Kinh Thánh nói gì về quyền lực?

02 December, 2025
16 phút đọc
3,068 từ
Chia sẻ:

Quyền Lực Theo Quan Điểm Kinh Thánh

Trong một thế giới luôn đấu tranh, tranh giành và tôn thờ quyền lực, Lời Đức Chúa Trời đưa ra một quan điểm căn bản, thách thức và biến đổi. Kinh Thánh không lảng tránh chủ đề quyền lực, nhưng mặc khải nguồn gốc, mục đích thật sự, và cách thức vận hành đúng đắn của nó dưới ánh sáng của chủ quyền tối cao của Đấng Tạo Hóa. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá các chiều kích của quyền lực: từ quyền năng tuyệt đối của Đức Chúa Trời, đến quyền lực được ủy thác cho con người, và đỉnh cao là mẫu mực quyền lực qua thập tự giá của Chúa Giê-xu Christ.

I. Nền Tảng: Quyền Năng Tối Cao và Chủ Quyền Tuyệt Đối Của Đức Chúa Trời

Mọi cuộc thảo luận về quyền lực trong Kinh Thánh phải bắt đầu từ chính Đức Chúa Trời. Ngài là nguồn duy nhất và tối hậu của mọi quyền lực (quyền năng, thẩm quyền, chủ quyền). Trong tiếng Hê-bơ-rơ, từ gevurah (גְּבוּרָה) thường được dùng để chỉ sức mạnh quyền năng hùng vĩ, và shalom (שָׁלוֹם) nói đến sự toàn vẹn, trọn vẹn mà quyền lực của Ngài mang lại. Trong Tân Ước Hy Lạp, từ then chốt là exousia (ἐξουσία), hàm ý thẩm quyền hợp pháp, quyền tự do hành động, và dunamis (δύναμις), chỉ năng lực, sức mạnh để thực hiện.

Kinh Thánh tuyên bố rõ ràng: "Vì muôn vật đều là từ Ngài, bởi Ngài, và hướng về Ngài. Vinh hiển cho Ngài đời đời, vô cùng! A-men." (Rô-ma 11:36). Sách Giê-rê-mi cũng xác nhận: "Hỡi Chúa Giê-hô-va! Nầy, chính Ngài đã dùng quyền năng lớn và cánh tay giơ thẳng ra mà làm nên trời đất. Chẳng có sự gì là lạ quá cho Ngài cả." (Giê-rê-mi 32:17). Quyền năng sáng tạo này thiết lập chủ quyền tuyệt đối của Đức Chúa Trời trên mọi sự. Ngài không chỉ mạnh mẽ, mà Ngài có toàn quyền (exousia) để cai trị, định đoạt và thực hiện ý muốn tốt lành của Ngài.

Sự cai trị này được thể hiện qua các danh xưng của Ngài: Êl-Šaddai (Đức Chúa Trời Toàn Năng), Êl Gibbor (Đức Chúa Trời Quyền Năng, Dũng Sĩ). Đấng Christ Phục Sinh đã tuyên bố: "Hết cả quyền phép ở trên trời và dưới đất đã giao cho ta." (Ma-thi-ơ 28:18). Ở đây, Chúa Giê-xu tuyên bố mình sở hữu cả exousia (thẩm quyền) lẫn phạm vi cai trị tuyệt đối (trời và đất).

II. Quyền Lực Được Ủy Thác: Con Người và Các Tổ Chức

Đức Chúa Trời, trong sự khôn ngoan của Ngài, đã chọn chia sẻ và ủy thác quyền lực (exousia) cho các thọ tạo, đặc biệt là con người. Điều này bắt đầu ngay từ Sáng Thế Ký: "Đức Chúa Trời ban phước cho loài người và phán rằng: Hãy sanh sản, thêm nhiều, làm cho đầy dẫy đất; hãy làm cho đất phục tùng, hãy quản trị loài cá dưới biển, loài chim trên trời cùng các vật sống hành động trên mặt đất." (Sáng Thế Ký 1:28). Động từ "quản trị" (tiếng Hê-bơ-rơ: radah רָדָה) mang nghĩa cai trị, cầm quyền. Đây là một sự ủy quyền thiêng liêng, với mục đích là quản lý và chăm sóc sáng tạo của Chúa, phản ánh sự cai trị tốt lành của Ngài.

Tuy nhiên, tội lỗi đã bẻ cong mục đích này. Thay vì quản trị với tư cách người quản gia trung tín, con người tìm cách sử dụng quyền lực để thống trị, bóc lột và tôn vinh chính mình. Các hệ thống quyền lực của thế gian – chính trị, kinh tế, xã hội – dù đôi khi được Đức Chúa Trời thiết lập để duy trì trật tự (Rô-ma 13:1-7), nhưng thường xuyên bị sa ngã và lạm dụng.

Sứ đồ Phao-lô nhìn thấy một cơ cấu quyền lực thuộc linh phức tạp: "Vì chúng ta đánh trận không phải cùng thịt và huyết, bèn là cùng chủ quyền, cùng thế lực, cùng vua chúa của thế gian mờ tối nầy, cùng các thần dữ ở các miền trên trời." (Ê-phê-sô 6:12). Các từ "chủ quyền, thế lực, vua chúa" (archas, exousias, kosmokratoras) ở đây mô tả một hệ thống thứ bậc của các quyền lực tà ác thuộc linh. Điều này cho thấy có những quyền lực vô hình nhưng có thật, chống nghịch lại Đức Chúa Trời và tìm cách kiểm soát thế giới loài người.

III. Mẫu Mực Tối Thượng: Quyền Lực Của Đấng Christ – Quyền Lực Phục Vụ Và Hy Sinh

Đây là sự đảo ngược mang tính cách mạng của Phúc Âm đối với mọi quan niệm về quyền lực. Chúa Giê-xu Christ, là Đức Chúa Trời thật, sở hữu mọi quyền năng, nhưng Ngài đã bày tỏ quyền năng đó một cách nghịch lý: không phải qua sự thống trị, mà qua sự khiêm nhường; không phải qua việc nắm giữ, mà qua việc buông bỏ; không phải qua việc được phục vụ, mà qua việc phục vụ và hy sinh mạng sống.

Ngài dạy các môn đồ: "Các con biết rằng những người được xem là lãnh đạo của các dân ngoại thì lấy quyền thống trị họ, và những người làm lớn thì lấy uy hà hiếp họ. Nhưng giữa các con thì không như vậy. Trái lại, ai muốn làm lớn giữa các con thì phải làm đầy tớ; ai muốn làm đầu thì phải làm tôi mọi cho mọi người. Vì chính Con Người đã đến không phải để được phục vụ, nhưng để phục vụ và phó mạng sống mình làm giá chuộc cho nhiều người." (Mác 10:42-45). Trọng tâm của quyền lực theo gương Chúa Giê-xu là phục vụ (diakonia) và chuộc tội.

Sự tự hạ tột cùng của Ngài được mô tả trong Phi-líp 2:5-8, và quyền năng vinh hiển của Ngài được bày tỏ trong sự phục sinh: "Ngài đã bị chôn, đến ngày thứ ba, Ngài sống lại, theo lời Kinh Thánh." (1 Cô-rinh-tô 15:4). Quyền năng phục sinh (dunamis của Đức Thánh Linh, Rô-ma 1:4) là bằng chứng tối hậu về thẩm quyền (exousia) của Ngài trên tội lỗi và sự chết. Quyền lực thật, theo Kinh Thánh, không phải là khả năng ép buộc người khác, mà là khả năng ban sự sống, phục hồi và cứu chuộc.

IV. Quyền Lực Trong Đời Sống Tín Đồ Và Hội Thánh

Cơ Đốc nhân được mời gọi sống và thực thi quyền lực theo mẫu mực của Đấng Christ, dưới sự điều khiển của Đức Thánh Linh.

1. Quyền Năng Thuộc Linh Cá Nhân: Mỗi tín đồ nhận lấy dunamis khi Đức Thánh Linh ngự vào đời sống (Công vụ 1:8). Quyền năng này không nhằm mục đích cá nhân, nhưng để làm chứng về Chúa Giê-xu, sống đời sống thánh khiết (chiến thắng tội lỗi), và phục vụ Hội Thánh. "Vì Đức Chúa Trời chẳng ban cho chúng ta tâm thần nhút sợ, bèn là tâm thần mạnh mẽ, có tình thương yêu và dè giữ." (2 Ti-mô-thê 1:7).

2. Quyền Lực Trong Các Mối Quan Hệ: Kinh Thánh đưa ra nguyên tắc về quyền lực trong gia đình (Ê-phê-sô 5:22-6:4), nơi làm việc (Cô-lô-se 3:22-4:1). Thẩm quyền (exousia) được trao cho người chồng, cha mẹ, chủ nhân không phải để kiểm soát hay độc tài, nhưng để yêu thương, nuôi dưỡng, bảo vệ và khích lệ, noi gương Đấng Christ với Hội Thánh.

3. Quyền Lực Trong Hội Thánh: Chức vụ lãnh đạo trong Hội Thánh (trưởng lão, mục sư) là quyền lực phục vụ. 1 Phi-e-rơ 5:2-3 khuyên: "Hãy chăn bầy của Đức Chúa Trời đã giao phó cho anh em... chẳng phải bằng cách lấy quyền mà ép buộc những kẻ Chúa giao cho anh em, nhưng tự làm mẫu mực cho bầy." Quyền lực trong Hội Thánh luôn gắn với trách nhiệm giải trình và tấm lòng của người chăn chiên.

V. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc

Làm thế nào để chúng ta sống với những lẽ thật này về quyền lực?

  • Nhận Biết Nguồn Gốc Mọi Quyền Lực: Trước khi thi hành bất kỳ quyền lực nào (là cha mẹ, quản lý, lãnh đạo nhóm), hãy nhớ rằng đó là sự ủy thác từ Đức Chúa Trời. Thái độ cơ bản phải là lòng biết ơn và sự kính sợ Chúa.
  • Chuyển Hóa Quyền Lực Thành Sự Phục Vụ: Hãy tự hỏi: "Tôi có thể sử dụng vị trí, ảnh hưởng hay nguồn lực của mình để phục vụ và nâng đỡ người khác như thế nào?" Hãy tìm cơ hội để "rửa chân" trong phạm vi Chúa giao.
  • Phục Tùng Quyền Lực Đúng Cách: Chúng ta được kêu gọi phục tùng các quyền lực (Rô-ma 13, 1 Phi-e-rơ 2:13-17), nhưng sự vâng phục tối cao thuộc về Đức Chúa Trời (Công vụ 5:29). Khi quyền lực trần gian đòi hỏi điều nghịch lại với Lời Chúa, chúng ta phải ưu tiên vâng lời Chúa.
  • Đứng Vững Chống Lại Sự Lạm Dụng Quyền Lực: Khi là nạn nhân của quyền lực bất công, chúng ta tìm đến Đức Chúa Trời là Đấng xét đoán công bình (Thi thiên 9:7-9). Đồng thời, khi thấy sự lạm dụng, chúng ta có trách nhiệm nói lên sự thật trong tình yêu thương.
  • Sống Bằng Quyền Năng Phục Sinh: Mỗi ngày, hãy nhờ cậy dunamis của Đức Thánh Linh để chiến thắng tội lỗi, sống thánh khiết và làm chứng dạn dĩ. Quyền năng lớn nhất thường được bày tỏ trong sự yếu đuối khi chúng ta trông cậy Chúa (2 Cô-rinh-tô 12:9).
Kết Luận: Hướng Về Ngày Quyền Lực Được Trọn Vẹn

Cuộc chiến về quyền lực sẽ chỉ chấm dứt khi Chúa Giê-xu Christ trở lại. Khải Huyền tiên báo về ngày mọi quyền lực thù nghịch sẽ bị tiêu diệt, và vương quốc của thế gian trở nên Vương quốc của Chúa chúng ta và của Đấng Christ của Ngài (Khải Huyền 11:15). Cho đến ngày đó, chúng ta được gọi để sống như những công dân của Nước Đó, thực thi quyền lực theo hiến pháp của Nước Trời: quyền lực của tình yêu, sự phục vụ, sự hy sinh và sự phục hồi.

Cuối cùng, lời hứa quyền năng vĩ đại nhất dành cho chúng ta là sự sống lại thân thể và sự sống đời đời trong sự hiện diện đầy quyền năng và vinh quang của Đức Chúa Trời. Ở đó, quyền lực sẽ không còn bị bóp méo bởi tội lỗi, nhưng sẽ được dùng trọn vẹn để ngợi khen, thờ phượng và phản chiếu vinh quang của Đấng nắm giữ mọi quyền lực trong tay Ngài.

Quay Lại Bài Viết