa là bị chia trí, bận tâm, lo lắng về những việc thuộc thế gian này. Phao-lô không nói rằng người có gia đình *không thể* hầu việc Chúa, nhưng ông thừa nhận một thực tế: hôn nhân đi kèm với những trách nhiệm và mối quan tâm hợp lý (như chăm lo cho vợ/chồng, con cái, tài chính gia đình), và những điều này có *nguy cơ* khiến tâm trí chúng ta bị chia trí (“aperispastōs” - không phân tâm).
Vậy, chính những “mối lo hợp pháp” của đời sống hôn nhân, nếu không được quản trị dưới sự hướng dẫn của Đức Thánh Linh, có thể trở nên quá tải và dần dần làm xói mòn thời gian, năng lượng và sự tập trung thuộc linh dành cho Chúa. Đây không phải là lỗi của hôn nhân, mà là lỗi của sự ưu tiên và quản lý sai lầm.
III. Hôn Nhân Như Một Công Cụ Để Tăng Trưởng Thuộc Linh: Không Phải Chướng Ngại, Mà Là Phương Tiện
Trái ngược với quan điểm cho rằng hôn nhân là chướng ngại, Kinh Thánh trình bày hôn nhân như một “phòng thí nghiệm” tuyệt vời để thực hành và lớn lên trong đức tin. Mối quan hệ vợ chồng phản chiếu mối quan hệ giữa Đấng Christ và Hội Thánh (Ê-phê-sô 5:22-33), và điều này mang lại chiều sâu thuộc linh vô cùng.
1. Bài Học Về Tình Yêu Hy Sinh (Agape): Chồng được kêu gọi yêu vợ “như Đấng Christ đã yêu Hội thánh, phó chính mình Ngài vì Hội thánh” (Ê-phê-sô 5:25). Tình yêu “agapē” (ἀγάπη) này là tình yêu hy sinh, quyết định, không dựa trên cảm xúc nhất thời. Hàng ngày, người chồng Cơ Đốc học bài học về sự hy sinh bản ngã, và người vợ học bài học về sự tôn trọng và vâng phục (Ê-phê-sô 5:22-24, 33). Cả hai đều là những phẩm chất thuộc linh sâu sắc, được rèn giũa trong bối cảnh thực tế của hôn nhân.
2. Sự Cầu Nguyện Hiệp Một và Sức Mạnh Thuộc Linh: Ma-thi-ơ 18:19 hứa: “Lại nếu hai người trong các ngươi thuận nhau ở dưới đất mà cầu xin việc chi, thì Cha ta ở trên trời sẽ cho họ.” Mặc dù câu này có bối cảnh rộng hơn, nhưng nó áp dụng cách mạnh mẽ cho cặp vợ chồng. Khi hai người hiệp một trong tâm linh, cầu nguyện chung, và cùng tìm kiếm ý Chúa, họ kinh nghiệm được sức mạnh và sự hiện diện của Chúa cách đặc biệt. Sự hiệp một này khiến ma quỷ phải khiếp sợ và là nền tảng cho một gia đình vững mạnh.
3. Người Bạn Đồng Hành Thuộc Linh (Help Meet): Như đã đề cập, người bạn đời là “ezer”. Trong thực tế, điều này có nghĩa vợ hoặc chồng trở thành người nhắc nhở chúng ta đọc Kinh Thánh, khích lệ khi chúng ta nản lòng, sửa dạy khi chúng ta lạc đường (Châm-ngôn 27:17: “Sắt mài nhọn sắt; cũng vậy người bổ dưỡng diện mạo bạn hữu mình.”). Họ là tấm gương phản chiếu những thiếu sót của chúng ta, thúc đẩy chúng ta phải khiêm nhường, nhịn nhục và tha thứ hơn.
IV. Ứng Dụng Thực Tiễn: Làm Thế Nào Để Hôn Nhân Thúc Đẩy, Không Cản Trở, Mối Quan Hệ Với Chúa?
Lý thuyết là vậy, nhưng làm thế nào để áp dụng vào đời sống? Dưới đây là một số nguyên tắc thực hành:
1. Thiết Lập Các Kỷ Luật Thuộc Linh Chung và Riêng:
- Chung: Dành thời gian cầu nguyện chung mỗi ngày, đọc và trao đổi về một phân đoạn Kinh Thánh. Đây là “giờ tĩnh nguyện gia đình”.
- Riêng: Mỗi cá nhân vẫn phải có thì giờ tĩnh nguyện riêng tư với Chúa. Đây là mối tương giao không thể thay thế (Ma-thi-ơ 6:6). Không nên lấy lý do “bận việc gia đình” để bỏ qua.
2. Đặt Đúng Ưu Tiên: Chúa Trên Hết, Rồi Đến Gia Đình: Chúa Giê-xu dạy: “Ngươi phải hết lòng, hết linh hồn, hết ý mà yêu mến Chúa là Đức Chúa Trời ngươi... Ngươi phải yêu kẻ lân cận như mình.” (Ma-thi-ơ 22:37-39). Trật tự rõ ràng: Chúa đầu tiên, sau đó là người lân cận gần nhất—chính là vợ/chồng và con cái. Khi chúng ta yêu Chúa trên hết, chúng ta mới có nguồn tình yêu đúng đắn và vô tận để yêu gia đình mình. Một hôn nhân đặt vợ/chồng lên trên Chúa sớm muộn sẽ trở nên thần tượng hóa và đầy thất vọng.
3. Biến Mọi Công Việc Thành Sự Thờ Phượng: Thay vì xem việc nhà, chăm con, hay đi làm kiếm tiền nuôi gia đình là những “việc đời” cản trở, hãy làm mọi sự “như làm cho Chúa, chớ chẳng phải làm cho người ta” (Cô-lô-se 3:23). Khi rửa chén, chơi với con, hay lắng nghe tâm sự của bạn đời với thái độ yêu thương và phục vụ, bạn đang thực hành sự thờ phượng bằng đời sống.
4. Giao Tiếp Cởi Mở và Tha Thứ: Những xung đột không được giải quyết sẽ tạo ra bức tường ngăn cách không chỉ giữa vợ chồng, mà còn cản trở sự cầu nguyện (1 Phi-e-rơ 3:7). Hãy học tập thực hành sự tha thứ như Chúa đã tha thứ cho chúng ta (Ê-phê-sô 4:32). Một tấm lòng không oán giữ, thưa chuyện với Chúa cách thẳng thắn, sẽ giữ cho kênh thông công với Ngài luôn thông suốt.
V. Kết Luận: Hôn Nhân Là Ơn Gọi Thánh
Cuối cùng, hôn nhân có cản trở mối quan hệ với Chúa hay không hoàn toàn phụ thuộc vào thái độ và sự lựa chọn của chúng ta. Hôn nhân tự nó không phải là chướng ngại thuộc linh. Thực tế, Đức Chúa Trời đã dùng hôn nhân như một ẩn dụ xuyên suốt Kinh Thánh để diễn tả mối tình yêu thương, giao ước và trung tín của Ngài đối với dân sự Ngài. Sứ đồ Phao-lô gọi nó là “sự mầu nhiệm lớn” liên quan đến Đấng Christ và Hội Thánh (Ê-phê-sô 5:32).
Nếu chúng ta xem hôn nhân như một đích đến cho hạnh phúc cá nhân, một phương tiện để thỏa mãn nhu cầu tình cảm hay thể xác, thì nó chắc chắn sẽ trở thành thần tượng và cướp đi vị trí của Chúa. Nhưng nếu chúng ta xem hôn nhân như một ơn gọi thánh (holy vocation) từ Ngài, một cánh đồng để gieo trồng tình yêu thương, sự hy sinh và phục vụ, thì chính trong đó chúng ta sẽ gặp được Chúa, học biết Ngài sâu nhiệm hơn, và được Ngài dùng để làm sáng danh Ngài.
Hãy nhớ lời khuyên của Phao-lô dù ở trong hoàn cảnh nào: “Dầu ăn, dầu uống, hay là làm sự chi khác, hãy làm cả sự đó cho sự vinh hiển của Đức Chúa Trời.” (1 Cô-rinh-tô 10:31). Điều này bao gồm cả đời sống hôn nhân của bạn. Hãy để hôn nhân của bạn trở nên một bài ca ngợi khen, một bằng chứng sống động về ân điển và tình yêu của Đấng Christ.