Sắc Lệnh Công Chính Của Đức Chúa Trời Trong Rô-ma 1:32
Trong hành trình tìm hiểu Lời Đức Chúa Trời, có những câu Kinh Thánh đóng vai trò như hòn đá góc, vạch ra ranh giới rõ ràng giữa sự hiểu biết thuộc linh và sự mù tối thuộc thể. Rô-ma 1:32 là một câu như thế. Câu Kinh Thánh này không chỉ là kết luận cho một đoạn văn mô tả đầy bi thảm về sự sa ngã của con người, mà còn là một tuyên bố long trọng về sắc lệnh công chính (δικαίωμα - dikaiōma) không thể cãi được của Đức Chúa Trời. Để hiểu thấu đáo sắc lệnh này, chúng ta phải đặt nó trong bối cảnh thần học của cả thư Rô-ma và ánh sáng của toàn bộ Kinh Thánh.
Bối Cảnh Ngay Trước Mắt: Sự Suy Đồi Của Nhân Loại (Rô-ma 1:18-31)
Sứ đồ Phao-lô, dưới sự linh cảm của Đức Thánh Linh, đã vẽ nên một bức tranh không chút tô hồng về tình trạng của nhân loại ngoài Đấng Christ. Đoạn này bắt đầu với nguyên lý nền tảng: "Vì cơn giận của Đức Chúa Trời từ trên trời tỏ ra nghịch cùng mọi sự không tin kính và mọi sự không công bình của những người dùng sự không công bình mà bắt hiếp lẽ thật" (Rô-ma 1:18). Con người đã nhận biết Đức Chúa Trời qua công việc sáng tạo (διὰ τῶν ποιημάτων - dia tōn poiēmatōn), nhưng họ "không làm sáng danh Ngài là Đức Chúa Trời, và không tạ ơn Ngài" (câu 21). Hậu quả là sự ngu dốt, lòng hư xấu, và sự suy đồi tâm linh diễn ra theo một tiến trình tuần tự, được tóm tắt trong cụm từ then chốt "Đức Chúa Trời phó họ" (Rô-ma 1:24, 26, 28 - παρέδωκεν αὐτοὺς ὁ θεός - paredōken autous ho theos).
Đây không phải là sự phó mặc chủ động trừng phát, mà là sự rút lại ơn phổ quát (common grace) và để mặc cho con người gặt lấy hậu quả từ sự lựa chọn chối bỏ Ngài của chính mình. Họ bị phó cho sự ô uế, cho sự tình dục xấu hổ (bao gồm các quan hệ đồng tính luyến ái, được mô tả là "sự ham muốn sỉ nhục" và "việc nghịch tự nhiên" - câu 26-27), và cuối cùng là "phó họ theo lòng hư xấu đặng phạm những sự chẳng xứng đáng" (câu 28). Danh sách 21 tội ác trong các câu 29-31 là kết quả tất yếu của một tấm lòng và trí óc đã bị Đức Chúa Trời phó mặc.
Giải Nghĩa Rô-ma 1:32: Hai Lớp Của Tội Lỗi Và Sắc Lệnh Công Chính
Đến câu 32, sự phán xét đạt đến đỉnh điểm:
"Tuy họ biết mạng lịnh của Đức Chúa Trời tỏ ra những người phạm các tội dường ấy là đáng chết, thế mà chẳng những họ tự làm thôi đâu, lại còn ưng thuận cho kẻ khác phạm nữa." (Rô-ma 1:32)
Chúng ta hãy phân tích từng phần:
1. "Tuy họ biết mạng lịnh của Đức Chúa Trời" (οἵτινες τὸ δικαίωμα τοῦ θεοῦ ἐπιγνόντες - hoitines to dikaiōma tou theou epignontes):
- Động từ "biết" (ἐπιγνόντες - epignontes): Đây không phải là sự nhận biết thông thường (γινώσκω - ginōskō), mà là sự nhận biết đầy đủ, sâu sắc, có ý thức và bằng kinh nghiệm. Con người, qua lương tâm (συνείδησις - syneidēsis - Rô-ma 2:15) và qua sự mặc khải chung trong tự nhiên (Rô-ma 1:19-20), đã có một sự hiểu biết nội tại về tiêu chuẩn của Đức Chúa Trời.
- Danh từ "mạng lịnh" hay "sắc lệnh" (τὸ δικαίωμα - to dikaiōma): Từ này xuất phát từ gốc δίκαιος (dikaios) nghĩa là "công bình". Δικαίωμα có thể được hiểu là "quyết định công chính", "sắc lệnh phán xét", hay "đòi hỏi của sự công chính". Nó không chỉ là một luật lệ lạnh lùng, mà là một phán quyết có tính pháp lý và đạo đức xuất phát từ bản chất công chính thánh khiết của chính Đức Chúa Trời. Sắc lệnh này đã được "tỏ ra" (phi thời quá khứ - ἐστιν - estin chỉ trạng thái hiện hữu), nghĩa là nó luôn hiện hữu và rõ ràng.
2. "Tỏ ra những người phạm các tội dường ấy là đáng chết" (ὅτι οἱ τὰ τοιαῦτα πράσσοντες ἄξιοι θανάτου εἰσίν - hoti hoi ta toiauta prassontes axioi thanatou eisin):
- Sắc lệnh công chính đó nội dung là gì? Đó là tội lỗi đáng chết. Tiếng Hy Lạp ἄξιοι θανάτου (axioi thanatou) nhấn mạnh sự tương xứng, xứng đáng. Hành vi tội lỗi xứng đáng với hình phạt là sự chết. Điều này nhắc lại lời cảnh báo nguyên thủy trong Vườn Ê-đen (Sáng-thế Ký 2:17) và được xác nhận bởi lời tuyên bố sau này: "Tiền công của tội lỗi là sự chết" (Rô-ma 6:23a). "Sự chết" ở đây bao hàm cả sự chết thuộc linh (chia cách với Đức Chúa Trời), thuộc thể, và đời đời.
3. "Thế mà chẳng những họ tự làm thôi đâu, lại còn ưng thuận cho kẻ khác phạm nữa" (οὐ μόνον αὐτὰ ποιοῦσιν ἀλλὰ καὶ συνευδοκοῦσιν τοῖς πράσσουσιν - ou monon auta poiousin alla kai syneudokousin tois prassousin):
Đây là điểm nhấn gây sốc và cho thấy chiều sâu của sự bại hoại. Con người không chỉ dừng lại ở tội phạm (παράπτωμα - paraptōma), mà còn tiến đến tội đồng lõa và tán thành.
- Hành động (αὐτὰ ποιοῦσιν - auta poiousin): Họ chủ động phạm tội.
- Sự ưng thuận (συνευδοκοῦσιν - syneudokousin): Từ ghép giữa σύν (syn) - "cùng với" và εὐδοκέω (eudokeō) - "hài lòng, vui thích". Nó diễn tả việc hoàn toàn tán thành, vui vẻ đồng ý, và thậm chí cổ vũ cho những người khác cùng phạm tội. Đây là sự đồng lõa ở cấp độ cộng đồng và văn hóa, nơi tội lỗi không chỉ được thực hiện mà còn được bình thường hóa, cổ xúy và tán dương.
Như vậy, sắc lệnh công chính của Đức Chúa Trời trong ngữ cảnh này là: Một phán quyết thánh khiết và công bình, đã được bày tỏ cho mọi người, rằng những ai phạm các tội chống nghịch bản tính Ngài (như được liệt kê) là đáng chịu sự chết; và sự phán xét càng nặng hơn cho những kẻ không chỉ phạm tội, mà còn tán thành sự gian ác của người khác.
Sắc Lệnh Này Trong Toàn Bộ Khung Cảnh Của Thư Rô-ma
Rô-ma 1:32 là đỉnh điểm của sự kết tội, nhưng không phải là kết thúc của Phúc Âm. Nó thiết lập nhu cầu tuyệt đối cho giải pháp của Đức Chúa Trời. Phao-lô tiếp tục cho thấy mọi người - người ngoại (Rô-ma 1), người có đạo đức (Rô-ma 2), và người Do Thái có luật pháp (Rô-ma 2-3) - đều ở dưới sự phán xét đó. Kết luận là: "Vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời" (Rô-ma 3:23).
Chính trong bối cảnh u tối này, ánh sáng của "sự công bình của Đức Chúa Trời... bởi sự tin đến Đức Chúa Jêsus Christ, cho mọi người nào tin" (Rô-ma 3:22) mới trở nên chói lòa. Sắc lệnh công chính đòi hỏi sự chết cho tội nhân. Phúc Âm công bố rằng Đức Chúa Jêsus Christ, Con Đức Chúa Trời, đã gánh lấy sự chết đó thay cho chúng ta trên thập tự giá. Ngài đã trở nên "của lễ chuộc tội" (Rô-ma 3:25). Như vậy, sự công chính của Đức Chúa Trời (δικαιοσύνη θεοῦ - dikaiosynē theou) không chỉ được thỏa mãn trong sự phán xét (Rô-ma 1:32), mà còn được bày tỏ đầy trọn trong sự tha thứ và xưng công bình cho người tin (Rô-ma 3:26). Sắc lệnh "đáng chết" đã được thi hành trên Đấng Christ, để những ai ở trong Ngài có thể nhận được "sự ban cho của Đức Chúa Trời là sự sống đời đời trong Đức Chúa Jêsus Christ, Chúa chúng ta" (Rô-ma 6:23b).
Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân
Hiểu về sắc lệnh công chính của Đức Chúa Trời không phải chỉ để có kiến thức, mà để biến đổi đời sống và thực hành đức tin.
1. Nhận Thức Nghiêm Túc Về Tội Lỗi Và Sự Phán Xét:
Người tin Chúa cần có cái nhìn nghiêm túc, đúng đắn về tội lỗi theo tiêu chuẩn của Đức Chúa Trời, chứ không theo tiêu chuẩn văn hóa biến đổi. Chúng ta không được xem nhẹ tội lỗi hay cho rằng Đức Chúa Trời sẽ "bỏ qua". Sự thánh khiết của Ngài là tuyệt đối. Sự nhận thức này thúc đẩy lòng kính sợ Chúa chân thật (Châm-ngôn 1:7) và lòng biết ơn sâu xa đối với thập tự giá, nơi sắc lệnh công chính ấy đã được thỏa mãn thay cho chúng ta.
2. Cảnh Giác Với Văn Hóa "Ưng Thuận" Cho Tội Lỗi:
Cơ Đốc nhân được kêu gọi sống như "con cái sự sáng" (Ê-phê-sô 5:8). Chúng ta phải cảnh giác và từ chối việc "ưng thuận" (συνευδοκοῦσιν) với tội lỗi trong xã hội. Điều này có thể thể hiện qua việc:
- Không tham gia vào những trò cười cợt, bình luận tán thành các hành vi trái với Lời Chúa.
- Không ủng hộ (bằng phiếu bầu, tài chính, hay sự cổ vũ) những chính sách, sản phẩm văn hóa, hay tổ chức cổ xúy cho những điều Đức Chúa Trời gọi là tội lỗi.
- Dũng cảm lên tiếng bằng tình yêu thương và lẽ thật, nhưng không bao giờ đồng lõa với sự ác.
3. Sống Với Tấm Lòng Và Trí Óc Được Đổi Mới:
Phao-lô kêu gọi: "Đừng làm theo đời nầy, nhưng hãy biến hóa bởi sự đổi mới của tâm thần mình" (Rô-ma 12:2). Thay vì có "lòng hư xấu" (Rô-ma 1:28), chúng ta được ban cho tấm lòng mới (Ê-xê-chi-ên 36:26) và trí óc của Đấng Christ (1 Cô-rinh-tô 2:16). Điều này giúp chúng ta phân biệt được ý muốn tốt lành, đẹp lòng và trọn vẹn của Đức Chúa Trời, và từ chối những ham muốn của xác thịt.
4. Rao Truyền Phúc Âm Cách Khẩn Thiết Và Rõ Ràng:
Hiểu Rô-ma 1:32 khiến chúng ta thấy sự khẩn thiết của Phúc Âm. Chúng ta không rao giảng một "lựa chọn tốt hơn", mà là tin mừng cứu rỗi duy nhất khỏi sự phán xét đáng sợ. Rao giảng về ân điển phải đi kèm với giải thích rõ ràng về tội lỗi và hậu quả của nó, vì không ai tìm kiếm Đấng Cứu Thế nếu họ không nhận biết mình đang hư mất.
5. Nuôi Dưỡng Lòng Biết Ơn Và Đời Sống Thánh Khiết:
Sự hiểu biết rằng chúng ta đáng chết, nhưng Đấng Christ đã chết thay, phải luôn là động lực cho lòng biết ơn và sự tận hiến. Chúng ta được kêu gọi sống thánh khiết "vì Đấng gọi anh em là thánh" (1 Phi-e-rơ 1:15-16). Đời sống thánh khiết không phải để được cứu, mà là đáp ứng của lòng biết ơn đối với ơn cứu rỗi và sự tôn trọng sắc lệnh thánh khiết của Đức Chúa Trời.
Kết Luận
Rô-ma 1:32 đứng như một hồi chuông cảnh tỉnh vang vọng qua mọi thời đại, tuyên bố sắc lệnh công chính của Đức Chúa Trời: tội lỗi đáng chết, và sự đồng lõa với tội lỗi cũng đáng bị phán xét. Nó phơi bày sự tuyệt vọng tuyệt đối của nhân loại dưới ánh sáng của sự thánh khiết Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, sứ điệp này không kết thúc trong sự tuyệt vọng. Chính sự hiểu biết sâu sắc về sắc lệnh này mới làm cho ân điển của Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Jêsus Christ trở nên vinh hiển, kỳ diệu và đáng tôn thờ biết bao. Thập tự giá là nơi sắc lệnh công chính và tình yêu thương xót của Đức Chúa Trời gặp nhau một cách trọn vẹn.
Là Cơ Đốc nhân, chúng ta được kêu gọi sống với nhận thức đầy đủ về cả hai khía cạnh này: kính sợ sự thánh khiết phán xét của Đức Chúa Trời, và vui mừng trong ân điển cứu chuộc của Ngài. Từ đó, chúng ta bước đi trong sự tự do, thánh khiết và nhiệt thành làm chứng, để nhiều người có thể thoát khỏi sự phán xét đời đời và bước vào sự sống đời đời trong Chúa Jêsus Christ.