Gia-cơ 3 nói gì về sức mạnh của lời nói?
Giới Thiệu
Trong Kinh Thánh, sách Gia-cơ chương 3 là một trong những đoạn mạnh mẽ nhất về sức mạnh của lời nói. Gia-cơ, em ruột của Chúa Giê-xu, đã viết cho các tín hữu người Do Thái sống tản lạc, nhấn mạnh đến đức tin sống động thể hiện qua hành động. Trong chương này, ông tập trung vào tầm ảnh hưởng to lớn của chiếc lưỡi—một bộ phận nhỏ bé nhưng có khả năng định hướng cả cuộc đời, hủy hoại mối quan hệ, và thậm chí phản ánh tình trạng tâm linh của chúng ta. Qua những hình ảnh sinh động như dây cương ngựa, bánh lái tàu, ngọn lửa nhỏ, và dòng nước, Gia-cơ cảnh báo chúng ta về sự nguy hiểm của lời nói thiếu kiểm soát và chỉ ra con đường để chế ngự nó bằng sự khôn ngoan đến từ Đức Chúa Trời.
Bối Cảnh Thư Gia-cơ
Thư Gia-cơ được viết vào khoảng năm 45-50 SCN, là một trong những sách Tân Ước đầu tiên. Đối tượng chính là "mười hai chi phái ở tan lạc" (Gia-cơ 1:1), tức các tín hữu gốc Do Thái đang sống rải rác bên ngoài Palestine. Gia-cơ nhấn mạnh đức tin thực tiễn, được chứng minh qua việc làm. Chương 3 nằm trong phần ứng dụng của thư, bàn về việc kiểm soát lời nói và sự khôn ngoan thật. Gia-cơ liên kết lời nói với sự khôn ngoan, vì cách chúng ta nói phản ánh trái tim mình và nguồn gốc của sự khôn ngoan mà chúng ta theo đuổi.
Sức Ảnh Hưởng Của Lưỡi (Gia-cơ 3:1-5a)
Gia-cơ mở đầu bằng lời cảnh báo dành cho những người muốn làm thầy: "Hỡi anh em, chớ có nhiều người trong anh em ham làm thầy, vì biết rằng mình sẽ bị xét đoán nghiêm nhặt hơn" (câu 1). Vị trí dạy dỗ đi đôi với trách nhiệm lớn lao về lời nói, vì lời giảng dạy ảnh hưởng sâu sắc đến đức tin của người nghe. Sau đó, ông nhắc nhở: "Vì chúng ta đều vấp phạm nhiều cách lắm. Nếu có ai không vấp phạm trong lời nói, ấy là người trọn vẹn, hay hãm cầm cả mình" (câu 2). Ai có thể kiểm soát hoàn toàn lời nói mới là người trọn vẹn, vì lời nói phản ánh sự tự chủ của toàn bộ con người.
Tiếp theo, Gia-cơ dùng hai hình ảnh quen thuộc: dây cương ngựa và bánh lái tàu. "Chúng ta tra hàm thiếc vào miệng ngựa để nó vâng lời chúng ta, và như vậy chúng ta điều khiển cả con ngựa. Cũng hãy xem những chiếc tàu, dù lớn đến đâu và bị gió mạnh đẩy đi, chỉ cần một bánh lái rất nhỏ cũng đủ để người lái hướng nó theo ý mình" (câu 3-4, tóm tắt). Cả hai đều là những vật nhỏ nhưng kiểm soát hướng đi của cả một cỗ máy lớn. Cũng vậy, "cái lưỡi là một bộ phận nhỏ, nhưng lại khoe khoang những việc lớn" (câu 5a). Lời nói dường như nhỏ bé nhưng có sức ảnh hưởng khủng khiếp đến hướng đi của cuộc đời một người và cả cộng đồng.
Sức Tàn Phá Của Lời Nói (Gia-cơ 3:5b-8)
"Kìa, một đốm lửa nhỏ có thể đốt cháy cả khu rừng lớn!" (câu 5b). Gia-cơ mô tả lưỡi giống như một tia lửa nhỏ có thể gây ra thảm họa hỏa hoạn. Ông viết: "Cái lưỡi cũng là lửa; nó là một thế giới của tội ác giữa các chi thể chúng ta. Nó làm ô uế toàn thân, đốt cháy cả cuộc đời, và chính nó bị lửa địa ngục đốt cháy" (câu 6). Trong nguyên văn Hy Lạp, "κόσμος τῆς ἀδικίας" (kosmos tēs adikias) nghĩa là "một thế giới của sự bất chính". Chiếc lưỡi chứa đựng cả một thế giới tội lỗi, có sức làm ô uế toàn bộ con người, và thậm chí "đốt cháy cả cuộc đời" (φλογίζουσα τὸν τροχὸν τῆς γενέσεως – phlogizousa ton trochon tēs geneseōs), tức ảnh hưởng đến toàn bộ vòng đời. Hơn nữa, nó được lửa địa ngục (γέεννα – geenna) nhóm lên, cho thấy nguồn gốc tà ác của những lời độc hại.
Gia-cơ tiếp tục: "Mọi loài thú, chim, loài bò sát, và sinh vật dưới biển đều có thể bị chế ngự và đã được loài người chế ngự; nhưng cái lưỡi thì không ai chế ngự được. Nó là một sự dữ không thể kiềm chế, đầy dẫy chất độc giết người" (câu 7-8). Con người đã thuần hóa được muôn loài, nhưng lại không thể tự mình kiểm soát chiếc lưỡi của mình. Từ Hy Lạp "ἀκατάστατον" (akatastaton) có nghĩa là không ổn định, không thể kiểm soát; "κακόν" (kakon) là sự dữ; "μεστὴ ἰοῦ θανατηφόρου" (mestē iou thanatēphorou) – "đầy dẫy chất độc giết người". Hình ảnh này nhấn mạnh sự nguy hiểm chết người của lời nói độc địa.
Sự Mâu Thuẫn Của Lưỡi (Gia-cơ 3:9-12)
Gia-cơ chỉ ra sự vô lý trong cách sử dụng lưỡi của con người: "Chúng ta dùng lưỡi mà chúc tụng Chúa là Cha, và cũng dùng lưỡi mà nguyền rủa loài người, là những kẻ được tạo dựng theo hình ảnh Đức Chúa Trời. Từ một miệng mà ra cả lời chúc tụng lẫn lời nguyền rủa. Hỡi anh em, không nên như vậy" (câu 9-10). Người tin Chúa không thể vừa ca ngợi Đức Chúa Trời vừa nguyền rủa người khác, vì mọi người đều được dựng nên theo hình ảnh Ngài. Điều này giống như một dòng suối ngọt không thể phun ra nước mặn, hay cây vả không thể sinh trái ô-liu, cây nho không thể sinh trái vả (câu 11-12). Bản chất của nguồn sẽ quyết định sản phẩm. Nếu chúng ta thật sự được tái sinh, lời nói của chúng ta phải phản ánh bản chất mới trong Đấng Christ.
Nguồn Khôn Ngoan Để Kiểm Soát Lời Nói (Gia-cơ 3:13-18)
Làm sao để chế ngự chiếc lưỡi? Gia-cơ dẫn chúng ta đến với sự khôn ngoan thật. "Ai là người khôn ngoan và hiểu biết giữa anh em? Hãy thể hiện bằng cách sống tốt và những việc làm với sự nhu mì khôn ngoan" (câu 13). Không phải sự khôn ngoan thuộc về thế gian, vì "nếu anh em có sự ghen tị cay đắng và tranh cạnh trong lòng, thì đừng tự cao và nói dối nghịch lại lẽ thật. Sự khôn ngoan đó không đến từ trên cao, mà thuộc về đất, thuộc về xác thịt, thuộc về ma quỷ" (câu 14-15). Sự khôn ngoan thế gian dẫn đến "xáo trộn và đủ mọi việc ác" (câu 16).
Ngược lại, "sự khôn ngoan từ trên cao thì trước hết là thanh sạch, rồi hòa thuận, tiết độ, nhu mì, đầy lòng thương xót và bông trái tốt lành, không thiên vị, cũng không giả hình" (câu 17). Trong nguyên văn, từ "thanh sạch" (ἁγνός – hagnos) chỉ sự trong sạch về đạo đức; "hòa thuận" (εἰρηνική – eirēnikē) nghĩa là yêu chuộng hòa bình; "tiết độ" (ἐπιεικής – epieikēs) có nghĩa là hiền hòa, dễ chịu; "nhu mì" (εὔπειστος – eupēistos?) thực ra bản dịch truyền thống dùng "nhu mì", nhưng từ Hy Lạp là εὐπειθής (eupeithēs) – dễ dạy, dễ thuyết phục. Tiếp theo là "đầy lòng thương xót" (μεστὴ ἐλέους – mestē eleous) và "bông trái tốt lành" (καρπῶν ἀγαθῶν – karpōn agathōn). Đây là những đặc điểm của sự khôn ngoan từ Đức Chúa Trời.
Kết quả của sự khôn ngoan này là "những người hòa thuận gieo trong hòa bình thì gặt hái công lý" (câu 18). Khi chúng ta để cho sự khôn ngoan từ trên cao hướng dẫn, lời nói của chúng ta sẽ trở nên công cụ xây dựng, mang lại hòa thuận và công chính.
Ứng Dụng Thực Tiễn Trong Đời Sống Cơ Đốc
Làm thế nào để áp dụng những lời dạy trong Gia-cơ 3 vào cuộc sống hằng ngày?
- Cầu nguyện xin sự khôn ngoan: Gia-cơ 1:5 dạy: "Nếu ai trong anh em thiếu sự khôn ngoan, hãy cầu xin Đức Chúa Trời, Ngài sẽ ban cho, vì Ngài rộng rãi ban cho mọi người không trách móc." Hãy khiêm nhường nhận biết mình cần sự khôn ngoan từ trên để kiểm soát lời nói.
- Chậm nói, mau nghe: "Mỗi người phải mau nghe, chậm nói, chậm giận" (Gia-cơ 1:19). Dừng lại suy nghĩ trước khi phát ngôn, lắng nghe người khác, không để cơn giận dẫn dắt lời nói.
- Để Thánh Linh kiểm soát: "Đừng làm buồn Đức Thánh Linh... Mọi lời nói độc ác hãy tránh xa anh em, nhưng tùy theo nhu cầu mà nói lời tốt lành để gây dựng và ban ơn cho người nghe" (Ê-phê-sô 4:29-30). Lời nói của chúng ta phải nhằm xây dựng và ban ân huệ.
- Thanh tẩy trái tim: "Vì do sự đầy dẫy trong lòng mà miệng mới nói ra" (Lu-ca 6:45). Thay đổi lời nói bắt đầu từ việc biến đổi tấm lòng. Hãy để Lời Chúa ở đầy trong lòng (Cô-lô-se 3:16) và để Thánh Linh sản sinh bông trái yêu thương, vui mừng, bình an... (Ga-la-ti 5:22-23).
- Tránh những lời độc hại: Không tham gia vào chuyện ngồi lê đôi mách, nói hành, chửi rủa, hoặc lời lẽ tục tĩu (Cô-lô-se 3:8; Ê-phê-sô 5:4). Thay vào đó, hãy dùng lời nói để khích lệ, an ủi, và cảm tạ (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:11).
- Làm gương trong lời nói: Đặc biệt, những người dạy dỗ cần thận trọng hơn, vì họ sẽ chịu sự phán xét nghiêm khắc hơn (Gia-cơ 3:1). Mỗi tín hữu cũng có trách nhiệm làm chứng về Chúa qua lời nói tử tế, yêu thương.
Những bước này không dễ thực hiện bằng sức riêng, nhưng nhờ Đức Thánh Linh, chúng ta có thể dần dần chế ngự chiếc lưỡi và sử dụng nó để tôn vinh Chúa.
Kết Luận
Gia-cơ chương 3 vẽ nên một bức tranh sống động về sức mạnh khủng khiếp của lời nói. Chiếc lưỡi nhỏ bé có thể định hướng cuộc đời, gây ra hủy diệt như ngọn lửa thiêu rụi rừng cây, và bộc lộ tình trạng tâm linh thật của chúng ta. Không ai tự sức có thể chế ngự được nó, nhưng Đức Chúa Trời ban cho chúng ta sự khôn ngoan từ trên cao—thanh sạch, hòa thuận, nhu mì, đầy lòng thương xót—để chúng ta có thể nói ra những lời đem lại sự sống, hòa bình và công lý. Hãy để Lời Chúa biến đổi tấm lòng, và nhờ Thánh Linh, chúng ta sẽ ngày càng giống Chúa Giê-xu, Đấng "không hề phạm tội, nơi miệng Người chẳng thấy điều dối trá" (1 Phi-e-rơ 2:22).