Amy Carmichael là ai?

03 December, 2025
16 phút đọc
3,018 từ
Chia sẻ:

Amy Carmichael Là Ai?

Amy Carmichael (1867–1951) là một nữ truyền giáo người Ireland, người đã cống hiến cả đời mình cho công cuộc cứu rỗi và chăm sóc trẻ em tại Ấn Độ. Bà được biết đến như một tấm gương sáng về đức tin vững vàng, lòng can đảm, sự hy sinh, và tình yêu thương vô điều kiện dành cho những người bị áp bức. Cuộc đời bà là một minh chứng sống động cho câu Kinh Thánh: “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời” (Giăng 3:16).

Thời Thơ Ấu Và Hành Trình Đức Tin

Amy Beatrice Carmichael sinh ngày 16 tháng 12 năm 1867 tại thị trấn Millisle, Bắc Ireland, trong một gia đình khá giả theo đạo Tin Lành. Cha bà, David Carmichael, qua đời khi Amy mới 18 tuổi, để lại gia đình trong cảnh khó khăn. Mẹ bà, Catherine, đã chuyển cả gia đình đến Belfast. Tại đây, Amy trải qua một cuộc khủng hoảng tâm linh sâu sắc. Một ngày Chúa nhật năm 1883, khi nghe bài giảng về sự cứu rỗi, Amy đã quyết định tin nhận Chúa Giê-xu Christ làm Cứu Chúa của đời mình. Cô gái trẻ bắt đầu tìm kiếm ý muốn Chúa cho cuộc đời mình.

Một câu Kinh Thánh đã trở thành kim chỉ nam cho Amy: “Hãy hết lòng tin cậy Đức Giê-hô-va, chớ nương cậy nơi sự thông sáng của con; hãy nhận biết Ngài trong mọi đường lối con, thì Ngài sẽ dẫn dắt con trên các nẻo của con” (Châm ngôn 3:5-6). Với lòng tin cậy đó, Amy bắt đầu tham gia các hoạt động truyền giáo tại địa phương, đặc biệt là giúp đỡ những cô gái trẻ làm việc trong các nhà máy.

Tiếng Gọi Truyền Giáo Và Những Bước Đầu

Năm 1892, Amy gia nhập Hội Truyền giáo Trung Quốc Nội địa (China Inland Mission) với mong muốn đến Trung Quốc. Tuy nhiên, vì vấn đề sức khỏe, bà không được chấp nhận. Không nản lòng, bà tiếp tục cầu nguyện và cuối cùng được gửi đến Nhật Bản vào năm 1893. Tại đây, Amy học được bài học về sự kiên nhẫn khi công việc truyền giáo gặp nhiều khó khăn. Sau 15 tháng, bà buộc phải rời Nhật Bản vì bệnh tật và đến Sri Lanka (khi đó là Ceylon) nghỉ ngơi.

Trong thời gian ở Sri Lanka, Amy cảm nhận rõ ràng tiếng gọi của Chúa hướng bà đến Ấn Độ. Năm 1895, bà đặt chân đến Bangalore, sau đó chuyển đến thành phố Tinnevelly (nay là Tirunelveli) ở Tamil Nadu. Tại đây, bà gặp Thomas Walker, một nhà truyền giáo, người đã trở thành người cố vấn và bạn đồng hành trong chức vụ.

Khám Phá Sự Thật Đau Lòng Và Sứ Mạng Mới

Một ngày nọ, khi đang đi dạo, Amy nhìn thấy một bé gái Ấn Độ bị bỏ rơi bên đường. Cô bé tên Preena, sau đó kể cho Amy nghe về số phận của những đứa trẻ bị bán vào các đền thờ Hindu để trở thành nô lệ tình dục cho các thầy tư tế. Amy vô cùng kinh hoàng và nhận ra rằng Chúa đang kêu gọi bà làm điều gì đó cho những đứa trẻ này.

Bà bắt đầu nghiên cứu và phát hiện ra thực tế đau lòng: hàng ngàn bé gái và cả bé trai bị ép buộc phục vụ trong các đền thờ, bị lạm dụng thể xác và tinh thần dưới danh nghĩa tôn giáo. Amy quyết định giải cứu chúng, dù biết rằng việc này có thể nguy hiểm đến tính mạng. Bà thường trích dẫn Gia-cơ 1:27: “Sự tin kính thanh sạch không vết trước mặt Đức Chúa Trời, Cha chúng ta, là thăm viếng kẻ mồ côi, người góa bụa trong cơn khốn khó của họ, và giữ lấy mình khỏi sự ô uế của thế gian”.

Để hòa nhập và tránh sự chú ý, Amy đã nhuộm da mình bằng cà phê, mặc trang phục Ấn Độ, và học ngôn ngữ Tamil. Bà thường đột nhập vào các đền thờ vào ban đêm để đưa những đứa trẻ ra ngoài, đưa chúng đến nơi an toàn. Công việc này đòi hỏi lòng can đảm phi thường và sự tin cậy hoàn toàn vào sự bảo vệ của Chúa.

Thành Lập Hội Dohnavur

Năm 1901, Amy thành lập Hội Dohnavur (Dohnavur Fellowship) tại một ngôi làng nhỏ ở Tamil Nadu. Ban đầu, đây là nơi trú ẩn cho các bé gái được giải cứu. Sau đó, bà cũng tiếp nhận cả bé trai. Hội Dohnavur được xây dựng theo mô hình một gia đình lớn, nơi mọi người sống như anh chị em, cùng nhau học tập, làm việc, và trên hết là tìm hiểu về tình yêu của Chúa Giê-xu.

Amy không bao giờ kết hôn; bà xem những đứa trẻ này là con cái của mình. Bà thường gọi chúng là “những viên ngọc quý” và tin rằng mỗi đứa trẻ đều là món quà từ Chúa. Phương châm của bà là: “Làm mọi việc vì tình yêu Chúa”, lấy cảm hứng từ Mác 12:30: “Ngươi phải hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn, hết sức mà kính mến Chúa là Đức Chúa Trời ngươi”.

Dần dần, Hội Dohnavur mở rộng quy mô, bao gồm trường học, bệnh viện, nhà in, và các cơ sở nông nghiệp tự cung tự cấp. Đến năm 1918, đã có hơn 130 trẻ em được cứu và chăm sóc. Công việc hoàn toàn dựa vào đức tin: Amy và các cộng sự không bao giờ kêu gọi quyên góp công khai, mà chỉ cầu nguyện và tin rằng Chúa sẽ cung ứng mọi nhu cầu.

Đời Sống Thuộc Linh Và Những Thử Thách

Amy Carmichael là một người sống sâu sắc trong sự cầu nguyện. Bà thường dành nhiều giờ mỗi ngày để cầu nguyện, tìm kiếm ý Chúa. Bà rất yêu thích Thi thiên 91 và thường trích dẫn câu 1-2: “Người nào ở nơi kín đáo của Đấng Chí Cao, sẽ được hằng ở dưới bóng của Đấng Toàn Năng. Tôi nói về Đức Giê-hô-va rằng: Ngài là nơi nương náu tôi và đồn lũy tôi, là Đức Chúa Trời tôi, tôi tin cậy Ngài”.

Năm 1931, một tai nạn bất ngờ xảy ra khi Amy bị ngã và gãy xương chậu. Bà bị liệt giường suốt 20 năm cuối đời. Dù đau đớn, bà không hề than vãn mà xem đó là cơ hội để viết sách và khích lệ người khác từ phòng bệnh. Bà viết: “Trong vòng tay của Chúa, không có sự tình cờ nào. Mọi sự đều có mục đích của Ngài.” Trong thời gian này, bà đã cho ra đời nhiều tác phẩm nổi tiếng như “If”, “Gold by Moonlight”, “Things as They Are”, “Rose from Brier”, và nhiều sách khác. Những tác phẩm này chứa đựng những bài học về đức tin, sự cầu nguyện, và kinh nghiệm sống trong sự tể trị của Chúa.

Một trong những câu nói nổi tiếng của Amy là: “Bạn có thể cho đi mà không yêu thương, nhưng bạn không thể yêu thương mà không cho đi.” Điều này phản ánh triết lý sống của bà: tình yêu thực sự luôn dẫn đến hành động hy sinh.

Di Sản Và Ảnh Hưởng

Amy Carmichael qua đời ngày 18 tháng 1 năm 1951 tại Dohnavur, Ấn Độ, thọ 83 tuổi. Bà được chôn cất tại nghĩa trang của Hội Dohnavur. Trên mộ bà không có tượng đài hoa mỹ, chỉ một phiến đá khắc đơn giản dòng chữ “Ammai” (tiếng Tamil có nghĩa là “Mẹ”) – cách mà các con nuôi của bà gọi bà.

Hội Dohnavur vẫn tồn tại và hoạt động cho đến ngày nay, tiếp tục cứu giúp trẻ em có hoàn cảnh khó khăn, cung cấp giáo dục và chăm sóc y tế, đồng thời truyền bá Phúc Âm. Công việc của Amy Carmichael đã truyền cảm hứng cho vô số nhà truyền giáo và tín hữu trên khắp thế giới, bao gồm cả Elisabeth Elliot, Jim Elliot, và nhiều người khác.

Cuộc đời Amy Carmichael là một bằng chứng hùng hồn về quyền năng của đức tin và tình yêu Chúa. Bà đã sống trọn vẹn lời Chúa dạy: “Ai muốn cứu mạng sống mình thì sẽ mất; còn ai vì Ta mà mất mạng sống thì sẽ tìm lại được” (Ma-thi-ơ 16:25).

Áp Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc

Từ cuộc đời của Amy Carmichael, chúng ta có thể rút ra nhiều bài học quý báu áp dụng vào đời sống hằng ngày:

  1. Tin cậy Chúa hoàn toàn trong mọi hoàn cảnh: Dù đối mặt với nguy hiểm, bệnh tật, hay thiếu thốn, Amy luôn tin rằng Chúa đang kiểm soát mọi sự. Chúng ta cũng nên học tập thái độ đó, dâng mọi lo lắng cho Chúa và bước đi bằng đức tin (Phi-líp 4:6-7).
  2. Vâng lời tiếng gọi của Chúa dù có trở ngại: Amy đã vượt qua những rào cản về sức khỏe, văn hóa, và an ninh để đến với những người cần Phúc Âm. Khi Chúa kêu gọi chúng ta, Ngài cũng sẽ cung ứng mọi nhu cầu và ban cho chúng ta sức mạnh.
  3. Ưu tiên cầu nguyện: Amy Carmichael là người của sự cầu nguyện. Bà hiểu rằng mọi thành quả thuộc linh đều bắt nguồn từ sự tương giao với Chúa. Hãy dành thời gian chất lượng mỗi ngày để trò chuyện với Chúa và lắng nghe Ngài.
  4. Yêu thương và phục vụ người khác, đặc biệt những người bị áp bức: Amy đã dành cả đời để cứu những trẻ em bị bóc lột. Chúa muốn chúng ta quan tâm đến những người yếu thế trong xã hội (Ma-thi-ơ 25:40). Dù không phải ai cũng được gọi đến Ấn Độ, chúng ta vẫn có thể phục vụ những người nghèo khó, mồ côi, góa bụa trong cộng đồng của mình.
  5. Kiên trì và trung tín trong chức vụ: Công việc của Amy không phải lúc nào cũng thấy kết quả ngay. Có những lúc bà cảm thấy mệt mỏi và cô đơn. Nhưng bà đã tiếp tục trung tín cho đến cuối cùng. Chúng ta cũng nên kiên nhẫn và không nản lòng khi làm việc cho Chúa (Ga-la-ti 6:9).
  6. Dùng ngòi bút để khích lệ người khác: Dù bị liệt giường, Amy vẫn viết sách để truyền cảm hứng cho thế hệ sau. Mỗi chúng ta đều có thể chia sẻ những kinh nghiệm thuộc linh của mình qua lời nói, bài viết, hoặc mạng xã hội để gây dựng Hội Thánh.
Kết Luận

Amy Carmichael không phải là một siêu nhân, nhưng bà là một tín hữu bình thường đã chọn sống một đời sống phi thường vì vâng theo tiếng gọi của Chúa. Cuộc đời bà thách thức chúng ta sống hết mình cho Đấng Christ, yêu thương người khác bằng tình yêu thực tiễn, và luôn tin cậy vào sự dẫn dắt của Chúa. Như bà đã viết: “Một cốc nước lã không đáng giá gì, nhưng khi bạn trao nó trong tình yêu của Chúa, nó có thể trở thành một ly nước hằng sống”.

Ước mong mỗi chúng ta, khi đọc về Amy Carmichael, sẽ được thúc đẩy để bước đi trong đức tin, phục vụ Chúa hết lòng, và để lại một di sản đẹp lòng Ngài.

Quay Lại Bài Viết