Kinh Thánh Nói Gì Về Việc Chuyển Giới?
Trong bối cảnh xã hội đương đại, các câu hỏi về bản dạng giới và đặc biệt là trải nghiệm chuyển giới ngày càng trở nên phổ biến và phức tạp. Là Cơ Đốc nhân, chúng ta được kêu gọi để suy nghĩ và ứng xử theo lẽ thật của Lời Chúa với tấm lòng yêu thương và ân điển. Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khám phá chủ đề này dưới ánh sáng của Kinh Thánh, tìm kiếm sự hiểu biết thấu đáo về giáo lý nền tảng của Đức Chúa Trời liên quan đến giới tính, thân thể, và căn tính, đồng thời đưa ra những ứng dụng mục vụ thiết thực.
I. Nền Tảng Kinh Thánh: Sự Sáng Tạo, Giới Tính và Thân Thể
Để hiểu bất kỳ quan điểm nào của Kinh Thánh về con người, chúng ta phải bắt đầu từ sách Sáng Thế Ký – nơi khải thị nền tảng về ý định nguyên thủy của Đức Chúa Trời.
1. Con Người Được Dựng Nên Theo Hình Ảnh Đức Chúa Trời, Có Nam Và Có Nữ (Sáng 1:27):
“Đức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Đức Chúa Trời; Ngài dựng nên người nam cùng người nữ.” (Sáng-thế Ký 1:27).
Phân đoạn này thiết lập một chân lý căn bản: giới tính (sex) là một phần của sự sáng tạo tốt lành và có chủ ý của Đức Chúa Trời. Từ Hê-bơ-rơ được dùng cho “nam” (zāḵār) và “nữ” (nəqēḇâ) mang ý nghĩa sinh học rõ ràng. Sự phân biệt giới tính nam và nữ không phải là một tai nạn văn hóa hay một cấu trúc xã hội, mà là một mầu nhiệm được dựng nên từ thuở ban đầu, phản ánh chính hình ảnh của Đức Chúa Trời. Sự kết hợp giữa nam và nữ trong hôn nhân (Sáng 2:24) càng củng cố cho sự bổ sung và khác biệt này.
2. Thân Thể Là Tốt Lành Và Là Đền Thờ của Đức Thánh Linh:
Kinh Thánh không xem thân thể như một phương tiện tạm thời hay một cái vỏ tù túng cho linh hồn. Trái lại, thân thể là một phần thiết yếu của con người chúng ta. Trong Tân Ước, sứ đồ Phao-lô dạy:
“Hay là, anh em chẳng biết rằng thân thể mình là đền thờ của Đức Thánh Linh đang ngự trong anh em, là Đấng mà anh em đã nhận bởi Đức Chúa Trời, và anh em chẳng phải thuộc về chính mình sao?” (1 Cô-rinh-tô 6:19).Khái niệm này nâng cao giá trị của thân thể. Nó thuộc về Chúa và là nơi Ngài ngự. Do đó, cách chúng ta nhìn nhận và đối xử với thân thể mình có ý nghĩa thuộc linh sâu sắc.
3. Sự Rủa Sả Của Tội Lỗi Và Sự Đổ Vỡ Toàn Diện:
Sáng Thế Ký chương 3 ghi lại sự sa ngã của con người vào tội lỗi. Hậu quả là mọi phương diện của sự sáng tạo, bao gồm mối quan hệ của con người với chính mình, với người khác và với thân thể, đều bị đổ vỡ và rủa sả (Sáng 3:16-19). Sự hòa hợp nguyên thủy giữa ý chí, cảm xúc, thân thể và tâm linh đã bị xé lẻ. Điều này mở ra khả năng cho mọi hình thức của sự lệch lạc và đau khổ, bao gồm cả sự khủng hoảng về căn tính và sự không hài lòng sâu sắc với thân thể mà Đức Chúa Trời ban cho. Chúng ta phải hiểu mọi kinh nghiệm của con người ngày nay, kể cả cảm giác giới tính (gender dysphoria), trong bối cảnh của sự đổ vỡ toàn cầu này do tội lỗi gây ra, chứ không nhất thiết là tội lỗi cá nhân của người đang trải nghiệm nó.
II. Những Phân Đoạn Kinh Thánh Liên Quan Trực Tiếp Và Cách Giải Nghĩa
Không có câu Kinh Thánh nào nói trực tiếp “chuyển giới” theo cách hiểu hiện đại. Tuy nhiên, có những nguyên tắc và những phân đoạn liên quan đến giới tính, trang phục và thân thể cần được xem xét cẩn thận.
1. Phục Truyền Luật Lệ Ký 22:5 – Về Trang Phục:
“Người nữ không nên mặc đồ của người nam, và người nam không nên mặc đồ của người nữ; vì ai làm điều đó lấy làm gớm ghiếc cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi.” (Phục-truyền Luật-lệ Ký 22:5).
Trong văn cảnh của luật pháp Cựu Ước, điều răn này nằm trong một loạt các luật về sự phân biệt và trật tự (ví dụ: không cày bằng con bò và con lừa chung, không mặc vải pha trộn). Từ Hê-bơ-rơ keli (được dịch là “đồ”) có thể chỉ trang phục, nhưng cũng có thể mở rộng sang các dụng cụ, vũ khí – những thứ biểu tượng cho vai trò và chức năng xã hội. Động lực cốt lõi là “lấy làm gớm ghiếc (to’ebah) cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi.” Từ to’ebah thường dùng cho những thứ trái với bản chất thánh của Đức Chúa Trời và trật tự giao ước của Ngài, đặc biệt là những hành vi của các dân ngoại xung quanh (như thờ hình tượng, tà thuật). Ứng dụng cho Cơ Đốc nhân ngày nay không chỉ đơn thuần là về quần áo, mà là về sự chối bỏ có chủ ý và thường xuyên căn tính giới tính mà Đức Chúa Trời đã ban cho một người qua thân thể sinh học của họ, nhằm xóa nhòa ranh giới mà Ngài đã thiết lập. Điều này không nên bị giản lược thành một quy tắc về thời trang, nhưng là một nguyên tắc về việc đón nhận và sống phù hợp với giới tính sinh học của mình như một phần của thánh ý Đức Chúa Trời.
2. Rô-ma 1:26-27 – Về Sự Trao Đổi Tự Nhiên:
“Ấy vì cớ đó mà Đức Chúa Trời phó họ cho sự tình dục xấu hổ; vì trong vòng họ, đàn bà đã đổi cách dùng tự nhiên ra cách khác nghịch với tự nhiên. Người nam cũng vậy, bỏ cách dùng tự nhiên của người nữ, mà un đốt tình dục người nầy với kẻ kia, đàn ông cùng đàn ông phạm sự xấu hổ...” (Rô-ma 1:26-27a).
Trong bối cảnh lớn hơn (Rô-ma 1:18-32), Phao-lô mô tả sự suy đồi của nhân loại sau khi họ chối bỏ và không tôn vinh Đức Chúa Trời. Một trong những biểu hiện của sự suy đồi này là việc từ bỏ “cách dùng tự nhiên” (tên physikên chrêsin trong tiếng Hy Lạp). Ở đây, “tự nhiên” (physis) không chỉ đơn thuần là “bản năng” mà còn chỉ trật tự được sáng tạo – cách thức mà Đức Chúa Trời đã dựng nên vạn vật và con người để vận hành. Hành vi đồng tính luyến ái được nhắc đến ở đây là một ví dụ điển hình của việc chối bỏ trật tự giới tính được sáng tạo. Nguyên tắc này có thể mở rộng ra cho bất kỳ nỗ lực nào nhằm thay đổi hay từ chối căn tính giới tính sinh học (một phần của physis) mà Đức Chúa Trời đã ban cho. Tuy nhiên, cần phân biệt rõ ràng giữa hành vi/tư tưởng chối bỏ với cảm giác đau khổ, bối rối (giới tính khó chịu – gender dysphoria). Phao-lô đang nói về những hành vi được chấp nhận và cổ vũ trong văn hóa, không phải về những cá nhân đang đấu tranh trong đau đớn.
3. Sự Xác Nhận Căn Tính Tối Thượng Trong Đấng Christ:
Một trong những sứ điệp trọng tâm của Tân Ước là trong Đấng Christ, căn tính cũ của chúng ta (dựa trên chủng tộc, địa vị xã hội, hay thậm chí là những khía cạnh của tội lỗi và sự gãy đổ) đã được thay thế bằng một căn tính mới.
“Tại đây không còn người Giu-đa hoặc người Gờ-réc; không còn người tôi mọi hoặc người tự chủ; không còn đàn ông hoặc đàn bà; vì trong Đấng Christ Jêsus, anh em thảy đều một.” (Ga-la-ti 3:28).Câu này không có nghĩa là trong Đấng Christ, sự khác biệt giới tính sinh học bị xóa bỏ. Thay vào đó, nó khẳng định rằng giá trị, phẩm giá và khả năng tiếp cận sự cứu rỗi của mọi người trước mặt Đức Chúa Trời là như nhau, bất kể giới tính, chủng tộc hay địa vị xã hội. Căn tính tối thượng và nền tảng nhất của một Cơ Đốc nhân không phải là “người chuyển giới”, “nam” hay “nữ”, mà là “một tạo vật mới trong Đấng Christ” (2 Cô-rinh-tô 5:17). Điều này không phủ nhận giới tính sinh học, nhưng đặt nó vào đúng vị trí dưới sự làm con cái Đức Chúa Trời.
III. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Và Mục Vụ Cơ Đốc
Làm thế nào để Hội Thánh có thể vừa trung thành với lẽ thật Kinh Thánh vừa trở thành một cộng đồng của ân điển và chữa lành cho những người đang vật lộn với cảm giác giới tính?
1. Phân Biệt Giữa Tội Lỗi Và Sự Đổ Vỡ/Đau Khổ:
Kinh nghiệm giới tính khó chịu (cảm giác mâu thuẫn sâu sắc giữa giới tính sinh học và cảm nhận bên trong) tự thân nó là một biểu hiện của sự đổ vỡ toàn cầu do tội lỗi gây ra, chứ không nhất thiết là tội lỗi cá nhân của người đó. Cách tiếp cận đầu tiên phải là sự cảm thông, lắng nghe và đồng hành, chứ không phải kết án vội vàng. Chúng ta nên đối xử với sự đau khổ này như cách Chúa Giê-xu đối xử với những người đau yếu bệnh tật – bằng lòng trắc ẩn và mong muốn chữa lành (Ma-thi-ơ 9:36).
2. Công Bố và Áp Dụm Sự Chữa Lành Của Phúc Âm Toàn Diện:
Phúc âm không chỉ cứu linh hồn chúng ta cho thiên đàng. Nó mang lại sự chữa lành và cứu chuộc cho mọi phương diện của con người chúng ta – bao gồm cả tâm trí, cảm xúc và cách chúng ta nhìn nhận bản thân. Chúng ta cần giúp nhau tìm thấy căn tính sâu sắc nhất trong Đấng Christ. Điều này có nghĩa là dẫn dắt nhau đến chỗ tìm thấy sự thỏa mãn, giá trị và mục đích không phải trong việc tự định nghĩa bản thân, mà trong việc được Đức Chúa Trời định nghĩa và yêu thương qua Chúa Giê-xu. Đây là một hành trình dài cần sự kiên nhẫn, cầu nguyện, tư vấn mục vụ khôn ngoan (có thể kết hợp với tư vấn chuyên nghiệp Cơ Đốc) và sự nâng đỡ của cộng đồng Hội Thánh.
3. Yêu Thương trong Lẽ Thật, Và Nói Lẽ Thật trong Yêu Thương (Ê-phê-sô 4:15):
Lòng yêu thương chân chính không thể tách rời lẽ thật. Điều này có nghĩa là, với thái độ khiêm nhường và dịu dàng, Hội Thánh cần giảng dạy rõ ràng về kế hoạch của Đức Chúa Trời cho giới tính và thân thể. Đồng thời, chúng ta phải bày tỏ tình yêu thương cụ thể, thiết thực cho những người đang đấu tranh. Tình yêu đó thể hiện qua việc:
- Từ chối sự chế giễu, kỳ thị hay bạo lực.
- Tạo ra một không gian an toàn để chia sẻ đấu tranh mà không sợ bị ruồng bỏ.
- Đồng hành cùng họ trong sự cầu nguyện và nghiên cứu Lời Chúa.
- Giúp họ hội nhập vào cộng đồng Hội Thánh với những vai trò và tình bạn lành mạnh phù hợp với giới tính sinh học của họ.
4. Nuôi Dưỡng Một Văn Hóa Hội Thánh Tôn Trọng Thân Thể Và Giới Tính:
Hội Thánh nên dạy dỗ một cách tích cực về ý nghĩa thánh của thân thể, vẻ đẹp của sự khác biệt giữa nam và nữ, và ơn gọi của mỗi giới trong gia đình và Hội Thánh. Chúng ta cần chống lại những ảnh hưởng của văn hóa đề cao chủ nghĩa cá nhân cực đoan (“tôi là những gì tôi cảm thấy”) và chủ nghĩa duy vật (xem thân thể chỉ là thứ có thể tùy ý sửa đổi). Thay vào đó, chúng ta tôn vinh thân thể như món quà của Đấng Tạo Hóa và là công cụ để phục vụ Ngài (Rô-ma 12:1).
Kết Luận
Kinh Thánh trình bày một quan điểm toàn diện về con người: chúng ta được Đức Chúa Trời dựng nên cách kỳ diệu và có chủ ý là nam và nữ, thân thể chúng ta là tốt lành và có giá trị, nhưng tất cả chúng ta đều bị ảnh hưởng bởi sự đổ vỡ của tội lỗi, dẫn đến mọi hình thức đau khổ và lệch lạc, trong đó có thể bao gồm cảm giác giới tính khó chịu. Tiếng gọi của Phúc âm là lời mời gọi tìm thấy sự cứu rỗi, chữa lành và căn tính đích thực trong mối tương giao với Đấng Christ. Sứ mệnh của Hội Thánh là trở thành một cộng đồng của ân điển và lẽ thật, nơi mọi người – dù đang đấu tranh với bất kỳ vấn đề gì – đều được yêu thương, dẫn dắt cách nhẹ nhàng trở về với kế hoạch nguyên thủy tốt lành của Đức Chúa Trời, và được trang bị để sống cuộc đời vinh hiển Ngài.
Hành trình này không dễ dàng và đầy thách thức, nhưng chúng ta bước đi với niềm tin rằng Đấng đã bắt đầu công việc tốt lành trong chúng ta cũng sẽ thành tín để hoàn tất nó (Phi-líp 1:6). Hãy để chúng ta, với tư cách là Thân Thể Đấng Christ, càng ngày càng trở nên khí cụ của sự chữa lành và hy vọng của Ngài trong một thế giới đầy dẫy sự bối rối về căn tính.