Kinh Thánh nói gì về việc kế hoạch hóa gia đình?

02 December, 2025
17 phút đọc
3,391 từ
Chia sẻ:

Kinh Thánh Về Việc Kế Hoạch Hóa Gia Đình

Trong thế giới hiện đại với nhiều áp lực kinh tế, xã hội và cá nhân, chủ đề kế hoạch hóa gia đình trở nên rất thực tế đối với các cặp vợ chồng Cơ Đốc. Kinh Thánh không trực tiếp đề cập đến thuật ngữ “kế hoạch hóa gia đình” hay các phương pháp ngừa thai hiện đại, nhưng Lời Đức Chúa Trời đầy đủ những nguyên tắc nền tảng, sự khôn ngoan thần thượng và những gương mẫu giúp chúng ta xây dựng một quan điểm tin kính về việc quyết định thời điểm và số lượng con cái. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá những nguyên tắc Kinh Thánh liên quan, qua đó giúp các tín hữu có cái nhìn cân bằng giữa trách nhiệm quản lý, sự vâng phục mạng lệnh Chúa và sự nhạy cảm với sự dẫn dắt của Chúa Thánh Linh trong đời sống gia đình.

I. Nền Tảng Kinh Thánh: Phước Lành Con Cái Và Mạng Lệnh “Sanh Sản”

Trước hết, chúng ta phải bắt đầu từ quan điểm của Kinh Thánh về con cái. Từ đầu sách Sáng-thế-ký, con cái được trình bày như một phước lành và một phần của mạng lệnh sáng tạo. Đức Chúa Trời phán: “Hãy sanh sản, thêm nhiều, làm cho đầy dẫy đất” (Sáng-thế-ký 1:28). Từ “sanh sản” trong tiếng Hê-bơ-rơ là “parah” (פָּרָה), mang nghĩa “kết quả, sinh sôi nảy nở.” Đây không chỉ là mạng lệnh cho A-đam và Ê-va, mà còn được lặp lại với Nô-ê sau cơn đại hồng thủy (Sáng-thế-ký 9:1). Trong Cựu Ước, con đông cháu nhiều là dấu hiệu của phước hạnh và giao ước (ví dụ: Áp-ra-ham – Sáng-thế-ký 15:5; 22:17). Thi Thiên 127:3-5 khẳng định mạnh mẽ: “Kìa, con cái là cơ nghiệp bởi Đức Giê-hô-va mà ra; Bông trái của tử cung là phần thưởng. Con trai sanh trong buổi đang thì, Khác nào mũi tên nơi tay dõng sĩ. Phước cho người nào vắt nó đầy gùi mình! Người sẽ không hổ thẹn, Khi nói năng với kẻ thù nghịch mình tại cửa thành.”

Như vậy, Kinh Thánh xem việc có con là một đặc ân và trách nhiệm thiêng liêng. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là mọi cặp vợ chồng phải sinh càng nhiều con càng tốt một cách vô điều kiện, bất chấp hoàn cảnh. Ngay trong bối cảnh Cựu Ước, chúng ta thấy những trường hợp như An-ne, vợ của En-ca-na, đã rất đau khổ vì không có con (1 Sa-mu-ên 1), cho thấy ước muốn có con là chính đáng, nhưng việc có con cũng nằm trong sự chủ tể của Đức Chúa Trời. Sự ban cho con cái là quyền tối cao của Ngài.

II. Nguyên Tắc Quản Gia Và Sự Khôn Ngoan Trong Trách Nhiệm

Một nguyên tắc then chốt khác trong Kinh Thánh là sự quản lý khôn ngoan (stewardship). Đức Chúa Trời giao cho con người trách nhiệm quản lý mọi thứ Ngài ban – từ đất đai, tài nguyên cho đến chính cuộc sống và gia đình mình. Chúa Giê-xu đã dùng nhiều ẩn dụ về người quản gia (như trong Lu-ca 12:42-48, 16:1-13) để dạy về sự trung tín. Từ “quản gia” trong tiếng Hy Lạp là “oikonomos” (οἰκονόμος), nghĩa là “người quản lý gia đình/hộ gia đình”. Điều này bao hàm việc quản lý tài chính, thời gian, sức khỏe, cảm xúc và các mối quan hệ một cách có trách nhiệm.

Châm-ngôn là sách đầy dẫy sự khôn ngoan thực tế về việc lập kế hoạch và cân nhắc hậu quả. Châm-ngôn 24:3-4 chép: “Nhờ sự khôn ngoan, một cái nhà được xây cất lên, Và được vững vàng bởi sự thông sáng; Nhờ sự hiểu biết các phòng đều đầy đủ Các thứ tài vật quí báu và khoái lạc.” Việc “xây cất” một gia đình (bao gồm việc đón nhận thêm thành viên mới) đòi hỏi sự khôn ngoan, thông sáng và hiểu biết. Điều này gợi ý về việc cần suy xét, cầu nguyện và chuẩn bị – về mặt tâm linh, tình cảm, thể chất và tài chính – trước khi quyết định có thêm con.

Hơn nữa, Kinh Thánh nhấn mạnh trách nhiệm nặng nề nhưng cao quý của cha mẹ trong việc dạy dỗ con cái (Phục-truyền 6:6-7, Ê-phê-sô 6:4). Việc sinh ra một đứa trẻ đi kèm với cam kết nuôi dưỡng chúng “theo sự khuyên dạy và giáo huấn của Chúa” (Ê-phê-sô 6:4). Sự khôn ngoan thực tế đặt ra câu hỏi: Liệu chúng ta có đủ nguồn lực (không chỉ tiền bạc, mà còn thời gian, sức lực và sự hiện diện tâm linh) để chu toàn trách nhiệm này cho mỗi đứa con mà Chúa giao phó không? 1 Ti-mô-thê 5:8 nghiêm khắc cảnh báo: “Ví bằng có ai không săn sóc đến bà con mình, nhứt là không săn sóc đến người nhà mình, ấy là người chối bỏ đức tin, lại xấu hơn người không tin nữa.” Trách nhiệm cung cấp và chăm sóc cho gia đình là một bổn phận tin kính.

III. Sự Hiệp Một Trong Hôn Nhân Và Quyền Riêng Tư Vợ Chồng

Tân Ước đưa ra một nguyên tắc quan trọng cho đời sống hôn nhân: sự hiệp một và quyền riêng tư của vợ chồng. 1 Cô-rinh-tô 7:3-5 dạy: “Chồng phải làm hết bổn phận đối với vợ, vợ cũng phải làm hết bổn phận đối với chồng. Vợ không có quyền tự ý về thân thể mình, bèn là quyền chồng; chồng cũng không có quyền tự ý về thân thể mình, bèn là quyền vợ. Vợ chồng đừng từ chối nhau, trừ ra khi hai người thuận hiệp với nhau để chuyên lo sự kiêng nể và sự cầu nguyện trong một thời hạn; rồi trở lại hiệp cùng nhau, kẻo quỉ Sa-tan nhơn sự thiếu thốn nết na của anh em mà cám dỗ chăng.”

Phân đoạn này, trong bối cảnh chung về mối quan hệ vợ chồng, cho thấy sự thân mật thể xác là một phần quan trọng của hôn nhân. Việc “từ chối nhau” cần dựa trên sự “thuận hiệp” (tiếng Hy Lạp “symphōneō” – συμφωνέω, nghĩa là đồng thanh, hòa hợp) và vì mục đích thuộc linh. Điều này hàm ý rằng mọi quyết định liên quan đến đời sống thân mật, bao gồm cả việc hoãn việc có con, cần được thảo luận, cầu nguyện và đi đến sự đồng lòng của cả hai vợ chồng trước Chúa. Không ai được độc đoán. Sự hiệp một này là nền tảng cho mọi quyết định trong gia đình.

IV. Sự Cân Bằng Giữa Kế Hoạch Và Sự Chủ Tể Của Đức Chúa Trời

Đây có lẽ là điểm tế nhị và sâu sắc nhất. Là Cơ Đốc nhân, chúng ta tin vào sự chủ tể tuyệt đối của Đức Chúa Trời. Ngài mở lòng (như với Sa-ra – Sáng-thế-ký 21:1-2) và đóng lòng (như với Michal – 2 Sa-mu-ên 6:23). Châm-ngôn 16:9 nhắc nhở: “Lòng người toan định đường lối mình; Song Đức Giê-hô-va chỉ dẫn các bước của người.” Và Gia-cơ 4:13-15 cảnh tỉnh: “Hỡi anh em, là người nói rằng: Hôm nay hoặc ngày mai ta sẽ đi đến thành kia, ở đó một năm, buôn bán và phát tài; song anh em chẳng biết sự ngày mai của mình sẽ ra thể nào! Vì sự sống của anh em là chi? Chẳng qua như hơi nước, hiện ra một lát rồi lại tan ngay. Anh em đáng nói rằng: Ví bằng Chúa muốn, và ta còn sống, thì ta sẽ làm việc nọ việc kia.”

Vậy, làm thế nào để dung hòa giữa việc lập kế hoạch có trách nhiệm và sự vâng phục, tin cậy vào ý muốn chủ tể của Chúa? Chìa khóa nằm ở thái độ của lòng. Kế hoạch của chúng ta không được là sự độc lập kiêu ngạo, tách rời khỏi Chúa, mà phải xuất phát từ sự cầu nguyện, tìm kiếm ý muốn Ngài, và luôn sẵn sàng đầu phục khi Ngài dẫn dắt theo một hướng khác. Kế hoạch phải được đặt trong khuôn khổ: “Nếu Chúa muốn” (theo nguyên văn Hy Lạp trong Gia-cơ 4:15 là “ean ho Kyrios thelē” – ἐὰν ὁ Κύριος θελήσῃ). Chúng ta lập kế hoạch với sự khôn ngoan Chúa ban, nhưng mở lòng cho sự can thiệp và điều chỉnh của Ngài.

V. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Từ những nguyên tắc trên, chúng ta có thể rút ra một số ứng dụng thực tế cho các cặp vợ chồng tin Chúa:

1. Cầu Nguyện Và Tìm Kiếm Sự Hướng Dẫn Của Chúa Cùng Nhau: Quyết định về thời điểm và quy mô gia đình phải là chủ đề thường xuyên trong sự cầu nguyện chung của vợ chồng. Hãy tìm kiếm ý Chúa qua Lời Ngài và sự bình an từ Chúa Thánh Linh trong lòng (Cô-lô-se 3:15).

2. Thảo Luận Cởi Mở Và Thành Thật Với Nhau: Dựa trên nguyên tắc hiệp một, hãy chia sẻ những mong ước, lo lắng, mục tiêu và giới hạn về sức khỏe, tài chính, khả năng chăm sóc. Lắng nghe nhau với tấm lòng yêu thương và tôn trọng.

3. Tư Vấn Khôn Ngoan: Đừng ngần ngại tìm kiếm lời khuyên từ những người lãnh đạo thuộc linh chín chắn, những cặp vợ chồng có kinh nghiệm và tin kính, hoặc các chuyên gia Cơ Đốc về tư vấn hôn nhân gia đình (Châm-ngôn 11:14, 15:22).

4. Đánh Giá Trách Nhiệm Cách Toàn Diện: Cân nhắc không chỉ khả năng tài chính, mà còn sức khỏe thể chất/tinh thần của người vợ, khoảng cách tuổi giữa các con, năng lực dạy dỗ về đức tin, và sự ổn định của mối quan hệ vợ chồng. Một gia đình nhỏ được nuôi dưỡng chu đáo về mọi mặt vinh hiển Chúa hơn một gia đình đông con nhưng bị bỏ bê, thiếu thốn tình yêu thương và sự dạy dỗ.

5. Tôn Trọng Sự Tự Do Và Lương Tâm Của Người Khác: Đây là vùng của sự tự do Cơ Đốc (adiaphora). Kinh Thánh không ra lệnh cụ thể về số con. Vì vậy, chúng ta không nên lên án hay áp đặt quan điểm cá nhân lên các cặp vợ chồng khác. Mỗi gia đình cần tìm kiếm ý Chúa riêng cho mình (Rô-ma 14:4, 10).

6. Luôn Giữ Thái Độ Cảm Tạ Và Tin Cậy: Dù quyết định thế nào, hãy luôn nhớ rằng con cái là món quà từ Chúa (Thi Thiên 127:3). Nếu Chúa ban cho con cái ngoài kế hoạch, hãy tin rằng Ngài sẽ cung ứng mọi sự cần dùng (Phi-líp 4:19) và xem đó là cơ hội để kinh nghiệm ân điển Ngài sâu nhiệm hơn.

Kết Luận: Khôn Ngoan, Tin Cậy Và Hiệp Một Trong Chúa

Kế hoạch hóa gia đình, dưới ánh sáng của Kinh Thánh, không phải là một chủ đề đơn giản có câu trả lời “có” hay “không” chung cho mọi người. Đó là một hành trình đòi hỏi sự khôn ngoan thực tế từ các sách Châm-ngôn, tinh thần quản gia trung tín từ những lời dạy của Chúa Giê-xu, sự hiệp một và tôn trọng trong hôn nhân như sứ đồ Phao-lô khuyên dạy, và trên hết, thái độ tin cậy và đầu phục vào sự chủ tể đầy yêu thương của Đức Chúa Trời Toàn Năng.

Gia đình là nơi thánh, là hình bóng về mối quan hệ giữa Christ và Hội Thánh (Ê-phê-sô 5:22-33). Mọi quyết định trong đó, bao gồm việc đón nhận những sinh linh mới, cần được xử lý với sự kính sợ Chúa, tình yêu thương lẫn nhau, và lòng biết ơn. Ước mong mỗi cặp vợ chồng Cơ Đốc tìm được sự bình an và sự dẫn dắt rõ ràng từ người Quản Gia Tối Cao, là chính Chúa Giê-xu Christ, để xây dựng gia đình mình thành một nơi tôn vinh Danh Ngài và truyền lại di sản đức tin cho các thế hệ.


“Hãy hết lòng tin cậy Đức Giê-hô-va, Chớ nương cậy nơi sự thông sáng của con; Phàm trong các việc làm của con, khá nhận biết Ngài, Thì Ngài sẽ chỉ dẫn các nẻo của con.” (Châm-ngôn 3:5-6)

Quay Lại Bài Viết