Willow Creek là gì?
Trong bối cảnh đa dạng của Cơ Đốc giáo toàn cầu, các mô hình và phong trào Hội Thánh luôn là chủ đề được quan tâm, học hỏi và đôi khi là tranh luận. Một trong những cái tên có sức ảnh hưởng lớn trong vài thập kỷ qua, đặc biệt trong dòng chính của Tin Lành tại Bắc Mỹ và lan rộng ra thế giới, chính là Willow Creek. Bài viết này sẽ khảo cứu một cách toàn diện về Willow Creek với tư cách là một Hội Thánh, một mô hình và một bài học sâu sắc cho đời sống Hội Thánh đương đại, được soi xét dưới ánh sáng của Lời Đức Chúa Trời.
Willow Creek Community Church (Hội Thánh Cộng Đồng Willow Creek) được thành lập vào năm 1975 tại vùng ngoại ô South Barrington, Illinois, Hoa Kỳ, bởi Mục sư Bill Hybels và một nhóm nhỏ. Điểm xuất phát đáng chú ý của Hội Thánh này là triết lý "Hướng Đến Người Tìm Kiếm" (Seeker-Sensitive). Họ nhận thấy nhiều người ngoài Hội Thánh (unchurched) cảm thấy xa lạ, không thoải mái với các hình thức thờ phượng truyền thống. Vì vậy, Willow Creek quyết định tạo ra một môi trường "thân thiện với người tìm kiếm", nơi mà các rào cản về văn hóa và nghi lễ được hạ thấp nhất có thể.
Họ bắt đầu trong một rạp chiếu phim, sử dụng ngôn ngữ đương đại, âm nhạc hiện đại, kịch nghệ chuyên nghiệp và các bài giảng tập trung vào các nhu cầu, vấn đề thực tiễn trong cuộc sống. Mục tiêu là để sứ điệp Phúc Âm được truyền đạt một cách rõ ràng và hấp dẫn đến với thế hệ mới. Sự tăng trưởng nhanh chóng của Willow Creek là không thể phủ nhận, thu hút hàng chục ngàn người tham dự mỗi tuần và trở thành hình mẫu cho hàng ngàn Hội Thánh khác trên thế giới noi theo, hình thành nên cái gọi là "Phong Trào Willow Creek" hay "Mô hình Hội Thánh Tăng Trưởng".
1. Triết Lý "Hướng Đến Người Tìm Kiếm" Dưới Góc Nhìn Kinh Thánh:
Nền tảng của mô hình này có thể được tìm thấy một phần trong nguyên tắc của Sứ đồ Phao-lô: "Vả, tôi được tự do về mọi sự, nhưng tôi chẳng làm tôi mọi sự nào. Tôi đã trở nên mọi cách cho mọi người, để cứu chuộc được một vài người không cứ cách nào. Tôi làm mọi việc vì cớ Tin Lành, hầu cho tôi cũng có phần trong đó." (1 Cô-rinh-tô 9:19-23, Kinh Thánh Tiếng Việt 1925). Ở đây, Phao-lô nói về việc trở nên mọi cách cho mọi người, "hầu cho tôi được cứu nhiều người hơn". Willow Creek đã áp dụng triệt để nguyên tắc thích ứng văn hóa này. Họ cố gắng loại bỏ những yếu tố "văn hóa Hội Thánh" có thể gây khó hiểu (như danh xưng tôn giáo, bài hát thánh ca cũ, nghi thức) để người mới có thể tập trung vào cốt lõi của sứ điệp.
Tuy nhiên, sự cân bằng Kinh Thánh nằm ở câu 23: "Mọi việc tôi làm, thì làm vì cớ Tin Lành". Mục đích tối thượng không phải là sự tăng trưởng số lượng hay sự thích thú của đám đông, mà là Tin Lành. Mọi sự thích ứng phải phục vụ cho việc trình bày Tin Lành cách trung thực và đầy đủ, dẫn đưa người ta đến mối quan hệ cứu rỗi với Chúa Giê-xu Christ.
2. Cấu Trúc Chương Trình & Sự Phát Triển Môn Đồ:
Willow Creek phân biệt rõ giữa các buổi nhóm "Hướng đến Người Tìm Kiếm" (thường là dịch vụ cuối tuần) và các buổi nhóm "Cho Người Tin Chúa" (thường là các nhóm nhỏ, lớp học). Dịch vụ cuối tuần được thiết kế như một "cánh cổng" thân thiện, trong khi việc đào tạo môn đồ sâu hơn diễn ra ở các cấu trúc khác. Điều này gợi nhớ đến sự phân biệt trong thư Hê-bơ-rơ giữa sữa và thức ăn đặc: “Vả, kẻ chỉ ăn sữa thôi, thì là trẻ thơ, chẳng có kinh nghiệm về đạo công bình. Nhưng thức ăn đặc là để cho kẻ thành nhân, cho những kẻ hay dùng giác quan luyện tập mà phân biệt điều lành và điều dữ.” (Hê-bơ-rơ 5:13-14). Một Hội Thánh lành mạnh cần có chiến lược cho cả người mới và người trưởng thành.
3. Nghiên Cứu Reveal và Bước Ngoặt "Thay Đổi Lớn":
Đây có lẽ là phần đóng góp quan trọng và khiêm nhường nhất của Willow Creek cho toàn thể Hội Thánh. Sau nhiều năm tăng trưởng, các lãnh đạo tự hỏi: Liệu mô hình của họ có thực sự tạo ra những Cơ Đốc nhân trưởng thành, có đời sống biến đổi và phụ thuộc vào Đấng Christ? Họ đã thực hiện một cuộc nghiên cứu quy mô lớn có tên "Reveal" (Bày Tỏ) từ năm 2007.
Kết quả gây sốc: Có một sự tách biệt lớn giữa mức độ bận rộn trong các chương trình Hội Thánh và sự trưởng thành thuộc linh thật sự. Nhiều người tham dự lâu năm vẫn còn "tự nổ lực" (self-effort), chưa sống bởi đức tin và ân điển. Nghiên cứu này đã khiến Willow Creek thừa nhận rằng họ đã quá tập trung vào việc thu hút đám đông và chương trình mà chưa chú trọng đủ đến việc xây dựng môn đồ một cách có chủ ý và sâu sắc.
Điều này hết sức phù hợp với lời cảnh báo của Chúa Giê-xu trong ẩn dụ về Người Gieo Giống: “Kẻ nào chịu lấy hột giống nơi đất đá sỏi, là kẻ nghe đạo, liền vui mừng chịu lấy; song trong lòng không có rễ, chỉ tạm thời mà thôi, đến khi vì đạo mà gặp sự cực khổ, sự bắt bớ, thì liền vấp phạm.” (Ma-thi-ơ 13:20-21). Một mô hình chỉ tạo ra sự "vui mừng tạm thời" mà không đâm rễ sâu vào Đấng Christ và Lời Ngài thì sẽ không bền vững.
Bill Hybels và Hội Thánh đã công khai thừa nhận điều này và bắt đầu một cuộc "đại tu" toàn diện, chuyển trọng tâm từ "Chương Trình" sang "Quá Trình" môn đồ hóa. Đây là một hành động đầy can đảm và khiêm nhường, phản ánh tinh thần “Vì Chúa sửa phạt kẻ Ngài yêu, Hễ ai mà Ngài nhận làm con, thì cho roi cho vọt.” (Hê-bơ-rơ 12:6).
Từ hành trình của Willow Creek, chúng ta có thể rút ra nhiều bài học quý giá cho cá nhân và Hội Thánh địa phương:
1. Sự Cân Bằng Giữa Sự Liên Quan và Sự Thánh Khiết:
Là Cơ Đốc nhân, chúng ta được kêu gọi sống trong thế gian nhưng không thuộc về thế gian (Giăng 17:14-16). Chúng ta cần tìm cách để giao tiếp với thế giới xung quanh bằng ngôn ngữ họ hiểu được (sự liên quan), nhưng không bao giờ được làm loãng hay thỏa hiệp nội dung của Tin Lành (sự thánh khiết). Bài học là: Hãy sáng tạo trong phương pháp, nhưng trung tín trong sứ điệp.
2. Mục Tiêu Tối Thượng: Môn Đồ Hóa, Không Phải Tụ Tập Đám Đông:
Đại Mạng Lệnh của Chúa Giê-xu là “hãy đi dạy dỗ muôn dân... dạy họ giữ hết cả mọi điều mà ta đã truyền cho các ngươi.” (Ma-thi-ơ 28:19-20). Đó là một mệnh lệnh làm môn đồ, bao gồm cả việc đem người ta đến với đức tin và dạy dỗ họ vâng giữ mọi điều Chúa dạy. Mọi hoạt động của Hội Thánh—từ thờ phượng, truyền giáo, đến chăm sóc—đều phải hướng đến mục tiêu này. Chúng ta cần tự hỏi: Cá nhân tôi và Hội Thánh tôi đang đầu tư vào việc xây dựng những môn đệ thật sự hay chỉ đang quản lý các hoạt động?
3. Tầm Quan Trọng Của Sự Khiêm Nhường Và Tự Xét:
Willow Creek đã để lại một di sản quý giá qua việc sẵn sàng tự vấn và thay đổi. Điều này đòi hỏi sự khiêm nhường sâu sắc. Kinh Thánh dạy: “Hãy tự xét mình...” (1 Cô-rinh-tô 11:28) và “Hãy thử cho biết mình có đức tin chăng...” (2 Cô-rinh-tô 13:5). Cá nhân và Hội Thánh cần có những khoảnh khắc "Reveal" của riêng mình—thành thật trước mặt Chúa để xem liệu đức tin của chúng ta có đang tăng trưởng thật sự hay không, hay chỉ là sự bận rộn thuộc linh bề ngoài.
4. Ân Điển và Nỗ Lực Cá Nhân Trong Hành Trình Thuộc Linh:
Nghiên cứu Reveal chỉ ra rằng nhiều tín hữu vẫn sống trong sự "tự nổ lực". Điều này trái ngược với giáo lý nền tảng của Tin Lành: “Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời.” (Ê-phê-sô 2:8). Ứng dụng cho chúng ta: Hãy kiểm tra động cơ phục vụ và sống đạo của mình. Chúng ta có đang cố gắng làm đẹp lòng Chúa bằng sức riêng, hay đang học tập nghỉ yên trong sự hoàn thành công tác của Đấng Christ trên thập tự giá và để Đức Thánh Linh biến đổi mình từ bên trong?
Willow Creek không phải là một hình mẫu hoàn hảo, cũng không phải là một điều gì đó cần sao chép y nguyên. Họ là một case study sống động và chân thực về hành trình của một Hội Thánh trong thời hiện đại. Họ đã dũng cảm đổi mới phương pháp để truyền giáo, đã đạt được những thành quả ấn tượng về mặt số lượng, nhưng cũng đã khiêm tốn thừa nhận những thiếu sót trong chiều sâu thuộc linh và can đảm thay đổi.
Lịch sử của Willow Creek nhắc nhở chúng ta rằng dù mô hình hay phương pháp nào, thì trung tâm của mọi sự vẫn phải là Chúa Giê-xu Christ và Phúc Âm về ân điển của Ngài. Sự tăng trưởng thật không đo bằng số ghế ngồi đầy, mà bằng những tấm lòng được biến đổi ngày càng giống như Đấng Christ (Rô-ma 8:29).
Ước mong mỗi chúng ta, với tư cách cá nhân và Hội Thánh, luôn khao khát sự tăng trưởng thật—một sự tăng trưởng bắt nguồn từ ân điển, được nuôi dưỡng bởi Lời Chúa và sự cầu nguyện, và thể hiện qua tình yêu thương và sự thánh khiết. Hãy noi gương các Hội Thánh tại Bê-rê ngày xưa, “sẵn lòng chịu lấy đạo, ngày nào cũng tra xem Kinh Thánh, để xét lời giảng có thật chăng.” (Công vụ 17:11). Dù học hỏi từ bất kỳ mô hình nào, hãy luôn đem mọi sự dạy dỗ ra soi xét dưới ánh sáng của Kinh Thánh, giữ lấy điều tốt lành và tránh những cạm bẫy.
“Ấy vậy, hỡi anh em yêu dấu của tôi, hãy vững vàng, chớ rúng động, hãy làm công việc Chúa cách dư dật luôn, vì biết rằng công khó của anh em trong Chúa chẳng phải là vô ích đâu.” (1 Cô-rinh-tô 15:58).