Những Cuộc Gặp Gỡ Ban Đêm Với Chúa Giê-xu Trong Kinh Thánh

04 December, 2025
15 phút đọc
2,813 từ
Chia sẻ:

Những Cuộc Gặp Gỡ Ban Đêm Với Chúa Giê-xu Trong Kinh Thánh

Trong Kinh Thánh, ban đêm thường tượng trưng cho sự tối tăm, sợ hãi và bất định. Thế nhưng, chính trong những khoảnh khắc tăm tối ấy, nhiều người đã có những cuộc gặp gỡ đầy biến đổi với Chúa Giê-xu – Đấng là “ánh sáng của thế gian” (Giăng 8:12). Những cuộc gặp gỡ ban đêm này không chỉ là các sự kiện lịch sử, mà còn ẩn chứa những bài học sâu sắc về đức tin, sự tìm kiếm, và quyền năng vượt trội của Chúa trong mọi hoàn cảnh. Hãy cùng khám phá những câu chuyện đặc biệt ấy và rút ra những áp dụng thiết thực cho đời sống Cơ Đốc hôm nay.

1. Nicôđêm – Gặp Thầy Trong Đêm Tối (Giăng 3:1-21)

Nicôđêm, một người Pha-ri-si và là quan trưởng của người Do Thái, đã đến gặp Chúa Giê-xu ban đêm. Có lẽ ông muốn tránh sự dò xét của đồng nghiệp, nhưng bối cảnh “ban đêm” cũng phản ánh tình trạng tâm linh của ông – đang ở trong tối tăm và tìm kiếm ánh sáng. Chúa Giê-xu đã phán với ông: “Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, nếu một người chẳng sanh lại, thì không thể thấy được nước Đức Chúa Trời” (c.3). Từ “sanh lại” trong nguyên ngữ Hy Lạp là gennēthē anōthen, có nghĩa là “sanh từ trên cao”. Đây không phải là sự tái sinh thể xác, nhưng là sự đổi mới bởi Thánh Linh.

Nicôđêm bối rối, nhưng Chúa Giê-xu kiên nhẫn giải thích: “Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời” (c.16). Cuộc gặp gỡ này đã thay đổi cuộc đời Nicôđêm; về sau, ông đã công khai đứng về phía Chúa Giê-xu khi góp phần an táng Ngài (Giăng 19:39). Bài học cho chúng ta: Dù chúng ta đang ở trong tối tăm tâm linh hay hoàn cảnh khó khăn, Chúa Giê-xu luôn sẵn sàng tiếp đón và dạy dỗ chúng ta. Chỉ cần chúng ta đến với Ngài, dù là ban đêm, Ngài sẽ ban cho sự sống mới.

2. Các Môn Đồ Trong Cơn Bão – Chúa Giê-xu Đi Trên Mặt Nước (Ma-thi-ơ 14:22-33; Mác 6:45-52; Giăng 6:16-21)

Sau khi hóa bánh cho năm nghìn người ăn, Chúa Giê-xu buộc các môn đồ xuống thuyền sang bờ bên kia, còn Ngài lên núi cầu nguyện riêng. Đến canh tư (khoảng 3–6 giờ sáng, vẫn là ban đêm), một trận bão nổi lên, sóng gió dữ dội. Các môn đồ hoảng sợ. Bỗng nhiên, họ thấy Chúa Giê-xu đi trên mặt nước đến với họ. Ngài phán: “Hãy yên lòng, ấy là ta đây, đừng sợ!” (Ma-thi-ơ 14:27). Phi-e-rơ xin đi trên nước đến với Chúa, nhưng khi thấy gió mạnh thì sợ hãi và chìm xuống. Chúa Giê-xu đưa tay nắm lấy ông và khi cả hai lên thuyền thì gió lặng. Các môn đồ thờ lạy Ngài và nói: “Thật Ngài là Con Đức Chúa Trời!”

Trong cơn bão tối tăm của cuộc đời, Chúa Giê-xu vẫn đến với chúng ta. Ngài không chỉ hiện diện mà còn bày tỏ quyền năng siêu nhiên. Điều quan trọng là chúng ta phải giữ mắt nhìn vào Ngài, đừng để hoàn cảnh hay nỗi sợ hãi lấn át. Khi chúng ta kêu cầu, Ngài sẽ giải cứu và đem lại bình an.

3. Bữa Tiệc Ly và Vườn Ghết-sê-ma-nê – Đêm Thân Mật và Đêm Hấp Hối (Ma-thi-ơ 26:17-46; Mác 14:12-42; Lu-ca 22:7-46; Giăng 13-18)

Đêm trước khi chịu chết, Chúa Giê-xu đã dùng bữa cuối cùng với các môn đồ. Đó là một buổi tối đầy ý nghĩa: Ngài rửa chân cho họ (Giăng 13:1-17), lập tiệc Thánh (Ma-thi-ơ 26:26-29), ban điều răn mới về tình yêu thương (Giăng 13:34-35), và hứa ban Đức Thánh Linh (Giăng 14:16-17). Sau đó, Ngài cùng các môn đồ đến vườn Ghết-sê-ma-nê. Tại đây, Chúa Giê-xu đã trải qua cơn hấp hối tâm linh: “Linh hồn Ta buồn rầu cho đến chết” (Ma-thi-ơ 26:38). Ngài cầu nguyện thiết tha với Cha: “Nếu có thể được, xin cho chén này lìa khỏi Con! Song không theo ý Con, mà theo ý Cha” (c.39). Mồ hôi Ngài như những giọt máu rơi xuống đất (Lu-ca 22:44).

Trong đêm tối của tâm hồn, Chúa Giê-xu đã hoàn toàn vâng phục ý Cha. Ngài cảm thông sâu sắc với những đau khổ của chúng ta (Hê-bơ-rơ 4:15). Khi chúng ta trải qua những đêm dài của sự cô đơn, lo âu, hay khổ đau, hãy nhớ rằng Chúa Giê-xu đã đi qua và Ngài đồng hành với chúng ta. Chúng ta có thể học theo gương Ngài: thành thật trình dâng mọi nỗi niềm với Cha và tìm kiếm ý Ngài.

4. Sự Phục Sinh và Những Lần Hiện Ra Ban Đêm (Giăng 20:1-29; Lu-ca 24:36-43)

Sau khi sống lại, Chúa Giê-xu đã hiện ra nhiều lần, một số vào buổi tối. Vào ngày phục sinh, khi các môn đồ đang họp trong phòng kín cửa vì sợ người Do Thái, Chúa Giê-xu đứng giữa họ và phán: “Bình an cho các ngươi!” (Giăng 20:19). Ngài cho xem tay và sườn, khiến họ vui mừng. Một tuần sau, cũng vào buổi tối, Ngài hiện ra lần nữa khi Thô-ma có mặt và giúp ông vững tin (Giăng 20:26-29). Ngoài ra, Ma-ri Ma-đơ-len đã đến mộ từ sáng sớm, khi trời còn tối, và đã gặp Chúa Giê-xu phục sinh (Giăng 20:1-18).

Những lần hiện ra này dạy chúng ta rằng Chúa Giê-xu đã chiến thắng sự chết và tối tăm. Ngài có thể vào trong những căn phòng khép kín của đời sống chúng ta, phá tan sợ hãi và ban bình an. Dù chúng ta đang ở trong hoàn cảnh nào, Ngài luôn hiện diện.

5. Những Mục Đồng Canh Giữ Chiên Ban Đêm (Lu-ca 2:8-20)

Khi Chúa Giê-xu giáng sinh tại Bết-lê-hem, những người chăn chiên đang canh giữ bầy mình ban đêm. Một thiên sứ hiện ra báo tin vui: “Hôm nay tại thành Đa-vít đã sanh cho các ngươi một Đấng Cứu Thế, là Christ, là Chúa” (c.11). Sau đó, cả một đoàn thiên binh ngợi khen Đức Chúa Trời. Các mục đồng vội vàng đến nơi và thấy Ma-ri, Giô-sép cùng con trẻ nằm trong máng cỏ. Họ trở về, ngợi khen Đức Chúa Trời về mọi điều đã nghe thấy.

Những người chăn chiên là những người thấp kém trong xã hội, nhưng Đức Chúa Trời đã chọn họ để đầu tiên nhận tin mừng. Điều này cho thấy Chúa Giê-xu đến cho mọi người, bất kể địa vị. Ban đêm không ngăn cản sự mặc khải của Đức Chúa Trời; trái lại, chính trong đêm tối, ánh sáng cứu rỗi được bày tỏ rõ ràng nhất. Chúng ta cũng được kêu gọi chia sẻ tin mừng ấy cho những người đang ở trong tối tăm.

6. Chúa Giê-xu Cầu Nguyện Suốt Đêm (Lu-ca 6:12)

Trước khi chọn mười hai sứ đồ, Chúa Giê-xu “đi lên núi để cầu nguyện, và thức thâu đêm cầu nguyện Đức Chúa Trời” (Lu-ca 6:12). Đây là một đêm không ngủ, nhưng là một đêm thánh khi Ngài trò chuyện thân mật với Cha. Qua sự cầu nguyện này, Chúa Giê-xu tìm kiếm ý Cha trong một quyết định hệ trọng. Kết quả là sáng hôm sau, Ngài gọi các môn đồ và lựa chọn mười hai người làm sứ đồ.

Chúa Giê-xu làm gương cho chúng ta về đời sống cầu nguyện. Đôi khi chúng ta cần dành thời gian dài trong thinh lặng, có thể hy sinh giấc ngủ, để tìm kiếm mặt Chúa, đặc biệt khi đứng trước những quyết định quan trọng. Khi chúng ta cầu nguyện, Chúa sẽ hướng dẫn và ban sự khôn ngoan.

Những Bài Học Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc

Qua các cuộc gặp gỡ ban đêm với Chúa Giê-xu, chúng ta rút ra được nhiều bài học quý báu:

  • Chúa Giê-xu luôn sẵn sàng tiếp đón chúng ta, bất kể giờ giấc. Dù chúng ta đang ở trong tối tăm tâm linh hay khủng hoảng cá nhân, hãy đến với Ngài. Ngài không ngủ (Thi thiên 121:4) và luôn lắng nghe tiếng kêu của chúng ta.
  • Ánh sáng của Chúa xua tan bóng tối. Chúa Giê-xu phán: “Ta là sự sáng của thế gian; người nào theo ta, chẳng đi trong nơi tối tăm, nhưng có ánh sáng của sự sống” (Giăng 8:12). Khi chúng ta gặp Ngài, bóng tối phải lui.
  • Trong cơn bão, hãy giữ mắt nhìn vào Chúa. Như Phi-e-rơ, khi chúng ta tập trung vào Chúa, chúng ta có thể bước đi trên những nghịch cảnh. Nhưng nếu nhìn vào sóng gió, chúng ta sẽ chìm. Hãy tin cậy Ngài.
  • Lắng nghe tiếng Chúa trong thinh lặng. Ban đêm thường yên tĩnh, thuận lợi cho sự cầu nguyện và suy gẫm Lời Chúa. Hãy dành thời gian riêng tư với Chúa, nhất là khi thế giới xung quanh đang ngủ.
  • Chia sẻ ánh sáng cho người khác. Giống như các mục đồng loan báo tin mừng, chúng ta được gọi để làm chứng về Chúa Giê-xu cho những người đang sống trong tối tăm.

Kết Luận

Các cuộc gặp gỡ ban đêm với Chúa Giê-xu trong Kinh Thánh cho chúng ta thấy rằng Ngài không xa cách, nhưng luôn gần gũi, đặc biệt trong những lúc chúng ta cảm thấy cô đơn, sợ hãi hay bối rối. Dù bạn đang trải qua một “đêm dài” của cuộc đời, hãy nhớ rằng Chúa Giê-xu đang ở đó, Ngài muốn gặp bạn, an ủi bạn, dạy dỗ bạn và biến đổi bạn. Hãy mở lòng đón nhận Ngài, và bạn sẽ kinh nghiệm được ánh sáng phá tan mọi tối tăm. “Vì Ngài phán: Trong kỳ thuận tiện ta đã nhậm lời ngươi, trong ngày cứu rỗi ta đã phù hộ ngươi. Kìa, hiện nay là kỳ thuận tiện; kìa, hiện nay là ngày cứu rỗi!” (2 Cô-rinh-tô 6:2).

Quay Lại Bài Viết