Tại sao Áp-ra-ham lại mặc cả với Đức Chúa Trời về Sô-đôm và Gô-mô-rơ (Sáng Thế Ký 18)?

02 December, 2025
16 phút đọc
3,084 từ
Chia sẻ:

Sự Cầu Thay Của Áp-ra-ham: Cuộc Mặc Cả Cho Sô-đôm Và Gô-mô-rơ

Trong dòng chảy lịch sử cứu chuộc của Kinh Thánh, Sáng Thế Ký chương 18 đứng như một khúc quanh quan trọng, nơi chúng ta chứng kiến không chỉ lời hứa về một dòng dõi từ Y-sác được lặp lại, mà còn là một cuộc đối thoại đầy kịch tính và thân mật giữa một con người và Đấng Tạo Hóa. Cuộc "mặc cả" của Áp-ra-ham cho các thành Sô-đôm và Gô-mô-rơ (Sáng Thế Ký 18:16-33) không đơn thuần là một cảnh tranh luận. Đó là một bức tranh sống động về bản tính của Đức Chúa Trời, về vai trò của người công bình trong sự cầu thay, và là một bài học sâu sắc về mối quan hệ giao ước. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khai phá bối cảnh, diễn biến, ý nghĩa thần học và bài học thực tiễn từ sự kiện trọng đại này.

I. Bối Cảnh Thuộc Linh Và Văn Hóa Của Cuộc Đối Thoại

Để hiểu trọn vẹn cuộc đối thoại, chúng ta phải đặt nó vào đúng dòng chảy. Ngay trước đó, Đức Giê-hô-va cùng hai thiên sứ đã hiện đến với Áp-ra-ham tại lùm cây dẻ bộp của Mam-rê (Sáng Thế Ký 18:1). Trong tư cách của một người chủ nhà phương Đông trọng khách, Áp-ra-ham đã tiếp đãi ba vị khách cách nhiệt thành. Chính trong bữa ăn thân mật này, lời hứa về việc Sa-ra sẽ sanh một con trai trong năm sau được tái khẳng định (câu 10). Sau đó, Đức Chúa Trời phán: "Ta há có thể giấu Áp-ra-ham điều chi ta sẽ làm sao?" (Sáng Thế Ký 18:17). Câu nói này mở ra cánh cửa cho một mặc khải đặc biệt về sự phán xét sắp xảy ra.

Lý do Đức Chúa Trời chia sẻ ý định của Ngài được nêu rõ: "Vì ta chọn người đặng người khiến dạy các con cùng nội nhà người giữ theo đạo Đức Giê-hô-va, làm các điều công bình và ngay thẳng" (Sáng Thế Ký 18:19). Từ "đạo" trong nguyên ngữ Hê-bơ-rơ là "דֶּרֶךְ" (derekh), có nghĩa là con đường, lối sống. Áp-ra-ham được chọn để thiết lập một "lối sống theo Đức Giê-hô-va", một lối sống của "צְדָקָה וּמִשְׁפָּט" (tsedaqah u-mishpat) - "sự công bình và sự ngay thẳng". Chính trên nền tảng của mối quan hệ giao ước và sự kêu gọi này, cuộc đối thoại được xây dựng. Đức Chúa Trời xem Áp-ra-ham như một bạn hữu (2 Sử Ký 20:7; Ê-sai 41:8), và chia sẻ ý định thầm kín của Ngài.

II. Diễn Biến Cuộc "Mặc Cả": Từ Năm Mươi Xuống Mười Người Công Bình

Khi những vị khách đứng dậy nhìn về phía Sô-đôm, Áp-ra-ham nhận biết sứ mạng phán xét của họ. Ông bước đến "đứng trước mặt Đức Giê-hô-va" (Sáng Thế Ký 18:22). Cụm từ này trong tiếng Hê-bơ-rơ diễn tả một tư thế của người cầu thay, đại diện, đứng trong vị trí can thiệp. Lời cầu xin của Áp-ra-ham bắt đầu bằng một tuyên bố thần học then chốt: "Chúa há lại diệt người công bình luôn với kẻ dữ sao?" (câu 23). Ông chất vấn dựa trên chính bản tính công bình (צַדִּיק - tsaddiq) của Đức Chúa Trời mà ông tin cậy. Đây không phải sự nghi ngờ, mà là sự xác quyết đức tin rằng Đấng Toàn Năng sẽ hành động phù hợp với chính bản tính hoàn hảo của Ngài.

Cuộc đối thoại diễn ra qua sáu lần "giảm giá", từ 50 người công bình xuống còn 10:

  • Lần 1: 50 người công bình – Đức Chúa Trời đáp: "Nếu ta tìm được trong Sô-đôm năm mươi người công bình, vì cớ họ ta sẽ tha hết cả thành" (câu 26).
  • Lần 2: 45 người (thiếu 5) – Chúa đồng ý (câu 28).
  • Lần 3: 40 người – Chúa đồng ý (câu 29).
  • Lần 4: 30 người – Chúa đồng ý (câu 30).
  • Lần 5: 20 người – Chúa đồng ý (câu 31).
  • Lần 6: 10 người – Chúa hứa: "Vì cớ mười người đó, ta cũng chẳng hủy diệt thành đâu" (câu 32).

Mỗi lần, Áp-ra-ham đều bắt đầu bằng cụm từ "tôi xin Chúa đừng giận" (câu 30, 32) – từ "giận" ở đây là "חָרָה" (charah), chỉ cơn nóng giận. Ông trình diện với thái độ khiêm nhường, nhận biết mình chỉ là "tro bụi" (câu 27), nhưng cũng đầy sự táo bạo của đức tin. Điểm dừng lại ở con số 10 có lẽ gắn liền với quan niệm về một "số sót" tối thiểu (như 10 chi phái Y-sơ-ra-ên) cần thiết để duy trì sự hiện diện của cộng đồng. Thực tế, chỉ có 4 người được tìm thấy (Lót, vợ và hai con gái), và họ cũng không hoàn toàn "công bình". Nhưng vì lời cầu thay của Áp-ra-ham, Lót đã được giải cứu (Sáng Thế Ký 19:29).

III. Ý Nghĩa Thần Học Sâu Sắc: Công Bình, Ân Điển Và Sự Cầu Thay

Cuộc đối thoại này làm sáng tỏ nhiều chân lý trọng tâm:

1. Sự Công Bình Tuyệt Đối Của Đức Chúa Trời: Áp-ra-ham không cố gắng biện hộ cho tội lỗi của Sô-đôm. Ông công nhận sự phán xét là đáng. Câu hỏi của ông xoay quanh số phận của người công bình LẪN kẻ dữ. Câu trả lời của Đức Chúa Trời khẳng định: Sự phán xét của Ngài có sự phân biệt. Ngài không vui về sự chết của kẻ dữ (Ê-xê-chi-ên 18:23), nhưng sự công bình thánh khiết đòi hỏi tội lỗi phải bị trừng phạt. Sự kiện này là một bức tranh về Ngày Phán Xét cuối cùng, nơi sự phân rẽ sẽ xảy ra (Ma-thi-ơ 25:32).

2. Giá Trị Cầu Thay Của Người Công Bình: Đức Chúa Trời sẵn sàng vì một "số ít" người công bình mà hoãn hoặc đình chỉ sự phán xét trên cả một cộng đồng. Điều này nhấn mạnh vai trò và trách nhiệm thuộc linh của dân sự Chúa trong thế gian. Họ là "muối của đất" và "sự sáng cho thế gian" (Ma-thi-ơ 5:13-14), có sức ảnh hưởng bảo tồn và ngăn chặn sự hư mất. Lời cầu nguyện của người công bình có năng quyền lớn lắm (Gia-cơ 5:16).

3. Áp-ra-ham – Hình Bóng Về Đấng Christ, Đấng Cầu Thay Tối Cao: Áp-ra-ham, dù là bạn hữu Đức Chúa Trời, vẫn là một tội nhân cần đến ân điển (như việc ông nói dối về Sa-ra). Sự cầu thay của ông có giới hạn và chỉ cứu được một vài người. Ông là một hình bóng về Chúa Giê-xu Christ, Đấng Cầu Thay thật sự và toàn hảo. Chúa Giê-xu không mặc cả từ 50 xuống 10, nhưng Ngài đã cầu thay: "Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết mình làm điều gì" (Lu-ca 23:34). Quan trọng hơn, sự chết thay của Ngài trên thập tự giá mới là nền tảng duy nhất khiến Đức Chúa Trời có thể tha thứ cho bất kỳ tội nhân nào – không phải vì 10 hay 50 người công bình, mà vì MỘT Người Công Bình duy nhất, là Đấng Christ (Rô-ma 5:19). Chính nhờ công lao của Ngài mà chúng ta, những kẻ tin, trở nên công bình trước mặt Đức Chúa Trời.

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân Ngày Nay

Bài học từ Sáng Thế Ký 18 không chỉ là một câu chuyện lịch sử, mà là kim chỉ nam cho đời sống cầu nguyện và chứng nhân của chúng ta hôm nay.

1. Sự Cầu Thay Xuất Phát Từ Mối Quan Hệ Thân Mật: Áp-ra-ham có thể đứng trước mặt Chúa vì ông đang sống trong mối tương giao thường xuyên. Sự cầu thay hiệu quả không bắt đầu từ một danh sách dài những nhu cầu, mà từ một đời sống bước đi với Chúa, biết tiếng Ngài và được Ngài tiết lộ ý muốn Ngài. Chúng ta được kêu gọi trở thành "bạn hữu" của Ngài (Giăng 15:15).

2. Lòng Can Đảm Và Sự Khiêm Nhường Trong Cầu Nguyện: Áp-ra-ham kết hợp sự táo bạo ("Chúa há lại diệt...?") với sự khiêm nhường thẳm sâu ("tôi chỉ là tro bụi"). Đây là tấm lòng của người con thảo trong Chúa: có thể trình bày, thưa chuyện, thậm chí chất vấn dựa trên chính lời hứa và bản tính của Chúa, nhưng luôn trong tâm thế của kẻ được cứu bởi ân điển. Hãy cầu nguyện với sự thưa nhưng không tranh cãi, với đức tin nhưng không với thái độ đòi hỏi.

3. Cầu Thay Cho Thế Gian Hư Mất: Áp-ra-ham không cầu nguyện cho dòng họ hay gia đình ông, mà cho một thành phố ngoại giáo, tội lỗi, nơi cháu ông (Lót) đã chọn sống. Điều này thúc giục chúng ta mở rộng tấm lòng cầu thay vượt ra ngoài vòng tròn an toàn của Hội Thánh. Hãy cầu nguyện cho các thành phố, quốc gia, cho những nơi đầy rẫy tội lỗi, tin rằng sự hiện diện của dân Chúa (Hội Thánh) có sức bảo tồn và mang lại cơ hội ăn năn.

4. Kiên Trì Và Không Bỏ Cuộc: Áp-ra-ham kiên trì cầu xin đến sáu lần. Đây là hình ảnh của sự cầu nguyện nài xin (Lu-ca 11:5-10; 18:1-8). Đôi khi chúng ta dừng lại quá sớm. Chúa muốn chúng ta kiên trì, vì qua sự kiên trì, đức tin chúng ta được tôi luyện và lòng khao khát của chúng ta đối với ý muốn Ngài trở nên thuần khiết hơn.

5. Phó Thác Kết Quả Cho Sự Công Bình Toàn Hảo Của Đức Chúa Trời: Cuối cùng, Áp-ra-ham dừng lại và Đức Chúa Trời đi khỏi. Ông không tiếp tục xuống 5 người. Ông phó thác cho sự khôn ngoan và phán xét công bình của Đấng Toàn Tri. Đôi khi lời cầu nguyện của chúng ta không được nhậm theo cách chúng ta mong đợi. Bài học là hãy hết lòng cầu thay, nhưng luôn tin cậy rằng Đức Chúa Trời sẽ làm điều đúng đắn, công bình và tốt lành nhất (Rô-ma 8:28).

Kết Luận

Cuộc mặc cả của Áp-ra-ham cho Sô-đôm và Gô-mô-rơ không phải là một cảnh mặc cả giá cả thông thường, mà là một bằng chứng hùng hồn về ân điển hoạt động bên trong khuôn khổ công bình của Đức Chúa Trời. Nó dạy chúng ta rằng Đức Chúa Trời tôn trọng lời cầu nguyện của những người bước đi với Ngài và Ngài lắng nghe tiếng kêu của người công bình. Quan trọng hơn hết, nó chỉ chúng ta về Chúa Giê-xu Christ, Đấng Cầu Thay vĩ đại, Đấng đã đứng trong chỗ của chúng ta, gánh lấy sự phán xét mà chúng ta đáng chịu, và ban cho chúng ta sự công bình để chúng ta có thể đứng vững trước mặt Đức Chúa Trời. Ước gì câu chuyện này thôi thúc chúng ta trở nên những người cầu thay sốt sắng, kiên trì và đầy đức tin, sống một đời sống ảnh hưởng và mang lại phước hạnh cho thế gian xung quanh.

Quay Lại Bài Viết