Sữa Thiêng Liêng Là Gì (1 Phi-e-rơ 2:2)
Trong hành trình thuộc linh của một Cơ Đốc nhân, Kinh Thánh dùng nhiều ẩn dụ sống động để mô tả mối quan hệ giữa chúng ta với Đức Chúa Trời và sự tăng trưởng của chúng ta trong đức tin. Một trong những ẩn dụ quyền năng và đầy hình ảnh nhất là “sữa thiêng liêng” mà Sứ đồ Phi-e-rơ đề cập trong bức thư đầu tiên của ông. Khái niệm này không chỉ là một hình ảnh đẹp đẽ mà còn là một mệnh lệnh, một lời hứa và một con đường dẫn đến sự trưởng thành trong Đấng Christ. Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khảo sát ý nghĩa của “sữa thiêng liêng” dựa trên phân đoạn 1 Phi-e-rơ 2:2, đặt nó trong bối cảnh văn mạch rộng hơn, khai thác ngôn ngữ nguyên bản, và đưa ra những áp dụng thiết thực cho đời sống Cơ Đốc nhân ngày nay.
Để hiểu trọn vẹn 1 Phi-e-rơ 2:2, chúng ta phải bắt đầu từ những câu trước đó. Sứ đồ Phi-e-rơ vừa mới tuyên bố một chân lý vĩ đại về nguồn gốc mới của tín hữu:
“Vì anh em đã được lại sanh, chẳng phải bởi giống hay hư nát, nhưng bởi giống chẳng hay hư nát, là bởi lời hằng sống và bền vững của Đức Chúa Trời.” (1 Phi-e-rơ 1:23).
Ông nhấn mạnh rằng sự tái sanh này đến từ “lời hằng sống” (λόγον ζῶντος, logon zōntos) của Đức Chúa Trời. Ngay sau đó, ông khuyên các tín hữu hãy từ bỏ mọi sự độc ác, gian trá và giả hình (1 Phi-e-rơ 2:1). Chỉ sau khi đã được tái sanh và được thanh tẩy khỏi những chướng ngại vật thuộc tình cảm, chúng ta mới sẵn sàng để khao khát thức ăn thuộc linh.
Điều này dẫn chúng ta đến câu then chốt:
“Hãy thèm sữa thiêng liêng của Đạo, như trẻ con mới đẻ thèm sữa, hầu cho anh em nhờ đó lớn lên mà được rỗi linh hồn,” (1 Phi-e-rơ 2:2).
Văn mạch này cho thấy một trình tự rõ ràng: Tái Sanh (1:23) → Lột Bỏ Tội Lỗi (2:1) → Khao Khát Lời Chúa (2:2) → Tăng Trưởng và Cứu Rỗi Trọn Vẹn (2:2). “Sữa thiêng liêng” chính là chất dinh dưỡng tuyệt đối cần thiết cho sự sống mới vừa được ban cho.
Chúng ta cần đi sâu vào ngôn ngữ Hy Lạp để nắm bắt sắc thái đầy đủ.
- “Sữa thiêng liêng” (τὸ λογικὸν ἄδολον γάλα - to logikon adolon gala):
- Logikon (λογικὸν): Từ này thường được dịch là “thuộc linh” hoặc “thuộc về lời”. Nó bắt nguồn từ logos (λόγος), có nghĩa là “lời”, “lý trí”, “nguyên lý”. Trong Rô-ma 12:1, từ tương tự (logikēn) được dùng để mô tả “sự thờ phượng phải lẽ”. Ở đây, logikon nhấn mạnh rằng thứ sữa này thuộc về lãnh vực của Lời (Logos) và lý trí thuộc linh, trái ngược với vật chất. Nó không phải là sữa thường, mà là sữa có bản chất là Lời Đức Chúa Trời.
- Adolon (ἄδολον): Có nghĩa là “không giả dối”, “tinh khiết”, “không pha trộn”. Trong thế giới cổ đại, sữa thường bị pha loãng với nước hoặc các chất khác. Phi-e-rơ dùng từ này để nhấn mạnh tính chất nguyên chất, không bị làm giả, không bị pha tạp của Lời Đức Chúa Trời. Đây là sự nuôi dưỡng thuần khiết, không có giáo lý sai lầm hay sự dạy dỗ lệch lạc.
- Gala (γάλα): Đơn giản là “sữa”.
Cụm “của Đạo” trong bản tiếng Việt (Kinh Thánh Truyền Thống 1925) làm rõ thêm: thứ sữa logikon và adolon này chính là Lời Đức Chúa Trời – “Đạo” (λόγος, Logos). Như vậy, “sữa thiêng liêng” chính là Lời hằng sống và tinh khiết của Đức Chúa Trời, được ban cho để nuôi dưỡng linh hồn của tín đồ mới được tái sanh.
Ẩn dụ về sữa không chỉ có ở đây. Phao-lô cũng sử dụng nó để nói về sự non trẻ thuộc linh:
“Tôi đã lấy sữa nuôi anh em, chớ chẳng lấy đồ ăn cứng, vì anh em chưa chịu được, đến bây giờ cũng chưa chịu được nữa,” (1 Cô-rinh-tô 3:2).
Tác giả thư Hê-bơ-rơ còn phát triển ý này một cách sâu sắc:
“Vả, anh em là kẻ rất cần phải dạy, mà nay cần người ta lấy những điều sơ học của lời Đức Chúa Trời mà dạy anh em; anh em cần sữa, chớ chẳng cần đồ ăn đặc. Vả, kẻ nào chỉ ăn sữa thôi, thì không hiểu đạo công bình; vì là con đỏ. Nhưng đồ ăn đặc là để cho kẻ thành nhân, cho kẻ hay dụng tâm tư luyện tập mà phân biệt điều lành và dữ.” (Hê-bơ-rơ 5:12-14).
Từ các phân đoạn này, chúng ta rút ra bài học quan trọng: Sữa không phải là xấu; đó là thức ăn cần thiết và thích hợp cho giai đoạn đầu. Vấn đề nằm ở chỗ cứ mãi ở trong tình trạng sơ sinh, không chịu lớn lên để tiếp nhận “đồ ăn đặc”. “Đồ ăn đặc” ở đây là những lẽ thật sâu nhiệm hơn, những sự dạy dỗ đòi hỏi sự suy ngẫm, nghiên cứu và áp dụng phức tạp hơn (phân biệt điều lành dữ).
Sứ đồ Phi-e-rơ trong câu 2:2 không hề coi thường việc uống sữa. Trái lại, ông khuyến khích nó như một thái độ đúng đắn và cần thiết cho sự tăng trưởng. Ông nhắm đến những tín hữu mới, khuyến khích họ có sự khao khát đơn sơ, mãnh liệt và thuần khiết như trẻ thơ đối với Lời Chúa.
Dựa trên phân tích trên, chúng ta có thể tổng kết những đặc tính của “sữa thiêng liêng”:
- Nguồn Gốc Từ Lời Chúa (Logikos): Nó là chính Lời Đức Chúa Trời, được bày tỏ qua Kinh Thánh. Chúa Giê-xu, Ngôi Lời (Logos) đã trở nên xác thịt (Giăng 1:14), cũng chính là nội dung và nguồn của sự nuôi dưỡng này.
- Tinh Khiết và Không Pha Trộn (Adolon): Lời Chúa là chân thật và hoàn toàn đáng tin cậy. Tín đồ cần tìm kiếm sự dạy dỗ trung thực, gắn bó với Kinh Thánh nguyên văn, tránh xa những giáo lý pha tạp tư tưởng thế gian hay những sự giải nghĩa tùy tiện.
- Dễ Tiếp Nhận Ban Đầu: Giống như sữa dễ tiêu hóa cho trẻ sơ sinh, “sữa thiêng liêng” bao gồm những lẽ thật căn bản, dễ hiểu về phúc âm: tội lỗi, ân điển, sự chết chuộc tội của Chúa Giê-xu, đức tin, sự ăn năn. Đây là “những điều sơ học của lời Đức Chúa Trời” (Hê-bơ-rơ 6:1-2).
- Thiết Yếu Cho Sự Sống và Tăng Trưởng: Không có sữa, trẻ sơ sinh sẽ chết. Không có Lời Chúa được tiếp nhận cách đều đặn và khao khát, đời sống thuộc linh sẽ còi cọc, yếu đuối và dễ bị tổn thương bởi sự cám dỗ và giáo lý sai lầm. Mục đích là để “lớn lên” (αὐξηθῆτε, auxēthēte).
Làm thế nào để chúng ta thực hành mệnh lệnh “hãy thèm sữa thiêng liêng” trong đời sống hằng ngày?
“Thèm” (ἐπιποθήσατε, epipothēsate) diễn tả một sự ước ao mãnh liệt, một nỗi khao khát sâu xa. Đây không phải là bổn phận miễn cưỡng, mà là sự thôi thúc tự nhiên của một sự sống mới.
- Cầu Nguyện cho Sự Đói Khát: Hãy cầu xin Chúa ban cho bạn lòng yêu mến và khao khát Lời Ngài như Đa-vít (Thi Thiên 119:97, 103).
- Nhận Biết Sự Cần Thiết: Như cơ thể vật lý báo hiệu cơn đói, hãy nhạy bén với những dấu hiệu “đói thuộc linh”: cảm thấy trống rỗng, dễ cáu gắt, sa vào tội lỗi, mất đi sự vui mừng. Đó là lúc cần đến với “sữa”.
- Ưu Tiên Kinh Thánh Nguyên Văn: Hãy đọc, suy ngẫm và học Kinh Thánh trực tiếp. Sử dụng các bản dịch đáng tin cậy, các công cụ nghiên cứu (từ điển, sách dẫn) để hiểu đúng ý nghĩa.
- Thận Trọng với Các Nguồn Pha Trộn: Tiếp nhận các bài giảng, sách vở, nội dung Cơ Đốc với tinh thần “khám nghiệm” (xem 1 Giăng 4:1), luôn đối chiếu với Kinh Thánh. Hãy tìm kiếm những sự dạy dỗ trung tín vào Phúc Âm và tôn cao Chúa Giê-xu Christ.
- Sự Nhất Quan Hằng Ngày: Dành thì giờ riêng tư mỗi ngày để đọc Kinh Thánh và cầu nguyện. Đừng chỉ đọc cho xong, mà hãy “nếm” Lời Chúa, suy ngẫm và cầu xin Chúa giúp bạn áp dụng.
- Học trong Cộng Đồng: “Sữa” cũng được phân phát qua sự dạy dỗ trong Hội Thánh địa phương. Việc tham dự các buổi nhóm, lớp Trường Chúa Nhật, các nhóm nhỏ là cách để được nuôi dưỡng chung và học hỏi từ người khác.
- Từ Sữa Đến Đồ Ăn Đặc: Sự khao khát ban đầu sẽ dẫn đến sự hiểu biết sâu sắc hơn. Hãy chủ động tìm hiểu những đề tài thần học phức tạp hơn, các sách tiên tri, các thư tín, học về sự cầu nguyện chiến trận, sự dẫn dắt của Chúa trong từng quyết định đời sống.
- Lớn Lên Để Phục Vụ: Mục đích của sự lớn lên không phải chỉ để tích lũy kiến thức, mà để “được rỗi linh hồn” – tức là kinh nghiệm sự cứu rỗi trọn vẹn, vững vàng trong đức tin, và trở nên hữu ích trong vương quốc Đức Chúa Trời, có khả năng nuôi dưỡng người khác (xem Ê-phê-sô 4:11-16).
“Sữa thiêng liêng” trong 1 Phi-e-rơ 2:2 là một hình ảnh đẹp đẽ và đầy quyền năng, mô tả Lời tinh khiết và hằng sống của Đức Chúa Trời, là nguồn dinh dưỡng không thể thiếu cho sự sống và sự tăng trưởng của mỗi Cơ Đốc nhân mới được tái sanh. Nó kêu gọi chúng ta có một thái độ khao khát đơn sơ, mãnh liệt và thuần khiết như trẻ thơ, đồng thời cam kết với sự dạy dỗ chân chính, không pha trộn của Kinh Thánh. Hành trình thuộc linh bắt đầu bằng việc uống sữa, nhưng không dừng lại ở đó. Từ nền tảng vững chắc này, chúng ta được mời gọi lớn lên, tiến tới đồ ăn đặc, để trở nên trưởng thành trong Đấng Christ, vững vàng trong đức tin, và hữu ích cho Thân Thể Ngài.
Ước mong mỗi chúng ta, mỗi ngày, đều có thể thưa với Chúa rằng: “Lời Chúa thật là ngọt ngào cho lưỡi con! Thật ngọt hơn mật ong cho miệng con!” (Thi Thiên 119:103), và để sự khao khát đó thúc đẩy chúng ta đến gần Ngài hơn, lớn lên trong Ngài mỗi ngày.