Một số loài vật có ăn thịt nhau (săn mồi) trước khi tội lỗi vào thế gian không?

02 December, 2025
16 phút đọc
3,122 từ
Chia sẻ:

Một Số Loài Vật Có Ăn Thịt Nhau Trước Khi Tội Lỗi Vào Thế Gian Không?

Câu hỏi này không chỉ khơi gợi sự tò mò về thế giới tự nhiên thời nguyên thủy, mà còn chạm đến cốt lõi của thần học sáng thế, bản chất tội lỗi và sự biến đổi của toàn bộ vũ trụ. Để có câu trả lời chính xác, chúng ta phải bám sát vào sự mặc khải của Kinh Thánh, là nguồn gốc duy nhất cho biết tình trạng của thế giới trước sự sa ngã của con người.

I. Tình Trạng Nguyên Thủy: "Mọi Vật Vốn Rất Tốt Lành"

Kinh Thánh mô tả rất rõ ràng về chế độ ăn uống ban đầu cho mọi sinh vật. Trong Sáng-thế Ký 1:29-30, Đức Chúa Trời phán:

"Đức Chúa Trời lại phán: Nầy, ta sẽ ban cho các ngươi mọi thứ cỏ kết hột mọc khắp mặt đất, và các thứ cây sanh quả có hột giống; ấy sẽ là đồ ăn cho các ngươi. Còn các loài thú ngoài đồng, các loài chim trên trời, và các động vật khác trên mặt đất, phàm giống nào có sự sống thì ta ban cho mọi thứ cỏ xanh đặng dùng làm đồ ăn. Thì có như vậy."

Đây là một phân đoạn then chốt. Từ ngữ Hê-bơ-rơ được dùng cho "đồ ăn" là "okel" (אֹכֶל), và "cỏ xanh" là "yereq eseb" (יֶרֶק עֵשֶׂב), chỉ thực vật. Lời tuyên bố này bao trùm "các loài thú ngoài đồng" (חַיַּת הָאָרֶץ - chayyat ha'arets), "các loài chim" (עוֹף הַשָּׁמַיִם - 'of hashamayim) và "các động vật khác" (כָּל־רֹמֵשׂ עַל־הָאָרֶץ - kol-romes 'al-ha'arets, tức mọi loài bò trên đất). Không có ngoại lệ nào được đề cập. Chế độ ăn thuần thực vật (herbivorous) được thiết lập cho tất cả.

Hơn nữa, Sáng-thế Ký 1:31 kết luận: "Đức Chúa Trời thấy các việc Ngài đã làm thật rất tốt lành." Từ "tốt lành" trong tiếng Hê-bơ-rơ là "tov" (טוֹב), và ở đây được nhấn mạnh bằng "tov me'od" (טוֹב מְאֹד) - "rất tốt lành". Một thế giới có sự chết chóc, đau đớn, săn mồi và ăn thịt lẫn nhau khó có thể được mô tả là "rất tốt lành" theo nghĩa trọn vẹn này. Sự hòa thuận (shalom - שָׁלוֹm) là đặc tính của công trình sáng tạo nguyên thủy.

II. Sự Biến Đổi Thảm Khốc: Hệ Quả của Tội Lỗi

Sự kiện A-đam và Ê-va phạm tội (Sáng-thế Ký chương 3) không chỉ ảnh hưởng đến nhân loại, mà còn đến toàn bộ công trình sáng tạo. Lời rủa sả của Đức Chúa Trời trực tiếp trên đất (Sáng-thế Ký 3:17-18) khiến đất sanh chông gai và gai góc, báo hiệu sự rối loạn trong tự nhiên. Sự chết bắt đầu xâm nhập vào thế gian như một hệ quả của tội lỗi (Rô-ma 5:12; Rô-ma 6:23).

Một sự thay đổi căn bản trong mối quan hệ giữa các loài vật được tiên báo ngay trong lời hứa về Đấng Cứu Thế. Sáng-thế Ký 3:15 ghi: "Ta sẽ làm cho mày và người nữ, dòng dõi mày và dòng dõi người nữ nghịch thù nhau." Nguyên tắc "nghịch thù" (עֵיבָה - eyvah) này dường như không chỉ giới hạn giữa người và rắn, mà phản ánh một sự vỡ vụn trong sự hòa thuận của vạn vật.

Đến thời Nô-ê, sau nhiều thế hệ tội lỗi lan tràn, bản chất của các loài thú dường như đã thay đổi hoàn toàn. Khi Đức Chúa Trời phán với Nô-ê về việc đem thú vào tàu, Ngài phân biệt rõ giữa thú "tinh sạch""không tinh sạch" (Sáng-thế Ký 7:2). Sự phân biệt này, dựa trên chế độ ăn và sự phù hợp cho việc tế lễ (và sau này là ăn thịt), cho thấy một trật tự mới đã được thiết lập. Quan trọng hơn, ngay sau trận lụt, Đức Chúa Trời thiết lập một giao ước mới với Nô-ê và mọi loài xác thịt.

Trong Sáng-thế Ký 9:2-3, Chúa phán:

"Các thú vật trên đất, các chim trời, các côn trùng trên đất, các cá biển, đều sẽ kinh khủng các ngươi và bị phú vào tay các ngươi. Phàm vật chi hành động và có sự sống thì dùng làm đồ ăn cho các ngươi; ta cho các ngươi mọi vật đó như ta đã cho thứ cỏ xanh."

Đây là một sự thay đổi mang tính cách mạng. 1) Mối quan hệ giữa người và thú thay đổi từ sự quản trị ôn hòa (Sáng 1:28) sang sự "kinh khủng" (מוֹרָא - mora', nỗi sợ hãi). 2) Con người lần đầu tiên được phép ăn thịt (mặc dù với điều kiện không ăn huyết, câu 4). 3) Lời phán "ta cho các ngươi mọi vật đó như ta đã cho thứ cỏ xanh" cho thấy đây là một sự cho phép mới, thay thế cho chế độ ăn thuần thực vật trước đó. Nếu con người được phép ăn thịt, thì logic tự nhiên là các loài thú cũng đã bắt đầu săn mồi và ăn thịt lẫn nhau trong thế giới sa ngã sau Sáng Thế 3 và trước trận lụt. Sự bạo lực giữa các loài thú là một phần của "sự bạo ngược" đầy dẫy trên đất (Sáng-thế Ký 6:11, 13).

III. Viễn Cảnh Tương Lai: Sự Phục Hồi Trong Đấng Christ

Kinh Thánh không chỉ nói về quá khứ nguyên thủy và hiện tại sa ngã, mà còn mở ra một tương lai phục hồi. Các lời tiên tri về thời kỳ Mê-si (thời đại nghìn năm bình an và sau cùng là trời mới đất mới) mô tả một sự đảo ngược của lời rủa sả.

Ê-sai 11:6-9 là bức tranh sống động nhất:

"Bấy giờ muông sói sẽ ở với chiên con, beo nằm với dê con; bò con, sư tử con với thú vật mập cùng chung một chỗ, một đứa con trẻ sẽ dắt chúng nó đi. Bò cái sẽ ăn với gấu; các con nhỏ chúng nó nằm chung, sư tử ăn cỏ khô như bò. Trẻ con đương bú sẽ chơi kề ở rắn lục, trẻ con thôi bú sẽ thò tay vào hang rắn độc. Chúng nó chẳng làm hại, chẳng giết ai trong cả núi thánh ta; vì thế gian sẽ đầy dẫy sự hiểu biết Đức Giê-hô-va như nước đầy tràn biển."

Ở đây, bản chất săn mồi (predatory nature) hoàn toàn bị loại bỏ. Sư tử (arya - אַרְיֵה) ăn cỏ khô. Mối quan hệ nghịch thù được thay thế bằng sự hòa thuận trọn vẹn. Điều này chứng minh rằng hành vi săn mồi và ăn thịt là một phần của sự rủa sả và biến dạng do tội lỗi gây ra, chứ không phải là ý định ban đầu "rất tốt lành" của Đức Chúa Trời. Sự phục hồi này được liên kết với sự hiểu biết về Đức Giê-hô-va, chỉ về sự cai trị của Đấng Christ.

Sứ đồ Phao-lô cũng nói về sự mong đợi của cả tạo vật trong Rô-ma 8:19-22:

"Thật thế, muôn vật ước ao, nóng nảy trông đợi sự tỏ ra của con cái Đức Chúa Trời... Vì chúng ta biết rằng muôn vật trong tạo vật đều than thở và chịu khó nhọc cho đến ngày nay... cả tạo vật đều bị subjection sự hư không... nhưng bởi Đấng đã subjection nó, trong sự trông cậy."
Cả "tạo vật" (κτίσις - ktisis) ở đây bao gồm thế giới động vật và thiên nhiên, đang rên siết dưới ách của sự hư không và chờ đợi sự giải cứu cuối cùng. Điều này hàm ý rằng sự bạo lực và chết chóc trong giới tự nhiên là một phần của "sự hư không" đó.

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Từ nghiên cứu này, chúng ta rút ra được những bài học sâu sắc cho đức tin và đời sống:

1. Thấy Được Tầm Mức Nghiêm Trọng của Tội Lỗi: Tội lỗi không chỉ làm hư hoại tâm linh con người, mà còn làm đảo lộn trật tự sinh thái, đem sự chết và bạo lực vào một thế giới vốn hòa thuận. Nó nhắc nhở chúng ta rằng mọi sự đau khổ, bệnh tật và chết chóc trong thế giới tự nhiên đều là hậu quả xa của tội lỗi nguyên thủy. Điều này khiến chúng ta càng ghét tội lỗi và trân trọc sự cứu chuộc.

2. Nắm Vững Niềm Hy Vọng Cánh Chung Vững Chắc: Chúng ta có một niềm hy vọng tuyệt vời: Đức Chúa Trời sẽ không bỏ mặc công trình sáng tạo của Ngài trong sự hư nát. Sự phục hồi của thiên nhiên trong lời tiên tri Ê-sai là một phần của sự phục hồi trọn vẹn trong Đấng Christ. Chúng ta trông đợi ngày Ngài tái lâm, lập lại trời mới đất mới, nơi sự chết và đau đớn không còn nữa (Khải Huyền 21:1-4).

3. Sống Với Tư Cách Người Quản Trị Có Trách Nhiệm: Dù chế độ ăn thịt được cho phép sau trận lụt, nhưng giao ước với Nô-ê cũng đặt con người vào vị trí quản trị có trách nhiệm. Chúng ta không được tàn sát cách bừa bãi, phải tôn trọng sự sống (thể hiện qua điều răn không ăn huyết, vì huyết là sự sống). Ngày nay, Cơ Đốc nhân được kêu gọi quản trị môi trường và các loài vật với lòng nhân từ và khôn ngoan, như một dấu chỉ của Vương Quốc Đức Chúa Trời.

4. Nhận Biết Chúa Giê-xu Là Trung Tâm Của Mọi Sự: Chính Ngài là Đấng tạo dựng muôn vật (Giăng 1:3), và cũng là Đấng "làm nên hòa" muôn vật bởi huyết thập tự giá (Cô-lô-se 1:20). Sự hòa thuận giữa muôn vật trong Ê-sai 11 chỉ có thể thành hiện thực dưới sự cai trị của Ngài. Do đó, mọi khát vọng cho một thế giới hòa bình, không bạo lực, đều phải hướng về Ngài.

Kết Luận

Dựa trên sự nghiên cứu Kinh Thánh nghiêm túc, câu trả lời là KHÔNG – không có loài vật nào ăn thịt nhau (săn mồi) trước khi tội lỗi vào thế gian. Trạng thái nguyên thủy "rất tốt lành" được đặc trưng bởi sự hòa thuận và chế độ ăn thuần thực vật cho mọi sinh vật có sự sống. Hành vi săn mồi, ăn thịt, cùng với sự sợ hãi và chết chóc, là hậu quả trực tiếp của sự rủa sả trên đất do tội lỗi của con người gây ra. Nó là một phần của "sự hư không" mà cả tạo vật đang rên siết và mong đợi được giải cứu.

Hiểu biết này không chỉ làm sáng tỏ quá khứ, mà còn đổ đầy hy vọng cho hiện tại và tương lai. Nó cho chúng ta thấy Đức Chúa Trời chúng ta là Đấng Sáng Tạo tốt lành, ghét tội lỗi vì hậu quả tàn phá của nó, và là Đấng Cứu Chuộc toàn năng, Đấng sẽ khôi phục mọi sự về trạng thái tốt đẹp hơn cả ban đầu trong Đấng Christ. Vì vậy, chúng ta hãy sống với lòng biết ơn vì sự cứu chuộc cho chính mình và cho muôn vật, và hết lòng trông đợi ngày sự hòa thuận trọn vẹn được tái lập.

Quay Lại Bài Viết