Có sai không khi một Cơ đốc nhân đặt mục tiêu trở nên giàu có và nổi tiếng?

02 December, 2025
14 phút đọc
2,681 từ
Chia sẻ:

Có Sai Không Khi Một Cơ Đốc Nhân Đặt Mục Tiêu Trở Nên Giàu Có Và Nổi Tiếng?

Trong một thế giới đề cao sự thành công vật chất và sự công nhận của xã hội, nhiều tín hữu chân thành thắc mắc về thái độ của mình đối với của cải và danh tiếng. Liệu ước mơ về một cuộc sống sung túc và có tầm ảnh hưởng có mâu thuẫn với đức tin nơi Chúa Giê-xu, Đấng đã từ bỏ mọi sự và kêu gọi chúng ta vác thập tự giá theo Ngài? Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào Lời Chúa để tìm kiếm nguyên tắc nền tảng, phân biệt giữa ước muốn chính đángsự tham lam nguy hiểm, giữa ảnh hưởng vì Nước Trờidanh vọng vì bản ngã.

PHẦN I: NGUYÊN TẮC KINH THÁNH VỀ CỦA CẢI VÀ ĐỊA VỊ

Kinh Thánh không lên án bản thân sự giàu có hay địa vị. Trong Cựu Ước, chúng ta thấy những tổ phụ như Áp-ra-ham, Gióp và Đa-vít được Chúa ban cho rất nhiều của cải (Sáng Thế Ký 13:2; Gióp 42:10-12). Trong Tân Ước, Giô-sép người A-ri-ma-thê là một môn đồ giàu có (Ma-thi-ơ 27:57), và Xa-chê, sau khi gặp Chúa, vẫn là một người giàu nhưng đã thay đổi cách sử dụng tài sản (Lu-ca 19:1-10). Vấn đề then chốt không nằm ở sự sở hữu, mà nằm ở tấm lòng, động cơ, và sự quản lý những điều đó.

1. Của Cải: Ân Tứ Hay Thần Tượng?
Chúa Giê-xu cảnh báo rõ ràng: "Các ngươi không có thể thờ phượng Đức Chúa Trời lại thờ phượng Ma-môn nữa" (Ma-thi-ơ 6:24). Từ "Ma-môn" (Μαμωνᾶς, *Mamōnas*) trong tiếng Hy Lạp có nghĩa là của cải, tài sản được nhân cách hóa như một thần tượng. Mục tiêu trở nên giàu có trở nên sai trái khi nó biến thành sự thờ phượng, khi lòng chúng ta đặt sự an toàn, giá trị bản thân và hy vọng vào tài khoản ngân hàng thay vì nơi Đức Chúa Trời. Sứ đồ Phao-lô viết: "Sự tham tiền bạc là cội rễ mọi điều ác..." (1 Ti-mô-thê 6:10). Lưu ý, ông không nói "tiền bạc" là cội rễ, mà là "sự tham tiền bạc" (ἡ φιλαργυρία, *hē philargyria* - lòng yêu mến bạc). Động cơ tham lam mới là vấn đề.

2. Danh Tiếng: Vinh Quang Cho Ai?
Trong Kinh Thánh, có một sự khác biệt rất lớn giữa "nổi tiếng" (fame) theo nghĩa thế gian và "có tiếng tốt" hoặc "ảnh hưởng" vì sự công bình. Chúa Giê-xu dạy các môn đồ: "Các ngươi là sự sáng của thế gian... Sự sáng các ngươi hãy soi trước mặt người ta như vậy, đặng họ thấy những việc lành của các ngươi, và ngợi khen Cha các ngươi ở trên trời" (Ma-thi-ơ 5:14-16). Mục đích của ảnh hưởng ở đây là để người ta ngợi khen Cha trên trời, không phải ca tụng bản thân chúng ta. Ngược lại, sự tìm kiếm vinh quang cho mình là đặc điểm của những kẻ đạo đức giả (Ma-thi-ơ 6:1-2, 5, 16). Sứ đồ Phao-lô cũng nhấn mạnh: "Vậy, anh em hoặc ăn, hoặc uống, hay là làm sự chi khác, hãy vì sự vinh hiển của Đức Chúa Trời mà làm" (1 Cô-rinh-tô 10:31).

PHẦN II: SỰ CẢNH BÁO NGHIÊM TÚC VÀ THỬ THÁCH TỪ SỰ GIÀU CÓ, DANH VỌNG

Chúa Giê-xu đã đưa ra những lời cảnh báo mạnh mẽ nhất về sự nguy hiểm của của cải. Trong câu chuyện người thanh niên giàu có (Ma-thi-ơ 19:16-24), Ngài phán: "Quả thật, ta nói cùng các ngươi, người giàu vào nước thiên đàng là khó... Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào nước Đức Chúa Trời". Lời này gây sốc cho các môn đồ. Vấn đề không phải người thanh niên đó có của cải, mà là anh ta để của cải làm chủ mình. Anh ta không thể từ bỏ thần tượng (của cải) để theo Chúa. Của cải tạo ra ảo tưởng về sự tự túc, an toàn, khiến chúng ta khó có lòng tin cậy trọn vẹn nơi Chúa (xem Lu-ca 12:16-21).

Về danh tiếng, Chúa Giê-xu dạy: "Ai muốn làm đầu, thì sẽ làm đầy tớ các ngươi" (Ma-thi-ơ 20:27). Trong vương quốc của Đức Chúa Trời, con đường dẫn đến ảnh hưởng thật là sự phục vụ khiêm nhường, không phải sự leo cao hay tìm kiếm sự tán dương. Danh tiếng thế gian thường dựa trên tài năng, ngoại hình, hay thành tích cá nhân, và rất dễ tan vỡ. Nó nuôi dưỡng tính kiêu ngạo, là điều Chúa ghét (Châm Ngôn 16:5).

PHẦN III: THÁI ĐỘ VÀ ĐỘNG CƠ ĐÚNG ĐẮN CỦA CƠ ĐỐC NHÂN

Vậy, một Cơ đốc nhân có thể có tham vọng không? Có, nhưng đó phải là tham vọng được Chúa định hình. Thay vì đặt mục tiêu trở nên giàu có và nổi tiếng, chúng ta nên đặt mục tiêu:

  • Làm việc bằng tài năng Chúa ban cách trung tín: "Mọi việc các ngươi làm, hãy hết lòng mà làm, như làm cho Chúa, chớ không phải làm cho người ta" (Cô-lô-se 3:23). Sự trung tín trong công việc nhỏ có thể dẫn đến trách nhiệm lớn hơn (Ma-thi-ơ 25:21).
  • Tìm kiếm Nước Đức Chúa Trời trước nhất: Đây là mệnh lệnh rõ ràng của Chúa Giê-xu: "Nhưng trước hết, hãy tìm kiếm nước Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài, thì Ngài sẽ cho thêm các ngươi mọi điều ấy nữa" (Ma-thi-ơ 6:33). Thứ tự ưu tiên là then chốt.
  • Phục vụ và ban cho: Chúng ta được ban phước để trở thành ống dẫn phước hạnh. "Hãy nhớ lại lời chính Đức Chúa Giê-xu có phán rằng: Ban cho thì có phước hơn là nhận lãnh" (Công vụ 20:35). Mục đích của sự dư dật là để rộng rãi (2 Cô-rinh-tô 9:11).
  • Ước muốn có tiếng tốt và ảnh hưởng thuộc linh: Như các trưởng lão trong Hội thánh phải "có tiếng tốt với kẻ ngoại" (1 Ti-mô-thê 3:7). Danh tiếng này đến từ tính cách công bình và đời sống đạo đức, nhằm mở ra cánh cửa cho Phúc Âm.

PHẦN IV: ỨNG DỤNG THỰC TẾ TRONG ĐỜI SỐNG HẰNG NGÀY

1. Tự Kiểm Lòng Mình: Hãy thành thật trước mặt Chúa. Tôi đang tìm kiếm điều gì? Sự an toàn, giá trị bản thân, sự thoải mái, hay sự công nhận từ người khác? Hãy cầu nguyện như Đa-vít: "Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy dò xét tôi, và thử thách tôi; xin luyện lọc lòng dạ tôi" (Thi Thiên 26:2).

2. Đặt Lại Mục Tiêu Theo Lời Chúa: Thay vì "trở nên giàu có", hãy đặt mục tiêu "quản lý khôn ngoan mọi nguồn lực Chúa giao để cung ứng cho gia đình, hỗ trợ công việc Chúa, và giúp đỡ người thiếu thốn". Thay vì "trở nên nổi tiếng", hãy đặt mục tiêu "sống đời sống chính trực và yêu thương để, khi có cơ hội, tôi có thể rao truyền sự vinh hiển của Đấng Christ".

3. Thực Hành Sự Biết Đủ: Học theo gương Phao-lô: "Tôi đã tập hễ ở đâu cũng được thỏa lòng... Tôi làm được mọi sự nhờ Đấng ban thêm sức cho tôi" (Phi-líp 4:11-13). Từ "thỏa lòng" trong tiếng Hy Lạp (αὐτάρκης, *autarkēs*) có nghĩa là tự đủ, biết đủ. Đây là bí quyết thuộc linh vượt trên hoàn cảnh.

4. Sử Dụng Phương Tiện Cho Mục Đích Thuộc Linh: Nếu Chúa ban cho bạn nhiều của cải hay một nền tảng ảnh hưởng, hãy xem đó như một trách nhiệm thiêng liêng. Hãy tận dụng nó để đầu tư vào Nước Trời — hỗ trợ các nhà truyền giáo, xây dựng Hội thánh, lập quỹ từ thiện Cơ đốc, hoặc sáng tạo nội dung truyền cảm hứng về đức tin.

5. Gắn Bó Với Cộng Đồng Tin Lành: Sống trong sự kết hiệp với Hội thánh địa phương, nơi có những người bạn thuộc linh có thể nói sự thật trong tình yêu thương, nhắc nhở chúng ta khi lòng bắt đầu chạy theo của cải hoặc danh vọng thế gian.

KẾT LUẬN

Cuối cùng, câu hỏi không phải là "Có sai không khi giàu có và nổi tiếng?", mà là "Tôi đang tìm kiếm điều gì, và tôi sẽ sử dụng những gì mình có cho mục đích gì?". Của cải và danh tiếng tự thân không phải là tội lỗi; chúng là những công cụ trung lập. Tội lỗi nằm ở lòng tham lam, sự tôn thờ thần tượng, và việc tìm kiếm vinh quang cho mình thay vì cho Đức Chúa Trời.

Là Cơ đốc nhân, ơn gọi cao quý nhất của chúng ta là trở nên giống như hình ảnh của Con Đức Chúa Trời (Rô-ma 8:29). Chúa Giê-xu Christ, dù giàu có, đã trở nên nghèo vì chúng ta (2 Cô-rinh-tô 8:9). Ngài có mọi quyền năng và danh tiếng, nhưng đã hạ mình, trở nên tôi tớ và vâng phục cho đến chết trên cây thập tự (Phi-líp 2:5-11). Khi chúng ta đặt mắt và lòng trí vào Ngài, những khát vọng của chúng ta sẽ được Chúa điều chỉnh. Chúng ta sẽ học cách sống thỏa lòng, làm việc cách trung tín, quản lý cách khôn ngoan, và sử dụng mọi ân tứ, mọi cơ hội, mọi nguồn lực — dù lớn hay nhỏ — để tôn vinh Danh Chúa và góp phần mở mang Vương Quốc vĩnh cửu của Ngài. Đó mới là sự giàu có thật và danh tiếng bền vững.

Quay Lại Bài Viết