Tôi đang vật lộn với mụn – làm sao để không bị nó làm phiền quá nhiều?

02 December, 2025
15 phút đọc
2,906 từ
Chia sẻ:

Đấu Tranh Với Mụn: Tìm Kiếm Sự Bình An Từ Góc Nhìn Kinh Thánh Và Thực Tiễn

Trong hành trình cuộc đời, mỗi chúng ta đều phải đối diện với những “cái gai” khác nhau. Với nhiều người, đặc biệt là ở lứa tuổi thanh thiếu niên và cả người trưởng thành, “cái gai” ấy có thể mang tên là mụn – một vấn đề về da liễu tưởng chừng như chỉ thuộc về thể chất, nhưng lại có sức công phá mạnh mẽ đến tinh thần, cảm xúc và thậm chí là đời sống đức tin. Làm thế nào để không bị nó làm phiền quá nhiều? Câu trả lời không chỉ nằm ở các liệu pháp y khoa, mà còn nằm ở một nền tảng vững chắc từ Lời Chúa và cách chúng ta nhìn nhận giá trị bản thân trong Đấng Tạo Hóa.

Phần 1: Thân Thể Chúng Ta – Tác Phẩm Đáng Kính Trọng Của Đức Chúa Trời

Trước khi đi sâu vào cuộc chiến với mụn, chúng ta cần lập lại nền tảng thần học quan trọng về thân thể. Kinh Thánh dạy rõ: “Hay là, anh em chẳng biết rằng thân thể của anh em là đền thờ của Đức Thánh Linh đang ngự trong anh em, là Đấng mà anh em đã nhận bởi Đức Chúa Trời, và anh em chẳng phải thuộc về chính mình sao? Vì chưng anh em đã được chuộc bằng giá cao rồi. Vậy, hãy lấy thân thể mình làm sáng danh Đức Chúa Trời.” (1 Cô-rinh-tô 6:19-20).

Từ “đền thờ” trong nguyên văn Hy Lạp là “naos” (ναός), không chỉ đơn thuần chỉ một tòa nhà, mà là nơi chí thánh, nơi Đức Chúa Trời ngự. Thân thể chúng ta được Chúa xem là nơi cực thánh để Thánh Linh Ngài cư ngụ. Quan điểm này nâng cao giá trị của thân thể vượt xa khỏi vẻ bề ngoài. Khi chúng ta vật lộn với mụn, chúng ta dễ sa vào việc ghét bỏ, xem thường, hoặc xấu hổ về “đền thờ” này. Nhưng Lời Chúa kêu gọi chúng ta “làm sáng danh Đức Chúa Trời” ngay chính trong thân thể ấy. Điều này bao gồm cả việc chăm sóc nó cách có trách nhiệm (vệ sinh, dinh dưỡng, nghỉ ngơi) và quan trọng hơn, là chấp nhận nó như một phần của tạo vật mà Chúa đang hành động trong và qua đó.

Thi thiên gia Đa-vít đã thốt lên: “Tôi cảm tạ Chúa, vì tôi được dựng nên cách đáng sợ lạ lùng. Công việc Chúa thật lạ lùng, lòng tôi biết rõ lắm.” (Thi Thiên 139:14). Từ “đáng sợ lạ lùng” trong tiếng Hê-bơ-rơ là “yare” (יָרֵא), mang nghĩa đáng kính sợ, đáng tôn trọng, đáng kinh ngạc. Ngay cả khi da mặt chúng ta không hoàn hảo theo tiêu chuẩn thế gian, nó vẫn là một phần của “công việc lạ lùng” mà Chúa đang thực hiện. Sự “lạ lùng” đó có thể không phải lúc nào cũng hiển hiện trong vẻ đẹp hoàn mỹ theo mắt người, nhưng trong mục đích, trong quá trình Ngài rèn luyện tính cách và sự phụ thuộc của chúng ta vào Ngài.

Phần 2: Mụn Và Những Cuộc Chiến Thuộc Linh Song Hành: Tự Ti, Xấu Hổ Và Sự Chấp Nhận

Mụn thường không chỉ là vấn đề da liễu; nó thường mở ra những trận chiến thuộc linh sâu sắc hơn:

1. Trận Chiến Với Sự Tự Ti Và Xấu Hổ: Cảm giác xấu hổ (shame) là một vũ khí mạnh mẽ của kẻ thù. Nó thì thầm rằng: “Giá trị của con nằm ở vẻ bề ngoài. Con không đủ tốt. Mọi người đang đánh giá con.” Điều này trái ngược hoàn toàn với lẽ thật của Phúc Âm. Kinh Thánh tuyên bố giá trị của chúng ta được xác lập bởi sự hy sinh của Đấng Christ, không phải bởi làn da mịn màng. “Hãy xem Đức Chúa Trời đã tỏ cho chúng ta sự yêu thương dường nào, mà cho chúng ta được xưng là con cái Đức Chúa Trời; và chúng ta thật là con cái Ngài.” (1 Giăng 3:1). Danh hiệu “con cái Đức Chúa Trời” là danh phận vĩnh cửu, không bao giờ thay đổi dù da mặt chúng ta có thay đổi thế nào đi nữa.

2. Trận Chiến Với Sự So Sánh: Xã hội và mạng xã hội liên tục đưa ra những hình ảnh “lọc” hoàn hảo. Sứ đồ Phao-lô cảnh báo: “Vả, những kẻ muốn tỏ mình mặt tốt theo phần xác ép nài anh em chịu cắt bì, chỉ là sợ bị bắt bớ vì cây thập tự của Đấng Christ.” (Ga-la-ti 6:12). Nguyên tắc ở đây là đừng để bị “ép” vào khuôn mẫu của thế gian để tìm kiếm sự chấp nhận. Sự tự do thật sự đến khi chúng ta ngừng so sánh “đền thờ” của mình với người khác và bắt đầu quản trị nó với tư cách là người quản lý trước mặt Chúa.

3. Trận Chiến Với Sự Nóng Giận Và Oán Trách: “Tại sao Chúa lại cho con phải đối diện với điều này? Có phải Ngài đang phạt con?”. Đây có thể là những câu hỏi chân thành. Hãy nhớ đến Gióp. Sau khi mất mát tất cả, da ông bị ghẻ chốc (Gióp 2:7), vợ ông khuyên ông nên “phỉ báng Đức Chúa Trời và chết đi” (Gióp 2:9). Nhưng Gióp đã chọn một lập trường khác: “Tuy vậy, tôi sẽ tin cậy Ngài.” (Gióp 13:15, bản diễn ý). Thử thách về thể chất có thể là một phần của sa mạc Chúa dùng để thanh luyện đức tin, dạy chúng ta sự kiên nhẫn (hupomone – ὑπομονή) – sự nhịn nhục bền bỉ, kiên trì dưới áp lực (Rô-ma 5:3-4).

Phần 3: Ứng Dụng Thực Tiễn: Sống Cân Bằng Giữa Đức Tin Và Hành Động

Là Cơ Đốc nhân, chúng ta được kêu gọi sống bằng đức tin, nhưng đức tin không mâu thuẫn với hành động khôn ngoan. Dưới đây là một số bước thực tiễn để vượt qua sự phiền nhiễu từ mụn:

1. Quyết Định Chăm Sóc Thân Thể Cách Có Trách Nhiệm: Việc tìm kiếm giải pháp y khoa (từ bác sĩ da liễu), duy trì chế độ ăn uống lành mạnh, vệ sinh da đúng cách, và ngủ đủ giấc không phải là sự hư không hay thiếu đức tin. Đó chính là sự quản lý tốt “đền thờ” Chúa giao. “Vậy, anh em hoặc ăn, hoặc uống, hay là làm sự chi khác, hãy vì sáng danh Đức Chúa Trời mà làm.” (1 Cô-rinh-tô 10:31). Hãy làm những điều này với tâm thế vinh danh Chúa, chứ không phải với sự cuồng tín hoặc lo lắng thái quá.

2. Đổi Mới Tâm Trí Mình Mỗi Ngày: Trận chiến bắt đầu trong tâm trí. Hãy tích cực lấp đầy tâm trí bằng Lẽ Thật. Khi cảm giác xấu hổ ập đến, hãy nhắc lòng: “Ta được dựng nên cách lạ lùng” (Thi Thiên 139:14). Khi so sánh, hãy nhớ: “Ta là con cái Đức Chúa Trời” (1 Giăng 3:1). Khi chán nản, hãy đọc: “Sự nhịn nhục sinh ra sự rèn tập, sự rèn tập sinh ra sự trông cậy.” (Rô-ma 5:4). Tạo ra một “bảng câu gốc” để đọc và suy ngẫm hàng ngày.

3. Cầu Nguyện Thật Và Chân Thành: Đừng ngần ngại mang sự bức xúc, xấu hổ, đau đớn về thể chất lên cho Chúa. Ngài quan tâm. “Hãy trao mọi điều lo lắng mình cho Ngài, vì Ngài hay săn sóc anh em.” (1 Phi-e-rơ 5:7). Hãy cầu nguyện không chỉ để da mặt được lành, mà còn để có sự bình an (eirene – εἰρήνη) và nội lực (dunamis – δύναμις) để bước đi trong ngày, bất chấp tình trạng da như thế nào.

4. Tập Trung Vào Sự Phục Vụ Và Tình Yêu Thương: Một trong những cách hữu hiệu nhất để thoát khỏi sự ám ảnh về bản thân là hướng sự chú ý ra ngoài. Chúa Giê-xu dạy: “Ai muốn cứu sự sống mình thì sẽ mất; còn ai vì cớ Ta mà mất sự sống mình thì sẽ được.” (Ma-thi-ơ 16:25). Khi chúng ta “mất” đi sự bận tâm thái quá về ngoại hình bằng cách phục vụ người khác, yêu thương họ bằng hành động, chúng ta sẽ “tìm được” sự tự do và niềm vui thật. Vẻ đẹp tấm lòng mới là thứ tỏa sáng lâu bền (1 Phi-e-rơ 3:3-4).

5. Tìm Kiếm Sự Thông Công Và Khích Lệ: Đừng cô lập bản thân. Hãy tìm một người bạn tin cậy, một đầy tớ Chúa trưởng thành trong Hội Thánh để chia sẻ và nhận lời khích lệ. “Hai người hơn một, vì họ sẽ được công giá tốt về công việc mình. Nếu một người sa ngã, thì người kia sẽ đỡ bạn mình lên.” (Truyền Đạo 4:9-10). Sự cầu nguyện chung và lời khuyên khôn ngoan từ cộng đồng đức tin là vũ khí mạnh mẽ.

Kết Luận: Vẻ Đẹp Vượt Trên Mọi Hoàn Cảnh

Cuộc chiến với mụn là một phần của thực tại trong thế giới đã sa ngã, nơi thân thể chúng ta cũng “than thở” (Rô-ma 8:22). Nhưng trong Đấng Christ, chúng ta có một hy vọng vượt xa khỏi làn da. Sự bình an (shalom – שָׁלוֹם) trong tiếng Hê-bơ-rơ mang nghĩa sự trọn vẹn, hài hòa, không thiếu thốn điều gì – thứ mà chúng ta có thể kinh nghiệm ngay cả khi da mặt chưa hoàn hảo.

Hãy nhớ lời sứ đồ Phao-lô: “Cho nên chúng ta chẳng ngã lòng, dù người bề ngoài hư nát, nhưng người bề trong cứ đổi mới càng ngày càng hơn.” (2 Cô-rinh-tô 4:16). Mục tiêu của chúng ta không phải là một thân thể không tì vết trên đất này, mà là một tấm lòng ngày càng được đổi mới để phản chiếu vẻ đẹp của Đấng Christ. Khi chúng ta tập trung vào việc nuôi dưỡng “người bề trong” – tấm lòng yêu thương, đức tính nhu mì, tinh thần phục vụ – thì những phiền toái từ “người bề ngoài” sẽ dần mất đi sức nặng.

Bạn được yêu thương, được chấp nhận, và có giá trị vô hạn trước mặt Đức Chúa Trời. Ngay trong lúc bạn vật lộn với mụn, ân điển của Chúa vẫn đủ cho bạn, vì “quyền năng của Ngài được nên trọn vẹn trong sự yếu đuối.” (2 Cô-rinh-tô 12:9). Hãy bước đi mỗi ngày với sự chăm sóc thận trọng cho thân thể, nhưng với trọn niềm tin cậy và bình an dành cho linh hồn trong tay Chúa.

Quay Lại Bài Viết