Chủ Nghĩa Tu Viện Mới
Trong bối cảnh xã hội hiện đại ngày càng phức tạp và xa rời các giá trị thuộc linh, nhiều Cơ Đốc nhân khao khát tìm kiếm một đời sống đức tin sâu sắc, có kỷ luật và có tính cộng đồng thực chất. Từ đó, thuật ngữ “Chủ Nghĩa Tu Viện Mới” (New Monasticism) đã xuất hiện như một phong trào, một tầm nhìn nhằm phục hưng những nguyên tắc căn bản của đời sống Hội Thánh ban đầu. Bài nghiên cứu này sẽ khảo sát khái niệm này dưới lăng kính Kinh Thánh, tìm về nguồn cội thần học và đưa ra những ứng dụng thiết thực cho mọi tín hữu.
Chủ Nghĩa Tu Viện Mới không phải là một giáo phái hay một tổ chức giáo hội có cơ cấu chặt chẽ. Nó là một “chuyển động” (movement) trong lòng Cơ Đốc giáo, đặc biệt nổi bật từ cuối thế kỷ 20, tìm cách áp dụng những lý tưởng của đời sống tu viện truyền thống (như cầu nguyện, cộng đồng, sự giản dị, hiếu khách và phục vụ) vào ngữ cảnh đô thị và đời sống thường nhật của các tín hữu. Khác với chủ nghĩa tu viện cổ điển thường tách biệt khỏi thế giới, Chủ Nghĩa Tu Viện Mới nhấn mạnh việc “sống giữa đời nhưng không thuộc về đời”, tích cực dấn thân vào các vấn đề xã hội, công lý và người nghèo ngay tại nơi mình sinh sống.
Nền tảng Kinh Thánh cho tầm nhìn này bắt nguồn từ chính mẫu hình của Hội Thánh đầu tiên tại Giê-ru-sa-lem:
“Vả, những người ấy bền lòng giữ lời dạy của các sứ đồ, sự thông công của anh em, lễ bẻ bánh, và sự cầu nguyện... Ngày nào cũng vậy, cứ chăm chỉ đến đền thờ; còn ở nhà, thì bẻ bánh và dùng bữa chung với nhau cách vui vẻ thật thà, ngợi khen Đức Chúa Trời và được đẹp lòng cả dân chúng. Mỗi ngày Chúa lấy những kẻ được cứu thêm vào Hội thánh.”
(Công Vụ 2:42, 46-47, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925).
Cụm từ “sự thông công” trong nguyên ngữ Hy Lạp là “koinōnia” (κοινωνία), mang nghĩa sự chia sẻ, sự tham dự, sự hiệp một. Đây không đơn thuần là các buổi nhóm lại, mà là một sự kết hợp sâu sắc trong đời sống, tài sản, mục đích và tâm linh. Đây chính là cốt lõi của lý tưởng “tu viện mới”.
Dựa trên nghiên cứu Kinh Thánh, chúng ta có thể tổng kết một số trụ cột chính của Chủ Nghĩa Tu Viện Mới:
1. Đời Sống Cộng Đồng Sâu Sắc (Intentional Community):
Đây là đặc điểm nổi bật nhất. Người theo Chủ Nghĩa Tu Viện Mới thường sống gần nhau, chia sẻ không gian sống, bữa ăn, tài chính và công việc để hỗ trợ lẫn nhau. Điều này phản ánh lời dạy của Chúa Giê-xu về tình yêu thương (“agapē” - ἀγάπη) là dấu hiệu của môn đồ (Giăng 13:35). Sứ đồ Phao-lô cũng mô tả Hội Thánh như một thân thể (“sōma” - σῶμα), trong đó các chi thể cùng chia sẻ vui, buồn với nhau (1 Cô-rinh-tô 12:26).
2. Chú Trọng Cầu Nguyện & Chiêm Niệm:
Dù sống giữa thế giới bận rộn, họ dành những khoảng thời gian cố định cho cá nhân và cộng đồng để cầu nguyện, đọc Kinh Thánh và thinh lặng. Điều này bắt chước gương Chúa Giê-xu, Đấng thường lánh riêng ra để cầu nguyện (Lu-ca 5:16). Lời Chúa trong 1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:17: “Hãy cầu nguyện không thôi”
, được hiểu như một lời mời gọi vào một “thái độ cầu nguyện liên tục” xuyên suốt mọi công việc.
3. Sống Giản Dị & Quản Lý Tài Nguyên Cách Có Trách Nhiệm:
Họ ý thức về nguy cơ của chủ nghĩa tiêu thụ và tìm cách sống giản dị, thường chia sẻ tài nguyên. Kinh Thánh cảnh báo: “Vì sự tham tiền bạc là cội rễ mọi điều ác”
(1 Ti-mô-thê 6:10). Chúa Giê-xu dạy các môn đồ đừng chứa của cải ở dưới đất (Ma-thi-ơ 6:19-21). Việc sống giản dị (“autarkeia” - αὐτάρκεια, nghĩa là sự tự đủ, thỏa lòng) là một chứng cớ về niềm tin nơi sự chu cấp của Đức Chúa Trời.
4. Hiếu Khách & Phục Vụ Người Nghèo, Người Bị Gạt Ra Bên Lề:
Đây là trọng tâm của phúc âm. Họ thường chủ ý sống ở những khu vực có nhiều người nghèo, người nhập cư, hoặc những nơi bị xã hội bỏ quên để phục vụ và chia sẻ Phúc Âm. Lời Chúa trong Ma-thi-ơ 25:35-40 về việc cho kẻ đói ăn, cho khách lạ trọ trở thành mệnh lệnh hành động. Từ Hy Lạp “philoxenia” (φιλοξενία) nghĩa là “sự yêu mến khách lạ” (Rô-ma 12:13).
5. Cam Kết Với Hòa Giải & Công Lý:
Chủ Nghĩa Tu Viện Mới tích cực tìm kiếm sự hòa giải trong xung đột và đấu tranh cho công lý. Tiên tri Mi-chê tuyên bố: “Hỡi người! Ngài đã tỏ cho ngươi điều gì là thiện; cái điều mà Đức Giê-hô-va đòi ngươi há chẳng phải là làm sự công bình, ưa sự nhân từ và bước đi cách khiêm nhường với Đức Chúa Trời ngươi sao?”
(Mi-chê 6:8). Sự hòa giải này bắt đầu từ mối quan hệ với Đức Chúa Trời (2 Cô-rinh-tô 5:18-20) và lan tỏa đến cộng đồng.
6. Sự Trung Tín Với Địa Phương & Môi Trường:
Thay vì sống tách biệt, họ cam kết gắn bó lâu dài với một địa phương cụ thể, đầu tư vào mối quan hệ láng giềng và chăm sóc công trình sáng tạo của Đức Chúa Trời. Sự sáng tạo (“ktisis” - κτίσις) đang rên siết và trông đợi sự cứu chuộc (Rô-ma 8:19-22), và con cái Chúa được gọi làm người quản lý trung tín.
Chủ Nghĩa Tu Viện Mới không tán thành việc rút lui hoàn toàn khỏi xã hội để tìm sự thánh khiêng. Trái lại, họ tin rằng sự thánh khiêng được thể hiện ngay giữa lòng thế giới tục hóa. Trong khi các tu viện truyền thống thường có những lời khấn và quy tắc cứng nhắc, Chủ Nghĩa Tu Viện Mới linh hoạt hơn, tập trung vào các “thực hành” (practices) hơn là “luật lệ”.
Tuy nhiên, phong trào này cũng tiềm ẩn nguy cơ:
- Chủ nghĩa hình thức mới: Biến các thực hành thành những nghi thức rỗng tuếch, mất đi tinh thần và quyền năng.
- Tinh thần bè phái: Tạo ra một nhóm “tinh anh” tự cho mình là thánh hơn những Cơ Đốc nhân “bình thường” khác, đi ngược lại tinh thần khiêm nhường và ân điển.
- Lãng quên ân điển: Đặt nặng công việc và thực hành đến mức biến nó thành một hình thức “công đức” mới, trong khi nền tảng của đời sống Cơ Đốc vẫn là “bởi ân điển, nhờ đức tin” (Ê-phê-sô 2:8-9).
Bạn không cần phải dọn đến sống trong một cộng đồng đặc biệt mới có thể áp dụng tinh thần Chủ Nghĩa Tu Viện Mới. Dưới đây là những cách thực tế:
1. Xây Dựng “Vi Tu Nhỏ” Trong Gia Đình:
- Thiết lập giờ cầu nguyện và đọc Kinh Thánh chung gia đình.
- Tạo thói quen chia sẻ bữa ăn mà không có thiết bị điện tử, để lắng nghe và thông công.
- Cùng nhau quyết định lối sống giản dị: tiết kiệm, hạn chế mua sắm vô độ, chia sẻ với người thiếu thốn.
2. Tái Định Nghĩa “Sự Thông Công” Trong Hội Thánh Địa Phương:
- Đừng dừng lại ở việc gặp nhau mỗi Chúa Nhật. Hãy chủ động mời anh em trong Chúa dùng bữa, cùng học Kinh Thánh nhóm nhỏ, chia sẻ những khó khăn thật sự.
- Thực hành “koinōnia” bằng cách hỗ trợ vật chất khi có anh chị em gặp khó khăn (Công Vụ 4:32-35).
3. Sống “Nhập Thế Có Chủ Đích” Tại Nơi Làm Việc & Khu Phố:
- Cố ý làm quen với hàng xóm. Mời họ dùng bữa, lắng nghe câu chuyện của họ.
- Tìm kiếm cơ hội phục vụ thực tế: giúp đỡ một gia đình già cả, dạy kèm cho trẻ em khó khăn, tham gia dọn dẹp môi trường chung.
- Xem công việc của mình như một chức vụ, một sự thờ phượng Chúa (Cô-lô-se 3:23-24).
4. Nuôi Dưỡng Đời Sống Nội Tâm Giữa Sự Ồn Ào:
- Dành ít nhất 15-30 phút yên tĩnh mỗi ngày để đọc Lời Chúa và cầu nguyện.
- Học cách “cầu nguyện liên tục” bằng việc trò chuyện với Chúa trong mọi công việc nhỏ.
- Thỉnh thoảng tham gia những kỳ tĩnh tâm cá nhân hoặc nhóm để được tươi mới lại.
5. Dấn Thân Vào Công Lý & Lòng Thương Xót:
- Quan tâm và cầu nguyện cho các vấn đề công lý xã hội trong thành phố, đất nước mình.
- Hỗ trợ các tổ chức Cơ Đốc đang phục vụ người nghèo, nạn nhân buôn người, người tị nạn.
- Lên tiếng một cách khôn ngoan và yêu thương khi chứng kiến sự bất công.
Chủ Nghĩa Tu Viện Mới, xét cho cùng, không phải là một điều gì mới mẻ, mà là một lời kêu gọi trở về với tinh thần nguyên thủy của Phúc Âm và Hội Thánh đầu tiên. Nó thách thức chúng ta vượt ra khỏi sự an phận của một đức tin mang tính cá nhân và tiêu thụ, để bước vào một đời sống đức tin được định hình bởi cộng đồng, kỷ luật thuộc linh, lòng thương xót và sự công chính.
Hãy nhớ rằng, mọi thực hành đều phải bắt nguồn từ mối liên hệ sống động với Chúa Giê-xu Christ. Ngài là trung tâm của mọi sự. Sức mạnh để sống một đời sống “tu viện” giữa đời thường không đến từ ý chí con người, mà đến từ Thánh Linh của Đức Chúa Trời, Đấng ban năng lực cho chúng ta (Công Vụ 1:8). Ước mong mỗi chúng ta, trong chức vị và hoàn cảnh riêng, có thể tìm ra cách sống động để áp dụng những nguyên tắc đời đời này, hầu cho thế gian thấy được tình yêu và vinh quang của Chúa qua một cộng đồng những người tin Chúa sống động và có liên quan.
“Chớ áp theo đời nầy, nhưng hãy biến hóa bởi sự đổi mới của tâm thần mình, để thử cho biết ý muốn tốt lành, đẹp lòng và trọn vẹn của Đức Chúa Trời là thể nào.”(Rô-ma 12:2).