Bạc và vàng tôi không có, nhưng điều tôi có tôi cho anh" (Công vụ 3:6) có ý nghĩa gì?

02 December, 2025
14 phút đọc
2,720 từ
Chia sẻ:

"Bạc và vàng tôi không có, nhưng điều tôi có tôi cho anh" (Công vụ 3:6)

Câu nói đầy quyền năng của Sứ đồ Phi-e-rơ tại Cửa Đẹp của đền thờ Giê-ru-sa-lem, được chép trong Công vụ 3:6, không chỉ là một tuyên bố chữa lành thể xác, mà còn là một tuyên ngôn thần học sâu sắc về bản chất của Hội Thánh, về nguồn lực thật của Cơ Đốc nhân, và về ơn phước thật sự đến từ Đấng Christ. Câu chuyện này đánh dấu một phép lạ công khai đầu tiên của các sứ đồ sau khi Chúa Giê-xu thăng thiên và Đức Thánh Linh giáng lâm, hé mở một nguyên lý vĩnh cửu cho đời sống và chức vụ Cơ Đốc.

I. Bối Cảnh Lịch Sử và Địa Lý: Cửa Ngõ của Ân Điển và Nhu Cầu

Sự kiện xảy ra vào "giờ cầu nguyện thứ chín" (khoảng 3 giờ chiều) tại "cửa đền thờ gọi là Cửa Đẹp" (Công vụ 3:2). Cửa Đẹp (tiếng Hy Lạp: hē thyra tou hierou hē kaloumenē Hōraia) được nhiều học giả tin là cổng bằng đồng dẫn từ khu vực Dân Ngoại vào sân Phụ Nữ, một kiến trúc lộng lẫy. Tại đây, một người đàn ông "bị què từ lúc mới sanh" (chōlos ek koilias mētros autou) được khiêng đến mỗi ngày để xin bố thí. Hình ảnh này mang tính biểu tượng mạnh mẽ: ngay tại lối vào nơi thánh, nơi con người tìm kiếm Đức Chúa Trời, lại có một sự tàn tật và thiếu thốn cùng cực. Anh ta xin "của bố thí" (eleēmosynēn) - một hành động nhân đạo thông thường, nhưng Phi-e-rơ và Giăng mang đến một điều hoàn toàn khác.

II. Phân Tích Ngôn Ngữ Gốc: Sự Tương Phản Giữa "Không Có" và "Có"

Câu nói của Phi-e-rơ trong nguyên bản Hy Lạp là: "Argyrion kai chrysion ouk hyparchei moi, ho de echō, touto soi didōmi" (Công vụ 3:6, Textus Receptus).

  • "Bạc và vàng" (Argyrion kai chrysion): Đây là những kim loại quý, đại diện cho của cải, tài nguyên, và sức mạnh vật chất trần gian. Việc Phi-e-rơ nói "không có" (ouk hyparchei) không có nghĩa là ông và Hội Thánh nghèo khó tuyệt đối (xem Công vụ 2:45, 4:34-35 cho thấy họ có tài sản chung), mà là ông không dựa vàokhông định dùng những thứ đó làm phương tiện cứu giúp trong tình huống này. Nó phủ nhận phương pháp cứu trợ thuần túy vật chất, tạm thời.
  • "Điều tôi có" (ho de echō): Cụm từ này chỉ về một sở hữu khác, thuộc linh và quyền năng hơn. Động từ echō (có, sở hữu) ở thì hiện tại, chỉ một thực tại đang hiện hữu và sẵn sàng. Vậy Phi-e-rơ "có" gì? Ông có mối quan hệ với Đấng Christ Phục Sinh, có Danh Ngài, và có Đức Thánh Linh đang ngự trị. Đó là tài sản thuộc linh vô giá.
  • "Tôi cho anh" (touto soi didōmi): Động từ didōmi có nghĩa là ban cho, trao tặng, hiến dâng. Nó mang tính chủ động và hào phóng. Điều ông cho không phải là thứ anh què xin (tiền bạc), mà là thứ anh thực sự cần: sự chữa lành và sự sống.

Phi-e-rơ không nói: "Tôi không có gì để cho." Ông nói: "Tôi không có THỨ ĐÓ, nhưng tôi có THỨ NÀY, và tôi cho anh THỨ NÀY." Đây là sự thay đổi hoàn toàn cách tiếp cận từ nhu cầu bề ngoài sang nhu cầu cốt lõi.

III. Nguồn Gốc và Quyền Năng của Sự Ban Cho: "Nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ"

Câu nói không dừng ở đó. Phi-e-rơ tiếp tục: "... nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ ở Na-xa-rét, hãy bước đi!" (Công vụ 3:6). Chìa khóa nằm ở cụm từ "nhân danh" (en tō onomati).

  • Trong văn hóa Do Thái và Kinh Thánh, "danh" đại diện cho chính bản chất, thẩm quyền và quyền năng của một người. Hành động "nhân danh" Chúa Giê-xu không phải là một câu thần chú, mà là hành động với tư cách đại diện được ủy quyền, dựa trên mối quan hệ và sự vâng phục.
  • Phi-e-rơ nhấn mạnh danh tính đầy đủ của Chúa: "Đức Chúa Jêsus Christ ở Na-xa-rét". Đây là Đấng từng bước đi trên những con đường Na-xa-rét, Đấng Chịu Đóng Đinh mà dân chúng đều biết, và cũng là Đấng Christ (Mê-si) được xức dầu, nay đã phục sinh và được tôn cao (Công vụ 2:36). Quyền năng đến từ chính Ngài.

Lời ra lệnh "hãy bước đi" (peripatei) là một mệnh lệnh ở thì hiện tại, có nghĩa là "hãy tiếp tục bước đi," bày tỏ một sự chữa lành trọn vẹn và tức thì. Phép lạ xảy ra không phải do công đức hay đức tin của người què (Kinh Thánh không ghi anh ta có đức tin trước đó), mà hoàn toàn dựa trên ân điển và quyền năng của Đấng Christ, được công bố bởi đức tin của Phi-e-rơ.

IV. Bài Giảng Công Bố Nguồn Gốc Quyền Năng (Công vụ 3:12-26)

Sau phép lạ, dân chúng kinh ngạc chạy đến. Phi-e-rơ lập tức dùng cơ hội này để làm chứng, hướng mọi sự chú ý khỏi bản thân các ông và về với Chúa Giê-xu:

"Hỡi người Y-sơ-ra-ên, sao các ngươi lấy làm lạ về việc nầy? ... Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Y-sác, và Gia-cốp... Ngài đã làm sáng danh đầy tớ Ngài là Đức Chúa Jêsus... và bởi đức tin trong danh Ngài thì danh Ngài làm cho vững người nầy..." (Công vụ 3:12-16).
Phi-e-rơ tuyên bố rõ: quyền năng không đến từ sự thánh khiết hay năng lực cá nhân của các ông, mà từ chính Đức Chúa Giê-xu, Đấng họ đã giết nhưng Đức Chúa Trời đã khiến sống lại. Đây là trung tâm của sứ điệp: sự cứu rỗi và phục hồi duy nhất chỉ có trong Danh Ngài (Công vụ 4:12).

V. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân Ngày Nay

Nguyên lý "Bạc và vàng tôi không có, nhưng điều tôi có tôi cho anh" vẫn còn nguyên giá trị cho Hội Thánh và mỗi tín hữu ngày nay.

1. Xác Định Lại "Của Cải" Thật Sự:
Thế gian đo lường sự giàu có bằng "bạc và vàng" - tiền bạc, địa vị, tài nguyên. Cơ Đốc nhân được mời gọi nhận biết của cải thật sự mình có trong Christ: sự cứu rỗi, sự tha tội, Đức Thánh Linh, Lời Chúa, các ân tứ thuộc linh, và đặc ân được làm đại sứ của Ngài (II Cô-rinh-tô 5:20; Ê-phê-sô 1:3). Chúng ta có thể không giàu vật chất, nhưng trong Christ, chúng ta "giàu có mọi đàng" (I Cô-rinh-tô 1:5).

2. Cho Điều Chúng Ta "Có", Không Phải Điều Chúng Ta "Không Có":
Thường chúng ta ngại làm chứng hay phục vụ vì cảm thấy thiếu thốn kiến thức, kỹ năng, hay nguồn lực. Câu chuyện nhắc nhở: hãy bắt đầu bằng việc trung tín trao ra điều Chúa đã đặt để trong tay bạn. Đó có thể là:

  • Lời cầu thay (đặc ân đến gần ngôi ân điển).
  • Lời làm chứng đơn giản về những gì Chúa đã làm cho bạn.
  • Tình yêu thương, sự khích lệ, thời gian lắng nghe.
  • Sử dụng ân tứ Chúa cho (dù nhỏ) để gây dựng người khác (I Phi-e-rơ 4:10).

3. Đáp Ứng Nhu Cầu Căn Cốt, Không Chỉ Nhu Cầu Tức Thời:
Người què xin tiền để sống qua ngày (nhu cầu tức thời), nhưng Chúa ban cho anh sự chữa lành đôi chân (nhu cầu căn cốt). Trong chức vụ, chúng ta được kêu gọi nhìn xa hơn nhu cầu vật chất bề ngoài để thấy nhu cầu thuộc linh sâu xa: tấm lòng cần được chữa lành, linh hồn cần sự cứu rỗi, tâm trí cần sự bình an của Chúa. Việc hỗ trợ vật chất là cần thiết (Gia-cơ 2:15-16), nhưng phải luôn đi kèm với sứ điệp cứu rỗi và sự chữa lành thuộc linh.

4. Hành Động với Thẩm Quyền và Đức Tin trong Danh Chúa Giê-xu:
Phi-e-rơ hành động cách dạn dĩ vì ông biết mình đại diện cho ai. Chúng ta ngày nay cũng được ban cho đặc ân và trách nhiệm đến trước mặt Đức Chúa Trời, cầu thay và phục vụ "nhân danh Chúa Giê-xu". Điều này đòi hỏi một đời sống kết hợp với Ngài, một tấm lòng vâng phục, và đức tin rằng Ngài vẫn hành động qua những ai khiêm nhường trao đời sống mình cho Ngài.

VI. Kết Luận: Từ Cửa Đẹp Đến Mọi Ngõ Ngách Cuộc Đời

Câu chuyện tại Cửa Đẹp là một ẩn dụ tuyệt vời. Con người tàn tật về thuộc linh đang ngồi tại "cửa" của những giải pháp tôn giáo, tìm kiếm sự bố thí nhỏ nhoi để tồn tại. Phép lạ xảy ra khi các sứ đồ của Đấng Christ, đầy dẫy Đức Thánh Linh, mang đến quyền năng biến đổi của Danh Giê-xu. Họ không dùng tiền để giữ anh ta tiếp tục ăn xin, mà dùng quyền năng để đặt anh đứng dậy, bước vào đền thờ, "vừa đi vừa nhảy, và ngợi khen Đức Chúa Trời" (Công vụ 3:8).

Ngày nay, Chúa vẫn tìm kiếm những "Phi-e-rơ và Giăng" - những con người thừa nhận mình thiếu thốn về của cải thế gian, nhưng ý thức sâu sắc về sự giàu có thuộc linh mình có trong Ngài, và sẵn sàng trao ban cách dạn dĩ. Hãy ra khỏi "Cửa Đẹp" của vùng an toàn, đến với những nơi đầy rẫy nhu cầu, và công bố: "Nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ... hãy đứng dậy, hãy bước đi trong sự sống mới!" Bạc và vàng có thể không có, nhưng chúng ta có Chúa Giê-xu - và Ngài là đủ cho mọi nhu cầu của thế giới hư mất.

Quay Lại Bài Viết