Chrismation: Nghi Lễ Truyền Thống và Sự Xức Dầu Theo Kinh Thánh
Trong hành trình tìm hiểu các truyền thống tôn giáo, nhiều tín hữu Cơ Đốc có thể bắt gặp thuật ngữ Chrismation (hay Chrism), đặc biệt trong bối cảnh Chính Thống Giáo Đông Phương và một số nhánh Công Giáo. Đây được xem như một bí tích (sacrament) hoặc thánh lễ (mystery) quan trọng, thường đi kèm ngay sau lễ Báp-têm. Tuy nhiên, với cái nhìn của một nhà nghiên cứu Kinh Thánh Tin Lành, chúng ta cần đặt câu hỏi then chốt: Chrismation là gì, và quan trọng hơn, nó có căn cứ theo sự dạy dỗ rõ ràng của Kinh Thánh không? Bài viết này sẽ đi sâu phân tích nguồn gốc, thực hành của Chrismation và đối chiếu với Lời Chúa, để tìm ra chân lý về sự xức dầu thuộc linh mà mỗi Cơ Đốc nhân thật sự nhận lãnh.
Từ "Chrismation" bắt nguồn từ tiếng Hy Lạp chrisma (χρῖσμα), có nghĩa là "dầu xức," "dầu thánh," hay "sự xức dầu." Trong thực hành truyền thống, Chrismation là nghi lễ trong đó giáo sĩ dùng dầu thánh đã được làm phép (thường gọi là Chrism) để xức lên người mới chịu báp-têm, kèm theo lời tuyên bố: "Ấn tín của ân tứ Đức Thánh Linh." Nghi lễ này được xem như phương tiện để truyền ban Đức Thánh Linh và "ấn chứng" cho tín hữu, khiến họ trở nên thành viên đầy đủ của Hội Thánh. Nó thường được liên hệ với sự đặt tay để nhận lãnh Đức Thánh Linh trong sách Công Vụ.
Về mặt lịch sử, nghi lễ này phát triển mạnh trong các Hội Thánh Đông Phương và trở thành một bí tích riêng biệt, tách rời khỏi Báp-têm. Thần học của nó dựa trên một số truyền thống giáo phụ và sự giải thích nhất định về các phân đoạn Tân Ước.
Là những người tin vào sola Scriptura (chỉ Kinh Thánh), chúng ta phải lấy Lời Chúa làm thẩm quyền tối cao để kiểm chứng mọi giáo lý và thực hành. Kinh Thánh nói gì về "sự xức dầu" thuộc linh và việc nhận lãnh Đức Thánh Linh?
1. Sự Xức Dầu Thuộc Linh Thật:
Trong Tân Ước, từ chrisma chỉ xuất hiện ở 1 Giăng 2:20 và 27. Đây là chìa khóa quan trọng:
"Về phần anh em, tôi đã được xức dầu (chrisma) bởi Đấng Thánh, và anh em biết mọi sự... Về phần anh em, sự xức dầu (chrisma) mà anh em đã nhận nơi Ngài vẫn còn trong mình, thì không cần ai dạy cho anh em hết, nhưng vì sự xức dầu của Ngài dạy anh em đủ mọi việc, mà sự ấy là thật, không phải dối, thì hãy ở trong Ngài, theo như sự dạy dỗ mà anh em đã nhận."
(1 Giăng 2:20, 27, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925).
Sứ đồ Giăng không nói về một nghi lễ xức dầu vật chất do con người thực hiện. Ông nói đến một sự xức dầu thuộc linh, thật sự, từ chính Đức Chúa Trời (ἀπὸ τοῦ ἁγίου - từ Đấng Thánh). Sự xức dầu này là chính Đức Thánh Linh ngự trong lòng tín hữu, dạy dỗ và dẫn dắt họ vào mọi lẽ thật (Giăng 14:26, 16:13). Mỗi tín hữu thật, từ lúc tin nhận Chúa Giê-xu Christ, đều đã nhận lãnh sự xức dầu này (2 Cô-rinh-tô 1:21-22; Ê-phê-sô 1:13-14).
2. Nhận Lãnh Đức Thánh Linh: Báp-têm và Đức Tin:
Kinh Thánh dạy rằng Đức Thánh Linh được nhận lãnh bởi đức tin, chứ không phải bởi một nghi lễ bí tích nào.
"Ấy là nhờ Ngài mà chúng ta cả hai, người Giu-đa với người ngoại, được phép đến trước mặt Đức Chúa Cha, trong một Thánh Linh."
(Ê-phê-sô 2:18).
"Anh em há chưa nhận được Đức Thánh Linh khi đã tin chúng tôi hay sao?... Chúng tôi nghe điều đó, bèn nhơn danh Đức Chúa Jêsus mà làm phép báp-têm cho... Sau khi Phao-lô đã đặt tay trên chúng, thì Đức Thánh Linh giáng trên chúng."
(Công vụ 19:2, 5-6, trích đoạn).
Đoạn Công vụ 8:14-17 (việc Phi-e-rơ và Giăng đặt tay cho người Sa-ma-ri) thường được dùng để biện minh cho Chrismation. Tuy nhiên, cần hiểu bối cảnh đặc biệt này: Đây là thời điểm Hội Thánh non trẻ, Phúc Âm lần đầu lan ra ngoài người Do Thái (qua người Sa-ma-ri). Việc các sứ đồ từ Giê-ru-sa-lem đến và Đức Thánh Linh giáng xuống là một dấu hiệu xác nhận từ thiên thượng rằng người Sa-ma-ri cũng được tiếp nhận trọn vẹn vào cùng một thân thể (Hội Thánh) với người Do Thái đã tin. Đây không phải là khuôn mẫu bắt buộc cho mọi thời đại. Sau này, Phao-lô dạy rõ: "Vả, anh em đã không nhận lấy thần trí của tôi mọi đời vẫn làm nô lệ và sợ hãi, nhưng đã nhận lấy Thánh Linh của sự làm con nuôi, nhờ đó chúng ta kêu lên rằng: A-ba! Cha!" Chính Đức Thánh Linh làm chứng với lòng chúng ta rằng chúng ta là con cái Đức Chúa Trời.
(Rô-ma 8:15-16). Sự làm chứng và ấn chứng này đến từ Đức Thánh Linh, không phải từ dầu thánh.
3. Xức Dầu trong Cựu Ước và Sự Ứng Nghiệm nơi Đấng Christ: Trong Cựu Ước, dầu (shemen - שֶׁמֶן) được dùng để xức cho các chức vụ đặc biệt: tiên tri, thầy tế lễ, vua (Xuất Ê-díp-tô 30:30, 1 Sa-mu-ên 16:13). Tất cả đều là hình bóng về Đấng Christ (Mê-si, nghĩa là Đấng được xức dầu). Đức Chúa Giê-xu chính là Đấng được Đức Thánh Linh xức dầu cách trọn vẹn (Công vụ 10:38). Và khi chúng ta ở trong Ngài, chúng ta trở nên người được xức dầu bởi chính Thánh Linh của Ngài. Sự xức dầu vật chất của Cựu Ước đã được ứng nghiệm và thay thế bằng thực tại thuộc linh trong Tân Ước.
Dựa trên phân tích Kinh Thánh, chúng ta có thể thấy sự khác biệt cốt lõi:
- Phương thế: Chrismation nhấn mạnh phương tiện hữu hình (dầu thánh + lời nói của giáo sĩ) để truyền ban Thánh Linh. Kinh Thánh dạy đức tin nơi Chúa Giê-xu Christ là điều kiện để nhận lãnh Đức Thánh Linh (Ga-la-ti 3:2, 14).
- Tính chất: Chrismation là một bí tích/biểu hiệu có tính chất tức thời và bí truyền. Sự xức dầu của Đức Thánh Linh là một thực tại thuộc linh, liên tục và cá nhân trong đời sống tín đồ.
- Thẩm quyền: Chrismation đặt thẩm quyền cứu rỗi và ban Thánh Linh vào tay giáo hội và chức vụ giáo sĩ. Kinh Thánh đặt thẩm quyền đó nơi chính Chúa Giê-xu Christ và đức tin cá nhân vào Ngài (Công vụ 2:38, 10:43-44).
- Ấn chứng: Chrismation được xem như "ấn tín" cuối cùng. Kinh Thánh dạy chính Đức Thánh Linh là ấn chứng của Đức Chúa Trời cho chúng ta (2 Cô-rinh-tô 1:22; Ê-phê-sô 1:13, 4:30).
Do đó, từ góc độ Kinh Thánh thuần túy, Chrismation với tư cách là một bí tích truyền thống cần thiết để nhận lãnh Đức Thánh Linh là không có cơ sở. Nó có nguy cơ thay thế thực tại thuộc linh bằng một biểu tượng nghi lễ, và làm lu mờ chân lý rằng mỗi tín đồ đều có thể trực tiếp đến với Chúa và được Ngài xức dầu bởi Thánh Linh.
Là Cơ Đốc nhân Tin Lành, chúng ta không tìm kiếm một sự xức dầu nghi lễ, nhưng sống và bước đi trong sự xức dầu thật đã nhận từ Đấng Christ. Dưới đây là những ứng dụng thiết thực:
1. Xác Quyết Địa Vị Trong Chúa: Hãy tin chắc rằng bạn đã được xức dầu bởi Đức Thánh Linh từ giây phút bạn thật lòng tin nhận Chúa Giê-xu. Bạn không cần một nghi lễ nào khác để "được ban đầy đủ Thánh Linh." Sự xức dầu đó là bảo đảm cho cơ nghiệp đời đời của bạn (Ê-phê-sô 1:13-14).
2. Để Cho Thánh Linh Dạy Dỗ: Như 1 Giăng 2:27 nói, sự xức dầu dạy chúng ta mọi sự. Hãy nhạy bén với sự dẫn dắt của Ngài qua Lời Chúa, sự cáo trách trong lương tâm, và sự soi sáng trong tâm trí. Sự dạy dỗ của Thánh Linh luôn phù hợp và tôn cao Kinh Thánh.
3. Sống Đời Sống Biệt Riêng: Xức dầu trong Cựu Ước là để biệt riêng cho chức vụ. Chúng ta được xức dầu để sống một đời sống thánh, biệt riêng ra cho Đức Chúa Trời, làm thầy tế lễ nhà vua (1 Phi-e-rơ 2:9). Sự xức dầu không phải chỉ để cảm nhận, mà để phục vụ và sống vì Ngài.
4. Tìm Kiếm Sự Đầy Dẫy Liên Tục: Mặc dù chúng ta đã nhận lãnh Đức Thánh Linh, Kinh Thánh vẫn kêu gọi chúng ta "hãy được đầy dẫy Đức Thánh Linh" (Ê-phê-sô 5:18). Đây là mệnh lệnh tiếp diễn, nói đến việc liên tục để cho Đức Thánh Linh kiểm soát, dẫn dắt và làm đầy tràn mọi khía cạnh đời sống, tư tưởng, lời nói và hành động của chúng ta.
5. Phân Biệt với Cảm Xúc và Trải Nghiệm: Đừng nhầm lẫn sự xức dầu thật với cảm xúc hưng phấn hay một trải nghiệm kỳ diệu nào đó. Sự xức dầu của Thánh Linh có thể mang lại bình an, sự vui mừng thánh khiết, nhưng cốt lõi là sự hiện diện, quyền năng và sự dạy dỗ của Ngài giúp chúng ta vững vàng trong lẽ thật và nên thánh.
Chrismation, như một nghi lễ bí tích truyền thống, là một sản phẩm của truyền thống giáo hội phát triển sau thời Tân Ước. Khi đem ra ánh sáng của Kinh Thánh, chúng ta thấy nó không phải là điều bắt buộc hay cần thiết cho sự cứu rỗi và việc nhận lãnh Đức Thánh Linh. Thay vào đó, Kinh Thánh giới thiệu một thực tại phong phú hơn nhiều: mỗi tín đồ chân thật đều được chính Đức Chúa Trời, qua Đức Chúa Giê-xu Christ, xức dầu bằng chính Đức Thánh Linh của Ngài.
Sự xức dầu này không đến từ bình dầu vật chất hay bàn tay con người, mà đến từ thiên đàng. Nó không phải là một nghi lễ nhất thời, mà là một mối liên hệ sống động, liên tục. Nó biến đổi chúng ta từ bên trong, dạy dỗ, an ủi, dẫn dắt và ấn chứng cho chúng ta là con cái Đức Chúa Trời.
Ước mong mỗi chúng ta, thay vì tìm kiếm những biểu hiện bên ngoài, hãy ngày càng nhận biết, nương cậy và bước đi trong sự xức dầu thật mà chúng ta đã nhận được cách nhưng không bởi đức tin nơi Chúa Cứu Thế Giê-xu. Hãy để Ngài, Đấng được xức dầu trọn vẹn, sống và cai trị trong chúng ta mỗi ngày.
"Còn Đấng làm cho chúng ta bền vững cùng anh em trong Đấng Christ, và đã xức dầu cho chúng ta, ấy là Đức Chúa Trời; Ngài cũng lấy ấn mình mà in cho chúng ta, và ban của tin Đức Thánh Linh trong lòng chúng ta." (2 Cô-rinh-tô 1:21-22).