Tại sao Đa-vít lại cầu hỏi ý Chúa trước khi hành động?

04 December, 2025
15 phút đọc
2,899 từ
Chia sẻ:

Tại sao Đa-vít lại cầu hỏi ý Chúa trước khi hành động?

Trong Kinh Thánh, vua Đa-vít nổi bật như một gương mẫu của người tìm kiếm ý Chúa. Từ khi còn là một cậu bé chăn chiên cho đến khi trở thành vị vua vĩ đại của Y-sơ-ra-ên, Đa-vít thường xuyên cầu hỏi Đức Giê-hô-va trước mọi quyết định. Tại sao Đa-vít lại có thói quen quý báu này? Bài viết sẽ phân tích sâu những lý do thúc đẩy Đa-vít luôn tìm kiếm ý Chúa, đồng thời rút ra những bài học thiết thực cho đời sống Cơ Đốc nhân hôm nay.

<div class="research-article-subheader"><h2>1. Đa-vít nhận biết uy quyền tối thượng của Đức Chúa Trời</h2></div>
<p>Đa-vít hiểu rõ rằng Đức Giê-hô-va là Đấng cai trị tối cao. Mọi quyền bính đều thuộc về Ngài. Dù được xức dầu làm vua, Đa-vít không tự xem mình là người quyết định tối hậu, mà luôn nhìn nhận Chúa là Đấng lãnh đạo thật sự của dân tộc Y-sơ-ra-ên. Trong thánh ca, ông viết: “Đức Giê-hô-va là sự sáng và là sự cứu rỗi tôi: tôi sẽ sợ ai? Đức Giê-hô-va là đồn lũy của mạng sống tôi: tôi sẽ hãi hùng ai?” (Thi thiên 27:1). Sự nhận thức này thúc đẩy Đa-vít khiêm nhường cầu hỏi ý Chúa, vì ông biết mọi thành công đều đến từ sự dẫn dắt của Ngài.</p>

<div class="research-article-subheader"><h2>2. Đa-vít có mối quan hệ mật thiết với Đức Chúa Trời</h2></div>
<p>Đa-vít được mô tả là người “theo lòng Đức Chúa Trời” (Công vụ 13:22). Mối tương giao thân thiết với Chúa là nền tảng cho mọi hành động của ông. Chính vì yêu mến Chúa và khao khát làm đẹp lòng Ngài, Đa-vít không muốn tự ý hành động nhưng luôn tìm kiếm thánh ý. Qua những lời cầu nguyện trong Thi thiên, chúng ta thấy Đa-vít thường xuyên trò chuyện với Chúa như một người bạn. Ví dụ: “Hỡi Đức Giê-hô-va, buổi sáng Ngài nghe tiếng tôi; buổi sáng tôi sẽ trình bày duyên cớ tôi trước mặt Ngài, và trông đợi” (Thi thiên 5:3). Thói quen giao tiếp thường xuyên này giúp ông dễ dàng cầu hỏi ý Chúa mỗi khi cần quyết định.</p>

<div class="research-article-subheader"><h2>3. Đa-vít học được bài học từ những sai lầm</h2></div>
<p>Kinh Thánh ghi lại những lần Đa-vít đã không cầu hỏi Chúa và phải gánh hậu quả nặng nề. Nổi bật nhất là sự kiện điều tra dân số trong 2 Sa-mu-ên 24 và 1 Sử ký 21. Dù động cơ không rõ ràng (có lẽ vì tự hào hoặc dựa vào quân số), Đa-vít đã ra lệnh kiểm tra dân số mà không thỉnh ý Chúa, dẫn đến cơn dịch giáng xuống khiến 70.000 người chết. Trước đó, ông cũng có lần tự ý mang Hòm Giao Ước về Giê-ru-sa-lem mà không theo đúng cách (2 Sa-mu-ên 6:1-11), gây ra cái chết của U-xa. Những sai lầm này dạy Đa-vít bài học đắt giá: không cầu hỏi ý Chúa sẽ dẫn đến thất bại và đau khổ. Về sau, ông càng quyết tâm tìm kiếm ý Chúa trước mọi việc.</p>

<div class="research-article-subheader"><h2>4. Đa-vít tin cậy sự dẫn dắt của Chúa trong mọi hoàn cảnh</h2></div>
<p>Dù đang bị vua Sau-lơ truy đuổi hay đối diện với kẻ thù ngoại bang, Đa-vít đều tin rằng Chúa biết rõ tình hình và sẽ chỉ dẫn đường lối tốt nhất. Ông không ỷ lại vào kinh nghiệm bản thân hay mưu kế người đời, mà đặt trọn niềm tin nơi Đức Giê-hô-va. Một minh họa rõ nét là khi người Phi-li-tin tấn công Kê-i-la, Đa-vít hỏi Chúa: “Tôi có nên đi đánh dân Phi-li-tin này chăng?” Chúa đáp: “Hãy đi, đánh dân Phi-li-tin, và cứu lấy Kê-i-la” (1 Sa-mu-ên 23:2). Dù những người theo ông sợ hãi, Đa-vít tiếp tục cầu hỏi lần nữa và được Chúa xác nhận, nên ông vâng lời và giành chiến thắng. Điều này cho thấy Đa-vít tuyệt đối tin cậy sự dẫn dắt của Chúa, ngay cả khi hoàn cảnh có vẻ nguy hiểm.</p>

<div class="research-article-subheader"><h2>5. Đa-vít hiểu rằng cầu hỏi ý Chúa là cách để nhận sự khôn ngoan và chiến thắng</h2></div>
<p>Đa-vít nhận biết rằng sự khôn ngoan thật đến từ Đức Chúa Trời. Ông từng thưa với Chúa: “Xin Ngài dạy tôi biết đường lối Ngài, và dẫn tôi trong lối bằng phẳng” (Thi thiên 27:11). Khi đối diện với quân Phi-li-tin ở trũng Rê-pha-im, Đa-vít cầu hỏi: “Tôi có nên đi lên đánh dân Phi-li-tin chăng? Ngài sẽ phó chúng nó vào tay tôi chăng?” (2 Sa-mu-ên 5:19). Chúa trả lời: “Hãy đi lên, vì ta chắc sẽ phó dân Phi-li-tin vào tay ngươi.” Đa-vít vâng theo và thắng trận. Nhưng khi quân Phi-li-tin trở lại, ông không tự cho rằng cách đánh cũ sẽ hiệu quả, mà lại cầu hỏi Chúa một lần nữa. Chúa dạy một chiến thuật khác (đi vòng phía sau chúng) và ông lại thắng (2 Sa-mu-ên 5:22-25). Qua đó, Đa-vít học được rằng mỗi tình huống có thể cần sự chỉ dẫn mới; cầu hỏi ý Chúa là nguồn khôn ngoan vô tận dẫn đến chiến thắng.</p>

<div class="research-article-subheader"><h2>Những ví dụ cụ thể về việc Đa-vít cầu hỏi ý Chúa</h2></div>
<p>Để làm rõ hơn, chúng ta cùng xem xét một số phân đoạn tiêu biểu:</p>
<ul>
    <li><b>1 Sa-mu-ên 23:1-5:</b> Đa-vít cầu hỏi Chúa hai lần về việc có nên cứu Kê-i-la không. Lần đầu Chúa bảo đi, nhưng các thuộc hạ sợ, nên Đa-vít hỏi lại và được xác nhận. Kết quả: ông đánh bại quân Phi-li-tin và giải cứu dân thành.</li>
    <li><b>1 Sa-mu-ên 30:8:</b> Khi quân A-ma-léc cướp phá Xiếc-lác và bắt gia đình Đa-vít, ông cầu hỏi Chúa: “Tôi có nên đuổi theo đạo quân này chăng? Tôi sẽ theo kịp chăng?” Chúa đáp: “Hãy đuổi theo; quả thật ngươi sẽ theo kịp và giải cứu được hết.” Đa-vít vâng lời và thành công.</li>
    <li><b>2 Sa-mu-ên 2:1:</b> Sau khi Sau-lơ chết, Đa-vít hỏi Chúa: “Tôi có nên đi lên một thành nào của Giu-đa chăng?” Chúa chỉ dẫn: “Hãy đi lên.” Đa-vít hỏi tiếp: “Tôi đi lên đâu?” Chúa đáp: “Hếp-rôn.” Đa-vít lên Hếp-rôn và được xức dầu làm vua Giu-đa.</li>
    <li><b>2 Sa-mu-ên 5:19,23:</b> Như đã nói, Đa-vít cầu hỏi trước mỗi trận đánh với Phi-li-tin.</li>
    <li><b>1 Sử ký 14:10,14:</b> Ghi lại cùng sự kiện với lời Chúa: “Hãy đi lên đánh chúng nó; vì ta sẽ phó chúng nó vào tay ngươi.” Và lần sau: “Chớ đi lên đằng sau chúng; hãy vòng phía sau chúng, rồi đến hãm chúng nó đối ngang cây dâu.”</li>
</ul>
<p>Các ví dụ này cho thấy Đa-vít cầu hỏi Chúa trong nhiều loại quyết định: quân sự, chính trị, đời sống cá nhân. Ông không coi bất cứ việc gì là quá nhỏ để không hỏi ý Chúa.</p>

<div class="research-article-subheader"><h2>Hậu quả khi Đa-vít không cầu hỏi ý Chúa</h2></div>
<p>Kinh Thánh cũng ghi lại những lần Đa-vít hành động mà không tìm kiếm ý Chúa, dẫn đến thảm họa:</p>
<ul>
    <li><b>Việc đưa Hòm Giao Ước về Giê-ru-sa-lem (2 Sa-mu-ên 6:1-11):</b> Đa-vít không vận chuyển Hòm theo cách Chúa quy định (khiêng trên vai bởi người Lê-vi) mà để trên xe bò. Khi U-xa giơ tay đỡ Hòm, Chúa phạt U-xa chết. Đa-vít khiếp sợ và để Hòm tại nhà Ô-bết-Ê-đôm ba tháng. Sau đó, ông tìm hiểu đúng cách và đưa Hòm về với lễ nghi phù hợp (1 Sử ký 15:1-15).</li>
    <li><b>Điều tra dân số (2 Sa-mu-ên 24, 1 Sử ký 21):</b> Động cơ của Đa-vít bị xem là kiêu ngạo hoặc thiếu tin cậy Chúa. Ông ra lệnh đếm dân mà không cầu hỏi, dù tướng Giô-áp can ngăn. Hậu quả: Đức Chúa Trời giáng dịch hạch, 70.000 người chết. Cuối cùng Đa-vít phải xây bàn thờ và dâng tế lễ để cầu nguyện.</li>
</ul>
<p>Những thất bại này nhấn mạnh tầm quan trọng của việc luôn tìm kiếm ý Chúa. Đa-vít cũng nhận ra sai lầm và ăn năn, nhưng hậu quả đã xảy ra.</p>

<div class="research-article-subheader"><h2>Ứng dụng cho Cơ Đốc nhân ngày nay</h2></div>
<p>Qua gương của Đa-vít, chúng ta học được nhiều bài học quý báu:</p>
<ol>
    <li><b>Tôn cao quyền tối thượng của Đức Chúa Trời trong đời sống:</b> Nhận biết rằng Chúa là Chủ, là Đấng lãnh đạo mọi lĩnh vực. Trước khi đưa ra quyết định lớn nhỏ, hãy cầu hỏi Ngài.</li>
    <li><b>Nuôi dưỡng mối tương giao cá nhân với Chúa:</b> Dành thời gian đọc Kinh Thánh, cầu nguyện, thờ phượng. Mối quan hệ thân mật sẽ giúp chúng ta nhạy bén với tiếng Chúa và dễ dàng tìm kiếm ý Ngài.</li>
    <li><b>Học từ sai lầm – không chỉ của mình mà cả của người khác:</b> Những lần Đa-vít thất bại vì không cầu hỏi là cảnh báo cho chúng ta. Đừng chờ đến khi vấp ngã mới biết tầm quan trọng của việc tìm kiếm ý Chúa.</li>
    <li><b>Tin cậy sự dẫn dắt của Chúa dù hoàn cảnh ra sao:</b> Đôi khi Chúa dẫn dắt trái với lý luận tự nhiên, nhưng nếu chúng ta vâng lời, Ngài sẽ mở đường và ban chiến thắng.</li>
    <li><b>Không ngừng cầu hỏi:</b> Đừng cho rằng một lần nghe ý Chúa là đủ cho mọi tình huống sau này. Giống như Đa-vít luôn hỏi lại trước mỗi trận đánh, chúng ta cần tươi mới trong sự tìm kiếm ý Chúa mỗi ngày.</li>
    <li><b>Sử dụng các phương tiện Chúa ban để biết ý Ngài:</b> Kinh Thánh là Lời Chúa, là ánh sáng cho chân ta. Cầu nguyện là đối thoại với Chúa. Sự khôn ngoan từ các môn đồ trưởng thành, Hội Thánh, và sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh cũng giúp chúng ta nhận biết ý Chúa.</li>
</ol>

<div class="research-article-subheader"><h2>Kết luận</h2></div>
<p>Đa-vít cầu hỏi ý Chúa trước khi hành động vì ông nhận biết quyền tối thượng của Đức Chúa Trời, có mối quan hệ thân thiết với Ngài, học từ sai lầm, tin cậy sự dẫn dắt, và khao khát khôn ngoan từ trên cao. Những lần ông vâng theo tiếng Chúa đều đem lại chiến thắng và phước hạnh; những lần ông bỏ qua đều dẫn đến thất bại và đau khổ. Bài học này vẫn còn nguyên giá trị cho mỗi tín hữu ngày nay. Ước gì chúng ta noi gương Đa-vít, luôn “hết lòng tìm cầu Đức Giê-hô-va” (1 Sử ký 22:19) và bước đi trong sự hướng dẫn của Ngài, để cuộc đời chúng ta làm sáng danh Chúa và đem lại kết quả phước hạnh.</p>
Quay Lại Bài Viết