Đứng Vững Có Nghĩa Là Gì (1 Cô-rinh-tô 15:58)
Trong hành trình đức tin, mỗi Cơ Đốc nhân đều trải qua những lúc thử thách, nghi ngờ và mệt mỏi. Giữa một thế giới đầy biến động và những giá trị đảo lộn, lời kêu gọi “hãy đứng vững” của Sứ đồ Phao-lô vang lên như một mệnh lệnh thiêng liêng và cũng là một lời hứa đầy hy vọng. Câu Kinh Thánh 1 Cô-rinh-tô 15:58 không đứng riêng lẻ, mà là đỉnh cao của một trong những chương quan trọng nhất trong Tân Ước – chương nói về sự sống lại. Hiểu được ý nghĩa thần học sâu sắc đằng sau hai chữ “đứng vững” sẽ trang bị cho chúng ta sự vững vàng không thể lay chuyển.
"Hỡi anh em yêu dấu của tôi, vậy thì hãy vững vàng, chớ rúng động, hãy làm công việc Chúa cách dư dật luôn, vì biết rằng công khó của anh em trong Chúa chẳng phải là vô ích đâu." (1 Cô-rinh-tô 15:58, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925)
I. Bối Cảnh Then Chốt: Sự Sống Lại – Nền Tảng Cho Sự Đứng Vững
Để thực sự thấu hiểu ý nghĩa của “đứng vững”, chúng ta phải đặt nó vào trong dòng chảy của 1 Cô-rinh-tô 15. Hội Thánh Cô-rinh-tô đang đối mặt với sự nghi ngờ về học thuyết then chốt: sự sống lại của thân thể. Một số người nói rằng “không có sự sống lại của kẻ chết” (câu 12). Phao-lô đã dành cả chương sách để bênh vực và giải thích chân lý nền tảng này.
Ông lập luận:
- Nếu không có sự sống lại, thì sự chết của Đấng Christ là vô ích (câu 13-14).
- Nếu không có sự sống lại, thì đức tin của chúng ta là hư không và chúng ta vẫn còn trong tội lỗi (câu 17).
- Nếu không có sự sống lại, thì những tín hữu đã qua đời đã bị hư mất đời đời, và niềm hy vọng của chúng ta chỉ giới hạn trong đời này mà thôi (câu 18-19).
Nhưng Phao-lô tuyên bố quyết liệt: “Đấng Christ đã từ kẻ chết sống lại” (câu 20). Sự sống lại của Ngài là “trái đầu mùa”, đảm bảo cho sự sống lại của những kẻ thuộc về Ngài. Toàn bộ chương sách đạt đến cao trào với sự mô tả về sự sống lại vinh hiển trong thân thể thuộc linh (câu 42-44), và sự chiến thắng cuối cùng trên sự chết (câu 54-57). Chính TRÊN NỀN TẢNG NÀY – nền tảng của sự sống lại đã được xác lập vững chắc – mà Phao-lô mới đưa ra lời kêu gọi ở câu 58: “Vậy thì...”. Hai chữ “vậy thì” (tiếng Hy Lạp: ὥστε - hōste) là một liên từ kết luận mạnh mẽ. Nó cho thấy mệnh lệnh “đứng vững” là kết quả tất yếu, là ứng dụng thực tiễn xuất phát từ chân lý về sự sống lại. Đức tin của chúng ta có nền tảng khách quan, không phải là một cảm xúc chủ quan hay triết lý mong manh.
II. Giải Nghĩa "Đứng Vững" Trong Ngôn Ngữ Gốc
Phao-lô sử dụng hai động từ Hy Lạp có sắc thái bổ sung cho nhau để mô tả trạng thái “đứng vững”:
1. "Hãy vững vàng" (ἑδραῖοι γίνεσθε - hedraioi ginesthe):
Từ hedraios có gốc từ hedra, nghĩa là “chỗ ngồi”, “nền tảng”, “cơ sở”. Nó diễn tả hình ảnh một tòa nhà được xây dựng vững chắc trên một nền móng kiên cố, không thể bị dịch chuyển. Trong Cô-lô-se 1:23, Phao-lô cũng dùng từ này: “...nếu quả thật anh em đứng vững trong đức tin”. Sự “vững vàng” này nói đến tính ổn định bên trong, thế đứng kiên định, không dao động trước các luồng giáo lý sai lầm (Ê-phê-sô 4:14) hay những hoàn cảnh khó khăn.
2. "Chớ rúng động" (ἀμετακίνητοι - ametakinētoi):
Từ này mang nghĩa mạnh hơn. A- (phủ định) + metakinēo (di chuyển, lay chuyển). Nghĩa đen là “không thể bị dịch chuyển”, “không thể bị lay chuyển”. Nó không chỉ là sự ổn định chủ quan, mà còn nhấn mạnh đến khả năng chống lại các lực tấn công từ bên ngoài – những cơn bão của sự nghi ngờ, đau khổ, bách hại hay cám dỗ. Đây là phẩm chất của một pháo đài không thể bị công phá.
Sự kết hợp của hai từ này cho chúng ta một bức tranh toàn diện: Người tin Chúa được kêu gọi có một đời sống đức tin vừa ổn định bên trong (vững vàng) vừa bất khả xâm phạm từ bên ngoài (không rúng động). Điều này không dựa trên ý chí hay nỗ lực cá nhân, mà trên nền tảng khách quan: Sự sống lại của Đấng Christ và lời hứa về sự sống lại của chính chúng ta.
III. Biểu Hiện Của Sự Đứng Vững: "Hãy Làm Công Việc Chúa Cách Dư Dật Luôn"
Phao-lô không dừng lại ở một trạng thái tĩnh, phòng thủ. “Đứng vững” thực sự là một thế chủ động, năng động. Ông nối kết nó ngay lập tức với hành động: “hãy làm công việc Chúa cách dư dật luôn”. Động từ “làm” (ἐργάζεσθε - ergazesthe) có nghĩa lao động, làm việc chăm chỉ.
Cụm từ “cách dư dật luôn” trong tiếng Hy Lạp là περισσεύοντες (perisseuontes), từ gốc có nghĩa là “dư thừa”, “tràn đầy”, “vượt quá mức bình thường”. Nó diễn tả một sự dư dật, không phải sự miễn cưỡng hay hời hợt. Công việc Chúa ở đây không chỉ giới hạn trong chức vụ nhà thờ, mà là mọi hoạt động, lời nói, suy nghĩ và lao động được thực hiện với tư cách là đầy tớ của Chúa, vì vinh quang Ngài (1 Cô-rinh-tô 10:31). Sự đứng vững thực sự được chứng minh qua một đời sống phục vụ không mệt mỏi, không nản lòng.
Động lực cho sự phục vụ dư dật này là gì? Phao-lô đưa ra lý do: “vì biết rằng công khó của anh em trong Chúa chẳng phải là vô ích đâu”. Từ “vô ích” (κενός - kenos) có nghĩa là “trống rỗng”, “vô giá trị”, “vô ích”. Ngược lại, mọi công lao, mọi hy sinh, mọi nỗ lực được thực hiết “trong Chúa” – tức là trong mối liên hệ với Ngài, bởi động cơ yêu mến Ngài và quyền năng của Ngài – đều có ý nghĩa vĩnh cửu. Nó sẽ được Chúa ghi nhận và ban thưởng trong ngày sau rốt (Ma-thi-ơ 25:21, Khải Huyền 14:13). Niềm hy vọng về sự sống lại biến đổi cách nhìn của chúng ta về lao động. Chúng ta không làm việc chỉ cho hiện tại hay cho phần thưởng trần thế mong manh, mà cho một cơ nghiệp đời đời.
IV. Ứng Dụng Thực Tế: Làm Thế Nào Để Đứng Vững Trong Đời Sống Hằng Ngày?
Lẽ thật từ 1 Cô-rinh-tô 15:58 không dừng lại ở sách vở. Nó phải được áp dụng vào đời sống mỗi Cơ Đốc nhân. Dưới đây là một số phương cách thực tiễn:
1. Đặt Nền Tảng Trên Lời Hứa Về Sự Sống Lại:
Mỗi khi đối diện với sự chết của người thân, bệnh tật, hay cảm giác vô nghĩa của cuộc đời, hãy quay về với 1 Cô-rinh-tô 15. Hãy đọc, suy ngẫm và tuyên xưng lẽ thật: “Đấng Christ đã sống lại, và tôi cũng sẽ sống lại”. Niềm hy vọng này là “cái neo của linh hồn, vừa chắc chắn vừa bền vững” (Hê-bơ-rơ 6:19).
2. Kiên Trì Trong Sự Cầu Nguyện Và Học Lời Chúa:
Sự vững vàng bên trong được nuôi dưỡng bởi mối tương giao với Chúa. Như Chúa Giê-xu dạy dụ ngôn về người xây nhà trên đá (Ma-thi-ơ 7:24-25), nghe và làm theo Lời Ngài là nền tảng không lay động. Sự cầu nguyện không ngừng (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:17) kết nối chúng ta với nguồn sức mạnh thần thượng.
3. Gắn Kết Và Phục Vụ Trong Hội Thánh Địa Phương:
“Đứng vững” hiếm khi là một cuộc chiến đơn độc. Chúng ta cần thân thể Đấng Christ (Hê-bơ-rơ 10:24-25). Việc trung tín tham dự, chia sẻ gánh nặng và cùng nhau phục vụ (“làm công việc Chúa”) sẽ củng cố đức tin chúng ta và đức tin của người khác.
4. Phục Vụ Với Thái Độ “Cách Dư Dật”, Bất Chấp Kết Quả Tức Thời:
Trong một thế giới đề cao hiệu suất và kết quả ngay lập tức, chúng ta được kêu gọi phục vụ cách trung tín, kiên nhẫn, ngay cả khi không thấy thành quả. Dạy một lớp Trường Chúa Nhật, thăm viếng người bệnh, chia sẻ Phúc Âm… tất cả đều có giá trị vĩnh cửu trong Chúa.
5. Giữ Vững Niềm Hy Vọng Trong Mọi Hoàn Cảnh:
Khi thất vọng, mệt mỏi, hãy nhớ lời Phao-lô: “công khó… chẳng phải là vô ích đâu”. Hãy tập đặt mắt vào sự ban thưởng đời đời hơn là sự công nhận tạm bợ đời này (2 Cô-rinh-tô 4:16-18).
Kết Luận
“Đứng vững” theo 1 Cô-rinh-tô 15:58 là một lời kêu gọi sống động, xuất phát từ nền tảng vững chắc nhất của đức tin Cơ Đốc: sự sống lại của Đấng Christ. Nó không phải là sự cứng nhắc hay thụ động, mà là một thế đứng kiên cố, bất di bất dịch bên trong, cho phép chúng ta chủ động tiến về phía trước trong sự phục vụ dư dật và đầy năng lực cho Vua của chúng ta. Sự đứng vững này được bảo đảm bởi lời hứa chắc chắn rằng mọi công lao trong Chúa đều sẽ được Ngài trân trọng và ban thưởng trong ngày vinh hiển. Ước mong mỗi chúng ta, nhờ ân điển Ngài, có thể sống như lời Ca-lơ 2:5: “Anh em hãy đứng vững trong Chúa”, không phải bởi sức riêng, mà bởi quyền năng của Đấng đã chiến thắng sự chết.