Tín hữu có trách nhiệm gì đối với người chăn của mình?
Giới thiệu
Trong Kinh Thánh, Đức Chúa Trời ban cho Hội Thánh những người lãnh đạo thuộc linh, được gọi là “người chăn” (mục sư, trưởng lão, giám mục) để chăm sóc và dẫn dắt dân sự Ngài. Ê-phê-sô 4:11-12 chép: “Ấy chính Ngài đã cho người nầy làm sứ đồ, kẻ kia làm tiên tri, người khác làm thầy giảng Tin Lành, kẻ khác nữa làm mục sư và giáo sư, để các thánh đồ được trọn vẹn về công việc của chức dịch và sự gây dựng thân thể Đấng Christ.” Người chăn là quà tặng đặc biệt từ Chúa, có nhiệm vụ dạy dỗ, khích lệ, và bảo vệ đàn chiên. Tuy nhiên, mối quan hệ giữa tín hữu và người chăn không phải một chiều; tín hữu cũng có những trách nhiệm cụ thể đối với người lãnh đạo thuộc linh của mình. Những trách nhiệm này không chỉ làm vững mạnh mục sư mà còn góp phần xây dựng Hội Thánh và làm vinh hiển Danh Chúa.
Các trách nhiệm của tín hữu đối với người chăn
Kinh Thánh dạy rõ ràng về bổn phận của các tín hữu với những người lãnh đạo Hội Thánh. Dưới đây là những trách nhiệm quan trọng, được minh chứng bằng Lời Chúa và có thể áp dụng cho mọi Cơ Đốc nhân.
1. Tôn trọng và vâng phục (Hê-bơ-rơ 13:17)
Hê-bơ-rơ 13:17 dạy: “Hãy vâng lời kẻ dắt dẫn anh em và chịu phục các người ấy, bởi các người ấy tỉnh thức về linh hồn anh em như kẻ phải khai trình; hầu các người ấy lấy lòng vui vẻ mà làm xong chức vụ mình, không than thở, vì ấy chẳng ích gì cho anh em.” Từ “vâng phục” trong nguyên ngữ Hy Lạp là peithō, có nghĩa “để được thuyết phục, tin cậy”. Sự vâng phục ở đây không phải là mù quáng mà xuất phát từ lòng tin cậy nơi người chăn mà Chúa đã đặt lên. Khi tín hữu tôn trọng và vâng theo sự dạy dỗ chính đáng của người lãnh đạo, họ giúp người chăn hoàn thành chức vụ cách vui lòng và hiệu quả, đem lại ích lợi cho chính họ.
2. Hỗ trợ tài chính (1 Cô-rinh-tô 9:14; Ga-la-ti 6:6)
Chúa đã truyền lệnh rõ ràng về việc hỗ trợ vật chất cho những người rao giảng Tin Lành. 1 Cô-rinh-tô 9:14: “Cũng vậy, Chúa đã truyền rằng ai rao giảng Tin Lành thì được sống bởi Tin Lành.” Ga-la-ti 6:6 cũng nói: “Người nào được dạy đạo, hãy chia sẻ mọi điều tốt lành cho người dạy mình.” Người chăn dành toàn thời gian để phục vụ Hội Thánh, vì vậy tín hữu cần chu cấp đầy đủ để họ không phải lo lắng về cơm áo gạo tiền, mà có thể tập trung vào việc cầu nguyện, học Lời Chúa và chăm sóc bầy chiên.
3. Cầu nguyện cho họ (Ê-phê-sô 6:19-20; Cô-lô-se 4:3-4)
Sứ đồ Phao-lô thường xin các Hội Thánh cầu nguyện cho ông. Ê-phê-sô 6:19-20: “Cũng hãy vì tôi mà cầu nguyện, để khi tôi mở miệng ra, Chúa ban cho tôi tự do mọi bề, bày tỏ lẽ mầu nhiệm của Tin Lành, mà vì Tin Lành ấy tôi làm sứ giả mang xiềng xích; hầu cho tôi nói cách dạn dĩ như phải nói.” Cô-lô-se 4:3-4 cũng tương tự. Tín hữu cần cầu nguyện cho người chăn của mình: xin Chúa bảo vệ, ban sức mạnh, mở cửa cho sự giảng dạy, ban sự khôn ngoan và dạn dĩ, cũng như gìn giữ gia đình họ. Lời cầu nguyện của tín hữu là nguồn nâng đỡ mạnh mẽ nhất cho mục sư.
4. Yêu mến, khích lệ và cảm ơn (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:12-13)
1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:12-13: “Hỡi anh em, chúng tôi xin anh em hãy kính trọng kẻ làm việc trong anh em, là kẻ được Chúa lập lên để coi sóc anh em, và khuyên bảo anh em; hãy lấy lòng rất yêu mến mà tôn trọng họ vì công việc họ làm. Hãy ở cho hòa thuận nhau.” Người chăn thường gánh vác nhiều áp lực và đôi khi cảm thấy cô đơn. Một lời cảm ơn, một bức thư khích lệ, hay sự quan tâm chân thành có thể tiếp thêm sức mạnh cho họ. Hãy bày tỏ lòng biết ơn vì công lao họ đã dành cho Hội Thánh.
5. Theo gương đức tin của họ (Hê-bơ-rơ 13:7)
Hê-bơ-rơ 13:7: “Hãy nhớ những người dắt dẫn mình, đã truyền đạo Đức Chúa Trời cho mình; hãy nghĩ xem sự cuối cùng đời họ là thể nào, và học đòi đức tin họ.” Tín hữu cần quan sát đời sống và đức tin của người chăn, rồi noi theo những điều tốt lành. Điều này không có nghĩa đặt họ lên bàn thờ, nhưng nhận ra những phẩm chất đáng học hỏi. Khi tín hữu sống theo gương đức tin của người lãnh đạo, họ trở nên người trưởng thành thuộc linh và tiếp tục ảnh hưởng đến người khác.
6. Bảo vệ danh tiếng và không vu khống (1 Ti-mô-thê 5:19)
Khi người chăn bị cáo buộc, tín hữu phải hết sức thận trọng. 1 Ti-mô-thê 5:19 dạy: “Chớ nhận một sự kiện cáo dầu của một trưởng lão nào, mà không có hai hoặc ba người làm chứng.” Đây là nguyên tắc Kinh Thánh để bảo vệ người lãnh đạo khỏi những lời vu khống vô căn cứ. Nếu có người phạm tội thật, cần xử lý theo tinh thần khôi phục (Ga-la-ti 6:1). Nhưng trước hết, tín hữu phải bênh vực và bảo vệ danh dự của người chăn khi chưa có bằng chứng rõ ràng.
7. Tránh gánh nặng không cần thiết (2 Ti-mô-thê 2:4; 1 Phi-e-rơ 5:2-3)
Người chăn được kêu gọi tập trung vào chức vụ thuộc linh, không bị cuốn vào những lo toan trần tục. 2 Ti-mô-thê 2:4: “Người lính đi đánh giặc thì không lấy việc đời lụy mình, hầu cho đẹp lòng kẻ chiêu mộ mình.” Tín hữu có trách nhiệm giúp mục sư được tự do khỏi những gánh nặng không cần thiết, chẳng hạn không kỳ vọng họ làm mọi việc trong Hội Thánh, không đòi hỏi họ phải giải quyết mọi vấn đề cá nhân, và hỗ trợ họ trong các công việc thực tế để họ có thời gian cầu nguyện, học Lời và chăm sóc bầy.
8. Học tập và áp dụng Lời Chúa mà họ giảng dạy (1 Tê-sa-lô-ni-ca 2:13)
1 Tê-sa-lô-ni-ca 2:13: “Vì vậy, chúng tôi cũng cảm tạ Đức Chúa Trời không thôi, vì anh em đã nhận lấy lời của Đức Chúa Trời mà chúng tôi đã truyền cho, chẳng coi như lời của loài người, bèn coi như lời của Đức Chúa Trời, thật vậy, nó là lời của Đức Chúa Trời, cũng hành động trong anh em có lòng tin.” Tín hữu cần tiếp nhận sự giảng dạy của người chăn với thái độ kính trọng, nhận biết rằng đó là lời của Đức Chúa Trời, và quan trọng hơn, phải sống theo những điều đã học. Điều này làm vui lòng Chúa và khích lệ người chăn.
9. Tham gia vào chức vụ và hỗ trợ công việc (Rô-ma 12:4-8)
Mỗi tín hữu đều có ân tứ để góp phần xây dựng Hội Thánh. Rô-ma 12:4-8 dạy về sự phục vụ trong thân thể Đấng Christ. Khi tín hữu tích cực sử dụng ân tứ của mình, họ chia sẻ gánh nặng với người chăn, giúp công việc Chúa được mở rộng và hiệu quả. Hãy tham gia dạy trẻ, hát trong ban thờ phượng, quản lý công nghệ, thăm viếng, hoặc bất kỳ công tác nào phù hợp. Sự hỗ trợ thực tế này thể hiện tình yêu thương và làm cho người chăn không cảm thấy cô độc.
10. Tha thứ và phục hồi khi họ vấp ngã (Ga-la-ti 6:1)
Mục sư cũng là con người, có thể phạm lỗi. Ga-la-ti 6:1 dạy: “Hỡi anh em, ví bằng có người nào tình cờ phạm lỗi gì, anh em là kẻ có Đức Thánh Linh, hãy lấy lòng mềm mại mà sửa họ lại; chính mình anh em lại phải giữ, e cũng bị dỗ dành chăng.” Khi người chăn sai phạm, tín hữu cần có thái độ tha thứ, tìm cách phục hồi họ trong tinh thần yêu thương và khiêm nhường, chứ không vội vàng lên án hay từ bỏ họ. Dĩ nhiên, nếu tội lỗi nghiêm trọng, Hội Thánh cần xử lý kỷ luật, nhưng mục tiêu vẫn là phục hồi.
Ứng dụng thực tiễn trong đời sống hằng ngày
Làm thế nào để thực hiện những trách nhiệm này một cách cụ thể? Dưới đây là một số gợi ý:
- Về tài chính: Dâng hiến đều đặn và rộng rãi cho Hội Thánh, đảm bảo rằng người chăn nhận được mức lương xứng đáng để đáp ứng nhu cầu cơ bản và có thể tập trung vào chức vụ.
- Về cầu nguyện: Đưa tên mục sư và gia đình họ vào danh sách cầu nguyện hằng ngày; cầu thay cho họ trong các nhóm nhỏ; gửi tin nhắn hay email để cho biết bạn đang cầu nguyện cho họ.
- Về khích lệ: Viết thư cảm ơn hoặc tặng quà nhân dịp đặc biệt; công khai bày tỏ lòng biết ơn trong các buổi nhóm; hỏi thăm sức khỏe và lắng nghe khi họ cần.
- Về vâng phục: Khi có sự bất đồng, hãy trao đổi trực tiếp với tinh thần yêu thương và tôn trọng, tìm kiếm sự hướng dẫn từ Lời Chúa; không tạo phe nhóm hay nói xấu sau lưng.
- Về phục vụ: Đăng ký tham gia một ban ngành hoặc dự án của Hội Thánh; tự nguyện giúp đỡ trong các sự kiện; đề nghị hỗ trợ những việc nhỏ như dọn dẹp, chuẩn bị, lái xe...
- Về học Lời: Chăm chỉ tham dự các buổi giảng và học Kinh Thánh; ghi chép và suy gẫm; áp dụng vào đời sống và chia sẻ với người khác.
Những hành động nhỏ nhưng đều đặn sẽ tạo nên sự khác biệt lớn, giúp người chăn vui mừng phục vụ và Hội Thánh ngày càng vững mạnh.
Kết luận
Người chăn là món quà quý báu mà Chúa ban cho Hội Thánh. Là tín hữu, chúng ta có trách nhiệm yêu thương, tôn trọng, hỗ trợ và cầu nguyện cho họ. Khi chúng ta chu toàn những bổn phận này, chúng ta không chỉ làm vơi đi gánh nặng của mục sư mà còn góp phần xây dựng một Hội Thánh lành mạnh, hiệp một và hùng mạnh cho công cuộc truyền giáo. Hãy nhớ lời Chúa trong Hê-bơ-rơ 13:17 và các phân đoạn Kinh Thánh khác, để mỗi chúng ta trở thành những tín hữu biết quan tâm đến người lãnh đạo thuộc linh của mình. Cuối cùng, tất cả đều để vinh hiển Đức Chúa Trời và sự phát triển của Vương Quốc Ngài.