Ai là Môn đồ của Chúa và họ tin điều gì?

02 December, 2025
16 phút đọc
3,035 từ
Chia sẻ:

Ai là Môn đồ của Chúa và Họ Tin Điều Gì?

Trong thế giới tôn giáo ngày nay, thuật ngữ "Cơ Đốc nhân" được sử dụng rất rộng rãi, đôi khi mơ hồ và đánh mất đi chiều sâu nguyên thủy của nó. Tuy nhiên, Kinh Thánh tập trung vào một danh xưng mang tính cam kết và biến đổi sâu sắc hơn: Môn đồ. Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khảo sát định nghĩa Kinh Thánh về một môn đồ thật của Chúa Giê-xu Christ và hệ thống niềm tin căn cốt làm nền tảng cho đời sống của họ, dựa trên sự giải nghĩa trực tiếp từ Lời Đức Chúa Trời.

I. Giới Thiệu: Từ "Tín Hữu" Đến "Môn Đồ" – Một Sự Kêu Gọi Căn Bản

Danh xưng "Cơ Đốc nhân" (Christian) chỉ xuất hiện ba lần trong Tân Ước (Công vụ 11:26; 26:28; I Phi-e-rơ 4:16) và ban đầu là một biệt hiệu, có nghĩa là "người thuộc về Đấng Christ". Trong khi đó, từ "môn đồ" (tiếng Hy Lạp: mathētēs), có nghĩa gốc là "người học trò" hoặc "người đi theo", xuất hiện hơn 250 lần trong các sách Phúc Âm và Công vụ. Điều này cho thấy trọng tâm trong chức vụ của Chúa Giê-xu không phải là thu nhận những người đồng tình về mặt giáo lý, mà là kêu gọi và huấn luyện những người đi theo có cam kết. Vậy, tiêu chuẩn để được gọi là môn đồ là gì?

II. Ai Là Môn Đồ Của Chúa? – Định Nghĩa Theo Kinh Thánh

Chúa Giê-xu không để lại một định nghĩa mơ hồ. Ngài đã phác thảo rõ ràng những đặc điểm của một môn đồ thật qua chính lời dạy của Ngài.

1. Từ Bỏ Chính Mình và Vác Thập Tự Giá Mình Hằng Ngày:
Đây là điều kiện tiên quyết và gây sốc nhất. "Đoạn, Ngài phán cùng mọi người rằng: Nếu ai muốn theo ta, phải tự bỏ mình đi, mỗi ngày vác thập tự giá mình mà theo ta" (Lu-ca 9:23). Động từ "từ bỏ" (tiếng Hy Lạp: aparneomai) có nghĩa mạnh mẽ là "phủ nhận, chối bỏ, khước từ". Môn đồ là người nói "không" với ý chí, quyền lợi, và sự kiểm soát của bản ngã để nói "vâng" với ý muốn của Chúa. "Vác thập tự giá" không ám chỉ những gánh nặng thông thường, mà là sự sẵn sàng chịu sỉ nhục, mất mát, và thậm chí là cái chết vì trung thành với Christ – một hình ảnh về sự đầu phục trọn vẹn.

2. Yêu Chúa Giê-xu Trên Hết Mọi Quan Hệ:
"Ai đến cùng ta mà không ghét cha mẹ, vợ con, anh em, chị em mình, và chính sự sống mình nữa, thì không được làm môn đồ ta" (Lu-ca 14:26). Từ "ghét" (tiếng Hy Lạp: miseō) ở đây phải được hiểu theo lối nói tương phản của người Sê-mít, có nghĩa là "yêu kém hơn". Tình yêu dành cho Chúa Giê-xu phải là tình yêu tối thượng, đến nỗi tình yêu dành cho những người thân yêu nhất cũng trở nên như "ghét" khi so sánh. Đó là lựa chọn đặt Chúa ở vị trí đầu tiên tuyệt đối.

3. Từ Bỏ Mọi Sự Làm Của Riêng Mình:
"Cũng vậy, nếu ai trong các ngươi không bỏ mọi sự mình có, thì không được làm môn đồ ta" (Lu-ca 14:33). Điều này không nhất thiết có nghĩa là sống nghèo khó, nhưng là thái độ của lòng: không có sự gì – của cải, địa vị, an ninh, ước mơ – lại được xem là "của riêng mình" mà không sẵn sàng dâng lên cho Chúa sử dụng. Nó nói lên quyền sở hữu tối cao của Chúa.

4. Ở Trong Lời Chúa và Kết Quả Yêu Thương:
"Nếu các ngươi hằng ở trong đạo ta, thì thật là môn đồ ta; các ngươi sẽ biết lẽ thật, và lẽ thật sẽ buông tha các ngươi" (Giăng 8:31-32). Môn đồ chân chính có đời sống gắn bó liên tục (menō – ở lại, lưu lại) với sự dạy dỗ của Chúa Giê-xu. Sự vâng phục này dẫn đến sự hiểu biết và tự do thuộc linh thật sự. Thêm vào đó, "Mọi người sẽ nhận biết các ngươi là môn đồ ta, nếu các ngươi có lòng yêu thương nhau" (Giăng 13:35). Tình yêu thương đặc biệt giữa vòng các môn đồ là dấu hiệu nhận biết không thể sai lầm và là kết quả tất yếu của mối liên hệ với Chúa.

III. Môn Đồ Của Chúa Tin Điều Gì? – Hệ Thống Niềm Tin Cốt Lõi

Đức tin của một môn đồ không phải là một tập hợp những ý tưởng trừu tượng, mà là niềm tin vào một Con Người và công việc của Ngài, từ đó hình thành nên thế giới quan và hy vọng. Các tín điều sau đây, được tóm tắt trong Bài Tín Điều Các Sứ Đồ, đều bắt nguồn trực tiếp từ Kinh Thánh.

1. Tin Vào Đức Chúa Trời Ba Ngôi:
Môn đồ tin vào một Đức Chúa Trời chân thần duy nhất, Đấng Tạo Hóa Toàn Năng (Sáng thế 1:1; Phục truyền 6:4). Nhưng trong sự mặc khải tiệm tiến, họ biết Ngài hiện hữu trong ba thân vị: Cha, Con và Thánh Linh (Ma-thi-ơ 28:19). Đây là một mầu nhiệm, nhưng được bày tỏ rõ ràng trong Kinh Thánh: Chúa Cha yêu thương và lập kế hoạch cứu rỗi (Giăng 3:16); Chúa Con thực hiện kế hoạch đó; và Chúa Thánh Linh áp dụng công việc cứu rỗi vào lòng tín hữu (Rô-ma 8:9-11).

2. Tin Vào Chúa Giê-xu Christ, Con Độc Sanh Của Đức Chúa Trời:
- Thần Tính và Nhân Tính Trọn Vẹn: Ngài là Ngôi Lời (Logos) vốn ở với Đức Chúa Trời và là Đức Chúa Trời, đã trở nên xác thịt (Giăng 1:1, 14). Ngài được thai dựng bởi quyền năng Đức Thánh Linh, sinh bởi nữ đồng trinh Ma-ri, hoàn toàn vô tội (Lu-ca 1:35; Hê-bơ-rơ 4:15). - Công Việc Cứu Chuộc: Môn đồ tin Ngài chịu chết thay trên thập tự giá, gánh lấy hình phạt tội lỗi thay cho nhân loại. Đây là cốt lõi của Phúc Âm: "Ấy là Đấng Christ vì chúng ta chịu chết... và Ngài đã sống lại, vì sự xưng công bình của chúng ta" (Rô-ma 4:25). Chữ "vì" (huper) ở đây mang nghĩa "thay cho". Sự chết của Ngài là của lễ chuộc tội (hilastērion) đầy đủ và trọn vẹn (Rô-ma 3:25). - Sự Sống Lại và Thăng Thiên: Ngài đã sống lại thật về thể xác vào ngày thứ ba (I Cô-rinh-tô 15:4), khải hoàn trên sự chết. Bốn mươi ngày sau, Ngài thăng thiên và hiện đang ngồi bên hữu Đức Chúa Trời, cầu thay cho các môn đồ (Hê-bơ-rơ 7:25). - Sự Tái Lâm: Môn đồ trông đợi Ngài sẽ trở lại cách hữu hình và vinh hiển để phán xét thế gian, tái lập vương quốc đời đời (Công vụ 1:11; Khải huyền 22:12).

3. Tin Vào Công Việc Của Đức Thánh Linh:
Môn đồ tin Thánh Linh là Đấng ban sự sống, thánh hóa và ban năng lực. Chính Ngài tái sinh người tin (Giăng 3:5-6), ngự vào lòng họ như ấn chứng cho sự cứu rỗi (Ê-phê-sô 1:13-14), và giúp họ sống đẹp ý Chúa qua việc sanh bông trái Thánh Linh (Ga-la-ti 5:22-23).

4. Tin Vào Sự Cứu Rỗi Bởi Ân Điển Qua Đức Tin:
Đây là điểm then chốt phân biệt đức tin Tin Lành. Môn đồ tin rằng sự cứu rỗi là món quà nhưng không của Đức Chúa Trời (charis - ân điển), nhận được bởi đức tin (pistis) nơi công lao của Chúa Giê-xu Christ, chứ không do công đức hay việc lành của con người (Ê-phê-sô 2:8-9). Đức tin sống động này tự nhiên sẽ sản sinh ra đời sống vâng lời và việc lành (Gia-cơ 2:17).

5. Tin Vào Hội Thánh, Sự Tha Tội và Sự Sống Lại Cuối Cùng:
- Hội Thánh: Là thân thể của Đấng Christ, gồm mọi người thật lòng tin nhận Chúa qua mọi thời đại (I Cô-rinh-tô 12:12-13). - Sự Tha Tội: Dựa trên huyết của Chúa Giê-xu (I Giăng 1:9). - Sự Sống Lại Của Thân Thể: Môn đồ trông đợi ngày thân thể hay chết này sẽ được sống lại vinh hiển, bất tử để hưởng sự sống đời đời trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời (I Cô-rinh-tô 15:42-44; Khải huyền 21:3-4).

IV. Ứng Dụng Thực Tế: Sống Như Một Môn Đồ Trong Đời Thường

Làm thế nào để những chân lý cao sâu này trở nên sống động trong cuộc sống hằng ngày?

1. Kỷ Luật Hằng Ngày Trong Sự Gặp Gỡ Cá Nhân Với Chúa:
Môn đồ là người học trò. Hãy dành thì giờ mỗi ngày để đọc, suy ngẫm và vâng theo Lời Chúa (Thi thiên 119:105) và cầu nguyện (I Tê-sa-lô-ni-ca 5:17). Đây là nguồn dinh dưỡng và hướng dẫn không thể thiếu.

2. Sống Dưới Sự Quản Trị Của Đấng Christ Trong Mọi Lĩnh Vực:
Từ công việc, tài chính, gia đình đến giải trí, hãy đặt câu hỏi: "Lựa chọn này có phản ánh việc Chúa là Chủ của lĩnh vực này không?" (Cô-lô-se 3:17). Từ bỏ chính mình nghĩa là trao mọi quyền quyết định cho Ngài.

3. Gắn Kết Trong Mối Thông Công Yêu Thương Với Hội Thánh Địa Phương:
Không ai có thể là một môn đồ đơn độc. Cần có sự khích lệ, sửa dạy và phục vụ lẫn nhau trong thân thể Đấng Christ (Hê-bơ-rơ 10:24-25). Tình yêu thương (Giăng 13:35) được thực hành qua những cử chỉ cụ thể: sự hiện diện, lời nói khích lệ, và sự chia sẻ.

4. Trở Nên Người Làm Môn Đồ (Disciple-Maker):
Mệnh lệnh cuối cùng của Chúa Giê-xu là "hãy đi... làm cho muôn dân trở nên môn đồ" (Ma-thi-ơ 28:19). Môn đồ chân chính không chỉ đi theo mà còn dẫn dắt người khác đến với Christ và dạy dỗ họ vâng giữ mọi điều Chúa truyền. Đây là sự đầu tư vĩnh cửu vào Vương Quốc Đức Chúa Trời.

V. Kết Luận

Môn đồ của Chúa Giê-xu không phải là một danh hiệu danh dự, mà là một đời sống được biến đổi bởi ân điển, được định hình bởi thập tự giá, được nuôi dưỡng bởi Lời Chúa, được nhận biết bởi tình yêu thương, và được thúc đẩy bởi sứ mạng. Họ là những người, dù không hoàn hảo, nhưng bằng đức tin đặt trọn niềm tin vào Chúa Giê-xu Christ – Con Đức Chúa Trời đã chết và sống lại – và mỗi ngày đang học tập để vâng theo mọi mệnh lệnh của Ngài. Sự kêu gọi làm môn đồ là lời mời gọi đầy vinh dự và thách thức cho mọi người tin nhận Chúa. Hãy bước đi trong sự từ bỏ, đầy dẫy Thánh Linh, và trung tín với Đấng đã kêu gọi chúng ta ra khỏi sự tối tăm vào sự sáng lạ lùng của Ngài (I Phi-e-rơ 2:9).

Quay Lại Bài Viết