Chữa Lành Tổn Thương Từ Hội Thánh và Hành Trình Phục Hưng Đức Tin Cộng Đồng
Lời mở đầu: Trong hành trình đức tin, có một nỗi đau sâu sắc và phức tạp mà ít ai muốn thừa nhận: đó là bị tổn thương bởi chính nơi lẽ ra phải là bến đỗ của tình yêu thương và sự chữa lành – Hội Thánh. Cảm giác bị phản bội, bị xét đoán, bị lạm dụng quyền lực, hoặc bị gạt ra ngoài lề bởi những con người mang danh Chúa có thể để lại những vết sẹo lâu dài, làm hao mòn lòng khao khát thuộc về và phục vụ. Nếu bạn đang ôm lấy nỗi đau này, xin hãy biết rằng bạn không đơn độc. Tiếng kêu của bạn vang vọng cùng với nhiều tín hữu chân chính trong suốt dòng lịch sử. Bài nghiên cứu này sẽ cùng bạn đi sâu vào Lời Chúa để tìm kiếm con đường chữa lành, giải phóng và phục hưng niềm tin nơi Hội Thánh – thân thể mầu nhiệm của Đấng Christ.
Bước đầu tiên và quan trọng nhất trên hành trình chữa lành là thành thật với chính mình và với Đức Chúa Trời về những gì đã xảy ra. Khuynh hướng của chúng ta thường là phủ nhận, giảm thiểu nỗi đau, hoặc ép bản thân phải "tha thứ và quên ngay" mà chưa trải qua tiến trình than khóc cần thiết. Đức Chúa Trời không đòi hỏi chúng ta phải giả vờ mạnh mẽ. Ngài là Đấng nhìn thấu tấm lòng và mời gọi chúng ta đến với Ngài trong sự thật.
Hãy nhìn gương của Vua Đa-vít trong các Thi thiên. Ông không ngần ngại bày tỏ nỗi thất vọng, cô đơn và bị phản bội: "Vì chẳng phải kẻ thù nghịch sỉ nhục tôi, thật tôi đã chịu; cũng chẳng phải kẻ ghét tôi nhạo cười tôi, bằng vậy, ắt tôi ẩn mình khỏi người. Nhưng ấy là chính mình ngươi, tức người bằng vai vế tôi, bạn hữu và người quen biết tôi. Chúng tôi từng cùng nhau trao đổi cách ngọt ngào, và đồng đi trong nhà Đức Chúa Trời" (Thi-thiên 55:12-14). Đa-vít bị tổn thương sâu sắc bởi một người bạn thân, một người đồng hành trong đức tin. Lời than vãn của ông cho thấy nỗi đau từ sự phản bội trong mối quan hệ thuộc linh là có thật và đáng được lắng nghe.
Hãy đem mọi cảm xúc của bạn – tức giận, buồn bã, bối rối, thất vọng – đến trước mặt Chúa. Ngài hứa: "Đức Giê-hô-va ở gần những người có lòng đau thương, và cứu kẻ nào có tâm hồn thống hối" (Thi-thiên 34:18). Từ "đau thương" trong tiếng Hê-bơ-rơ (shabar) mang nghĩa "bị tan vỡ, bị đập nát". Chúa không đứng xa những trái tim tan vỡ vì Hội Thánh; Ngài lại càng đến gần hơn. Hãy dành thì giờ tĩnh lặng, viết nhật ký cầu nguyện, hoặc khóc lóc thật lòng trước mặt Ngài. Đây không phải là dấu hiệu của đức tin yếu kém, mà là hành động đức tin đầu tiên: tin rằng Chúa đủ lớn để đón nhận nỗi đau thật của bạn.
Một trong những chướng ngại lớn nhất sau tổn thương là sự nhầm lẫn giữa Đấng Christ toàn hảo và Hội Thánh bất toàn. Sự tổn thương có thể khiến chúng ta vô thức đồng nhất hành vi sai trái của một nhóm người, một mục sư, hay một cơ cấu với chính Đức Chúa Giê-xu Christ. Điều này dẫn đến sự nghi ngờ, phẫn nộ, và xa cách với chính Chúa.
Kinh Thánh cho chúng ta cái nhìn rõ ràng: Đấng Christ là đầu của Hội Thánh (Ê-phê-sô 5:23). Ngài là đấng toàn hảo, thánh khiết và yêu thương vô điều kiện. Còn Hội Thánh trên đất là thân thể của Ngài, được cấu thành bởi những con người đã được cứu chuộc nhưng vẫn đang trong tiến trình nên thánh. Sứ đồ Phao-lô xưng nhận: "Ấy không phải tôi đã được rồi, hay là đã đến sự trọn lành rồi" (Phi-líp 3:12). Mỗi thành viên trong Hội Thánh, kể cả những người lãnh đạo, đều mang theo những vết thương, tính xác thịt, và sự thiếu sót của mình.
Sai lầm của con người không làm mất đi giá trị của Đấng Christ. Hãy nhìn vào chính các môn đồ: Giu-đa phản bội, Phi-e-rơ chối Chúa, các môn đồ tranh giành địa vị. Chúa Giê-xu không lập nên một hội thánh hoàn hảo gồm những con người hoàn hảo. Ngài lập nên một cộng đồng của những người được tha thứ, và chính trong môi trường đó, sự tha thứ, khiêm nhường và kiên nhẫn phải được thực hành. Phân biệt được điều này giúp chúng ta không "vơ đũa cả nắm", không từ bỏ Chúa vì lỗi lầm của con người, và tiếp tục giữ mối quan hệ cá nhân với Đấng Cứu Rỗi – nguồn chữa lành tối thượng.
Tha thứ thường là phần khó khăn nhất, nghe như một gánh nặng thêm vào nỗi đau. Nhưng trong khải thị của Kinh Thánh, tha thứ trước hết là một hành động của đức tin hướng về tương lai, chứ không phải sự phủ nhận quá khứ. Tha thứ không có nghĩa là tuyên bố rằng những gì xảy ra là đúng, hoặc phục hồi lòng tin mù quáng vào người đã gây tổn thương. Tha thứ, xét theo từ Hy Lạp trong Tân Ước (aphiēmi), có nghĩa là "thả ra, buông bỏ". Đó là quyết định buông bỏ quyền trả thù, quyền nuôi dưỡng sự oán giận, và giao phó sự công bằng cho Đức Chúa Trời.
Chúa Giê-xu dạy dứt khoát: "Vả, nếu các ngươi tha lỗi cho người ta, thì Cha các ngươi ở trên trời cũng sẽ tha thứ các ngươi. Song nếu các ngươi không tha lỗi cho người ta, thì Cha các ngươi cũng sẽ không tha lỗi các ngươi" (Ma-thi-ơ 6:14-15). Tại sao lại nghiêm khắc như vậy? Vì sự oán giữ chúng ta làm tù binh (xem Ma-thi-ơ 18:23-35 về người đầy tớ không tha thứ). Nó trở thành bức tường ngăn cách chúng ta với ân điển của Chúa. Tha thứ là con đường duy nhất để chúng ta được tự do.
Tha thứ là một tiến trình, không phải một sự kiện. Hãy bắt đầu bằng lời cầu nguyện: "Lạy Chúa, con chọn tha thứ cho [tên/hoàn cảnh]. Con trao nỗi đau và sự công bằng cho Ngài. Xin giúp con buông bỏ mỗi ngày." Bạn có thể cần lặp lại điều này nhiều lần khi ký ức và cảm xúc ùa về. Hãy nhớ, bạn đang tha thứ bằng năng lực của Chúa, không phải sức riêng. "Hãy ở với nhau cách nhân từ, đầy dẫy lòng thương xót, tha thứ nhau như Đức Chúa Trời đã tha thứ anh em trong Đấng Christ vậy" (Ê-phê-sô 4:32). Nền tảng của sự tha thứ của chúng ta chính là sự tha thứ khổng lồ mà chúng ta đã nhận từ Đấng Christ trên thập tự giá.
Sau khi bắt đầu tiến trình chữa lành và tha thứ, bạn có thể cảm thấy khao khát được kết nối lại, nhưng đầy dè dặt. Điều này là bình thường. Kinh Thánh khẳng định tầm quan trọng của sự hiệp một (koinōnia), nhưng không kêu gọi chúng ta quay lại môi trường độc hại một cách mù quáng.
Hãy khôn ngoan như con rắn (Ma-thi-ơ 10:16). Bạn có thể bắt đầu bằng:
1. Cầu nguyện tìm kiếm sự dẫn dắt của Chúa về thời điểm và nơi chốn.
2. Tham gia một nhóm nhỏ (Life Group) trước, nơi có sự chia sẻ chân thật và tương giao sâu sắc hơn là trong các buổi nhóm lớn.
3. Quan sát văn hóa của Hội Thánh mới: Họ có đề cao Lời Chúa không? Lãnh đạo có khiêm nhường và cởi mở với góp ý không? Có sự quan tâm chăm sóc lẫn nhau không? (Công vụ 2:42-47).
4. Tìm một người bạn đức tin trưởng thành, chín chắn để đồng hành và hỗ trợ bạn trong bước đi mới này.
Hãy nhớ lời khuyên: "Hãy coi chừng kẻ làm cho chia rẽ và gây nên gương xấu, nghịch với sự dạy dỗ mà anh em đã học; phải tránh xa họ" (Rô-ma 16:17). Tránh xa những người gây chia rẽ, độc đoán là sự khôn ngoan, không phải là sự cay đắng. Mục tiêu là tìm một cộng đồng "lấy lòng yêu thương nói ra lẽ chân thật" (Ê-phê-sô 4:15).
Khi bạn được chữa lành, Chúa có thể biến nỗi đau của bạn thành thánh chức. Bạn trở nên nhạy bén đặc biệt với những ai đang tổn thương và có thể trở thành một đại sứ của sự hòa giải và ân điển trong Hội Thánh. Sứ đồ Phao-lô viết: "Chúng ta được an ủi bởi Đức Chúa Trời thể nào, thì cũng hãy dùng sự an ủi đó mà an ủi kẻ khác thể ấy... Đức Chúa Trời yên ủi chúng tôi trong mọi sự khốn nạn, hầu cho nhơn sự yên ủi mà Ngài đã yên ủi chúng tôi, thì chúng tôi cũng có thể yên ủi kẻ khác trong sự khốn nạn nào họ gặp" (2 Cô-rinh-tô 1:3-4).
Bạn có thể góp phần xây dựng một nền văn hóa Hội Thánh lành mạnh hơn bằng cách:
- Là một tấm lòng lắng nghe và không xét đoán khi ai đó chia sẻ nỗi đau.
- Khuyến khích sự minh bạch và trách nhiệm trong các mối quan hệ.
- Luôn hướng mọi người về Đấng Christ và Lời Ngài, chứ không phải con người hay tổ chức.
- Cầu nguyện cho những người lãnh đạo Hội Thánh, để họ được đầy dẫy sự khôn ngoan, tình yêu và sự khiêm nhường từ thiên thượng.
Hãy nhìn về Hội Thánh như Chúa Giê-xu nhìn – một tân phụ chưa hoàn hảo nhưng được Ngài yêu thương và hi sinh: "Ấy vậy, Ngài phó chính mình Ngài vì hội thánh... để tỏ ra hội thánh đầy vinh hiển, không vết, không nhăn, không chi giống như vậy, nhưng thánh sạch không chỗ trách được ở trước mặt Ngài" (Ê-phê-sô 5:25-27). Chúng ta đang cùng nhau hướng đến sự vinh hiển tương lai đó.
1. Thiết Lập Kỷ Luật Cá Nhân: Duy trì thì giờ tĩnh nguyện cá nhân với Chúa và Lời Ngài là ưu tiên số một. Đây là nguồn dinh dưỡng và bảo vệ chính cho tâm linh bạn (Thi-thiên 119:105).
2. Thiết Lập Ranh Giới Lành Mạnh: Học cách nói "không" với những yêu cầu hoặc kỳ vọng không lành mạnh. Bạn có thể tham dự mà không cần phải phục vụ trong mọi ban ngành ngay lập tức. Hãy để mình có thời gian hồi phục.
3. Tập Trung vào Chức Vụ, Không Chỉ Tổ Chức: Tìm cách phục vụ Chúa bên ngoài bốn bức tường nhà thờ – trong cộng đồng, với hàng xóm, qua các tổ chức Cơ Đốc phục vụ xã hội. Điều này giúp bạn nhớ rằng Vương Quốc Chúa lớn hơn một địa chỉ.
4. Viết Ra Lời Biết Ơn: Mỗi ngày, hãy viết ra ít nhất một điều bạn biết ơn về Hội Thánh phổ thông (một tín hữu, một bài thánh ca, một lẽ thật trong Lời Chúa). Điều này giúp tái lập tư duy của bạn.
5. Tìm Một Người Cố Vấn Thuộc Linh: Nếu có thể, hãy tìm một mục sư hay tín hữu trưởng thành, đáng tin cậy từ một Hội Thánh khác để đồng hành, lắng nghe và cho bạn lời khuyên khách quan dựa trên Kinh Thánh.
Kết luận: Hành trình chữa lành tổn thương từ Hội Thánh là một hành trình của ân điển, đòi hỏi sự kiên nhẫn, can đảm và ánh sáng của Lời Chúa. Hãy để chính Đức Chúa Giê-xu, Đấng bị chính môn đồ phản bội và bị tôn giáo đương thời bức hại, ôm lấy bạn trong nỗi đau của mình. Ngài hiểu. Từ nơi những vết thương được chữa lành, Ngài có thể khiến bạn trở nên một phương tiện của sự thương xót và sự xây dựng sâu sắc hơn cho Thân Thể Ngài. Đừng từ bỏ. Hãy tin cậy rằng Đấng đã khởi đầu công việc tốt lành trong bạn cũng sẽ trọn vẹn nó (Phi-líp 1:6). Hội Thánh, dù bất toàn, vẫn là gia đình đức tin mà Chúa dùng để nuôi dưỡng chúng ta trên hành trình về nhà. Hãy cho phép mình, với nhịp độ của riêng bạn, bước lại vào dòng chảy của tình yêu thương và sự hiệp một mà Chúa vẫn đang vun đắp giữa vòng dân Ngài.