Kinh Thánh nói gì về việc ném đá?

02 December, 2025
15 phút đọc
2,960 từ
Chia sẻ:

Kinh Thánh Nói Gì Về Việc Ném Đá?

Trong bối cảnh xã hội hiện đại, hình ảnh “ném đá” thường được dùng như một ẩn dụ cho sự lên án, tấn công tập thể bằng ngôn từ. Tuy nhiên, trong Kinh Thánh, đặc biệt là Cựu Ước, việc ném đá (סָקַל - sāqal) là một hình phạt tử hình có thật, được quy định rõ ràng trong Luật Pháp Môi-se. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào ý nghĩa thần học, bối cảnh lịch sử, và quan trọng hơn cả là sự biến chuyển triệt để mà Chúa Giê-xu Christ đã mang đến cho khái niệm này, mở ra cánh cửa của ân điển và sự tha thứ.

I. Bối Cảnh và Mục Đích của Hình Phạt Ném Đá Trong Cựu Ước

Hình phạt ném đá không phải là một hành động man rợ, bộc phát, mà là một quy trình pháp lý nghiêm ngặt được Đức Chúa Trời thiết lập cho dân Y-sơ-ra-ên. Mục đích chính của nó bao gồm:

  • Bảo vệ sự thánh khiết của cộng đồng giao ước: Dân Y-sơ-ra-ên được Chúa chọn lựa để trở nên “dân tộc thánh” (Xuất Ê-díp-tô Ký 19:6). Các tội nghiêm trọng như thờ hình tượng, bội giáo, ngoại tình, hay làm nghịch mạng không chỉ là tội cá nhân, mà còn làm ô uế cả cộng đồng và đất đai (Phục Truyền Luật Lệ Ký 21:21). Việc loại bỏ sự ác ra khỏi giữa vòng họ là cách để duy trì mối liên hệ thánh với Đức Chúa Trời.
  • Đòi hỏi công lý nghiêm minh: Luật pháp quy định rõ hình phạt phải tương xứng với hành vi. “Mạng đền mạng, mắt đền mắt, răng đền răng” (Xuất Ê-díp-tô Ký 21:23-24). Đối với các tội đáng chết, ném đá là một hình thức thi hành án.
  • Nhấn mạnh trách nhiệm của cả cộng đồng: Việc thi hành án không giao cho một đao phủ chuyên nghiệp, mà thường bắt đầu bởi những nhân chứng, sau đó là sự tham gia của cả cộng đồng (Phục Truyền 17:7). Điều này nhắc nhở mỗi cá nhân về trách nhiệm duy trì sự công bình và thánh khiết chung.

II. Những Trường Hợp Cụ Thể Được Nhắc Đến Trong Kinh Thánh

Kinh Thánh liệt kê một số tội bị hình phạt ném đá:

  • Thờ hình tượng và bội giáo: Đây là tội nghiêm trọng nhất, xúc phạm trực tiếp đến giao ước độc thần (Phục Truyền 13:6-10; 17:2-5).
  • Làm phạm thượng: Kẻ “rủa sả Danh Đức Giê-hô-va” sẽ bị cả hội chúng ném đá (Lê-vi Ký 24:10-16).
  • Làm nghịch mạng (bất phục quyền):b> Con trai bướng bỉnh, không vâng lời cha mẹ sau khi đã được khuyên răn, sẽ bị dân thành ném đá (Phục Truyền 21:18-21).
  • Tội ngoại tình: Cả người nam và người nữ phạm tội ngoại tình đều đáng bị ném đá (Lê-vi Ký 20:10; Phục Truyền 22:22-24).
  • Vi phạm ngày Sa-bát: Một người bị bắt gặp lượm củi trong ngày Sa-bát đã bị ném đá (Dân Số Ký 15:32-36).
  • Lừa dối về địa vị hôn nhân: Người nữ không còn trinh khi kết hôn, và không có bằng chứng ngược lại, sẽ bị ném đá tại cửa nhà cha mình (Phục Truyền 22:20-21).

Qua đây, chúng ta thấy luật pháp rất nghiêm minh và không thiên vị. Tuy nhiên, một nguyên tắc quan trọng là phải có hai hoặc ba nhân chứng (Phục Truyền 17:6; 19:15) mới được kết tội. Điều này nhằm ngăn chặn sự vu khống và thi hành án oan.

III. Sự Biến Chuyển Căn Bản: Chúa Giê-xu và Cơn Khủng Hoảng của Sự Lên Án

Sự kiện then chốt làm thay đổi hoàn toàn cách hiểu về “ném đá” được ghi lại trong Giăng 8:1-11. Đây là một trong những phân đoạn quan trọng nhất minh họa sự khác biệt giữa Luật Pháp (dưới thời Cựu Ước) và Ân Điển (đến qua Chúa Giê-xu).

Phân tích bối cảnh và diễn biến: Các thầy thông giáo và người Pha-ri-si đem đến một người đàn bà bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình. Họ không quan tâm đến công lý thật sự hay sự ăn năn của người phụ nữ, mà dùng bà như một “công cụ” để thử Chúa Giê-xu (câu 6). Câu hỏi của họ đặt Ngài vào thế tiến thoái lưỡng nan: Nếu Ngài nói “tha”, Ngài chống lại Luật Pháp Môi-se. Nếu Ngài nói “ném đá”, Ngài sẽ mất hình ảnh của một Đấng đầy lòng thương xót và có thể bị chính quyền La Mã (nắm độc quyền tử hình) buộc tội.

Hành động và lời đáp của Chúa Giê-xu: Chúa không trả lời ngay. Ngài cúi xuống viết trên đất – một hành động đầy uy quyền và khiến đám đông phải chờ đợi. Khi họ cứ hỏi mãi, Ngài ngước lên và nói câu nói bất hủ: “Ai trong các ngươi là người vô tội, hãy trước nhất ném đá vào người ấy đi” (Giăng 8:7). Từ Hy Lạp được dùng cho “vô tội” ở đây là ἀναμάρτητος, có nghĩa “không phạm tội”, “không có lỗi lầm”.

Sau đó, Ngài lại cúi xuống viết. Hành động này có lẽ khiến mỗi người tự soi xét lương tâm mình trước sự hiện diện thánh khiết của Đấng Christ. Kết quả là, từ kẻ già đến người trẻ, tất cả đều bỏ đi. Chúa Giê-xu không phủ nhận tội lỗi (“Ta cũng không định tội ngươi”), nhưng Ngài mở ra con đường mới: “Hãy đi, và từ rày đừng phạm tội nữa” (câu 11). Ở đây, ân điển đi trước (“ta không định tội”), nhưng đòi hỏi sự thay đổi đời sống (“đừng phạm tội nữa”).

Một điểm then chốt thường bị bỏ qua: Luật Môi-se quy định cả hai người phạm tội ngoại tình đều phải bị xử tử (Lê-vi Ký 20:10). Việc chỉ mang người đàn bà đến chứng tỏ sự giả hình và thiên vị trong việc áp dụng luật pháp của những kẻ tố cáo. Họ hoàn toàn không quan tâm đến công lý toàn vẹn.

IV. Thần Học về Sự Lên Án và Ân Điển

Qua sự kiện trên, Chúa Giê-xu dạy chúng ta những bài học thần học sâu sắc:

  1. Tất cả đều là tội nhân: Lời tuyên bố “Ai vô tội hãy ném đá trước” đã phơi bày sự thật phổ quát: “Vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời” (Rô-ma 3:23). Trước mặt Đức Chúa Trời thánh khiết, không ai có thể tự cho mình đủ tư cách để kết án người khác cách tuyệt đối.
  2. Ân điển tạo cơ hội cho sự biến đổi: Chúa Giê-xu không bao giờ nói “tội của con không quan trọng”. Ngài thừa nhận đó là tội, nhưng Ngài ban cho một cơ hội mới, một khởi đầu mới dựa trên sự tha thứ, không phải sự trừng phạt. Ân điển không phải là giấy phép để phạm tội, mà là sức mạnh để chiến thắng tội lỗi (Rô-ma 6:1-2, 14).
  3. Vai trò của Đấng Christ là Đấng Cứu Chuộc, không phải Quan Áo: Trong lần đến thứ nhất, Chúa Giê-xu đến “hầu tìm và cứu kẻ bị hư mất” (Lu-ca 19:10), chứ không phải để kết án thế gian (Giăng 3:17). Tuy nhiên, Kinh Thánh cũng dạy rằng Ngài sẽ trở lại trong vai trò Quan Áo để phán xét (2 Ti-mô-thê 4:1). Hiện nay là thời đại của ân điển và cơ hội ăn năn.

V. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Cơ Đốc Nhân Ngày Nay

Là những người sống dưới Ân Điển, chúng ta ứng dụng bài học về “ném đá” vào đời sống như thế nào?

1. Từ Bỏ Thái Độ “Ném Đá” Bằng Lời Nói và Tư Tưởng: Trong thời đại mạng xã hội, việc “ném đá” người khác bằng những lời lẽ chỉ trích, lên án, bêu rếu trở nên dễ dàng. Cơ Đốc nhân được kêu gọi: “Hỡi anh em, chớ có lằm bằm nhau” (Gia-cơ 5:9) và “Chớ nói hành nhau” (Gia-cơ 4:11). Thay vì vội vàng kết tội, hãy tập thói quen “nghĩ đến sự công bình, sự thánh sạc” (Phi-líp 4:8).

2. Phân Biệt Giữa Phân Xét Tội Lỗi và Lên Án Cá Nhân: Kinh Thánh không cấm chúng ta nhận biết tội lỗi hay khuyên bảo nhau trong tình yêu thương. “Hãy nói lỗi người” (Ma-thi-ơ 18:15) là mạng lệnh, nhưng mục đích là “được người đó”, tức là phục hồi, chứ không phải để đè bẹp. Chúng ta được gọi để giúp anh em mình “gánh lấy gánh nặng cho nhau” (Ga-la-ti 6:1-2), với tinh thần mềm mại, khiêm nhường, và ý thức rằng mình cũng có thể bị cám dỗ.

3. Sống Với Lòng Thương Xót và Sự Khiêm Nhường: Mỗi khi muốn chỉ trích người khác, hãy nhớ lại lời Chúa: “Ai vô tội...”. Hãy nhìn vào gương mình trước (Ma-thi-ơ 7:3-5). Chúng ta đã từng nhận được ân điển lớn lao thế nào, hãy sẵn sàng bày tỏ lòng thương xót đó cho người khác (Ma-thi-ơ 18:21-35).

4. Hướng Đến Sự Phục Hồi, Không Phải Hủy Diệt: Mục tiêu của chúng ta trong mọi mối quan hệ, ngay cả khi phải đối diện với tội lỗi, phải là sự phục hồi và gây dựng. “Mọi lời nói của anh em phải có ân hậu theo luôn” (Cô-lô-se 4:6).

VI. Kết Luận: Từ Luật Pháp Đến Thập Tự Giá

Hành trình từ những viên đá trong tay những kẻ tố cáo đến thập tự giá trên đồi Gô-gô-tha là hành trình của tình yêu và ân điển vĩ đại nhất. Luật pháp phơi bày tội lỗi và hình phạt xứng đáng (“tiền công của tội lỗi là sự chết” – Rô-ma 6:23a). Nhưng Chúa Giê-xu Christ, Đấng vô tội, đã gánh lấy những “hòn đá” của sự đoán phạt thay cho chúng ta. Ngài đã bị “ném đá” bởi sự thịnh nộ của Đức Chúa Trời đối với tội lỗi, để bất cứ ai tin nhận Ngài thì “không bị đoán xét nữa” (Giăng 3:18) và nhận được “sự sống đời đơi” (Rô-ma 6:23b).

Vì vậy, chúng ta, những người đã được tha thứ một cách nhưng không, không còn cầm trong tay những viên đá lên án. Thay vào đó, chúng ta cầm lấy tình yêu thương, lòng thương xót và lời chân lý của Phúc Âm để chia sẻ với một thế giới đang hư mất. Hãy để câu chuyện về người đàn bà và lời của Chúa Giê-xu nhắc nhở chúng ta mỗi ngày: Ân điển luôn mở ra một con đường mới – con đường rời khỏi tội lỗi và bước đi trong sự tự do của con cái Đức Chúa Trời.

Quay Lại Bài Viết