Kinh Thánh nói gì về tận thế?

02 December, 2025
14 phút đọc
2,782 từ
Chia sẻ:

Kinh Thánh Nói Gì Về Tận Thế?

Khái niệm về “tận thế” (end times) thường gợi lên trong tâm trí con người những hình ảnh hỗn loạn, kinh hoàng từ các bộ phim hay những lời tiên tri gây hoang mang. Tuy nhiên, đối với Cơ Đốc nhân, nghiên cứu về những sự kiện cuối cùng không nhằm mục đích thỏa mãn sự tò mò hay nuôi dưỡng nỗi sợ hãi, mà là để vững lòng trông cậy, tỉnh thức sống và tích cực hoàn thành đại mạng lệnh. Kinh Thánh, đặc biệt là các sách tiên tri và sách Khải Huyền, cung cấp một khung cảnh toàn diện – không phải là một bảng thời gian chi tiết – nhưng là một lời tiên tri chắc chắn về sự toàn thắng sau cùng của Đức Chúa Trời và sự thiết lập vương quốc đời đời của Ngài.

I. Khái Niệm “Thời Kỳ Sau Rốt” Trong Toàn Bộ Kinh Thánh

Trong Tân Ước, từ Hy Lạp được dùng để chỉ “thời kỳ sau rốt” là ἔσχατος (eschatos), mang nghĩa “cuối cùng”, “sau hết”. Điều thú vị là các sứ đồ đã nhận biết rằng họ đang sống trong “thời kỳ sau rốt” ngay từ thế kỷ thứ nhất (Hê-bơ-rơ 1:2). Điều này chỉ ra rằng “thời kỳ sau rốt” không chỉ là một giai đoạn ngắn ngủi trước ngày tận thế, mà là toàn bộ kỷ nguyên từ khi Chúa Giê-xu Christ giáng sinh, chịu chết, phục sinh cho đến khi Ngài tái lâm. Đây là thời đại của ân điển và Hội Thánh.

Tuy nhiên, Kinh Thánh cũng nói về “ngày sau rốt” (ngày của Chúa) như một thời điểm cụ thể, mang tính bước ngoặt của sự phán xét và kết thúc. Tiên tri Ê-sai đã báo trước: “Nầy, ngày của Đức Giê-hô-va đến, là ngày hung bạo, có sự thạnh nộ và nóng giận, đặng làm cho đất nên hoang vu, và diệt những kẻ có tội khỏi đó” (Ê-sai 13:9). Sứ đồ Phi-e-rơ cũng nhắc lại lời tiên tri này và cảnh báo về ngày đó (2 Phi-e-rơ 3:10). Như vậy, “tận thế” theo Kinh Thánh hàm chứa cả một giai đoạn (thời đại Hội Thánh) và một biến cố (ngày Chúa tái lâm và phán xét sau cùng).

II. Các Sự Kiện Chính Yếu Của Thời Kỳ Sau Rốt Theo Trình Tự Kinh Thánh

Khi ghép các mảnh ghép từ Cựu Ước đến Tân Ước, đặc biệt là từ các lời dạy của Chúa Giê-xu (Ma-thi-ơ 24, Mác 13, Lu-ca 21) và các sách như 2 Tê-sa-lô-ni-ca, Khải Huyền, chúng ta có thể phác họa các sự kiện chính:

1. Các Dấu Hiệu Chung & Sự Giả Hình Trước Chúa Tái Lâm: Chúa Giê-xu đã liệt kê một loạt các dấu hiệu như chiến tranh, đói kém, động đất (Ma-thi-ơ 24:6-8), sự bội đạo (2 Tê-sa-lô-ni-ca 2:3), và sự truyền đạo khắp đất (Ma-thi-ơ 24:14). Ngài đặc biệt cảnh báo về sự xuất hiện của “Đấng Christ giả” và “tiên tri giả” sẽ lừa gạt nhiều người (Ma-thi-ơ 24:24). Đây không phải là những điều kiện để Chúa tái lâm, mà là “sự khởi đầu của cơn đau đẻ” (câu 8), báo hiệu thời kỳ sau rốt đang tiến gần đến hồi kết.

2. Sự Cất Lên (Sự Tái Lâm cho Hội Thánh): Đây là niềm hy vọng đặc biệt của Hội Thánh. Sứ đồ Phao-lô tiết lộ: “Vì sẽ có tiếng kêu lớn và tiếng của thiên sứ lớn cùng tiếng kèn của Đức Chúa Trời, thì chính mình Chúa ở trên trời giáng xuống; bấy giờ những kẻ chết trong Đấng Christ sẽ sống lại trước hết. Kế đến, những kẻ sống, mà còn ở lại, sẽ cùng nhau đều được cất lên với những người ấy ở giữa đám mây, tại nơi không trung mà gặp Chúa, như vậy thì chúng ta sẽ ở cùng Chúa luôn luôn” (1 Tê-sa-lô-ni-ca 4:16-17). Từ Hy Lạp cho “cất lên” là ἁρπάζω (harpazō), có nghĩa là “nắm lấy, đem đi cách nhanh chóng và mạnh mẽ”. Sự kiện này xảy ra trong nháy mắt (1 Cô-rinh-tô 15:52), là sự giải cứu cho các tín hữu khỏi cơn thạnh nộ sắp đến (1 Tê-sa-lô-ni-ca 1:10, 5:9).

3. Kỳ Đại Nạn & Sự Xuất Hiện Của Kẻ Chống Đấng Christ: Sau khi Hội Thánh được cất lên, thế giới sẽ bước vào một thời kỳ hoạn nạn chưa từng có, thường được gọi là “kỳ đại nạn” (Great Tribulation). Chúa Giê-xu phán: “Vì lúc ấy sẽ có hoạn nạn lớn, đến nỗi từ khi mới có trời đất cho đến bây giờ chưa từng có như vậy, mà sau nầy cũng không hề có nữa” (Ma-thi-ơ 24:21). Trong thời kỳ này, nhân vật được gọi là “Kẻ chống nghịch Đấng Christ” (Antichrist, từ Hy Lạp ἀντίχριστος – nghịch lại Đấng Christ) hoặc “con thú” (Khải Huyền 13) sẽ lên nắm quyền toàn cầu, đòi hỏi sự thờ phượng và gây bắt bớ khủng khiếp. Đây cũng là thời kỳ Đức Chúa Trời giáng các tai vạ cuối cùng (7 ấn, 7 kèn, 7 bát) xuống thế gian không ăn năn (Khải Huyền 6-16).

4. Sự Tái Lâm Vinh Hiển Của Đấng Christ Trên Đất: Khác với sự tái lâm để cất Hội Thánh trên không trung, sự kiện này được mô tả rõ ràng khi Chúa Giê-xu trở lại một cách hữu hình, với tất cả các thánh đồ, để hủy diệt các thế lực chống nghịch và thiết lập vương quốc nghìn năm bình an của Ngài. “Kìa, Ngài đến giữa những đám mây, mọi mắt sẽ trông thấy, cả đến những kẻ đã đâm Ngài cũng trông thấy” (Khải Huyền 1:7). Đây là sự ứng nghiệm của lời tiên tri trong Xa-cha-ri 14:4 và lời của các thiên sứ trong Công vụ 1:11. Sự kiện này kết thúc kỳ đại nạn và dẫn đến trận chiến Ha-ma-ghê-đôn (Khải Huyền 16:16, 19:11-21).

5. Sự Phán Xét Sau Cùng & Trời Mới Đất Mới: Sau thời kỳ nghìn năm (Khải Huyền 20:1-6), sẽ có sự phán xét cuối cùng trước “Ngôi Trắng Lớn”. “Các sách thì mở ra, cũng có mở một quyển sách khác nữa là sách sự sống; những kẻ chết bị xử đoán tùy công việc mình làm, cứ như lời đã biên trong những sách ấy” (Khải Huyền 20:12). Sau đó, mọi sự chết và âm phủ đều bị quăng vào hồ lửa (câu 14). Cuối cùng, lời hứa tuyệt vời nhất được ứng nghiệm: “Đoạn, tôi thấy trời mới và đất mới… Nầy, đền tạm của Đức Chúa Trời ở giữa loài người! Ngài sẽ ở với chúng, và chúng sẽ làm dân Ngài; còn chính Đức Chúa Trời sẽ ở với chúng và làm Đức Chúa Trời của chúng” (Khải Huyền 21:1-3). Đây là sự phục hồi trọn vẹn mọi điều đã bị phá hỏng bởi tội lỗi.

III. Ứng Dụng Thực Tế: Sống Như Thế Nào Trong Thời Kỳ Sau Rốt?

Kiến thức về tận thế không phải để chúng ta vẽ biểu đồ hay suy đoán ngày giờ (Ma-thi-ơ 24:36), mà để định hình đời sống hiện tại của chúng ta. Dưới đây là những áp dụng thực tiễn:

1. Sống Tỉnh Thức & Tiết Độ: Chúa Giê-xu nhiều lần nhấn mạnh: “Vậy, hãy tỉnh thức, vì các ngươi không biết ngày nào Chúa mình sẽ đến” (Ma-thi-ơ 24:42). Tỉnh thức (γρηγορέω – grēgoreō) không có nghĩa là ngồi trên núi chờ đợi, mà là sống một đời sống tâm linh minh mẫn, không mê ngủ, luôn sẵn sàng qua sự cầu nguyện, học Lời Chúa và vâng lời.

2. Trung Tín Trong Chức Vụ: Ẩn dụ về các nén bạc (Ma-thi-ơ 25:14-30) dạy chúng ta phải trung tín với những gì Chúa giao, dù là nhỏ nhất, cho đến khi Ngài trở lại. Đời sống Cơ Đốc là một cuộc chạy tiếp sức, và chúng ta được kêu gọi để hoàn thành phần việc của mình trong đại mạng lệnh truyền giảng Tin Lành (Ma-thi-ơ 28:19-20).

3. Gắn Bó Với Hy Vọng Phước Hạnh: Sứ đồ Tít gọi đây là “sự trông cậy hạnh phước” (Tít 2:13). Niềm hy vọng về sự tái lâm của Chúa là động lực để chúng ta sống thánh sạch, công bình và nhân đức trong đời nầy (1 Giăng 3:2-3). Nó an ủi chúng ta trong sự đau đớn và cho chúng ta biết rằng mọi sự bất công sẽ được xét đoán.

4. Yêu Thương & Gắn Kết Trong Hội Thánh: “Hãy khuyên bảo nhau, và gây dựng cho nhau… hãy yêu thương nhau” (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:11, 13). Khi thấy ngày ấy gần, chúng ta càng cần gắn bó với thân thể Đấng Christ, khích lệ và phục vụ lẫn nhau (Hê-bơ-rơ 10:24-25).

IV. Kết Luận: Một Lời Tiên Tri Chắc Chắn Và Một Lời Kêu Gọi Sống Có Mục Đích

Lời tiên tri về tận thế trong Kinh Thánh là một lời tiên tri chắc chắn. Trọng tâm của mọi sự kiện không phải là con thú, tai vạ hay sự hủy diệt, mà là Con Người Vinh Hiển – Chúa Giê-xu Christ. Mọi sự đều hướng về sự tôn cao Ngài và sự hoàn thành trọn vẹn chương trình cứu chuộc của Đức Chúa Trời. Lịch sử không vận hành một cách mù quáng; nó đang tiến về một hồi kết có chủ đích do Đấng Tạo Hóa Toàn Năng định đoạt.

Vì vậy, thay vì sợ hãi hay thụ động, chúng ta được mời gọi sống với tư thế của người quản gia khôn ngoan, người tôi tớ trung tín và người con đầy hy vọng. Hãy để lẽ thật về ngày Chúa đến định hình ưu tiên, thanh luyện đời sống và thúc đẩy chúng ta nhiệt thành trong chức vụ. Cuối cùng, tiếng kèn sẽ vang lên, và lời hứa sẽ thành hiện thực: “Phải, ta đến mau kia!” – và chúng ta thưa rằng: “A-men, lạy Chúa Giê-xu, xin hãy đến!” (Khải Huyền 22:20).


Tài liệu tham khảo chính: Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ (1925), Bản Dịch Truyền Thống.

Quay Lại Bài Viết