Kinh Thánh nói gì về "sự buồn rầu theo ý Đức Chúa Trời" (2 Cô-rinh-tô 7:10)?
Trong hành trình đức tin, có những lúc Cơ Đốc nhân phải đối diện với cảm xúc buồn rầu, đau đớn vì tội lỗi của mình. Nhưng Kinh Thánh phân biệt rõ giữa hai loại buồn rầu: “sự buồn rầu theo ý Đức Chúa Trời” và “sự buồn rầu theo thế gian.” Sự khác biệt này không chỉ là cảm xúc mà còn quyết định kết quả thuộc linh – sự sống hay sự chết. Qua phân đoạn 2 Cô-rinh-tô 7:10, sứ đồ Phao-lô viết: “Vì sự buồn rầu theo ý Đức Chúa Trời sanh ra sự hối cải, và sự hối cải dẫn đến sự cứu rỗi, mà người ta chẳng hề ăn năn; còn sự buồn rầu theo thế gian sanh ra sự chết.” (Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925). Bài viết này sẽ khám phá ý nghĩa sâu sắc của “sự buồn rầu theo ý Đức Chúa Trời,” bối cảnh Kinh Thánh, những ví dụ minh họa, và áp dụng thực tiễn cho đời sống Cơ Đốc hôm nay.
I. Bối Cảnh Của 2 Cô-rinh-tô 7:8-13
Trong thư thứ nhất gửi cho Hội thánh Cô-rinh-tô, Phao-lô đã quở trách nhiều tội lỗi và sự chia rẽ trong hội thánh. Sau đó, ông lo lắng vì lời quở trách có thể làm họ buồn rầu quá mức. Nhưng trong 2 Cô-rinh-tô 7, ông bày tỏ niềm vui vì họ đã đáp ứng bằng sự ăn năn thật. “Tuy tôi đã làm cho anh em buồn rầu bởi bức thơ ấy, tôi không ân hận; ví bằng tôi có ân hận, thì thấy rằng bức thơ ấy dẫu trong một lúc đã làm cho anh em buồn rầu, nhưng bây giờ tôi vui mừng, không phải vì anh em đã nên buồn rầu, bèn là vì anh em đã nên buồn rầu để ăn năn; vì anh em đã buồn rầu theo ý Đức Chúa Trời, hầu cho khỏi chịu một sự thiệt hại nào bởi chúng tôi.” (2 Cô 7:8-9). Sự buồn rầu của họ là “theo ý Đức Chúa Trời,” dẫn đến sự ăn năn chân thành và sửa đổi.
II. Định Nghĩa Và Đặc Điểm Của Sự Buồn Rầu Theo Ý Đức Chúa Trời
Trong nguyên văn Hy Lạp, từ “buồn rầu” là λύπη (lupe), chỉ sự đau buồn, ưu sầu. “Theo ý Đức Chúa Trời” dịch từ κατὰ θεόν (kata theon) – nghĩa là phù hợp với ý muốn của Đức Chúa Trời, đúng theo tiêu chuẩn của Ngài. Sự buồn rầu này xuất phát từ sự cảm biết tội lỗi dưới ánh sáng của sự thánh khiết và yêu thương của Đức Chúa Trời. Nó không chỉ là cảm giác hối tiếc vì hậu quả tội lỗi, mà là nỗi đau sâu xa vì đã xúc phạm đến Đức Chúa Trời, phá vỡ mối tương giao với Ngài.
Sự buồn rầu theo ý Đức Chúa Trời có những đặc điểm:
- Nó hướng về Đức Chúa Trời: nhận biết tội là sự phản nghịch chống lại Đấng Tạo Hóa.
- Nó dẫn đến sự ăn năn (metanoia): sự thay đổi tâm trí, quay lưng khỏi tội và quay về với Đức Chúa Trời.
- Nó sanh ra những bông trái thuộc linh: như lòng sốt sắng, sự thanh minh, sự tức giận đối với tội, sự sợ hãi Đức Chúa Trời, ước ao được phục hồi, sốt sắng, sự trừng phạt (2 Cô 7:11).
- Nó mang lại sự cứu rỗi: vì qua ăn năn và tin Chúa Giê-xu, chúng ta nhận được sự tha tội và sự sống đời đời.
III. Sự Buồn Rầu Theo Thế Gian – Đối Lập Nguy Hiểm
Kinh Thánh cảnh báo về sự buồn rầu “theo thế gian” (τῆς δὲ κόσμου – tes de kosmou), là nỗi buồn thuộc về thế gian, không theo tiêu chuẩn của Đức Chúa Trời. Loại buồn này có thể do hối hận vì bị bắt quả tang, sợ mất mát, xấu hổ trước người đời, hoặc thất vọng về bản thân. Nó không dẫn đến sự thay đổi mà đưa đến sự chết – cả thuộc thể lẫn thuộc linh. Ví dụ điển hình là Giu-đa Ích-ca-ri-ốt: sau khi phản Chúa, ông hối hận, trả lại 30 đồng bạc, nhưng rồi đi thắt cổ (Ma-thi-ơ 27:3-5). Sự hối hận của Giu-đa là “theo thế gian” – ông thấy hậu quả nhưng không quay về với Chúa để xin tha thứ, dẫn đến sự chết.
IV. Những Ví Dụ Kinh Thánh Về Sự Buồn Rầu Theo Ý Đức Chúa Trời
Kinh Thánh ghi lại nhiều gương của những người đã trải nghiệm sự buồn rầu theo ý Đức Chúa Trời và được biến đổi:
1. Vua Đa-vít (Thi Thiên 51, 2 Sa-mu-ên 12)
Sau khi phạm tội ngoại tình với Bát-sê-ba và giết U-ri, Đa-vít đã bị tiên tri Na-than quở trách. Vua đã thốt lên: “Tôi có phạm tội cùng Đức Giê-hô-va!” (2 Sa 12:13). Thi Thiên 51 là lời cầu nguyện ăn năn chân thành: “Đức Chúa Trời ôi! xin hãy thương xót tôi theo lòng nhơn từ Ngài… Vì tôi nhận biết sự vi phạm tôi, tội lỗi tôi hằng ở trước mặt tôi.” (c.1-3). Đa-vít buồn rầu vì đã phạm tội cùng Đức Chúa Trời (c.4). Ông cầu xin được tạo lại lòng trong sạch và thần linh ngay thẳng. Sự buồn rầu của ông dẫn đến sự tha thứ và phục hồi.
2. Sứ đồ Phi-e-rơ (Lu-ca 22:62, Giăng 21:15-17)
Sau khi chối Chúa ba lần, Phi-e-rơ “đi ra ngoài, khóc lóc thảm thiết” (Lu-ca 22:62). Nỗi buồn sâu sắc này đã dẫn ông đến sự ăn năn và sau đó được Chúa Giê-xu phục hồi bên bờ hồ Ti-bê-ri-át (Giăng 21).
3. Người con trai hoang đàng (Lu-ca 15:17-20)
Khi ở trong chuồng heo, người con trai “tỉnh ngộ” và nói: “Tôi sẽ đứng dậy, trở về cùng cha, mà thưa rằng: Thưa cha, tôi đã đặng tội với trời và với cha…” (c.18). Sự buồn rầu về tình trạng của mình dẫn đến quyết định quay về, được cha tha thứ và ôm hôn.
4. Người thâu thuế (Lu-ca 18:13)
Trong đền thờ, người thâu thuế “đứng xa xa, không dám ngước mắt lên trời, đấm ngực mà nói rằng: Lạy Đức Chúa Trời, xin thương xót lấy tôi, là kẻ có tội!” Lời cầu nguyện này bày tỏ sự buồn rầu chân thành và được Chúa Giê-xu khen là người được xưng công bình.
5. Chính Hội Thánh Cô-rinh-tô (2 Cô 7:9-11)
Họ đã buồn rầu theo ý Đức Chúa Trời, dẫn đến sự hối cải, lòng sốt sắng, sự thanh minh, v.v. Đây là minh chứng sống động.
V. Vai Trò Của Đức Thánh Linh Trong Sự Buồn Rầu Theo Ý Đức Chúa Trời
Sự buồn rầu thánh không phải là nỗ lực tự nhiên của con người, mà là kết quả của công việc Đức Thánh Linh. Chúa Giê-xu nói: “Khi Ngài (Đức Thánh Linh) đến thì sẽ khiến thế gian tự cáo về tội lỗi, về sự công bình và về sự phán xét” (Giăng 16:8). Chính Thánh Linh cáo trách lòng người về tội lỗi, khiến chúng ta nhận biết mình đã phạm tội nghịch cùng Đức Chúa Trời, từ đó dẫn đến sự buồn rầu theo ý Ngài. Thánh Linh cũng ban năng lực để chúng ta ăn năn và tin nhận Chúa Giê-xu.
VI. Làm Thế Nào Để Trải Nghiệm Sự Buồn Rầu Theo Ý Đức Chúa Trời?
Là Cơ Đốc nhân, chúng ta cần biết cách đáp ứng khi bị cáo trách về tội lỗi. Dưới đây là một số bước Kinh Thánh:
- Nhận biết tội lỗi dưới ánh sáng sự thánh khiết của Đức Chúa Trời: Như tiên tri Ê-sai thấy Chúa, ông kêu lên: “Khốn nạn cho tôi! Xong đời tôi rồi! Vì tôi là người có môi dơ dáy…” (Ê-sai 6:5). Khi chúng ta đến gần Chúa và Lời Ngài, chúng ta thấy mình tội lỗi.
- Hiểu rằng tội là xúc phạm đến Đức Chúa Trời: Đa-vít thưa: “Cùng Chúa, chỉ một mình Chúa, tôi đã phạm tội… hầu cho Chúa được xưng công bình khi Chúa phán, được thanh sạch khi Chúa xét đoán.” (Thi 51:4). Sự buồn rầu chân thành nhận tội là chống lại Đức Chúa Trời.
- Quay về với Đức Chúa Trời với tấm lòng đau thương, ăn năn: “Đức Giê-hô-va ở gần những kẻ có lòng đau thương, và cứu kẻ có tâm hồn thống hối.” (Thi 34:18). “Sự hy sinh của Đức Chúa Trời là tâm thần đau thương: Đức Chúa Trời ôi! lòng đau thương thống hối Chúa không khinh dể đâu.” (Thi 51:17).
- Xin sự tha thứ qua Chúa Giê-xu Christ: “Nếu chúng ta xưng tội mình, thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho chúng ta, và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác.” (1 Giăng 1:9).
- Để cho Lời Chúa phán vào lòng: “Vì lời của Đức Chúa Trời là lời sống và linh nghiệm… phán đoán các tư tưởng và ý định trong lòng.” (Hê-bơ-rơ 4:12). Hãy đọc Kinh Thánh và để Lời Chúa uốn nắn.
VII. Bông Trái Của Sự Buồn Rầu Theo Ý Đức Chúa Trời
2 Cô-rinh-tô 7:11 liệt kê những kết quả cụ thể từ sự buồn rầu theo ý Đức Chúa Trời nơi Hội thánh Cô-rinh-tô: “Vì chưng chính sự buồn rầu ấy đã sanh ra sự sốt sắng, sự thanh minh, sự tức giận, sự sợ hãi, sự ước ao, sự sốt sắng, sự phạt! Các ngươi đã tỏ ra mình là tinh sạch trong việc đó.” Hãy xem xét các bông trái:
- Sự sốt sắng (σπουδή – spoudē): nỗ lực, nhiệt thành để làm điều đúng.
- Sự thanh minh (ἀπολογία – apologia): biện hộ, tức là hành động chứng minh mình vô tội hoặc thay đổi.
- Sự tức giận (ἀγανάκτησις – aganaktēsis): sự phẫn nộ đối với tội lỗi.
- Sự sợ hãi (φόβος – phobos): kính sợ Đức Chúa Trời.
- Sự ước ao (ἐπιπόθησις – epipothēsis): khát khao được phục hồi mối tương giao.
- Sự sốt sắng (ζῆλος – zēlos): lòng nhiệt thành, ghen tương cho điều tốt.
- Sự phạt (ἐκδίκησις – ekdikēsis): sự trừng phạt, ở đây có thể là việc họ xử lý người phạm tội trong Hội thánh (1 Cô 5).
Những bông trái này chứng tỏ sự buồn rầu theo ý Đức Chúa Trời dẫn đến sự biến đổi thực sự, không chỉ cảm xúc nhất thời.
VIII. Áp Dụng Thực Tế Trong Đời Sống Cơ Đốc
Làm thế nào chúng ta có thể sống theo nguyên tắc này mỗi ngày?
1. Tự Xét Lòng Khi Phạm Tội
Khi phạm lỗi, hãy hỏi: “Sự buồn rầu tôi đang cảm thấy là theo ý Đức Chúa Trời hay theo thế gian?” Nếu chỉ thấy xấu hổ, sợ bị phát hiện, hay tự trách mình cách tiêu cực, hãy đem những cảm xúc đó đến với Chúa. Xin Ngài ban cho sự buồn rầu thánh để dẫn đến ăn năn thật.
2. Đáp Ứng Ngay Với Sự Cáo Trách Của Thánh Linh
Đừng chai lì lương tâm (1 Ti-mô-thê 4:2). Khi Lời Chúa hay Thánh Linh cáo trách bạn về một tội lỗi, hãy lập tức xưng tội với Chúa, ăn năn và nhận sự tha thứ. “Hãy phạm tội thì phải ăn năn ngay” – không để tội tích tụ.
3. Khích Lệ Người Khác Bằng Tinh Thần Dịu Dàng
“Hỡi anh em, ví bằng có người nào tình cờ phạm lỗi gì, anh em là kẻ có Đức Thánh Linh, hãy lấy lòng mềm mại mà sửa họ lại” (Ga-la-ti 6:1). Khi thấy anh em mình sa ngã, hãy nhẹ nhàng quở trách để họ có sự buồn rầu theo ý Đức Chúa Trời, không phải để họ bị dồn vào tuyệt vọng.
4. Nuôi Dưỡng Văn Hóa Ăn Năn Trong Hội Thánh
Hội thánh nên là nơi mọi người có thể thành thật về tội lỗi và tìm kiếm sự phục hồi. Tránh thái độ giả hình hay che đậy tội. Khuyến khích sự khiêm nhường, xưng tội với nhau và cầu nguyện cho nhau (Gia-cơ 5:16).
5. Nắm Lấy Sự Bảo Đảm Về Sự Tha Thứ
Khi chúng ta ăn năn, chúng ta có thể tin chắc rằng Đức Chúa Trời tha thứ. “Hiện nay chẳng còn có sự đoán phạt nào cho những kẻ ở trong Đấng Christ Jesus” (Rô-ma 8:1). Sự buồn rầu theo ý Đức Chúa Trời dẫn đến sự cứu rỗi, không dẫn đến sự kết tội.
IX. Kết Luận
“Sự buồn rầu theo ý Đức Chúa Trời” là một khái niệm quan trọng trong Kinh Thánh. Nó cho thấy Đức Chúa Trời sử dụng cảm xúc đau buồn về tội để dẫn dắt chúng ta đến sự ăn năn và nhận lãnh sự tha thứ qua Chúa Giê-xu Christ. Trái ngược với sự buồn rầu theo thế gian dẫn đến sự chết, sự buồn rầu theo ý Đức Chúa Trời mang lại sự sống và phục hồi. Ước mong mỗi chúng ta, khi nhận biết tội lỗi, hãy để Thánh Linh cảm động lòng, ăn năn thật và kinh nghiệm sự tự do của ân điển. Như lời Phao-lô: “Vì sự buồn rầu theo ý Đức Chúa Trời sanh ra sự hối cải, và sự hối cải dẫn đến sự cứu rỗi” – đó là con đường dẫn đến sự sống đời đời.
“Hãy hạ mình xuống trước mặt Chúa, thì Ngài sẽ nhấc anh em lên.” (Gia-cơ 4:10)