Định Nghĩa Của Giáo Phái Là Gì?
Trong bối cảnh đa dạng tôn giáo và thần học ngày nay, thuật ngữ “giáo phái” thường được sử dụng với nhiều sắc thái khác nhau, từ trung lập đến tiêu cực. Đối với một Cơ Đốc nhân, việc hiểu rõ định nghĩa Kinh Thánh về “giáo phái” là vô cùng thiết yếu. Điều này không chỉ giúp chúng ta có sự khôn ngoan trong việc nhận biết mà còn giữ vững đức tin chân chính nơi Chúa Giê-xu Christ và lẽ thật của Phúc Âm. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khảo sát từ ngữ, bối cảnh Kinh Thánh, và đưa ra những tiêu chuẩn phân biệt dựa trên Lời Chúa.
I. Từ Nguyên và Ý Nghĩa Trong Kinh Thánh
Trong nguyên ngữ Hy Lạp của Tân Ước, từ được dịch là “giáo phái” hoặc “bè đảng” là **“αἵρεσις” (hairesis)**. Từ này mang ý nghĩa gốc là “sự lựa chọn”, sau đó phát triển thành “chủ thuyết”, “trường phái tư tưởng” hoặc “nhóm người tách biệt”. Cách sử dụng từ này trong Kinh Thánh cho chúng ta cái nhìn đa chiều:
- Ý nghĩa trung lập, chỉ một nhóm hoặc phe: Trong Công vụ 5:17, nhóm Sa-đu-sê được gọi là “giáo phái Sa-đu-sê” (Công vụ 5:17, “τῆς αἱρέσεως τῶν Σαδδουκαίων”). Tương tự, người Pha-ri-si được gọi là “giáo phái” (Công vụ 15:5, 26:5). Ở đây, từ này đơn thuần chỉ một nhóm tôn giáo hoặc tư tưởng đặc thù trong Do Thái giáo.
- Ý nghĩa tiêu cực, chỉ sự chia rẽ, bè đảng gây rối: Sứ đồ Phao-lô liệt kê “giáo phái” (KJV: “heresies”) như một công việc của xác thịt, đứng cùng hàng với ghen ghét, tranh cạnh và giận dữ (Ga-la-ti 5:20). Trong I Cô-rinh-tô 11:19, ông thậm chí nói: “Vả, trong vòng anh em phải có bè đảng [αἱρέσεις], hầu cho trong những kẻ được ơn Chúa thì hiện ra rõ ràng”. Dù ngữ cảnh này phức tạp, nhưng rõ ràng “bè đảng” là biểu hiện của sự thiếu trưởng thành và hiệp một.
- Ý nghĩa rõ ràng tiêu cực – chỉ sự dạy dỗ sai lạc: Trong II Phi-e-rơ 2:1, sứ đồ cảnh báo: “Nhưng cũng như xưa trong dân có tiên tri giả, thì cũng sẽ có giáo sư giả trong anh em, là những kẻ sẽ truyền những đạo dị kỷ [αἱρέσεις ἀπωλείας – những giáo phái hư mất] cách giả hình, chối Chúa đã chuộc mình, và tự mình chuộc lấy sự hư mình thình lình”. Ở đây, “giáo phái” gắn liền với sự dối trá, chối bỏ Chúa Cứu Thế và dẫn đến hư mất.
Như vậy, từ “giáo phái” trong Kinh Thánh có thể chỉ một nhóm tách biệt (trung lập), nhưng thường mang hàm ý tiêu cực khi nó chỉ sự chia rẽ trong Hội Thánh hoặc, nghiêm trọng hơn, là một hệ thống giáo lý sai lạc, chối bỏ những chân lý nền tảng của đức tin Cơ Đốc.
II. Phân Biệt Giáo Phái Sai Lạc Và Sự Đa Dạng Trong Hội Thánh
Không phải mọi sự khác biệt về thần học hay thực hành đều tạo nên một “giáo phái” theo nghĩa tiêu cực. Hội Thánh phổ thông (đại đồng) trải qua các thời đại luôn có sự đa dạng về truyền thống, nghi lễ và nhấn mạnh thần học (ví dụ: Baptist, Lutheran, Methodist, Presbyterian…). Điểm then chốt để phân biệt một **giáo phái sai lạc (cult)** với một **truyền thống Cơ Đốc chân chính** nằm ở mức độ trung thành với Phúc Âm và quyền tối thượng của Kinh Thánh.
Sứ đồ Giu-đe kêu gọi các tín hữu “chiến đấu cho đạo [đức tin] mà Chúa đã ban cho các thánh một lần đủ cả” (Giu-đe 1:3). “Một lần đủ cả” (tiếng Hy Lạp: **ἅπαξ – hapax**) nhấn mạnh rằng chân lý cứu rỗi đã được mặc khải trọn vẹn và không thay đổi trong Chúa Giê-xu Christ. Một giáo phái sai lạc thường có một hoặc nhiều đặc điểm sau, đi ngược lại “đức tin đã truyền cho” chúng ta:
- Thêm hoặc bớt khỏi sự cứu rỗi bởi ân điển qua đức tin: Nếu một nhóm dạy rằng sự cứu rỗi đến bởi ân điển cộng thêm các việc làm, nghi lễ, hoặc sự vâng phục tuyệt đối với một lãnh đạo nhân loại, thì họ đã làm sai lạc Phúc Âm (Ga-la-ti 1:6-9; Ê-phê-sô 2:8-9).
- Có một nguồn mặc khải đặc biệt ngoài Kinh Thánh: Khi một nhóm tuyên bố có sách thánh mới, giáo lý mới từ thiên sứ, hay lời tiên tri hiện đại có thẩm quyền ngang hàng hoặc cao hơn Kinh Thánh, họ đã rời xa nền tảng (Khải Huyền 22:18-19; II Ti-mô-thê 3:16-17).
- Hạ thấp hoặc phủ nhận thần tính của Chúa Giê-xu Christ: Đây là dấu hiệu then chốt. Một giáo phái sai lạc thường chối bỏ Chúa Giê-xu là Đức Chúa Trời nhập thể, đồng đẳng với Đức Chúa Cha (Giăng 1:1,14; Cô-lô-se 2:9). Sứ đồ Giăng gọi đó là “thần của đấng nghịch cùng Đấng Christ” (I Giăng 4:3).
- Có một lãnh đạo hoặc nhóm lãnh đạo độc đoán, không thể chất vấn: Thay vì Chúa Giê-xu là Đầu duy nhất của Hội Thánh (Ê-phê-sô 5:23), các giáo phái thường tôn vinh một “mục sư”, “đấng tiên tri” hay “đấng được xức dầu” nào đó một cách thái quá, đòi hỏi sự vâng phục tuyệt đối.
- Tách biệt và kiểm soát cực đoan: Họ thường cô lập tín đồ khỏi gia đình, bạn bè bên ngoài và kiểm soát tư tưởng, tài chính, đời sống cá nhân, đi ngược lại tinh thần tự do trong Christ (Ga-la-ti 5:1).
III. Lời Kêu Gọi Của Kinh Thánh: Ở Lại Trong Sự Dạy Dỗ Của Đấng Christ
Đối diện với nguy cơ của các giáo lý sai lạc, Kinh Thánh không chỉ cảnh báo mà còn đưa ra giải pháp rõ ràng:
1. Gắn bó với Lời Chúa và sự dạy dỗ của các Sứ đồ: Hội Thánh đầu tiên “chuyên tâm về sự dạy dỗ của các sứ đồ” (Công vụ 2:42). Chúng ta cần được Lời Chúa uốn nắn và dạy dỗ. Chúa Giê-xu cầu nguyện: “Xin lấy lẽ thật khiến họ nên thánh; Lời Cha tức là lẽ thật” (Giăng 17:17). Một Cơ Đốc nhân trưởng thành trong Lời Chúa sẽ có khả năng “phân biệt giáo đạo lành mạnh” (Hê-bơ-rơ 5:14).
2. Tôn cao Chúa Giê-xu Christ là trung tâm: Mọi giáo lý, lời giảng và thực hành phải quy về Ngài. Sứ đồ Phao-lô quyết tâm “chẳng biết sự gì khác ngoài Đức Chúa Jêsus Christ, và Đức Chúa Jêsus Christ bị đóng đinh trên cây thập tự” (I Cô-rinh-tô 2:2). Một nhóm nào đó làm lu mờ Christ, thay vào đó là một con người, một thiên sứ, hay một hệ thống luật lệ, thì cần được xem xét rất cẩn thận.
3. Sống trong tình yêu thương và sự hiệp một của Thánh Linh: Các giáo phái sai lạc thường gieo rắc sự nghi ngờ, chia rẽ và kết án. Ngược lại, Chúa muốn chúng ta sống trong sự hiệp một bởi “chỉ có một Thân Thể, một Thánh Linh… một Chúa, một đức tin, một phép báp-têm” (Ê-phê-sô 4:4-5). Tình yêu thương là dấu hiệu lớn nhất của môn đồ Chúa (Giăng 13:35).
IV. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân
Làm thế nào để chúng ta áp dụng những hiểu biết này một cách khôn ngoan và yêu thương?
- Hãy là người nghiên cứu Kinh Thánh cẩn thận: Đừng chỉ nghe giảng mà hãy tự mình “tra xem Kinh Thánh” như người Bê-rê (Công vụ 17:11). Hiểu biết Lời Chúa là vũ khí phòng thủ hữu hiệu nhất.
- Kiểm tra mọi giáo lý bằng Kinh Thánh: Khi nghe một giáo lý mới, hãy hỏi: “Điều này có tôn cao Chúa Giê-xu Christ không? Có phù hợp với Phúc Âm cứu rỗi bởi ân điển qua đức tin không? Có dựa trên sự giải nghĩa Kinh Thánh vững chắc không?”.
- Gắn bó với một Hội Thánh lành mạnh: Tìm kiếm và thuộc về một Hội Thánh trung thành giảng dạy Lời Chúa, tôn cao Chúa Giê-xu, sống trong tình yêu thương và có sự quản trị lành mạnh. Đừng sống đức tin cô lập.
- Cảnh giác với sự quyến rũ của “sự mới lạ”: Sứ đồ Phao-lô cảnh báo về những người “có lòng tò mò, thâu góp các giáo sư theo tư dục mình” (II Ti-mô-thê 4:3). Những giáo lý dễ nghe, hứa hẹn sự giàu có, khỏe mạnh hay quyền năng đặc biệt thường là cái bẫy.
- Tiếp cận với thái độ yêu thương và cầu nguyện: Khi tiếp xúc với người trong các nhóm sai lạc, thái độ của chúng ta không phải là kết án hay tranh cãi, mà là cầu nguyện, bày tỏ tình yêu thương chân thật và kiên nhẫn làm chứng về Chúa Giê-xu và Phúc Âm thuần túy.
Kết Luận
Định nghĩa Kinh Thánh về “giáo phái” cuối cùng hướng chúng ta về trọng tâm của đức tin: **Chúa Giê-xu Christ và Ngài chịu đóng đinh** (I Cô-rinh-tô 2:2). Một giáo phái sai lạc, xét cho cùng, là bất cứ điều gì làm xao lãng, làm lu mờ hoặc chối bỏ chân lý trung tâm này. Là con cái Chúa, chúng ta được kêu gọi không phải để sống trong sự sợ hãi hoặc nghi ngờ mọi thứ, nhưng để “có lòng yêu thương, bởi tin đến nỗi được cứu vớt” và “giữ lấy sự khôn ngoan thiệt” (Cô-lô-se 1:4-5, bản diễn ý). Hãy gắn chặt đời sống mình vào Đá góc nhà là Chúa Giê-xu, vào Lời hằng sống của Ngài, và vào sự hiệp thông của Hội Thánh Ngài. Từ đó, chúng ta sẽ được vững vàng, không chỉ để nhận ra sự sai lạc, mà còn để lớn lên trong mọi phương diện trong Đấng làm đầu, là Đấng Christ (Ê-phê-sô 4:15).