Hiến Tinh Trùng Và Hiến Trứng: Xem Xét Từ Góc Độ Kinh Thánh Và Đức Tin Tin Lành
Trong thời đại của những tiến bộ vượt bậc về y học và công nghệ sinh học, các vấn đề đạo đức mới liên tục xuất hiện, thách thức niềm tin và sự hiểu biết của Cơ Đốc nhân. Một trong những vấn đề đó là việc hiến tinh trùng hoặc trứng (noãn) cho mục đích sinh sản hỗ trợ. Đây là một chủ đề không được đề cập trực tiếp trong Kinh Thánh, vì nó là sản phẩm của khoa học hiện đại. Tuy nhiên, với tư cách là những người tin kính Lời Chúa, chúng ta được kêu gọi để “xét đoán mọi sự” (I Cô-rinh-tô 2:15) dưới ánh sáng của các nguyên tắc đời đời được bày tỏ trong Kinh Thánh. Bài nghiên cứu này sẽ phân tích vấn đề dựa trên nền tảng thần học về sự sống, thân thể, sự kết hiệp trong hôn nhân và ý muốn nguyên thủy của Đức Chúa Trời.
Nền Tảng Thần Học: Sự Sáng Tạo, Sự Sống Và Thân Thể
Để có cái nhìn đúng đắn, trước hết chúng ta phải quay về những chương đầu của Sáng Thế Ký. Con người được Đức Chúa Trời tạo dựng một cách đặc biệt và có mục đích: “Đức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài… Ngài dựng nên người nam cùng người nữ” (Sáng Thế Ký 1:27). Sự sống con người bắt nguồn từ hơi thở của Đức Chúa Trời (Sáng Thế Ký 2:7) và mang hình ảnh của Ngài, điều này ban cho sự sống một phẩm giá thiêng liêng và bất khả xâm phạm.
Hôn nhân được Đức Chúa Trời thiết lập như một sự “kết hiệp” (דָּבַק - “dabaq” - nghĩa là dính chặt, gắn bó) duy nhất và trọn đời giữa một người nam và một người nữ: “Bởi vậy cho nên người nam sẽ lìa cha mẹ mà dính díu cùng vợ mình, và cả hai sẽ trở nên một thịt” (Sáng Thế Ký 2:24). Trong Tân Ước, Chúa Giê-xu nhắc lại nguyên tắc này (Ma-thi-ơ 19:4-6) và Sứ đồ Phao-lô còn dùng nó làm hình bóng về mối quan hệ giữa Đấng Christ và Hội thánh (Ê-phê-sô 5:31-32). Điều này cho thấy sự kết hiệp thể xác trong hôn nhân không chỉ là hành vi sinh lý, mà là một giao ước thánh, một sự hiệp nhất toàn diện về thể xác, tâm hồn và tâm linh, được Đức Chúa Trời chúc phúc và là phương cách duy nhất Ngài định để sinh sản.
Thân thể của tín đồ cũng không phải là điều tầm thường. Kinh Thánh dạy rõ: “Anh em há chẳng biết rằng thân thể mình là đền thờ của Đức Thánh Linh đang ngự trong anh em, là Đấng mà anh em đã nhận bởi Đức Chúa Trời, và anh em chẳng phải thuộc về chính mình sao? Vì chưng anh em đã được chuộc bằng giá cao rồi. Vậy, hãy lấy thân thể mình làm sáng danh Đức Chúa Trời” (I Cô-rinh-tô 6:19-20). Từ “đền thờ” trong nguyên văn Hy Lạp là ναός (“naos”), chỉ về nơi chí thánh, nơi Đức Chúa Trời ngự. Quan điểm này nâng cao giá trị và trách nhiệm quản lý thân thể chúng ta lên một tầm mức hoàn toàn mới.
Phân Tích Cụ Thể Về Việc Hiến Tinh Trùng Và Trứng
Từ những nền tảng trên, chúng ta có thể xem xét việc hiến tinh trùng/trứng qua nhiều lăng kính:
1. Sự Tách Rời Mục Đích Tính Dục Và Sinh Sản Khỏi Giao Ước Hôn Nhân: Việc hiến tinh trùng/trứng tách rời hành vi tạo ra sự sống (dù chỉ là tế bào) khỏi mối quan hệ “một thịt” trong hôn nhân. Tinh trùng và trứng không đơn thuần là “mô” hay “tế bào” thông thường; chúng mang trong mình tiềm năng tạo nên một sinh linh mang hình ảnh Đức Chúa Trời, khi kết hợp trong điều kiện thích hợp. Việc cung cấp chúng cho một người vô danh (hoặc thậm chí cho người quen) bên ngoài mối quan hệ hôn nhân, về mặt nguyên tắc, đã tạo ra một sự “sanh sản” mà thiếu đi sự kết hiệp toàn diện về thể xác, tình cảm và thuộc linh giữa cha mẹ. Điều này có thể được xem là một hình thức vi phạm nguyên tắc “một thịt” mà Đức Chúa Trời đã đặt ra.
2. Vấn đề Về Quyền Làm Cha Mẹ Và Trách Nhiệm: Kinh Thánh mô tả con cái là “cơ nghiệp bởi Đức Giê-hô-va mà được” (Thi Thiên 127:3). Cha mẹ có trách nhiệm dạy dỗ, nuôi nấng con cái trong đường lối của Chúa (Phục truyền 6:7, Ê-phê-sô 6:4). Việc hiến tinh trùng/trứng tạo ra một tình huống phức tạp: người hiến, về mặt sinh học, là cha/mẹ của đứa trẻ, nhưng lại từ bỏ hoàn toàn trách nhiệm nuôi dưỡng, dạy dỗ, và yêu thương đứa trẻ đó. Điều này đặt ra câu hỏi về sự phù hợp với trách nhiệm làm cha mẹ mà Đức Chúa Trời giao phó. Người hiến có thể không biết con mình ở đâu, sống trong hoàn cảnh nào, và đứa trẻ có thể lớn lên với sự thiếu vắng ý thức về một phần nguồn gốc của mình.
3. Vấn đề Đạo Đức Với Người Thụ Hưởng (Cặp Vợ Chồng Hiếm Muộn): Lòng trắc ẩn với những cặp vợ chồng hiếm muộn là chính đáng. Tuy nhiên, chúng ta phải xem xét phương tiện đạt được mong ước đó. Có thể nào “mục đích tốt” (có con) lại biện minh cho một “phương tiện” đi chệch khỏi các nguyên tắc của Đức Chúa Trời? Nhiều Cơ Đốc nhân tin rằng việc tìm kiếm các biện pháp sinh sản hỗ trợ vẫn có thể được chấp nhận nếu nó không vi phạm sự kết hiệp hôn nhân (ví dụ: sử dụng tinh trùng và trứng của chính vợ chồng, chỉ can thiệp về mặt y khoa để giúp thụ thai). Nhưng khi đưa một người thứ ba (người hiến) vào phương trình, thì chính sự “một thịt” đã bị phá vỡ.
4. Khía Cạnh Quản Lý Thân Thể - Đền Thờ Của Đức Thánh Linh: Hành động hiến tinh trùng/trứng thường đi kèm với các thủ thuật hoặc kích thích tố, và mục đích sử dụng cuối cùng của “vật hiến” này hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát của người hiến. Liệu việc chủ động tách rời một phần thân thể có chức năng đặc biệt này (mang tiềm năng sự sống) và trao nó cho một hệ thống y tế để sử dụng theo cách thức có thể mâu thuẫn với ý muốn Đức Chúa Trời, có phải là cách quản lý đền thờ Thánh Linh một cách khôn ngoan và làm sáng danh Chúa không? (I Cô-rinh-tô 6:20).
Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân
1. Ưu Tiên Tìm Kiếm Ý Muốn Đức Chúa Trời: Trước mọi quyết định, đặc biệt là những vấn đề phức tạp và nhạy cảm, thái độ đầu tiên của chúng ta phải là cầu nguyện, tìm kiếm sự khôn ngoạn từ nơi Chúa (Gia-cơ 1:5) và tra xem Kinh Thánh. Đừng để cảm xúc (như thương xót, mong muốn có con) hay áp lực xã hội dẫn dắt mà không có sự xem xét thuộc linh kỹ lưỡng.
2. Tư Duy Từ Góc Độ Giao Ước: Hãy xem xét mọi quyết định liên quan đến gia đình và sinh sản trong khuôn khổ giao ước hôn nhân của bạn. Điều này có củng cố sự “một thịt” và vinh hiển Chúa trong mối quan hệ của bạn không, hay nó tạo ra một sự chia rẽ, dù là về mặt sinh học hay tâm lý?
3. Lòng Trắc Ẩn Đúng Cách: Đối với những cặp vợ chồng hiếm muộn, thay vì khuyến khích các biện pháp có thể gây tranh cãi, Hội thánh nên là nơi nâng đỡ, cầu nguyện, đồng hành và thể hiện tình yêu thương thực tế. Hãy nhớ rằng sự đầy trọn trong Chúa không nhất thiết được đo bằng việc có con ruột. Chúa có những kế hoạch và mục đích khác nhau cho mỗi gia đình (Ê-sai 54:1, Thi Thiên 113:9). Có thể xem xét các lựa chọn thay thế như nhận con nuôi, một hành động cao đẹp phản chiếu tình yêu của Đức Chúa Trời, Đấng đã nhận chúng ta làm con nuôi (Ê-phê-sô 1:5).
4. Quản Trị Thân Thể Cách Có Trách Nhiệm: Mỗi Cơ Đốc nhân cần ý thức rằng thân thể mình thuộc về Chúa. Các quyết định về sức khỏe, sinh sản, hay bất kỳ việc sử dụng thân thể nào cũng cần được đặt dưới sự hướng dẫn của Chúa và nguyên tắc làm vinh hiển Ngài.
5. Ân Điển Và Sự Tha Thứ: Cần phân biệt rõ giữa việc hướng dẫn dựa trên nguyên tắc Kinh Thánh và việc xét đoán cá nhân. Nếu có ai đó trong quá khứ đã tham gia hiến tinh trùng/trứng trước khi biết Chúa hoặc trước khi hiểu rõ những hệ quả thuộc linh, chúng ta cần nhớ rằng ân điển và sự tha thứ của Đức Chúa Trời trong Đấng Christ là trọn vẹn. “Cho nên, nếu ai ở trong Đấng Christ, thì nấy là người dựng nên mới; những sự cũ đã qua đi, nầy mọi sự đều trở nên mới” (II Cô-rinh-tô 5:17). Chúng ta có thể ăn năn về những quyết định cũ và bước đi trong sự tự do mới.
Kết Luận
Sau khi xem xét các nguyên tắc Kinh Thánh về sự tạo dựng, hôn nhân, thân thể và trách nhiệm, có thể đi đến kết luận rằng việc hiến tinh trùng hoặc trứng cho người khác (bên ngoài mối quan hệ hôn nhân một vợ một chồng) là một hành động có nhiều vấn đề nghiêm trọng về mặt đạo đức Kinh Thánh và khó có thể được xem là phù hợp với ý muốn của Đức Chúa Trời. Nó tách rời sự sinh sản khỏi sự kết hiệp “một thịt” trong hôn nhân, tạo ra những tình huống phức tạp về quan hệ cha mẹ - con cái, và đặt ra câu hỏi về việc quản lý thân thể là đền thờ của Đức Thánh Linh.
Tuy nhiên, mục đích của bài nghiên cứu này không phải để kết tội, mà để cung cấp một khung lý thuyết vững chắc dựa trên Lời Chúa, giúp các tín hữu có thể đưa ra quyết định sáng suốt, vâng phục và làm vinh hiển Đức Chúa Trời trong mọi lĩnh vực của cuộc sống, kể cả những lĩnh vực phức tạp nhất của y học hiện đại. Cuối cùng, sự bình an của Đức Chúa Trời, Đấng cai trị trong lòng chúng ta, sẽ là trọng tài trong mọi quyết định (Cô-lô-se 3:15). Hãy luôn tìm kiếm Ngài đầu tiên.